• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (53 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-460

Chương 460: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [29]




“Cho nên anh đang nói đến kế hoạch mười năm sau với em à?” An Hinh Duyệt không tin anh một tí nào. Sở Lạc Ninh cúi đầu cười, chờ An Hinh Duyệt đi ra, “Danh dự của anh kém vậy cơ hả?”



“Anh đã bao giờ có danh dự đâu.” An Hinh Duyệt rửa tay bước ra ngoài, cũng dựa trên cửa3nhìn Sở Lạc Ninh, “Vẫn chưa nhận được tin tức của Phương Hàng à?”



“Thằng nhóc Bánh Bao Rau kia làm việc càng ngày càng không có hiệu suất, để anh gọi điện hỏi xem.” Sở Lạc Ninh nói, xoay người đi gọi điện thoại.



Cô tưởng người này tìm chiến hữu đi thăm dò, không ngờ lại tìm Bánh Bao Rau.



Sở Lạc Ninh0gọi điện thoại hỏi, bên kia chỉ nói sẽ gửi tin nhắn cho anh, sau đó liền cúp máy.



Sở Lạc Ninh: “...”



Thằng ranh con này.



An Hinh Duyệt cười thành tiếng, cúp hay lắm.



Sở Lạc Ninh cúp điện thoại một lúc, di động mới vang lên tiếng nhận tin nhắn.



An Hinh Duyệt ngó qua thấy Sở Lạc Ninh ấn mở tin nhắn, sau5đó đọc tin tức phía trên, xem xong lại ngẩng đầu nhìn về phía Sở Lạc Ninh, bộ dạng như xem trò vui.



“Ai da, Đoàn trường Sở, to chuyện rồi.” An Hinh Duyệt mở miệng cười nói.



Sở Lạc Ninh quay lại trùng vợ mình một cái, có chút đau đầu.



Cậu Phương Hàng này, điều kiện gia cảnh không tệ, hơn nữa trước4kia học hành cũng khá, nhưng lên cấp ba, cậu ta ra mặt vì bạn bè, lỡ tay đánh người ta bị thương, sau đó bị nhà trường đuổi học, người anh em mà cậu ta giúp trở mặt không nhận người. Nhà bọn họ tốn không ít tiền mới giải quyết được việc, nhưng cũng vì chuyện này, cậu ta bị9cha mẹ mình tống vào bộ đội.



An Hinh Duyệt ngồi trên giường nhìn Sở Lạc Ninh đang nhíu mày.



“Có muốn nghe ý kiến của chuyên gia không?” An Hinh Duyệt cười híp mắt hỏi.



Sở Lạc Ninh hung dữ trừng có một cái, “Rõ ràng là không muốn, nhưng không được.”



An Hinh Duyệt đứng dậy, đi vòng qua Sở Lạc Ninh, sau đó vươn tay đặt lên vai anh, “Những đứa trẻ thế này, vào lúc nghĩa khí nhất lại bị người khác phản bội như vậy sẽ tự động khép lòng lại. Mà người nhà cậu ta trong tình huống đó lại không an ủi cậu ta mà đóng gói tổng cậu ta thẳng đến bộ đội, cậu ta căn bản đã bài xích bộ đội từ trên xuống dưới rồi, cho nên mới nghĩ qua loa cho xong hai năm, còn trẻ mà, đây là tảng đá lớn, nhưng không dễ đục đẽo đâu.”



Sở Lạc Ninh cũng ý thức được điểm này, sao anh cứ liếc mắt là nhìn trúng kiểu người thế này vậy.



“Cho nên ý kiến của chuyên gia là, tảng đá này rất khó đục?” Sở Lạc Ninh liếc vợ mình một cái. An Hinh Duyệt ghé vào sau lưng anh cười đến run rẩy. Sở Lạc Ninh vươn tay đánh một cái lên mông cô.



An Hinh Duyệt khẽ kêu một tiếng, cắn lên cổ anh, sau đó nói: “Kỳ thực kiểu người thế này cũng không khó nhằn lắm, anh phải bốc thuốc đúng bệnh mới được.”



“Bệnh gì?” Sở Lạc Ninh bỏ di động xuống, vươn tay kéo cô từ phía sau ôm lên đằng trước rồi nói. An Hinh Duyệt hơi nghiêng đầu, sau khi suy nghĩ một lúc liền đáp: “Bọn họ chỉ cần có người nói với mình rằng, năm đó họ làm không sai.”



“Nhưng anh vẫn phải nói cho em biết, đó là sai, gọi là hành động theo cảm tính.” Sở Lạc Ninh phản bác lại An Hinh Duyệt. An Hinh Duyệt nhún vai, “Cho nên anh phải dùng trái tim hai mươi bảy năm trách cứ một trái tim mười bảy năm, nói với cậu ta rằng cậu ta đang hành động theo cảm tính, mười bảy mười tám tuổi chính là độ tuổi hành động theo cảm tính hả.”



“Anh đâu có.”



“Người không có tuổi mười bảy mười tám thì đừng mở miệng nói chuyện.” Một câu nói của An Hinh Duyệt đã đủ làm Sở Lạc Ninh chết lặng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom