Buổi tối Thượng Quan Trì trở về nhà, giả vờ tùy ý hỏi Tư Đồ Nhã: “Cô hôm nay đi đâu?”
“Tôi đi gặp 1 người họ hàng xa, anh gọi điện cho tôi à?”
Thượng Quan Trì có chút bất ngờ, không ngờ đến Tư Đồ Nhã sẽ trả lời thành thực: “Ừ, đúng vậy, ông ta nói gọi nhầm rồi.”
“Lúc đó tôi đi rửa tay, ông ta lúc đó mượn tiền tôi tôi không chịu cho ông ta mượn cho nên ông ta có chút tức giận liền nói anh gọi nhầm.”
“Ồ hóa ra là như vậy.”
Thượng Quan Trì thở phào, ôn hòa cười với cô: “Trước khi hỏi còn thật sự lo cô sẽ nói dối tôi, cô biết, tôi ghét nhất người khác lừa tôi.”
“Sao thế được chứ.”
Anh ta vỗ vỗ vai cô, mạnh mẽ nói: “Tôi bây giờ đã không coi cô thành người ngoài rồi, cho nên cô nhớ kĩ, bất kì việc gì cũng đừng nói dối tôi, nếu không tôi nhất định sẽ rất thất vọng.”
“Ừ được.”
Bình an qua được 1 cửa, nhưng tâm tình của Tư Đồ Nhã lại không thoải mái được, thậm chí nặng nề được trước mất sau, cô ngầm cảm thấy, sự tồn tại của Lý Giáp Phú sẽ uy hiếp nghiêm trọng đến tiến triển của cô và Thượng Quan Trì.
1 đêm này, Tư Đồ Nhã đứng trước cửa sổ cả đêm, trải qua cân nhắc kỹ càng, cuối cùng trước khi bình minh đến, đau đớn hạ quyết tâm lựa chọn.
Cô không muốn sống trong bóng tối nữa, cô muốn tự cứu mình ra ngoài, hơn nữa, ngay cả Thượng Quan Trì cũng cùng cứu.
Ăn sáng xong, cô đi tới mộ của mẹ, đặt lên trước bia mộ 1 bó hoa bách hợp, bách hợp là loại hoa lúc sống mẹ thích nhất, năm đó Tư Đồ Trường Phong chính là dùng 1 xe hoa bách hợp chiếm được trái tim của mẹ, từ đó dẫn đến 1 đời khổ sở của bà.
“Mẹ, hôm nay Tiểu Nhã đến thỉnh tội với mẹ, xin mẹ tha thứ cho con, bởi vì 1 người đàn ông, lần đầu tiên muốn từ bỏ báo thù cho mẹ….”
Tư Đồ Nhã quỳ xuống, ngón tay nhẹ nhàng vuốt tấm ảnh mang theo đau thương của mẹ, “Mẹ nhất định đối với Tiểu Nhã thất vọng cùng cực rồi, sao có thể ích kỷ như vậy, vì bản thân mà quên đi đau khổ mẹ đã từng trải qua, xin lỗi mẹ, thật sự xin lỗi mẹ, con thật sự đã không còn cách nào lợi dùng người đàn ông đó để đạt được mục đích của con được nữa, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, anh ấy chính là khắc tinh của con, từng lần từng lần cảnh cáo bản thân, phải làm cho anh ấy tin tưởng con sau đó mượn tay anh ấy lật đổ Tư Đồ Trường Phong, nhưng cho tới bây giờ, con đều không có làm như vậy bởi vì con thế nào cũng không nghĩ tới, người đàn ông đó rất giống con, có vết thương nghiêm trọng trong tim, chính bởi vì chúng con đều giống nhau, con mới không nhẫn tâm làm tổn thương anh ấy, con so với ai đều hiểu rõ, mùi vị bị rạch 1 dao trên tim….”
Nước mắt Tư Đồ Nhã không đè nén được lăn xuống, thay mẹ báo thù là tâm nguyện từ bé đến lớn của cô, cô vì để đạt được tâm nguyện này kế hoạch rất nhiều năm, nhưng bây giờ đột nhiên muốn bỏ cuộc giữa chừng, đừng nói là mẹ không chấp nhận nổi, ngay cả bản thân cô cũng không cách nào tha thứ.
Chưa bao giờ thấu hiểu mẹ năm đó tại sao yêu ba, nhưng vào ngày hôm đó, Thượng Quan Trì nói với cô: Bởi vì tôi không phải 1 người bình thường cho nên tôi mới hi vọng cô cso thể sống bình thường 1 chút. Lúc nói câu này, đã thấu hiểu được mẹ.
Tình yêu, xưa nay đều đến lặng lẽ, không có lý do, không có nguyên nhân, chính là yêu rồi, dù cho rõ ràng biết sẽ thương tích đầy mình, nhưng vẫn như bay qua núi xông vào lửa.
Đập đầu 3 cái, cô đứng dậy rời đi, bóng hình kiên định, mở đầu cho cô, 24 năm nay, lần đầu tiên muốn dũng cảm, sống 1 cuộc sống khác, đi con đường khác, làm 1 người khác.
Từ trên núi xuống, cô đi tới 1 tiệm bánh ngọt, thay Thượng Quan Trì đặt 1 chiếc bánh ga tô, mặc dù từ tối qua bắt đầu, tâm tình rất chán nản nhưng cô cũng không quên, hôm nay là sinh nhật của Thượng Quan Trì.
Đặt xong bánh, lại đi tới trung tâm gần đấy dạo 1 vòng, chuẩn bị mua quà tặng anh ta.
Trên đường về, cô thầm hạ quyết tâm, tối nay thật thà mọi chuyện với Thượng Quan Trì, mục đích ban đầu của cô, và tình cảm bây giờ đối với anh ta.
Thượng Quan lão gia và Thượng Quan phu nhân vừa sáng sớm cũng ra ngoài rồi, lúc Tư Đồ Nhã về đến nhà, trong nhà không có ai, cô tìm quản gia hỏi: “Chú Lưu, lão gia và phu nhân đâu?”
Quản gia cung kính trả lời: “Lão gia và phu nhân đi tham gia tang lễ của Chủ tịch tập đoàn Lực Phàm, khoảng chiều quay về.”
“Ồ, được.”
Cô gật đầu, quay người lên tầng, sau khi vào phòng lấy điện thoại nhắn tin: “Buổi chiều khi nào về?”
Thượng Quan Trì ngắn gọn trả lời tin nhắn: “Có việc?”
“Đương nhiên.”
“Việc gì?”
“Tạm thời bí mật.”
Anh ta gửi 1 biểu tình cạn lời, kèm theo 2 chữ: “Cố gắng.”
Thời gian tiếp sau, Tư Đồ Nhã rất thấp thỏm, cô không biết Thượng Quan Trì có thể tha thứ mục đích ban đầu gả cho anh ta của cô, càng quan trọng là, cô không xác định được trong lòng anh ta có chút bóng hình nào của cô không.
4h chiều, cô đi tới tiệm bánh, bánh đã làm xong rồi, trêm mặt lớp kem tuyết trắng dùng mứt trái cây khắc kí tự tiếng anh LOVE rõ ràng, nếu Thượng Quan Trì có tâm, sẽ không không hiểu tâm ý của cô.
Bánh đặt xong rồi, quà cũng chọn xong rồi, cô mang theo tâm tình phức tạp về đến biệt thự Bạch Vân, bố mẹ chồng vẫn chưa quay về, em chồng cũng chưa quay về, Thượng Quna Trì càng chưa về.
Cô ở trong phòng khách đợi 1 lúc, cảm thấy vô vị, liền đi vào nhà bếp chuẩn bị đích thân xuống bếp chuẩn bị bữa ăn tối cho mọi người, từ khi gả về nhà chống đến nay, cô vẫn chưa từng xuống bếp, không phải cô lười cũng không phải cô không biết nấu mà là mẹ chồng không cho phép.
Mẹ chồng nói, con dâu và con gái Thượng Quan gia giống nhau đều để yêu thương cho nên cô ở trong nhà vẫn luôn cùng địa vị với em chồng.
“Thiếu phu nhân cô vẫn là ra ngoài đi, trong này giao cho chúng tôi được rồi.”
2 người làm phụ trách làm cơm nhìn thấy cô quấn tạp dề vừa thái rau vừa rửa rau, căng thẳng chân tay luống cuống.
“Không sao, tối nay cho các người nghỉ, nghỉ ngơi đi.”
“Vậy không được, nếu bị lão phu nhân biết được, chúng tôi nhất định sẽ bị dạy dỗ…”
“Yên tâm đi, tôi sẽ giải thích với lão phu nhân, không liên quan tới các người, là tôi tự mình muốn xuống bếp.”
Người làm thấy cô đã quyết tâm, thực lòng không còn cách nào, chỉ có thể theo cô, ở 1 bên giúp đỡ.
Nếu nói Tư Đồ Nhã ở nhà chồng là 1 miếng ngọc, thì ở nhà đẻ cô tuyệt đối là 1 cọng cỏ danh xứng với thực, ở nhà chồng 1 ngày 3 bữa của cô là người làm hầu hạ, ở nhà đẻ lại là cô hầu hạ cả 1 nhà.
Mấy người làm đều có chút không dám tin, tay nghề của cô rất tốt, động tác thuần thục, đối với kỹ năng nấu nướng nắm bắt hết sức tỉ mỉ, không đến 1 tiếng đồng hồ liền làm ra 1 bàn tiệc tối phong phú đầy đủ sắc hương vị.
Chú Lưu quản gia sau khi nghe người làm thông báo vội vội vàng vàng tới phòng khách, liếc cái bánh ngọt trên bàn, nói với Tư Đồ Nhã: “Thiếu phu nhân, thiếu gia cậu ấy…..”
Lời ông còn chưa kịp nói xong, cả nhà không hẹn cùng lúc quay về, Thượng Quan lão gia, Thượng Quan phu nhân, Thượng Quan Tình Tình, Thượng Quan Trì, giống như là hẹn nhau về vậy.
“Ba mẹ, mọi người quay về rồi.”
Tư Đồ Nhã tiến về phía trước chào hỏi, nhận áo khoác trong tay của mẹ chồng.
“Ừ, thật là mệt chết mất.”
Thượng Quan lão gia ngửi ngửi cái mũi: “Thơm quá, cơm tối đã làm xong rồi à?”
“Vâng ba.”
Tư Đồ Nhã cười mỉm gật đầu, liếc nhìn Thượng Quan Trì: “Là con tự mình xuống bếp, chúc mừng thọ tinh của chúng ta sinh nhật vui vẻ.”
1 câu của cô, làm biểu tình của tất cả mọi người đều cứng ngắc, cô em chồng bước nhanh xông đến trước mặt cô, vội vàng nói bên tai cô: “Chị dâu em không phải đều nói với chị rồi sao? Chị sao lại còn dẫm vào mìn?”
“Em nói với chị cái gì?” Tư Đồ Nhã có chút mông lung.
Thượng Quan Tình Tình vỗ đầu: “Hôm đó em là muốn nói với chị, nhưng chị chưa đợi nghe em nói xong liền đi rồi!”
“Sao vậy?”
Cô nhíu mày, ngầm có 1 dự cảm không tốt.
Thượng Quan Trì nhảy lên 1 cái, đi tới bên cạnh bàn ăn, cầm bánh ngọt trên bàn ném xuống đất, mứt hoa quả khắc xuống chữ LOVE đó cuối cùng không được anh ta nhìn thấy, bánh ngọt bị rơi xuống nát tơi tả.
“Anh làm gì vậy? Điên rồi có phải không?”
Cô tức giận xông tới đẩy Thượng Quan Trì 1 cái, đau lòng nhìn tâm ý của cô bị anh ta giẫm đạp dưới chân.
“Tôi không phải đã nói với cô tôi không đón sinh nhật, tại sao cô người phụ nữ này luôn tự cho mình là đúng!”
Thượng Quan Trì xem ra so với cô còn giận dữ hơn, “Trước khi cô muốn làm mỗi việc gì có thể trưng cầu người khác đồng ý hay không không? Vạch trần vết sẹo của người khác như này cô rất sung sướng có phải không?”
Anh ta hét xong quyết tuyệt bỏ đi, nước mắt của Tư Đồ Nhã trong chốc lát ướt đẫm hốc mắt nhưng kiên cường không để rơi xuống, một mực ở trong hốc mắt đảo quanh, cho đến lúc bố mẹ chồng đi tới—
“Con à, xin lỗi, để con chịu ủy khuất rồi, con đừng trách nó, ngày này đối với nó mà nói là 1 ngày nhục nhã, cũng là ngày không muốn nghĩ đến nhất.”
“Tại sao?”
Cô cố gắng đè nén xúc động muốn khóc, nghẹn ngào hỏi.
Cô em chồng buồn bã thay ba mẹ trả lời: “Bởi vì hôm nay chính là ngày Đường Huyên lúc đó bỏ rơi anh trai em, 3 năm trước, cô ấy đồng ý lời cầu hôn của anh trai em, hơn nữa còn hứa sẽ làm cô dâu xinh đẹp nhất của anh ấy trong ngày sinh nhật của anh ấy, nhưng ai cũng không nghĩ tới, kết quả lại là như vậy….”
Tim của Tư Đồ Nhã lộp bộp, lại là vì người phụ nữ kia, lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy.
“Sau đó trong 3 năm này, anh trai em liền không đón sinh nhật nữa, mỗi người trong nhà đều cố tình quên hôm nay là ngày gì, cũng không dám trước mặt anh ấy nhắc đến 2 chữ sinh nhật chính là sợ vắt vào vết đau của anh ấy.”
“Xin lỗi ba mẹ, con không biết hom nay của 3 năm trước phát sinh việc như này, làm cho 2 người đau lòng theo, con rất xin lỗi.”
Tư Đồ Nhã cúi đầu với ba mẹ chồng, ba mẹ chồng vội vàng an ủi cô: “Không phải lỗi của con, tuyệt đối không phải lỗi của con, không biết không có tội, bọn ta 1 chút cũng không trách con.”
Cô ngồi xổm xuống, yên lặng nhặt bánh vào trong hộp, nhìn thấy từng chút mứt trái cây màu đỏ, 2 giọt nước mắt trong suốt cuối cùng không nhịn được rơi xuống.
“Để người làm thu dọn là được, chúng ta ăn cơm đi.”
Mẹ chồng đau lòng kéo cô lên, cùng con gái kéo cô đến bên bàn ăn, đối diện 1 bàn bữa tối phong phú, mỗi người đều có tâm sự riêng, để không làm tăng thêm gánh nặng trong lòng cô, cho dù rất buồn, cũng miễn cưỡng tươi cười khen tay nghề cô tốt.
Tư Đồ Nhã nhìn ba mẹ chồng và em chồng đang cố gắng ăn đột nhiên buông đũa trong tay, vung chân chạy ra ngoài.
Bình luận facebook