• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (60 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-172

Chương 172: KHÔNG CẦN PHẢI TỰ LÀM KHÓ MÌNH[9]




Phong Phong đánh con gái một cái, “Con nói chuyện với ai đấy hả?” Kiều Vị Nhã “nào” một tiếng, “Đi đi, đi đi, kỳ này ba phải làm, con nhất định phải làm một tờ đặc



biệt.”



Phong Phong nhìn con gái,3cái tính không chịu thua này của con bé đúng là giống y hệt anh hồi đó.



“Tới lúc đó tính tiếp, đi ngủ sớm đi.” Phong Phong nói xong đứng luôn dậy.



Kiều Vi Nhã bĩu bĩu môi, rồi lại về ghế0ngồi. Phong Phong quay lại nhìn con gái, cau mày nói: “Ngủ sớm đi.” “Con biết rồi mà.” Kiều Vị Nhã phất tay ý bảo ba có thể đi được rồi, còn cô thì lại tiếp tục đọc tin của mình.



Kiều5Vị Nhã vừa “đuổi” được ba đi xong liền thấy hình đại diện của của Sở Lạc Duy sáng lên, cô “í” một tiếng, ẩn nhận file mà anh vừa gửi cho.



[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Gì đó?]



[Sở Lạc Duy:4Không có mắt nhìn à?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Đệch, gã con trai như cậu sao có thể có được một sự tồn tại tốt đẹp như bạn gái nhỉ.]



[Sở Lạc Duy: ...]



Trong lúc đấu võ miệng với Sở9Lạc Duy cô cũng đã nhận được file mà anh gửi cho. Kiều Vị Nhã tò mò mở ra, sau khi giải nén xong liền trông thấy một số hình ảnh chụp lại từ màn hình, có thể thấy là hình cắt ra từ camera giám sát.



Là cô ngôi sao kia và người đàn ông cặp kè với cô ta. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: ...]



[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Cậu muốn xử gã đàn ông này hả?]



[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Tại sao thế?] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Lẽ nào cậu nhắm cô ngôi sao kia rồi?]



[Sở Lạc Duy: Cút...]



Sau đó Kiều Vi Nhã phát hiện người cút không phải là mình mà Sở Lạc Duy tự cút. Thể có nghĩa là...



Kiều Vi Nhã nhìn tin nhắn trên màn hình, còn avatar của Sở Lạc Duy thì đã tối lại. Sau một hồi suy nghĩ, cô liền gọi điện thoại cho anh. “Thằng nhóc” này muốn làm cái gì vậy chứ? Sau khi Sở Lạc Duy quăng laptop qua một bên liền cảm thấy hành động chụp lại màn hình của mình đúng là ăn no rừng mơ.



Thật không ngờ anh lại chủ động bảo cô đi làm loại chuyện đó, đúng là phát điên rồi.



Sở Lạc Duy nghĩ thế liền đứng dậy, định ra ngoài uống cốc nước để bình tĩnh lại. Lúc Sở Lạc Duy ra đến cửa, đèn trong phòng làm việc vẫn sáng, thấy giờ này rồi mà ba anh vẫn trong phòng làm việc lại không khỏi khinh bỉ. Nhưng anh vẫn tò mò mà tiến lại gần. “Tôi điều tra rồi, cha mẹ của đứa bé này đều là công nhân bình thường, chắc là hơi giống một chút thôi, không có quan hệ gì đâu.” An Phong Dương trầm giọng nói, “Tôi thấy cậu vẫn quá để tâm chuyện trước kia. Con bé giống với Viên Giai Di thời còn trẻ, nhưng thật sự không có bất cứ quan hệ gì cả.”



Sở Ninh Dực ấn ấn huyệt thái dương, “Ừ, không liên quan gì là tốt rồi, cậu phải biết, chờ tới lúc đứa bé này lớn lên thì chúng ta cũng đều đã già cả rồi.”



An Phong Dương nghe vậy khẽ bật cười thành tiếng, “Lần đầu tiên trông thấy con bé tôi cũng giật cả mình, cứ như trở về thời thơ ấu của chúng ta vậy. Hồi đó sư phụ...” Nói tới đây, An Phong Dương phất tay, “Hồi ông ấy còn sống, chúng ta thường tới chỗ ông ấy chơi với Viện Giai Di.” Có vẻ như Sở Ninh Dực cũng nhớ lại thời gian ấy, anh bất đắc dĩ lắc đầu, “Được rồi, tôi chỉ hỏi vậy thôi, về nghỉ ngơi đi.” An Phong Dương gật đầu đứng dậy, “Cậu nghỉ sớm đi đấy.”



Lúc An Phong Dương ra ngoài, Sở Lạc Duy đã xuống nhà rót nước, An Phong Dương đi xuống đúng lúc trông thấy Sở Lạc Duy. Anh nhìn cậu trai này rồi lại nhìn lên lầu, cuối cùng nở một nụ cười bất đắc dĩ rồi đi về. Sở Lạc Duy cầm nước đi lên nhà, đúng lúc thấy Sở Ninh Dực ra khỏi phòng làm việc. “Nếu đã nghi ngờ thì đưa đi luôn đi.” Sở Lạc Duy thản nhiên nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom