• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (58 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-459

Chương 459: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [28]




Sở Lạc Ninh: “...”



An Hinh Duyệt khoái chí, hiếm có khi thấy anh không nghĩ thông như vậy.



“Thể anh cũng đi?”



“Anh thì thôi đi, người ta còn đang đề phòng anh kia kìa. Nếu anh mà nẫng cả đặc chiến3viên của người ta đi nữa chắc người ta đá cả hai vợ chồng chúng ta ra ngoài mất.” An Hinh Duyệt trừng mắt nói. Sở Lạc Ninh suy nghĩ một lúc, thấy cũng phải, cho nên anh nên bỏ0qua đi thì hơn.



Sau khi ăn trưa xong, cả hai liền đi lòng vòng một lát, cuối cùng An Hinh Duyệt thấy mệt cho nên hai người liền quay lại nhà khách sớm.



Về đến nơi, An Hinh Duyệt đi ngủ5còn Sở Lạc Ninh thì gọi điện cho Cố Tỉ Thành, bảo Cố Tỉ Thành sắp xếp tử tế cho người anh đưa về, đây chính là bảo bối anh khổ công mới tìm được.



Nói chuyện với Cố Tỉ Thành4xong, Sở Lạc Ninh mới đặt di động xuống, đi ôm vợ ngủ trưa.



Tuy anh cũng chẳng cần ngủ trưa làm gì, nhưng chỉ cần được ôm được ngắm vợ là thấy thoải mái rồi.



An Hinh Duyệt trước đây cũng9ít khi ngủ trưa, mãi đến khi mang thai thói quen này mới bắt đầu. Sở Lạc Ninh một tay ôm vợ, một tay cầm quyển sách nằm bên cạnh xem, trong phòng không có bất cứ âm thanh nào, chỉ có tiếng trở mình và tiếng thở lúc thanh lúc trầm của hai người. Sở Lạc Ninh đọc sách một lúc, lại ngắm vợ một lúc. Đến giờ anh vẫn cảm thấy mình đang nằm mơ, vợ đã là của anh, còn sắp sinh con cho anh, còn đang tìm lính giúp anh.



Đời này chắc cũng chỉ có cô mới thể, đổi thành người khác sẽ không bao giờ làm được như vậy.



An Hinh Duyệt ngủ được nửa tiếng, lúc tỉnh lại đã nằm trong lòng Sở Lạc Ninh.



“Không ngủ nữa à?” Sở Lạc Ninh cúi đầu nhìn cô, hôn lên trán cô một cái.



“Đột nhiên em nghĩ đến một việc, nếu muốn làm kế hoạch huấn luyện, vậy hành trình của chúng ta sẽ phải dời lại, sợ là anh không về kịp đợt diễn tập quân sự năm nay đâu.” “Không tham gia một lần cũng đâu có sao.” Sở Lạc Ninh lạnh nhạt nói, “Bà xã à.” Anh buông quyển sách trong tay xuống, ôm vợ tính ngủ tiếp, sau đó mở miệng nói, “Giờ anh thấy anh già rồi, bởi vì anh chẳng có cảm giác gì với lần diễn tập quân sự lần này nữa, không có tâm trạng háo hức chiến thắng như trước kia.”



“Không phải là anh già, mà là hiện giờ anh đang háo hức muốn thành lập ra một đội đặc chiến viên toàn năng thực sự, lòng hiếu thắng với chuyện này còn cao hơn chuyện kia nhiều, đừng có nói như thể mình đáng thương lắm ấy.” An Hinh Duyệt cười khẩy.



Sở Lạc Ninh cúi đầu nở nụ cười, sau đó nói: “Đúng là chỉ có vợ hiểu anh.



“Bỏ qua một lần diễn tập quân sự cũng tốt, lần này trung đội ba của anh bị cắt bỏ, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào anh nữa. Anh mà tham gia nhất định sẽ trở thành tiêu điểm, chẳng thà đừng tham gia còn hơn.” An Hinh Duyệt thở dài nói, “Sau đó chờ đến đợt diễn tập quân sự cuối năm, anh có thể đánh một đàn hồi mã thương ngon lành, càng tốt.”



“Ha ha ha, người hiểu anh chỉ có vợ.” Sở Lạc Ninh mở miệng cười nói.



An Hinh Duyệt:“...”



“Ngay từ đầu anh đã gài em rồi đúng không?”



“Sao có thể gọi là gài được chứ, anh biết em sẽ đồng ý mà, đúng không?” Nói xong Sở Lạc Ninh cúi đầu hôn lên mặt vợ mình một cái.



An Hinh Duyệt giữ im lặng, không thèm nói gì. Cô bị giặc ép lên thuyền mà thôi. Sở Lạc Ninh nhẹ nhàng ôm lấy vợ mình, “Chờ huấn luyện được đội ngũ này rồi, anh sẽ không phải tham gia nhiều vào nhiệm vụ nữa.”



“Suýt nữa đã tin anh rồi đấy.” An Hinh Duyệt trợn mắt nói, sau đó xuống giường đi toilet.



“Lần này là thật mà, anh không thể cứ ở tiền tuyến cả đời được.” Sở Lạc Ninh cũng đi theo xuống giường, tựa bên cửa phòng tắm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom