Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 214: Linh hồn bạn lữ
Lần đó anh ngã ngựa chính là cố ý.
Nghe được Cao Hạ ở bên tai cô nói một câu này, Tả Ninh liền ngây người.
Thấy phản ứng của cô, Cao Hạ lại tiếp tục cười nhàn nhạt: "Anh cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cừu hận làm anh cảm thấy mình bắt đầu trở nên xa lạ.
Hơn hai năm trước, hôm sinh nhật của em, cũng chính là ngày giỗ của mẹ anh, anh đi gặp bà ấy, rồi lại ở trước mộ của bà gặp được người đàn ông kia. Ông ta nói với anh, mấy năm nay, ông ta vẫn không quên được mẹ anh, mẹ của anh cũng chính là người phụ nữ mà ông ta yêu nhất.
Em nói xem có buồn cười hay không? Ông ta một bên giúp đỡ hung thủ che dấu chân tướng chuyện mẹ anh bị sát hại, một bên lại công bố bà ấy mới là người phụ nữ ông ra yêu nhất, thật sự quá buồn cười.
Cho nên hôm đó sau khi anh uống say, bởi vì cừu hận cùng phẫn nộ hoàn toàn đánh mất lý trí, mới làm chuyện không thể tha thứ với em, anh như vậy...... Kỳ thật...... ngay cả anh cũng sợ bản thân mình biến thành một người hoàn toàn xa lạ. Bắt đầu từ ngày đó, anh liền âm thầm thề, không thể để cừu hận tra tấn mình, nhưng anh...... Khống chế không được.
Lần trước té ngựa, anh cũng đã biết hai nhân viên công tác ở đoàn phim kia có vấn đề, nhưng một khắc kia, anh giống như đột nhiên lại trở nên xa lạ lên. Bằng kỹ thuật cưỡi ngựa cùng kinh nghiệm đóng phim của anh, anh biết làm như thế nào để khi ngã xuống có thể giữ được tính mạng, cho nên, anh không trốn, thậm chí cưỡi ngựa nhanh hơn so ngày thường, cũng như ý nguyện bị thương.
Lê gia với Lương gia ngoài mặt hài hòa, thực tế đã kết oán nhiều năm, Lương gia từng năm suy bại, Lê gia đã không phải chống đỡ tất yếu, hai cha con Lê gia kia muốn anh quay về là sự thật, người đàn bà kia không muốn để anh sống cũng là sự thật, cho nên anh căn đạo hỏa tác, đương nhiên sẽ có tác dụng rất lớn.
Hôm đấy, nhìn thấy Lê Trạch Khung làm vậy với em, anh không biết một dao kia của anh hạ xuống đến tột cùng là vì em hay là vì chính bản thân anh. Có lẽ, anh chỉ lấy cớ là bảo vệ em để phát tiết cừu hận mấy năm nay đối với Lê gia và Lương gia. Cho nên Ninh Ninh, anh thật sự rất đê tiện, rất âm hiểm, rất đáng sợ, đúng không?"
"Không phải, không có......" Tả Ninh cật lực lắc đầu, "Em biết, em cũng có lý giải, Cao Hạ, em hiểu, em thật sự hiểu......"
Nhìn trêи mặt hắn vẫn treo nụ cười tự giễu, Tả Ninh vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy mặt hắn, trong mắt sớm đã có nước mắt: "Trêи đời này, có lẽ không ai hiểu anh bằng em."
Bởi vì thân thế của hai người họ giống nhau, đã từng không cam lòng, oán hận cũng có bi ai, là trước nay bọn họ chưa bao giờ có được thứ mà mình muốn.
Nước mắt từ trong mắt tràn ngập ý cười của cô chậm rãi chảy xuống, Cao Hạ hai mắt đỏ bừng, nhưng vẫn nhìn cô không tiếng động nở nụ cười.
Sau đó, hắn cúi đầu, từng chút từng chút hôn lên những giọt nước mắt của cô, cuối cùng dán lên môi cô, cọ xát nghiền áp, ɭϊếʍ láp hàm ʍút̼, mỗi một lần đều phảng phất như mang theo lửa nóng hừng hực, tựa như muốn đem tất cả những oán hận cũng không cam lòng trong lòng hai người đốt cháy.
Tả Ninh cũng hết sức nhiệt tình đáp lại hắn, không những ɭϊếʍ ʍút̼ đầu lưỡi hắn, gặm cắn cánh môi, đôi tay còn vội vàng dùng sức cởi quần áo của hắn.
"Cao Hạ...... Muốn em đi Cao Hạ, chúng ta làm đi, Cao Hạ, Cao Hạ......"
Nghe cô kiều suyễn, nghe cô nhất biến biến gọi tên của mình, Cao Hạ lại lần nữa đem môi bao phủ lên, đồng thời cũng thô lỗ lôi kéo quần áo của cô.
Hai thân thể trần trụi lửa nóng dính sát ở bên nhau, cảm nhận nhiệt độ cùng nhịp đập của nhau, hai người thở dốc càng thêm dồn dập, ngoại trừ ȶìиɦ ɖu͙ƈ, còn có nhiều thứ lan tràn giữa hai người hơn.
Bàn tay trực tiếp thâm nhập giữa hai chân cô ra sức vỗ về chơi đùa, tuy rằng Cao Hạ khống chế được lực đạo sẽ không làm cô bị thương, nhưng động tác của hắn vẫn vô cùng kịch liệt.
"Ân...... Thật thoải mái......" Tả Ninh mở lớn hai chân, lôi kéo một cái tay khác của hắn đáp lên ngực mình ngực, vuốt ve đỉnh nhũ sưng to, đôi tay của mình lại duỗi thân đến giữa háng hắn nhanh chóng vuốt ve côn thịt đang không ngừng biến đại kia.
Cơ thể hai người đều đang run rẩy, nhưng trêи mặt đều mang theo ý cười, ngực không ngừng phập phồng cũng đều thuyết minh, bọn họ rất đồng tâm, cũng rất nhiệt tình, bức thiết, kϊƈɦ động.
"Vào đi, cứ như vậy tiến vào." Giữa hai chân Tả Ninh ướt dầm dề cong lê phía trước, đôi tay leo lên cổ hắn, môi đỏ mềm mại từ cằm hắn chậm rãi hôn lên.
Cao Hạ nâng ʍôиɠ bế cô lên, để hai chân cô vòng bên hông mình, côn thịt ngắng gượng ở miệng huyệt xem xét, dính một chút chất lỏng ướt hoạt lên sau đó hung hăng đâm vào.
"Ân......" Tả Ninh nhịn không được ngửa đầu rêи rỉ, chờ hơi bình ổn một chút, lại tiếp tục tinh tế hôn khóe môi hắn.
Hoa huyệt chật hẹp đè ép đến da đầu Cao Hạ tê dại, nhưng trong lồng ngực kia lại là biển lửa vô tận, vẫn làm hắn mới vừa thâm nhập liền nhanh chóng trừu ra một nửa, sau đó lại một lần nữa đâm vào, mỗi một lần đều vừa nhanh vừa chuẩn lại tàn nhẫn.
"Ân...... Có thể nhanh một chút...... Ân...... Cứ như vậy...... Sâu một chút...... Lại sâu một chút...... Ân a...... Thật thoải mái...... Cao Hạ thật thoải mái...... Cao Hạ...... Cao Hạ......"
Cao Hạ cắn răng không ngừng thô suyễn, đôi tay gắt gao ấn cái ʍôиɠ cô, làm hạ thể hai người chặt chẽ dán sát.
Bên trong đường đi theo động tác thọc vào rút ra của hắn mà chảy ra càng nhiều chất lỏng, làm chỗ kết hợp của hai người đều ướt nhẹp, lại chảy dọc theo thân thể trần trụi chậm rãi chảy xuống sô pha với sàn nhà.
Tiếng vang nổi lên bốn phía.
Một mà thật ɖâʍ mĩ.
"Ách a......" Từng đợt kɧօáϊ cảm liên tiếp nhau làm Tả Ninh đầu óc trống rỗng, thanh âm nghẹn ngào, cả người run run, nhưng cô vẫn nắm chặt vai hắn, tùy ý yêu kiều rêи rỉ nghênh đón hắn lao tới.
"Ninh Ninh...... Ninh Ninh...... Ninh Ninh......"
"Ân...... Cao Hạ...... Cao Hạ......"
Trận này tính ái, so với bọn họ lúc trước bất luận là cái gì cũng đều kịch liệt hơn, thậm chí có thể nói là thô lỗ.
Nhưng bọn họ lại hưởng thụ nó.
Bọn họ thích kϊƈɦ thích như vậy, thích phương thức phát tiết như vậy.
Bọn họ nhất biến biến gọi tên lẫn nhau, trêи mặt đều mang theo vui thích vô hạn, khóe mắt cũng treo nước mắt như buồn như vui.
"Ân a......" Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng bắn vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, Tả Ninh cũng lần nữa thét chói tai đạt tới cao trào.
Nước mắt từ khoé mắt rốt cuộc cũng chảy xuống, rồi lại một lần nữa biến mất trong môi lưỡi cực nóng của Cao Hạ.
Thân thể hai người vẫn tương liên chặt chẽ, lồng ngực trần trụi vẫn dán sát vào nhau, ngay cả mồ hôi trêи người, cùng nhiệt dịch dưới hạ thân cũng hợp nhất thành một thể.
Giờ khắc này, nghe tiếng tim đập cùng thô suyễn hết đợt này đến đợt khác, Tả Ninh đột nhiên cảm thấy, linh hồn bọn họ cũng đã dung nhập thật sâu vào nhau.
Đều là người còn chưa sinh ra đã được chú định vận mệnh, đều là người không ai quan tâm đến sống chết.
Nhưng hiện tại, cho dù là tránh trong bóng đêm đen nhánh ɭϊếʍ láp miệng vết thương, bọn họ cũng đều có đối phương làm bạn.
Thậm chí, bọn họ còn có thể cứu rỗi lẫn nhau, cùng nhau trọng hoạch tân sinh, cùng nhau coi rẻ những người cao cao tại thượng, đáng buồn cười đó.
Bọn họ là linh hồn bạn lữ phù hợp nhất thế gian này.
Editor: sacnu
Trailer
"Đột nhiên cảm thấy một nhóm các anh thật đáng sợ, nếu ngày nào đó em đắc tội các anh, kết cục có phải cũng sẽ rất thảm hay không?"
"Đúng là rất thảm."
"Ít nhất, anh sẽ khiến em ở trêи giường của anh khóc lóc xin tha."
Nghe được Cao Hạ ở bên tai cô nói một câu này, Tả Ninh liền ngây người.
Thấy phản ứng của cô, Cao Hạ lại tiếp tục cười nhàn nhạt: "Anh cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cừu hận làm anh cảm thấy mình bắt đầu trở nên xa lạ.
Hơn hai năm trước, hôm sinh nhật của em, cũng chính là ngày giỗ của mẹ anh, anh đi gặp bà ấy, rồi lại ở trước mộ của bà gặp được người đàn ông kia. Ông ta nói với anh, mấy năm nay, ông ta vẫn không quên được mẹ anh, mẹ của anh cũng chính là người phụ nữ mà ông ta yêu nhất.
Em nói xem có buồn cười hay không? Ông ta một bên giúp đỡ hung thủ che dấu chân tướng chuyện mẹ anh bị sát hại, một bên lại công bố bà ấy mới là người phụ nữ ông ra yêu nhất, thật sự quá buồn cười.
Cho nên hôm đó sau khi anh uống say, bởi vì cừu hận cùng phẫn nộ hoàn toàn đánh mất lý trí, mới làm chuyện không thể tha thứ với em, anh như vậy...... Kỳ thật...... ngay cả anh cũng sợ bản thân mình biến thành một người hoàn toàn xa lạ. Bắt đầu từ ngày đó, anh liền âm thầm thề, không thể để cừu hận tra tấn mình, nhưng anh...... Khống chế không được.
Lần trước té ngựa, anh cũng đã biết hai nhân viên công tác ở đoàn phim kia có vấn đề, nhưng một khắc kia, anh giống như đột nhiên lại trở nên xa lạ lên. Bằng kỹ thuật cưỡi ngựa cùng kinh nghiệm đóng phim của anh, anh biết làm như thế nào để khi ngã xuống có thể giữ được tính mạng, cho nên, anh không trốn, thậm chí cưỡi ngựa nhanh hơn so ngày thường, cũng như ý nguyện bị thương.
Lê gia với Lương gia ngoài mặt hài hòa, thực tế đã kết oán nhiều năm, Lương gia từng năm suy bại, Lê gia đã không phải chống đỡ tất yếu, hai cha con Lê gia kia muốn anh quay về là sự thật, người đàn bà kia không muốn để anh sống cũng là sự thật, cho nên anh căn đạo hỏa tác, đương nhiên sẽ có tác dụng rất lớn.
Hôm đấy, nhìn thấy Lê Trạch Khung làm vậy với em, anh không biết một dao kia của anh hạ xuống đến tột cùng là vì em hay là vì chính bản thân anh. Có lẽ, anh chỉ lấy cớ là bảo vệ em để phát tiết cừu hận mấy năm nay đối với Lê gia và Lương gia. Cho nên Ninh Ninh, anh thật sự rất đê tiện, rất âm hiểm, rất đáng sợ, đúng không?"
"Không phải, không có......" Tả Ninh cật lực lắc đầu, "Em biết, em cũng có lý giải, Cao Hạ, em hiểu, em thật sự hiểu......"
Nhìn trêи mặt hắn vẫn treo nụ cười tự giễu, Tả Ninh vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy mặt hắn, trong mắt sớm đã có nước mắt: "Trêи đời này, có lẽ không ai hiểu anh bằng em."
Bởi vì thân thế của hai người họ giống nhau, đã từng không cam lòng, oán hận cũng có bi ai, là trước nay bọn họ chưa bao giờ có được thứ mà mình muốn.
Nước mắt từ trong mắt tràn ngập ý cười của cô chậm rãi chảy xuống, Cao Hạ hai mắt đỏ bừng, nhưng vẫn nhìn cô không tiếng động nở nụ cười.
Sau đó, hắn cúi đầu, từng chút từng chút hôn lên những giọt nước mắt của cô, cuối cùng dán lên môi cô, cọ xát nghiền áp, ɭϊếʍ láp hàm ʍút̼, mỗi một lần đều phảng phất như mang theo lửa nóng hừng hực, tựa như muốn đem tất cả những oán hận cũng không cam lòng trong lòng hai người đốt cháy.
Tả Ninh cũng hết sức nhiệt tình đáp lại hắn, không những ɭϊếʍ ʍút̼ đầu lưỡi hắn, gặm cắn cánh môi, đôi tay còn vội vàng dùng sức cởi quần áo của hắn.
"Cao Hạ...... Muốn em đi Cao Hạ, chúng ta làm đi, Cao Hạ, Cao Hạ......"
Nghe cô kiều suyễn, nghe cô nhất biến biến gọi tên của mình, Cao Hạ lại lần nữa đem môi bao phủ lên, đồng thời cũng thô lỗ lôi kéo quần áo của cô.
Hai thân thể trần trụi lửa nóng dính sát ở bên nhau, cảm nhận nhiệt độ cùng nhịp đập của nhau, hai người thở dốc càng thêm dồn dập, ngoại trừ ȶìиɦ ɖu͙ƈ, còn có nhiều thứ lan tràn giữa hai người hơn.
Bàn tay trực tiếp thâm nhập giữa hai chân cô ra sức vỗ về chơi đùa, tuy rằng Cao Hạ khống chế được lực đạo sẽ không làm cô bị thương, nhưng động tác của hắn vẫn vô cùng kịch liệt.
"Ân...... Thật thoải mái......" Tả Ninh mở lớn hai chân, lôi kéo một cái tay khác của hắn đáp lên ngực mình ngực, vuốt ve đỉnh nhũ sưng to, đôi tay của mình lại duỗi thân đến giữa háng hắn nhanh chóng vuốt ve côn thịt đang không ngừng biến đại kia.
Cơ thể hai người đều đang run rẩy, nhưng trêи mặt đều mang theo ý cười, ngực không ngừng phập phồng cũng đều thuyết minh, bọn họ rất đồng tâm, cũng rất nhiệt tình, bức thiết, kϊƈɦ động.
"Vào đi, cứ như vậy tiến vào." Giữa hai chân Tả Ninh ướt dầm dề cong lê phía trước, đôi tay leo lên cổ hắn, môi đỏ mềm mại từ cằm hắn chậm rãi hôn lên.
Cao Hạ nâng ʍôиɠ bế cô lên, để hai chân cô vòng bên hông mình, côn thịt ngắng gượng ở miệng huyệt xem xét, dính một chút chất lỏng ướt hoạt lên sau đó hung hăng đâm vào.
"Ân......" Tả Ninh nhịn không được ngửa đầu rêи rỉ, chờ hơi bình ổn một chút, lại tiếp tục tinh tế hôn khóe môi hắn.
Hoa huyệt chật hẹp đè ép đến da đầu Cao Hạ tê dại, nhưng trong lồng ngực kia lại là biển lửa vô tận, vẫn làm hắn mới vừa thâm nhập liền nhanh chóng trừu ra một nửa, sau đó lại một lần nữa đâm vào, mỗi một lần đều vừa nhanh vừa chuẩn lại tàn nhẫn.
"Ân...... Có thể nhanh một chút...... Ân...... Cứ như vậy...... Sâu một chút...... Lại sâu một chút...... Ân a...... Thật thoải mái...... Cao Hạ thật thoải mái...... Cao Hạ...... Cao Hạ......"
Cao Hạ cắn răng không ngừng thô suyễn, đôi tay gắt gao ấn cái ʍôиɠ cô, làm hạ thể hai người chặt chẽ dán sát.
Bên trong đường đi theo động tác thọc vào rút ra của hắn mà chảy ra càng nhiều chất lỏng, làm chỗ kết hợp của hai người đều ướt nhẹp, lại chảy dọc theo thân thể trần trụi chậm rãi chảy xuống sô pha với sàn nhà.
Tiếng vang nổi lên bốn phía.
Một mà thật ɖâʍ mĩ.
"Ách a......" Từng đợt kɧօáϊ cảm liên tiếp nhau làm Tả Ninh đầu óc trống rỗng, thanh âm nghẹn ngào, cả người run run, nhưng cô vẫn nắm chặt vai hắn, tùy ý yêu kiều rêи rỉ nghênh đón hắn lao tới.
"Ninh Ninh...... Ninh Ninh...... Ninh Ninh......"
"Ân...... Cao Hạ...... Cao Hạ......"
Trận này tính ái, so với bọn họ lúc trước bất luận là cái gì cũng đều kịch liệt hơn, thậm chí có thể nói là thô lỗ.
Nhưng bọn họ lại hưởng thụ nó.
Bọn họ thích kϊƈɦ thích như vậy, thích phương thức phát tiết như vậy.
Bọn họ nhất biến biến gọi tên lẫn nhau, trêи mặt đều mang theo vui thích vô hạn, khóe mắt cũng treo nước mắt như buồn như vui.
"Ân a......" Tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng bắn vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, Tả Ninh cũng lần nữa thét chói tai đạt tới cao trào.
Nước mắt từ khoé mắt rốt cuộc cũng chảy xuống, rồi lại một lần nữa biến mất trong môi lưỡi cực nóng của Cao Hạ.
Thân thể hai người vẫn tương liên chặt chẽ, lồng ngực trần trụi vẫn dán sát vào nhau, ngay cả mồ hôi trêи người, cùng nhiệt dịch dưới hạ thân cũng hợp nhất thành một thể.
Giờ khắc này, nghe tiếng tim đập cùng thô suyễn hết đợt này đến đợt khác, Tả Ninh đột nhiên cảm thấy, linh hồn bọn họ cũng đã dung nhập thật sâu vào nhau.
Đều là người còn chưa sinh ra đã được chú định vận mệnh, đều là người không ai quan tâm đến sống chết.
Nhưng hiện tại, cho dù là tránh trong bóng đêm đen nhánh ɭϊếʍ láp miệng vết thương, bọn họ cũng đều có đối phương làm bạn.
Thậm chí, bọn họ còn có thể cứu rỗi lẫn nhau, cùng nhau trọng hoạch tân sinh, cùng nhau coi rẻ những người cao cao tại thượng, đáng buồn cười đó.
Bọn họ là linh hồn bạn lữ phù hợp nhất thế gian này.
Editor: sacnu
Trailer
"Đột nhiên cảm thấy một nhóm các anh thật đáng sợ, nếu ngày nào đó em đắc tội các anh, kết cục có phải cũng sẽ rất thảm hay không?"
"Đúng là rất thảm."
"Ít nhất, anh sẽ khiến em ở trêи giường của anh khóc lóc xin tha."
Bình luận facebook