Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-194
Chương 194: Cả nhà các người là thứ gì vậy?
Editor: Nguyetmai
Cạch!
Cạch!
Ánh sáng hiện lên.
Trên thẻ gốc, chỗ vết nứt tia chớp lóe lên ánh sáng chói mắt, Lục Minh cảm nhận thật cẩn thận, dường như có thứ gì đó đang đâm loạn xạ…
Ồ.
Tên ở bên trong đang muốn ra ngoài.
Nhưng.
Nói thế nào đây?
Vết nứt tia chớp thật sự là một kẽ hở rất nhỏ...
Linh thể lại khá lớn.
Lúc trước, nó bị mèo mun cố gắng nhét vào trong một cách thô bạo, bây giờ không có mèo mun trợ giúp, nó vẫn muốn chui ra khỏi kẽ hở nhỏ như vậy sao?
Có thể không?!
Không thể nào.
Soạt!
Soạt!
Ánh sáng thẻ gốc không ngừng lóe lên.
Từng luồng ánh sáng chói mắt xuyên qua khe hở không ngừng chiếu ra.
Vì vậy, Lục Minh ngạc nhiên phát hiện, cùng với sự quằn quại và va chạm không ngừng của linh thể kia, thẻ gốc lại dần trở nên mạnh mẽ.
Nói cách khác, nó đang tự tu luyện...
Đợi đã.
Thẻ gốc của anh đang tự tu luyện ư?!
Lục Minh mừng rỡ.
Thẻ gốc của Tiểu Bạch biết tu luyện khiến anh rất hâm mộ. Không ngờ, bây giờ may mắn chuyển dời, thẻ gốc của anh cũng biết tu luyện, chẳng qua phương thức có chút quái lạ!
Anh mèo uy vũ!
Nội tâm của Lục Minh gào thét.
...
Mèo mun có chút mệt mỏi nằm xuống.
Nó cảm thấy rất mỹ mãn.
Cuối cùng cũng đã hiểu được một nỗi lòng.
Sau khi thẻ gốc của cô nàng tên Tiểu Bạch kia biết tu luyện, ánh mắt của tên quỷ nhỏ này cứ vào biển ý thức nhìn trộm nó mãi…
Anh tưởng nó không biết chắc?
Đặc biệt là những lời mà anh nói với cô bé Tiểu Bạch… gì mà linh thẻ của anh là kiểu con mèo…
Ha ha.
Tên nhóc này gan to bằng trời mà!
Vừa hay, lần này phát hiện một linh thể thần bí, suy nghĩ đến mức độ mặt dày của Lục Minh... Vì để sau này có thể ngủ nướng một cách ngon lành, nó trực tiếp xử lý linh thể kia…
"Này."
"Anh mèo."
Lục Minh lại gần một cách cẩn thận: "Thế giới bóng tối…"
Bốp!
Bóng đen hiện lên.
Advertisement / Quảng cáo
Lục Minh lập tức bị đánh bay.
Sắc mặt Lục Minh khó coi, đến linh thẻ cũng đã làm cho anh rồi, anh còn muốn đi đến đó làm gì? Trạng thái hiện giờ của nó vốn không đủ để khởi động thế giới bóng tối…
Ngủ đây.
Mèo mun lười biếng cuộn tròn người.
Mà giờ khắc này, ý thức tiêu tan.
Lục Minh đã trở về hiện thực.
Được rồi.
Lục Minh thấy tiếc nuối, xem ra anh mèo muốn quỵt nợ.
Thực lực mạnh thật tốt.
Đến quỵt nợ cũng có thể quang minh chính đại như vậy.
Nhưng kể ra thì có một linh thẻ thần bí cũng coi như thu hoạch lớn lần này, ừm…
Sân vận động.
Vẻ mặt của các giáo viên mờ mịt, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Thứ đó…"
An Mộ Phong lau mồ hôi lạnh.
"Một vài con bài chưa lật."
Lục Minh nói một cách hời hợt.
!!
Tâm trạng của các giáo viên chấn động mãnh liệt.
Con bài chưa lật...
Vẫn còn ư!
Chị gái của em khoa trương đến vậy sao?!
Cô ấy chuẩn bị cho em nhiều con bài chưa lật như vậy, bản thân cô ấy không cần tu luyện sao?!
Các giáo viên khiếp sợ và... ngưỡng mộ.
Ôi, nếu năm đó họ có một người chị như vậy, bây giờ chắc cũng có thể tung hoành khắp nơi rồi nhỉ!?
"Cảm ơn."
Các giáo viên cảm kích.
Lục Minh cũng nhếch miệng mỉm cười.
Đến đây, chuyện của trường học cũng coi như đã có một kết thúc.
Bỗng nhiên, một số hơi thở xuất hiện ở phía xa xa, người tu luyện của thành phố Thanh Minh đã tới.
Lục Minh khiêm tốn.
Rất nhanh.
Các giáo viên lại lũ lượt làm báo cáo chuyện "Trường học xuất hiện linh thể không rõ danh tính, lại bị thẻ bài mà Lục Nhan để lại mạnh mẽ chém giết và kết liễu".
Đêm khuya.
Nhân viên kiểm nghiệm của các hiệp hội đều đến góp vui...
Yêu tinh xà năm sao!
Linh thể thần bí!
Những thứ này đủ khiến bọn họ động lòng.
Tuy bọn họ rất tiếc vì hai linh thể đều đã bị Lục Minh giết chết.
Thế là sân vận động của trường học lại bu đầy người, thậm chí chiếc xà đơn bản thể của yêu tinh xà cũng bị mấy hiệp hội khiêng về nghiên cứu, mặc dù Lục Minh biết bên trong chẳng có thứ gì hết…
...
Ngày hôm sau.
Báo chí đưa tin.
Tin tức yêu tinh xà năm sao và linh thể xuất hiện đã kinh động rất nhiều người.
Thành phố Thanh Minh lại được nhiều người chú ý đến một lần nữa, thậm chí học viện Tam Xá Khẩu cũng được nhiều sự quan tâm hơn, không ít học viện dùng danh nghĩa "trận đấu giao hữu" để đến đây…
Còn về mục đích?
Chỉ có trời mới biết.
Đương nhiên.
Dù nơi nào, học viện nào...
Trước khi tới, họ đều nhận được một mệnh lệnh bắt buộc: Tuyệt đối không được trêu chọc Lục Minh!!!
Tên này có thể đơn phương độc mã đánh bại yêu tinh xà!
Có một người "cuồng em trai" như Lục Nhan tồn tại, bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể biết được cô ấy còn để lại bao nhiêu thứ trong người Lục Minh…
Ít nhất, bọn họ cho là như vậy.
"Thực ra chị của tôi cũng không cho tôi nhiều đồ lắm đâu."
Lục Minh nói một cách rất khiêm tốn.
Anh nói thật mà.
Bởi vì Lục Nhan thích dẫn anh đến những nơi có thể nâng cao thực lực một cách chân chính giống như truyền thừa Nguyệt Ảnh hơn là cho anh những con bài chưa lật...
Đáng tiếc.
Không ai tin.
...
Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh đang nghiên cứu thẻ gốc một cách rất nghiêm túc.
"Mày biết tu luyện không?"
Lục Minh truyền ý nghĩ cho thẻ gốc.
Ha ha.
Linh thể thần bí khinh thường.
"Thế mày có tác dụng gì chứ!"
Lục Minh cười lạnh lùng.
Đồ vô dụng!
Nhìn thẻ gốc của Tiểu Bạch nhà người ta đi!
Ha ha.
Linh thể thần bí hoàn toàn không thèm để ý đến anh.
Muốn khích tướng à?
Đồ óc chó!
Anh cho rằng nó là một yêu tinh xà ngu xuẩn chắc!
Nếu vừa rồi không phải mới thức tỉnh nên không có sức mạnh, sao nó có thể bị một con mèo mun khi dễ chứ. Nực cười, chỉ là một thẻ gốc mà thôi, đợi đến khi nó khôi phục sức mạnh thật sự xem...
Sau đó, nó nhớ tới một chuyện đầy bi thương.
Nó đang bị nhét vào trong một chiếc thẻ gốc... Nếu nó tăng cấp, thẻ gốc cũng sẽ tăng cấp theo... Dường như... ra ngoài cũng không dễ dàng gì…
"Thật sự không chịu tu luyện à?"
Lục Minh thở dài.
Tên này đúng là không biết phối hợp gì cả.
"…"
Linh thể thần bí im lặng.
"Để tôi suy nghĩ thử…"
Lục Minh đắn đo trong chốc lát.
Nếu tên này đã bị nhét vào thẻ gốc rồi, anh nhất định phải thuần phục được nó, nếu không sau này tạo ra một con thiêu thân thì sẽ rất phiền phức!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thế giới trong thẻ gốc…
Lục Minh như có điều suy nghĩ.
Hồi lâu sau, anh triệu hồi thẻ đàn trâu, trực tiếp phong ấn vào trong thẻ gốc.
Vút!
Vút!
Bảy tấm thẻ đàn trâu được phong ấn.
Lục Minh dừng lại một chút, dù sao thực lực hiện giờ của anh cũng đã mạnh đôi chút rồi, chắc có thể chịu được sự tấn công ở cấp bậc này, nên anh lại tiến hành phong ấn!
Đùng!
Thẻ đàn trâu mở ra!
Một đàn trâu xông vào thẻ gốc, bị Lục Minh cưỡng ép phong ấn!
Phải biết rằng, cho dù là thẻ gốc tia chớp thì cũng chỉ có thể phong ấn bảy lần, mà sau khi lần thứ tám bị cưỡng ép đâm vào thẻ gốc, một lực tấn công khổng lồ truyền đến…
Cũng may.
Lục Minh có thể trụ được!
Nhưng trong thẻ gốc…
Một ý niệm tức giận truyền đến.
"Đầy rồi, đầy rồi!"
"Bên trong đầy rồi! Đầy lắm rồi! Đừng có nhét thêm vào nữa! Tên khốn!"
Linh thể thần bí đầy phẫn nộ.
Hai tên khốn này ức hiếp người quá đáng lắm rồi đấy!
Một con mèo mun!
Một tên Lục Minh!
A a a a a a a tức quá!
Bùng!
Bùng!
Từng luồng ánh sáng lóe lên, linh thể thần bí rất tức giận.
"Biết tự tu luyện không?"
Lục Minh lại truyền ý niệm đến một lần nữa.
"…"
Linh thể thần bí im lặng.
Nó không muốn thỏa hiệp.
Bởi vì nó biết rõ nếu một khi đã thỏa hiệp, e là vĩnh viễn sẽ phải thần phục dưới trướng Lục Minh!
Chủ nhân cũ của nó cao quý cỡ nào?!
Mà Lục Minh thì sao?
Một tên hai sao...
Advertisement / Quảng cáo
Đương nhiên.
Đây cũng không phải điều quan trọng. Điều quan trọng chính là anh là chuyên gia chế tạo thẻ bài!
Một nghề nghiệp không có tương lai!
Dù thế nào thì nó cũng sẽ không khuất phục!
Đàn trâu thôi mà?
Nó chống đỡ được!
"Thật không?"
Lục Minh cười lạnh lùng.
Anh mở kho kỹ năng của hiệp hội ra, bắt đầu tìm kiếm những năng lực khác.
"Ừm…"
"Cái này được đấy."
"Lựu đạn sầu riêng!"
"Cái này cũng không tệ, ruồi ma thối rữa…"
"Cá trích nổ tung tấn công… Hình như cái này cũng được…"
Lục Minh đắn đo.
???!
Linh thể thần bí kinh hãi!
Anh điên rồi sao?!
Đây là thẻ gốc của anh đó có biết không?!
Tuy trong số đó có rất nhiều thứ nó chưa từng nghe qua, nhưng chỉ nghe đến những thứ như thối rữa, ruồi là nó đã lạnh sống lưng rồi… Nếu thật sự nhét vào đây…
Vô liêm sỉ!
Linh thể thần bí tức giận.
Ánh sáng đỏ không ngừng lóe lên.
Linh thể thần bí lại bắt đầu tấn công trong thẻ gốc!
Đùng!
Đùng!
Lục Minh có thể bắt được cảm xúc phẫn nộ và sự tấn công rít gào của tên này một cách rõ ràng.
Đương nhiên, nhìn từ bên ngoài...
Chỉ có ánh sáng đỏ hiện lên trên vết nứt tia chớp.
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng lóe lên.
Tràn ngập khuynh hướng cảm xúc.
"Oa!"
Tiểu Bạch trợn trừng con mắt: "Sư phụ, sư phụ, thẻ gốc của anh phát sáng kìa."
"Ừ."
Lục Minh mỉm cười: "Cho nó thử cách tu luyện mới."
"Ồ ồ ồ! Thật là lợi hại!"
Tiểu Bạch thán phục.
Không hổ là sư phụ mà!
Anh đã bắt đầu thử cách tu luyện thẻ gốc mới rồi ư!
Không giống thẻ gốc của cô...
Vẫn còn đang nâng gạch!
Vì thế cô bé nhìn về phía chiếc thẻ gốc đang cố gắng ì ạch ì ạch ở một góc: "Thẻ gốc, thẻ gốc! Mày đã lớn rồi, nên học phương pháp tu luyện mới rồi đó."
"???"
Thẻ gốc khó hiểu.
Còn có thể tu luyện thế nào nữa đây?
Đâu, đâu có ai dạy đâu!
Vì vậy, nó cũng trôi dạt đến bên cạnh thẻ gốc của Lục Minh.
Vù...
Vù...
Trên thẻ gốc của Lục Minh, ánh sáng không ngừng lóe ra.
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng chói mắt xuất hiện ở vết nứt hình tia chớp.
Linh thể thần bí rất phẫn nộ.
Thật sự.
Là một linh thể cao quý, có bao giờ nó phải chịu sự ức hiếp như vậy chứ? Nó không ngờ bản thân lại có ngày bị nhét vào trong thẻ bài, còn bị đem ra so sánh với một thẻ gốc mới hình thành ý thức nữa chứ…
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng trên mình nó càng hung hăng hơn.
"…"
Thẻ gốc của Tiểu Bạch học tập rất nghiêm túc.
Phát sáng...
Đây, đây chính là tu, tu luyện ư?
Thế là nó bắt đầu bắt chước tiết tấu của thẻ gốc của Lục Minh...
Bùng!
Bùng!
Trên người nó cũng bắt đầu lóe sáng.
Ùng...
Năng lượng mờ nhạt ngưng tụ.
Tốc độ tu luyện của thẻ gốc bắt đầu có sự tăng lên!
"Sư phụ, sư phụ, cách tu luyện này tên là gì vậy?"
Tiểu Bạch rất vui vẻ.
"…"
Lục Minh không nói gì, đắn đo chốc lát: "Đây gọi là tu luyện kiểu phẫn nộ."
"Hả?"
Vẻ mặt của Tiểu Bạch mờ mịt, một cách tu luyện đang yên đang lành sao lại có tên là tu luyện kiểu phẫn nộ chứ? Nhưng sư phụ đã nói thì cấm có sai.
Bùng!
Bùng!
Linh thể thần bí giận đến phát điên rồi.
Ngươi mới tu luyện kiểu phẫn nộ ý! Cả nhà ngươi tu luyện kiểu phẫn nộ ý!
Đáng tiếc.
Không ai để ý đến nó.
Chỉ có thẻ gốc của Tiểu Bạch ở bên nó, học tiết tấu của nó, không ngừng phát sáng, phát sáng, lại phát sáng...
...
Hồi lâu sau, thẻ gốc của Tiểu Bạch thấy thất vọng.
Hiệu quả này...
Rất yếu!
Bắt đầu từ khi sinh ra, nó vẫn nghe chủ nhân Tiểu Bạch nói thẻ gốc của sư phụ thế này, thế nọ... Bây giờ xem ra, dường như nó cũng chẳng có điểm gì lợi hại nhỉ…
Là một linh trí có suy nghĩ mông lung, là một linh thể mới có ý thức… Cách biểu đạt cách nghĩ của nó cũng rất đơn giản mà thô bạo…
Thế là một ý nghĩ khinh bỉ hiện lên, nó lại quay về góc nhà của mình nâng gạch.
???!
Vẻ mặt của linh thể thần bí đầy ngơ ngác.
Nó đang đấu trí đấu dũng với Lục Minh, bỗng nhiên cảm nhận được sự khinh bỉ của một chú gà yếu ớt...
Nó lập tức nổ tung!
Thật sự.
Bị mèo mun bắt nạt thì thôi đi, bị Lục Minh khi dễ cũng không tính, bây giờ đến một thẻ gốc mới có ý thức cũng đến ức hiếp nó ư?
Bà mợ nó!
Cả nhà các người là thứ gì vậy?!
Điều quan trọng nhất... đều là linh thể!
Trong mắt nó, tên nhóc kia chỉ là sự tồn tại giống như con kiến mà thôi!
Đẳng cấp của linh thể được tuân theo thân phận một cách nghiêm ngặt, chỉ cần lớn hơn một cấp là có thể đánh cho anh phải quỳ xuống gọi cha! Còn chẳng biết bản thân nó cao hơn tên kia bao nhiêu nữa?!
Tên kia gọi nó là tổ tông cũng đã là nể mặt Lục Minh lắm rồi!
Mà bây giờ...
Nó còn bị khinh thường nữa chứ!
Bùng!
Bùng!
Linh thể tức giận rồi.
Ánh sáng chói mắt chợt lóe lên.
Một nguồn sức mạnh đáng sợ hiện lên, lực hấp dẫn khổng lồ ngưng tụ. Chỉ trong một tích tắc, năng lượng quanh đó một trăm mét vuông đã bị tiêu hao sạch sẽ!
Nơi rộng như vậy...
Bỗng trở thành một không gian rỗng năng lượng!
Năng lượng trước kia Lục Minh tu luyện rất lâu bỗng tăng mạnh, tăng lên những ba trăm điểm!
...
Hả?
Mạnh quá!
Thật là lợi hại!
Thẻ gốc của Tiểu Bạch tò mò cảm nhận năng lượng xung quanh. Nó bắt đầu học cách của thẻ gốc của Lục Minh một cách mông lung, thử hấp thu năng lượng xung quanh...
Rất ngốc.
Bị thất bại mấy lần liền...
Advertisement / Quảng cáo
Thế là nó ngây ngốc đi đến bên thẻ gốc của Lục Minh…
Ha ha.
Biết bội phục rồi hả?
Linh khí thần bí lập tức ưỡn ngực thẳng lưng, thầm đắc ý. Đồ bỏ đi, muốn tu luyện thứ này cần phải nghiên cứu kế sách, đặc biệt khi là linh thể…
Thế là trong góc cửa hàng.
Hai thẻ gốc không ngừng lóe sáng...
??!
Lục Minh hơi khó hiểu.
Đây là tình huống gì vậy?!
Vừa rồi kêu nó tự tu luyện, vừa khôi phục vừa tu luyện, vậy mà nó không nghe. Bây giờ nó lại tiêu hao năng lượng của bản thân để giúp anh tiến hành nâng cấp…
Tên này hèn mọn đến vậy sao?
Chẳng lẽ...
Đây là một linh thể thích ăn hành?!
Kỳ lạ vậy!
Lục Minh nhìn kĩ một chút, tên này đang bắt đầu chăm chú tu luyện.
Kỳ lạ.
Lục Minh lẩm bẩm một câu. Xem ra anh cần phải quan sát tên này thật cẩn thận mới được.
...
Thẻ gốc biết tu luyện.
Đây là chuyện tốt.
Có tên này rồi, anh sẽ không cần phải bận tâm đến tính ổn định của thẻ gốc và việc tu luyện nữa rồi. Còn về nó còn có hiệu quả khác không thì đành để sau này nghiên cứu từ từ vậy.
Lục Minh suy nghĩ một lát, sau đó lười biếng không thèm để ý đến nó nữa.
Dù sao cũng có thể triệu hồi nó bất cứ lúc nào.
Ừm...
Cảm giác này giống như bật chế độ tự động cho máy tự đánh quái tăng kinh nghiệm vậy.
Quá đã!
Mà đúng lúc này.
Vù...
Vòng tay bỗng nhiên rung động.
Lục Minh liếc nhìn, lập tức kinh ngạc.
"Xin chào hội trưởng đáng kính, em là Tiểu Nghiêm. Sau khi trải qua tôi luyện, thẻ gốc của em cũng đã có sức mạnh của kiếm thai rồi, xin hỏi giai đoạn thứ ba nên tu luyện thế nào đây ạ? Online chờ, việc rất gấp!
"…"
Lục Minh im lặng.
Má ơi.
Trẻ con bây giờ đều là quái vật à?!
Mới được bao nhiêu ngày chứ?!
Cậu ta đã tôi luyện xong thẻ gốc rồi ư!
Có điều...
Nghĩ đến điều kiện cơ bản "tài nguyên đỉnh cao" kia, nếu nhà bạn học Nghiêm Tô Kỳ có mỏ khoáng, tu luyện thẻ gốc thông qua thủ đoạn đặc biệt thì cũng có khả năng nhỉ!
Vậy thì...
Nên làm gì bây giờ?
Lục Minh do dự trong chốc lát, chỉ có thể viết tiếp chiến lược giai đoạn thứ ba của chuyên gia thẻ kiếm - "Liên quan đến sự ra đời của linh thẻ: Từ nhập môn đến tinh thông".
Editor: Nguyetmai
Cạch!
Cạch!
Ánh sáng hiện lên.
Trên thẻ gốc, chỗ vết nứt tia chớp lóe lên ánh sáng chói mắt, Lục Minh cảm nhận thật cẩn thận, dường như có thứ gì đó đang đâm loạn xạ…
Ồ.
Tên ở bên trong đang muốn ra ngoài.
Nhưng.
Nói thế nào đây?
Vết nứt tia chớp thật sự là một kẽ hở rất nhỏ...
Linh thể lại khá lớn.
Lúc trước, nó bị mèo mun cố gắng nhét vào trong một cách thô bạo, bây giờ không có mèo mun trợ giúp, nó vẫn muốn chui ra khỏi kẽ hở nhỏ như vậy sao?
Có thể không?!
Không thể nào.
Soạt!
Soạt!
Ánh sáng thẻ gốc không ngừng lóe lên.
Từng luồng ánh sáng chói mắt xuyên qua khe hở không ngừng chiếu ra.
Vì vậy, Lục Minh ngạc nhiên phát hiện, cùng với sự quằn quại và va chạm không ngừng của linh thể kia, thẻ gốc lại dần trở nên mạnh mẽ.
Nói cách khác, nó đang tự tu luyện...
Đợi đã.
Thẻ gốc của anh đang tự tu luyện ư?!
Lục Minh mừng rỡ.
Thẻ gốc của Tiểu Bạch biết tu luyện khiến anh rất hâm mộ. Không ngờ, bây giờ may mắn chuyển dời, thẻ gốc của anh cũng biết tu luyện, chẳng qua phương thức có chút quái lạ!
Anh mèo uy vũ!
Nội tâm của Lục Minh gào thét.
...
Mèo mun có chút mệt mỏi nằm xuống.
Nó cảm thấy rất mỹ mãn.
Cuối cùng cũng đã hiểu được một nỗi lòng.
Sau khi thẻ gốc của cô nàng tên Tiểu Bạch kia biết tu luyện, ánh mắt của tên quỷ nhỏ này cứ vào biển ý thức nhìn trộm nó mãi…
Anh tưởng nó không biết chắc?
Đặc biệt là những lời mà anh nói với cô bé Tiểu Bạch… gì mà linh thẻ của anh là kiểu con mèo…
Ha ha.
Tên nhóc này gan to bằng trời mà!
Vừa hay, lần này phát hiện một linh thể thần bí, suy nghĩ đến mức độ mặt dày của Lục Minh... Vì để sau này có thể ngủ nướng một cách ngon lành, nó trực tiếp xử lý linh thể kia…
"Này."
"Anh mèo."
Lục Minh lại gần một cách cẩn thận: "Thế giới bóng tối…"
Bốp!
Bóng đen hiện lên.
Advertisement / Quảng cáo
Lục Minh lập tức bị đánh bay.
Sắc mặt Lục Minh khó coi, đến linh thẻ cũng đã làm cho anh rồi, anh còn muốn đi đến đó làm gì? Trạng thái hiện giờ của nó vốn không đủ để khởi động thế giới bóng tối…
Ngủ đây.
Mèo mun lười biếng cuộn tròn người.
Mà giờ khắc này, ý thức tiêu tan.
Lục Minh đã trở về hiện thực.
Được rồi.
Lục Minh thấy tiếc nuối, xem ra anh mèo muốn quỵt nợ.
Thực lực mạnh thật tốt.
Đến quỵt nợ cũng có thể quang minh chính đại như vậy.
Nhưng kể ra thì có một linh thẻ thần bí cũng coi như thu hoạch lớn lần này, ừm…
Sân vận động.
Vẻ mặt của các giáo viên mờ mịt, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Thứ đó…"
An Mộ Phong lau mồ hôi lạnh.
"Một vài con bài chưa lật."
Lục Minh nói một cách hời hợt.
!!
Tâm trạng của các giáo viên chấn động mãnh liệt.
Con bài chưa lật...
Vẫn còn ư!
Chị gái của em khoa trương đến vậy sao?!
Cô ấy chuẩn bị cho em nhiều con bài chưa lật như vậy, bản thân cô ấy không cần tu luyện sao?!
Các giáo viên khiếp sợ và... ngưỡng mộ.
Ôi, nếu năm đó họ có một người chị như vậy, bây giờ chắc cũng có thể tung hoành khắp nơi rồi nhỉ!?
"Cảm ơn."
Các giáo viên cảm kích.
Lục Minh cũng nhếch miệng mỉm cười.
Đến đây, chuyện của trường học cũng coi như đã có một kết thúc.
Bỗng nhiên, một số hơi thở xuất hiện ở phía xa xa, người tu luyện của thành phố Thanh Minh đã tới.
Lục Minh khiêm tốn.
Rất nhanh.
Các giáo viên lại lũ lượt làm báo cáo chuyện "Trường học xuất hiện linh thể không rõ danh tính, lại bị thẻ bài mà Lục Nhan để lại mạnh mẽ chém giết và kết liễu".
Đêm khuya.
Nhân viên kiểm nghiệm của các hiệp hội đều đến góp vui...
Yêu tinh xà năm sao!
Linh thể thần bí!
Những thứ này đủ khiến bọn họ động lòng.
Tuy bọn họ rất tiếc vì hai linh thể đều đã bị Lục Minh giết chết.
Thế là sân vận động của trường học lại bu đầy người, thậm chí chiếc xà đơn bản thể của yêu tinh xà cũng bị mấy hiệp hội khiêng về nghiên cứu, mặc dù Lục Minh biết bên trong chẳng có thứ gì hết…
...
Ngày hôm sau.
Báo chí đưa tin.
Tin tức yêu tinh xà năm sao và linh thể xuất hiện đã kinh động rất nhiều người.
Thành phố Thanh Minh lại được nhiều người chú ý đến một lần nữa, thậm chí học viện Tam Xá Khẩu cũng được nhiều sự quan tâm hơn, không ít học viện dùng danh nghĩa "trận đấu giao hữu" để đến đây…
Còn về mục đích?
Chỉ có trời mới biết.
Đương nhiên.
Dù nơi nào, học viện nào...
Trước khi tới, họ đều nhận được một mệnh lệnh bắt buộc: Tuyệt đối không được trêu chọc Lục Minh!!!
Tên này có thể đơn phương độc mã đánh bại yêu tinh xà!
Có một người "cuồng em trai" như Lục Nhan tồn tại, bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể biết được cô ấy còn để lại bao nhiêu thứ trong người Lục Minh…
Ít nhất, bọn họ cho là như vậy.
"Thực ra chị của tôi cũng không cho tôi nhiều đồ lắm đâu."
Lục Minh nói một cách rất khiêm tốn.
Anh nói thật mà.
Bởi vì Lục Nhan thích dẫn anh đến những nơi có thể nâng cao thực lực một cách chân chính giống như truyền thừa Nguyệt Ảnh hơn là cho anh những con bài chưa lật...
Đáng tiếc.
Không ai tin.
...
Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh đang nghiên cứu thẻ gốc một cách rất nghiêm túc.
"Mày biết tu luyện không?"
Lục Minh truyền ý nghĩ cho thẻ gốc.
Ha ha.
Linh thể thần bí khinh thường.
"Thế mày có tác dụng gì chứ!"
Lục Minh cười lạnh lùng.
Đồ vô dụng!
Nhìn thẻ gốc của Tiểu Bạch nhà người ta đi!
Ha ha.
Linh thể thần bí hoàn toàn không thèm để ý đến anh.
Muốn khích tướng à?
Đồ óc chó!
Anh cho rằng nó là một yêu tinh xà ngu xuẩn chắc!
Nếu vừa rồi không phải mới thức tỉnh nên không có sức mạnh, sao nó có thể bị một con mèo mun khi dễ chứ. Nực cười, chỉ là một thẻ gốc mà thôi, đợi đến khi nó khôi phục sức mạnh thật sự xem...
Sau đó, nó nhớ tới một chuyện đầy bi thương.
Nó đang bị nhét vào trong một chiếc thẻ gốc... Nếu nó tăng cấp, thẻ gốc cũng sẽ tăng cấp theo... Dường như... ra ngoài cũng không dễ dàng gì…
"Thật sự không chịu tu luyện à?"
Lục Minh thở dài.
Tên này đúng là không biết phối hợp gì cả.
"…"
Linh thể thần bí im lặng.
"Để tôi suy nghĩ thử…"
Lục Minh đắn đo trong chốc lát.
Nếu tên này đã bị nhét vào thẻ gốc rồi, anh nhất định phải thuần phục được nó, nếu không sau này tạo ra một con thiêu thân thì sẽ rất phiền phức!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thế giới trong thẻ gốc…
Lục Minh như có điều suy nghĩ.
Hồi lâu sau, anh triệu hồi thẻ đàn trâu, trực tiếp phong ấn vào trong thẻ gốc.
Vút!
Vút!
Bảy tấm thẻ đàn trâu được phong ấn.
Lục Minh dừng lại một chút, dù sao thực lực hiện giờ của anh cũng đã mạnh đôi chút rồi, chắc có thể chịu được sự tấn công ở cấp bậc này, nên anh lại tiến hành phong ấn!
Đùng!
Thẻ đàn trâu mở ra!
Một đàn trâu xông vào thẻ gốc, bị Lục Minh cưỡng ép phong ấn!
Phải biết rằng, cho dù là thẻ gốc tia chớp thì cũng chỉ có thể phong ấn bảy lần, mà sau khi lần thứ tám bị cưỡng ép đâm vào thẻ gốc, một lực tấn công khổng lồ truyền đến…
Cũng may.
Lục Minh có thể trụ được!
Nhưng trong thẻ gốc…
Một ý niệm tức giận truyền đến.
"Đầy rồi, đầy rồi!"
"Bên trong đầy rồi! Đầy lắm rồi! Đừng có nhét thêm vào nữa! Tên khốn!"
Linh thể thần bí đầy phẫn nộ.
Hai tên khốn này ức hiếp người quá đáng lắm rồi đấy!
Một con mèo mun!
Một tên Lục Minh!
A a a a a a a tức quá!
Bùng!
Bùng!
Từng luồng ánh sáng lóe lên, linh thể thần bí rất tức giận.
"Biết tự tu luyện không?"
Lục Minh lại truyền ý niệm đến một lần nữa.
"…"
Linh thể thần bí im lặng.
Nó không muốn thỏa hiệp.
Bởi vì nó biết rõ nếu một khi đã thỏa hiệp, e là vĩnh viễn sẽ phải thần phục dưới trướng Lục Minh!
Chủ nhân cũ của nó cao quý cỡ nào?!
Mà Lục Minh thì sao?
Một tên hai sao...
Advertisement / Quảng cáo
Đương nhiên.
Đây cũng không phải điều quan trọng. Điều quan trọng chính là anh là chuyên gia chế tạo thẻ bài!
Một nghề nghiệp không có tương lai!
Dù thế nào thì nó cũng sẽ không khuất phục!
Đàn trâu thôi mà?
Nó chống đỡ được!
"Thật không?"
Lục Minh cười lạnh lùng.
Anh mở kho kỹ năng của hiệp hội ra, bắt đầu tìm kiếm những năng lực khác.
"Ừm…"
"Cái này được đấy."
"Lựu đạn sầu riêng!"
"Cái này cũng không tệ, ruồi ma thối rữa…"
"Cá trích nổ tung tấn công… Hình như cái này cũng được…"
Lục Minh đắn đo.
???!
Linh thể thần bí kinh hãi!
Anh điên rồi sao?!
Đây là thẻ gốc của anh đó có biết không?!
Tuy trong số đó có rất nhiều thứ nó chưa từng nghe qua, nhưng chỉ nghe đến những thứ như thối rữa, ruồi là nó đã lạnh sống lưng rồi… Nếu thật sự nhét vào đây…
Vô liêm sỉ!
Linh thể thần bí tức giận.
Ánh sáng đỏ không ngừng lóe lên.
Linh thể thần bí lại bắt đầu tấn công trong thẻ gốc!
Đùng!
Đùng!
Lục Minh có thể bắt được cảm xúc phẫn nộ và sự tấn công rít gào của tên này một cách rõ ràng.
Đương nhiên, nhìn từ bên ngoài...
Chỉ có ánh sáng đỏ hiện lên trên vết nứt tia chớp.
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng lóe lên.
Tràn ngập khuynh hướng cảm xúc.
"Oa!"
Tiểu Bạch trợn trừng con mắt: "Sư phụ, sư phụ, thẻ gốc của anh phát sáng kìa."
"Ừ."
Lục Minh mỉm cười: "Cho nó thử cách tu luyện mới."
"Ồ ồ ồ! Thật là lợi hại!"
Tiểu Bạch thán phục.
Không hổ là sư phụ mà!
Anh đã bắt đầu thử cách tu luyện thẻ gốc mới rồi ư!
Không giống thẻ gốc của cô...
Vẫn còn đang nâng gạch!
Vì thế cô bé nhìn về phía chiếc thẻ gốc đang cố gắng ì ạch ì ạch ở một góc: "Thẻ gốc, thẻ gốc! Mày đã lớn rồi, nên học phương pháp tu luyện mới rồi đó."
"???"
Thẻ gốc khó hiểu.
Còn có thể tu luyện thế nào nữa đây?
Đâu, đâu có ai dạy đâu!
Vì vậy, nó cũng trôi dạt đến bên cạnh thẻ gốc của Lục Minh.
Vù...
Vù...
Trên thẻ gốc của Lục Minh, ánh sáng không ngừng lóe ra.
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng chói mắt xuất hiện ở vết nứt hình tia chớp.
Linh thể thần bí rất phẫn nộ.
Thật sự.
Là một linh thể cao quý, có bao giờ nó phải chịu sự ức hiếp như vậy chứ? Nó không ngờ bản thân lại có ngày bị nhét vào trong thẻ bài, còn bị đem ra so sánh với một thẻ gốc mới hình thành ý thức nữa chứ…
Bùng!
Bùng!
Ánh sáng trên mình nó càng hung hăng hơn.
"…"
Thẻ gốc của Tiểu Bạch học tập rất nghiêm túc.
Phát sáng...
Đây, đây chính là tu, tu luyện ư?
Thế là nó bắt đầu bắt chước tiết tấu của thẻ gốc của Lục Minh...
Bùng!
Bùng!
Trên người nó cũng bắt đầu lóe sáng.
Ùng...
Năng lượng mờ nhạt ngưng tụ.
Tốc độ tu luyện của thẻ gốc bắt đầu có sự tăng lên!
"Sư phụ, sư phụ, cách tu luyện này tên là gì vậy?"
Tiểu Bạch rất vui vẻ.
"…"
Lục Minh không nói gì, đắn đo chốc lát: "Đây gọi là tu luyện kiểu phẫn nộ."
"Hả?"
Vẻ mặt của Tiểu Bạch mờ mịt, một cách tu luyện đang yên đang lành sao lại có tên là tu luyện kiểu phẫn nộ chứ? Nhưng sư phụ đã nói thì cấm có sai.
Bùng!
Bùng!
Linh thể thần bí giận đến phát điên rồi.
Ngươi mới tu luyện kiểu phẫn nộ ý! Cả nhà ngươi tu luyện kiểu phẫn nộ ý!
Đáng tiếc.
Không ai để ý đến nó.
Chỉ có thẻ gốc của Tiểu Bạch ở bên nó, học tiết tấu của nó, không ngừng phát sáng, phát sáng, lại phát sáng...
...
Hồi lâu sau, thẻ gốc của Tiểu Bạch thấy thất vọng.
Hiệu quả này...
Rất yếu!
Bắt đầu từ khi sinh ra, nó vẫn nghe chủ nhân Tiểu Bạch nói thẻ gốc của sư phụ thế này, thế nọ... Bây giờ xem ra, dường như nó cũng chẳng có điểm gì lợi hại nhỉ…
Là một linh trí có suy nghĩ mông lung, là một linh thể mới có ý thức… Cách biểu đạt cách nghĩ của nó cũng rất đơn giản mà thô bạo…
Thế là một ý nghĩ khinh bỉ hiện lên, nó lại quay về góc nhà của mình nâng gạch.
???!
Vẻ mặt của linh thể thần bí đầy ngơ ngác.
Nó đang đấu trí đấu dũng với Lục Minh, bỗng nhiên cảm nhận được sự khinh bỉ của một chú gà yếu ớt...
Nó lập tức nổ tung!
Thật sự.
Bị mèo mun bắt nạt thì thôi đi, bị Lục Minh khi dễ cũng không tính, bây giờ đến một thẻ gốc mới có ý thức cũng đến ức hiếp nó ư?
Bà mợ nó!
Cả nhà các người là thứ gì vậy?!
Điều quan trọng nhất... đều là linh thể!
Trong mắt nó, tên nhóc kia chỉ là sự tồn tại giống như con kiến mà thôi!
Đẳng cấp của linh thể được tuân theo thân phận một cách nghiêm ngặt, chỉ cần lớn hơn một cấp là có thể đánh cho anh phải quỳ xuống gọi cha! Còn chẳng biết bản thân nó cao hơn tên kia bao nhiêu nữa?!
Tên kia gọi nó là tổ tông cũng đã là nể mặt Lục Minh lắm rồi!
Mà bây giờ...
Nó còn bị khinh thường nữa chứ!
Bùng!
Bùng!
Linh thể tức giận rồi.
Ánh sáng chói mắt chợt lóe lên.
Một nguồn sức mạnh đáng sợ hiện lên, lực hấp dẫn khổng lồ ngưng tụ. Chỉ trong một tích tắc, năng lượng quanh đó một trăm mét vuông đã bị tiêu hao sạch sẽ!
Nơi rộng như vậy...
Bỗng trở thành một không gian rỗng năng lượng!
Năng lượng trước kia Lục Minh tu luyện rất lâu bỗng tăng mạnh, tăng lên những ba trăm điểm!
...
Hả?
Mạnh quá!
Thật là lợi hại!
Thẻ gốc của Tiểu Bạch tò mò cảm nhận năng lượng xung quanh. Nó bắt đầu học cách của thẻ gốc của Lục Minh một cách mông lung, thử hấp thu năng lượng xung quanh...
Rất ngốc.
Bị thất bại mấy lần liền...
Advertisement / Quảng cáo
Thế là nó ngây ngốc đi đến bên thẻ gốc của Lục Minh…
Ha ha.
Biết bội phục rồi hả?
Linh khí thần bí lập tức ưỡn ngực thẳng lưng, thầm đắc ý. Đồ bỏ đi, muốn tu luyện thứ này cần phải nghiên cứu kế sách, đặc biệt khi là linh thể…
Thế là trong góc cửa hàng.
Hai thẻ gốc không ngừng lóe sáng...
??!
Lục Minh hơi khó hiểu.
Đây là tình huống gì vậy?!
Vừa rồi kêu nó tự tu luyện, vừa khôi phục vừa tu luyện, vậy mà nó không nghe. Bây giờ nó lại tiêu hao năng lượng của bản thân để giúp anh tiến hành nâng cấp…
Tên này hèn mọn đến vậy sao?
Chẳng lẽ...
Đây là một linh thể thích ăn hành?!
Kỳ lạ vậy!
Lục Minh nhìn kĩ một chút, tên này đang bắt đầu chăm chú tu luyện.
Kỳ lạ.
Lục Minh lẩm bẩm một câu. Xem ra anh cần phải quan sát tên này thật cẩn thận mới được.
...
Thẻ gốc biết tu luyện.
Đây là chuyện tốt.
Có tên này rồi, anh sẽ không cần phải bận tâm đến tính ổn định của thẻ gốc và việc tu luyện nữa rồi. Còn về nó còn có hiệu quả khác không thì đành để sau này nghiên cứu từ từ vậy.
Lục Minh suy nghĩ một lát, sau đó lười biếng không thèm để ý đến nó nữa.
Dù sao cũng có thể triệu hồi nó bất cứ lúc nào.
Ừm...
Cảm giác này giống như bật chế độ tự động cho máy tự đánh quái tăng kinh nghiệm vậy.
Quá đã!
Mà đúng lúc này.
Vù...
Vòng tay bỗng nhiên rung động.
Lục Minh liếc nhìn, lập tức kinh ngạc.
"Xin chào hội trưởng đáng kính, em là Tiểu Nghiêm. Sau khi trải qua tôi luyện, thẻ gốc của em cũng đã có sức mạnh của kiếm thai rồi, xin hỏi giai đoạn thứ ba nên tu luyện thế nào đây ạ? Online chờ, việc rất gấp!
"…"
Lục Minh im lặng.
Má ơi.
Trẻ con bây giờ đều là quái vật à?!
Mới được bao nhiêu ngày chứ?!
Cậu ta đã tôi luyện xong thẻ gốc rồi ư!
Có điều...
Nghĩ đến điều kiện cơ bản "tài nguyên đỉnh cao" kia, nếu nhà bạn học Nghiêm Tô Kỳ có mỏ khoáng, tu luyện thẻ gốc thông qua thủ đoạn đặc biệt thì cũng có khả năng nhỉ!
Vậy thì...
Nên làm gì bây giờ?
Lục Minh do dự trong chốc lát, chỉ có thể viết tiếp chiến lược giai đoạn thứ ba của chuyên gia thẻ kiếm - "Liên quan đến sự ra đời của linh thẻ: Từ nhập môn đến tinh thông".
Bình luận facebook