Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-265
Chương 265: Đột phá! Đột phá!
Editor: Nguyetmai
Trong màn sáng.
Lục Minh khép hờ hai mắt.
Hiện giờ anh đang ở thời khắc mấu chốt để đột phá.
Nút thắt...
Cái gì gọi là nút thắt?
Để đột phá từ ba sao lên bốn sao, thật sự có thứ này.
Bởi vì hạn mức năng lượng ba sao cao nhất là mười nghìn điểm!
Đây chính là nút thắt!
Về mặt số liệu, là sự đột phá từ mười nghìn điểm lên mức không giới hạn, còn về tu luyện, sự đột phá này sẽ càng được thể hiện một cách trực quan hơn. Trong bài luận văn "Sự thay đổi cấu trúc tu luyện để đột phá từ ba sao lên bốn sao" do nhà lý luận học Lưu Nhược Vân phát biểu đã dùng một khái niệm vô cùng hay.
Sông hồ chảy vào biển.
Đúng vậy.
Từ một dòng sông nhỏ, tụ hội vào biển cả!
Đây chính là đột phá!
Lúc này, anh cần phải dẫn nước từ sông hồ vào biển cả vô cùng vô tận...
Giải phóng sự hạn chế!
Từ đó có được sự tu luyện gần như không giới hạn!
...
Căn cứ theo giải thích trong sách.
Trong thời cổ không có giai đoạn một sao, hai sao, ba sao.
Những người tu luyện khởi đầu đã là bốn sao, vì vậy, điều kiện thành người tu luyện cũng vô cùng cao, cao đến nỗi người bình thường chỉ có thể đứng từ xa để nhìn!
Chỉ có thiên tài chân chính mới có thể trực tiếp tu luyện!
Vì thế, thời đại ấy, số người tu luyện cực kỳ ít ỏi!
Sau này, bởi vì thú dữ tàn sát bừa bãi, tỷ lệ tử vong tăng mạnh!
Vì an nguy của dân chúng, một số người đi trước đã cùng nhau nghiên cứu, cuối cùng cứng rắn tạo ra một thôn tân thủ để tu hành theo cấu trúc tu luyện cổ xưa!
Thôn tân thủ này, có yêu cầu điều kiện cực thấp (ai ai cũng có thể tu luyện).
Thôn tân thủ này, chỉ dẫn anh từng bước ngưng tụ năng lượng rời rạc (một sao), cuối cùng chuyển thành năng lượng có thể tu luyện thật sự (ba sao đỉnh cao)!
Thôn tân thủ này, độc lập ngoài khu vực tu luyện.
Thôn tân thủ này, cụ thể hóa toàn bộ quá trình trước cấp bốn sao!
Chỉ khi anh đạt tới đỉnh cao của thôn tân thủ này, anh sẽ có thể xông pha tới khu vực tu luyện thật sự, mang theo năng lượng tu luyện của anh xông ra biển cả!
Giai đoạn này gọi là sông hồ chảy vào biển!
...
Từ đó về sau, có thêm một đống người tu luyện từ một sao đến ba sao.
Mặc dù bọn họ không có thực lực cực mạnh, nhưng cũng đủ để tự bảo vệ mình trong thời loạn lạc này. Con người thời cổ cũng phồn vinh hưng thịnh lên nhờ đó, đi qua từng thời đại một.
Tuy bây giờ vương triều của bọn họ đã sụp đổ, nhưng con đường tu luyện lại được bảo tồn.
...
Đương nhiên.
Thôn tân thủ thuộc về thôn tân thủ.
Phần tu luyện này chỉ nhằm giúp anh tu hành dễ dàng hơn, để hiểu biết của anh đối với năng lượng trực quan hơn, hiểu rõ khái niệm hơn đối với việc đột phá như thế nào, còn về nút thắt...
Thì không có bất kỳ trợ giúp gì!
Có một số việc, khi anh đặt nền tảng ban đầu đã quyết định xong!
Ví dụ như...
Bước đầu tiên để nhập môn của chuyên gia chế tạo thẻ bài, ngưng tụ!
Khi anh ngưng tụ thẻ gốc, khi anh hoàn thành bước đầu tiên quan trọng nhất trên con đường tu hành, chính là một quá trình mở ra thôn tân thủ!
Thẻ gốc xuất hiện, thôn tân thủ cũng xuất hiện theo!
Dù sao...
Về bản chất, cái gọi là phương thức ngưng tụ trung tâm nghề nghiệp trong giai đoạn hiện nay, chính là quá trình mở ra thôn tân thủ!
Thời cổ thì sao?
Khi đó, muốn tu luyện, cần phải dẫn năng lượng vào khu vực tu luyện chính thức từng lần một, đến tận khi bên trong xuất hiện năng lượng mới từ đó giác ngộ được!!!
Mà có thể đi đến bước này, muôn người không có nổi một!
Còn bây giờ...
Trước tiên tập kết quân đội trong thôn tân thủ, sau đó mang theo đại quân mười nghìn điểm xông lên, thế dễ hơn nhiều!
...
Ngưng tụ trung tâm nghề nghiệp.
Đây là bước đầu tiên để nhập môn của tất cả những ai tu luyện!
Dù là bất kỳ nghề nghiệp nào đều có quy tắc chuẩn chỉnh nhất, chỉ cần ngưng tụ bình thường cũng sẽ tự động mở ra một thôn tân thủ bên cạnh khu vực tu luyện!
Khoảng cách...
Chỉ cách đúng một tờ giấy!
Đúng vậy!
Một tờ giấy!
Đây cũng là để ba sao đỉnh cao xông pha lên bốn sao dễ hơn!
Khu vực tu luyện tự chuyển thành một thể!
Tuy năng lượng bên trong vô hạn, nhiều như biển cả, nhưng bên ngoài giống như một vòng tròn to lớn, đó là một lớp mỏng, cũng là một nút thắt năng lượng!
Muốn đột phá bốn sao?
Phải mang theo năng lượng xông vào!
Từ đó, cá chép hóa rồng!
Chí ít, thời cổ chính là như thế, một khi đột phá sẽ là một bước lên trời.
Còn hiện nay.
Vì sự tồn tại của thôn tân thủ, khiến cho bốn sao trở nên dễ dàng hơn nhiều, càng thêm hiện đại hóa quy hoạch nghề nghiệp cũng làm cho mọi người bỏ quên yêu cầu này từ lâu!
Có điều thiên phú của mỗi người không giống nhau.
Độ dày nút thắt ở khu vực tu luyện quyết định độ khó để ba sao đột phá lên!
Mặc dù chỉ cách một tờ giấy, mặc dù lớp nút thắt kia như có như không, chỉ dày cỡ một tấm màng, nhưng cho dù là màng cũng có sự khác nhau giữa màng bọc thực phẩm và miếng dán màn hình điện thoại!
Vì thế, mặc dù khoảng cách gần như vậy, mặc dù mang theo mười nghìn điểm năng lượng ba sao, cũng không phải ai ai cũng có thể đột phá bốn sao! Cho nên mới có một đống ba sao đỉnh cao vĩnh viễn kẹt ở đó!
Mà thật bất hạnh.
Bạn học Lục Minh của chúng ta đã cảm nhận được nút thắt của mình...
Ha.
Miếng dán cường lực.
...
Thế này không ổn...
Lục Minh đang vận dụng đầu óc.
Anh bắt đầu nhớ lại những tài liệu đã từng xem, hình như có một vài biện pháp.
Soạt!
Soạt!
Một vài quyển sách anh đã từng xem chợt hiện ra.
Đối với vấn đề nút thắt này, các nhà lý luận học quả thật vẫn có phương án của mình.
Ví dụ như...
Bà Lưu Nhược Vân, nếu bà đã nhắc tới những tài liệu cổ này, thì cũng căn cứ vào kinh nghiệm và kiến thức của mình, đưa ra một số biện pháp đột phá bốn sao như thế nào!
Căn cứ theo giải thích trong sách, khu vực tu luyện có cùng nhịp thở với cơ thể, nếu cơ thể thực hiện kích thích đủ lớn, có lẽ có thể dẫn tới việc nút thắt nới lỏng ra!
Sau đó...
Một bước đột phá lên!
Có điều rất đáng tiếc, mọi người lại không đồng ý với biện pháp này, bọn họ nhất trí cho rằng, sở dĩ Lưu Nhược Vân nêu ra phương án này, có thể có liên quan nhất định tới chồng bà - Vương Thiên Quân.
Tuy thành công, nhưng cũng không có ý nghĩa tham khảo.
Như vậy, những biện pháp khác thì sao?
Lục Minh nhớ lại những biện pháp do nhà lý luận học cung cấp, lại không có cái nào đáng tin.
Cũng đúng.
Nếu quả thật đáng tin, đã sớm được phổ biến rộng rãi.
Để bọn họ thử nghiệm những thứ của thời cổ cũng không sao, nhưng khi thật sự liên quan đến tu hành, mỗi người bọn họ cũng chỉ có thể phân tích từ góc độ của mình, cũng không có giá trị tham khảo.
...
Xem ra không ổn.
Trong lòng Lục Minh chợt hiện lên ý nghĩ này.
Đột phá...
Chỉ có thể đột phá bình thường!
Dựa theo sách lược chính thức nhất, cái gọi là đột phá chính là mang theo mười nghìn điểm năng lượng này xông pha, nếu được thì đột phá, nếu không được...
Có lẽ có thể mượn sức bên ngoài!
Ví dụ như, một số thuốc kích thích hoặc mấy thứ kiểu vậy!
Hay ví dụ như...
Sức mạnh trong ảo cảnh!
Ầm!
Lục Minh dẫn dắt năng lượng xuất hiện quanh người bắt đầu tấn công.
Ầm!
Ầm!
Nút thắt của khu vực tu hành không hề phản ứng, vững như bàn thạch.
Ầm!
Một lần!
Hai lần!
Mười lần!
...
Lục Minh im lặng.
Miếng dán cường lực này có chất lượng tốt thật.
...
Dựa vào cái gì chứ?
Lục Minh chau mày.
Dựa vào đâu mà người ta đều là màng bọc thực phẩm, của anh lại là miếng dán cường lực?!
Bình thường cảm nhận năng lượng, tốc độ tu luyện chậm có phải là do nguyên nhân này không? Mợ nó, thiên phú của chị anh có thể nói là yêu nghiệt, vì sao anh lại là một người bình thường như vậy?!
Thảo nào tiểu Lục Minh bị đả kích nặng...
Chuyện này ai mà chịu nổi?!
Có điều nói đi cũng phải nói lại.
Nếu như tiểu Lục Minh có thiên phú tốt, cũng không tới phiên mình được chuyển kiếp...
Bình tĩnh!
Bình tĩnh!
Lục Minh hít sâu một hơi.
Ngay cả bức bình phong ngăn giữa hai thế giới ông đây còn đâm thủng, một miếng dán cường lực như mày tính là gì?!
Cứ làm là được!
...
Vì vậy, Lục Minh chờ, chờ năng lượng ảo phủ xuống toàn bộ!
Theo lý thuyết, sau khi những năng lượng ảo này phủ xuống, để Lục Minh lần lượt phá vỡ, đến tận khi đột phá nút thắt, sau đó xông pha một hơi là được!
Nhưng Lục Minh cảm thấy không ổn.
Rất kỳ lạ.
Khả năng tự lành của nút thắt của anh thật đáng ngạc nhiên...
Trời mới biết tại sao!
Vì vậy anh biết rất rõ, anh chỉ có một cơ hội!
Anh phải mang theo toàn bộ năng lượng ảo cảnh, làm một cú xông pha mạnh bạo, nếu như thành công, đương nhiên là tốt, nếu như thất bại... vậy thật sự hết cách!
"Tao vẫn không tin!"
Lục Minh cắn răng.
Cho dù thiên phú của anh có bình thường hơn nữa, nhiều năng lượng như vậy cũng có thể xông pha được chứ?
Nói ra thì...
Lẽ nào thiên phú của tiểu Lục Minh đã không còn là bình thường, mà là kém sao? Chính là kiểu thậm chí còn kém hơn cả người bình thường kia ấy...
Không.
Không thể nào.
Lục Minh ngăn chặn linh cảm không ổn trong lòng, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, cứ làm là được!
...
Thế là, đợi khi ảo cảnh dần dần góp đủ.
Lục Minh mang theo năng lượng đã tích trữ rất lâu, mang theo số năng lượng ảo cảnh nhiều như biển chém giết ba mươi thiên tài, bắt đầu xông pha!
Đùng!
Nút thắt rung lên.
Đòn tấn công mạnh như biển gầm!
Lượng năng lượng kinh khủng gấp trăm lần mình đó, rốt cuộc làm cho nút thắt nới lỏng ra...
Xoảng!
Trên nút thắt lại thực sự xuất hiện một khe hở.
Tuy rất nhỏ, nhưng...
Ùng...
Năng lượng dần dần thẩm thấu.
Ha ha ha ha ha!
Thành công rồi!
Lục Minh mừng rỡ, có điều, khi anh đang chuẩn bị mang theo mười nghìn điểm năng lượng của mình xông vào, sự việc khiến người ta sợ hãi đã xảy ra...
Nút thắt quỷ quái kia lại bắt đầu tự mình chữa trị!
Đúng vậy!
Tự mình chữa trị!
Cái thứ hao phí toàn bộ năng lượng của Lục Minh, tiêu sạch tất cả năng lượng trong ảo cảnh, toàn lực xông lên mới đánh ra được một khe hở, lại đang tự chữa trị!
Soạt!
Chỉ trong nháy mắt lại khôi phục được hơn nửa!
Chết tiệt!
Lục Minh lạnh cả lòng.
Tại sao có thể như vậy?!
Thất bại?
Lại thất bại?
Đây là nút thắt tu luyện quỷ quái gì chứ?!
Anh không biết.
Anh chỉ biết, nếu để nút thắt chết tiệt này tự mình chữa trị thì tất cả nỗ lực của anh đều uổng phí, thậm chí, về sau còn có thể...
Chết tiệt!
Năng lượng!
Ý thức...
Ngưng tụ...
Có lẽ...
Mặc kệ nó!
Lục Minh khẽ nghiến răng.
Xoẹt!
Ngay khi khe hở kia gần khép lại, Lục Minh bỗng nhiên kéo thẻ gốc đang hóng vui trong biển ý thức ra, trực tiếp nhét vào nút thắt kia.
Cạch!
Một tiếng giòn vang.
Thẻ gốc, thế mà lại bị kẹt!
???
Thẻ gốc kinh ngạc.
Cạch!
Cạch!
Một lực nghiền ép kinh khủng truyền đến, nó có thể cảm giác được, nguồn sức mạnh kinh khủng này đang xông tới chỗ thẻ gốc, có thể nghiền nát thẻ gốc bất cứ lúc nào!
"Cậu điên rồi à?"
Thẻ gốc kinh ngạc.
Ôi phắc!
Nào có ai đối xử như thế với thẻ gốc của mình!
Hơn nữa!
Độ cứng của nút thắt này của Lục Minh hơi kinh khủng, ngay cả nó cũng chưa từng gặp, còn cả khả năng phục hồi kinh khủng này, cùng với độ dày kinh khủng này nữa...
"Lục Minh! Tôi không chống nổi!"
Thẻ gốc hét lên.
Nó cảm nhận được mình có thể bị nghiền chết bất cứ lúc nào!
"Câm miệng!"
Lục Minh quát lạnh lùng.
Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào khe hở.
Cạch!
Cạch!
Tiếng động giòn tan truyền đến.
Trong mơ hồ thẻ gốc đã biến dạng.
"..."
Thẻ gốc sợ mất mật: "Không chịu nổi! Lục Minh, mau kéo tôi ra ngoài! Nếu tôi vỡ vụn, cậu cũng phải tu luyện lại đó! Không còn nghĩa lý gì đâu!"
"Ngoan!"
"Chúng ta ra ngoài được không?!"
"Ba sao không sao cả, tôi không chê cậu mà… á… á…!"
"Về sau chúng ta ba sao đập chết bảy sao còn không được ư?!"
"Nút thắt tu luyện này của cậu có vấn đề mà... Con m* nó quá kiên cố!"
Thẻ gốc điên cuồng hét lên.
Nó cảm thấy Lục Minh điên rồi!
Tiếp tục như vậy, hai người bọn họ đều phải làm lại từ đầu!
...
Nhưng mà.
Lục Minh chỉ nhìn chằm chằm vào khe hở.
Cạch!
Cạch!
Thẻ gốc lung lay sắp đổ.
Ngay khi Tiểu Tiểu Kiếm cũng cho rằng không kiên trì nổi nữa, thẻ gốc lại trở nên vững chắc, cắm vào nút thắt ở khu vực tu luyện của Lục Minh, vững như bàn thạch!
"Quả nhiên..."
Lục Minh thở phào nhẹ nhõm.
Thẻ gốc giữ vững được rồi!
Thẻ gốc có dấu vết của tia chớp, từ lâu đã không phải thẻ gốc tầm thường! Đối mặt với sự nghiền ép quá mức, lại thật sự giữ vững được! Cắm tại khe hở.
...
Ùng...
Ánh sáng mờ nhạt lóe ra.
Bởi vì thẻ gốc cắm ở đây, miếng dán cường lực rốt cuộc đã bị đâm xuyên!
Lục Minh có thể cảm nhận rõ ràng rằng, hơi thở đến từ khu vực tu luyện, thứ sinh ra chính là khu vực đặc biệt của năng lượng bốn sao, cùng với uy nghiêm độc nhất của nó!
"Lục Minh..."
Tiếng thẻ gốc yếu ớt truyền đến: "Chỗ này, chật quá..."
"Câm miệng!"
Lục Minh không vui nói.
Đã chống đỡ được rồi, mày còn kêu gào cái gì?
"Cậu nhanh lên một chút."
Thẻ gốc khóc không ra nước mắt: "Tôi cảm thấy... không chống đỡ được bao lâu nữa, khu vực tu luyện này của cậu thật kỳ lạ, độ cứng còn đang không ngừng tăng mạnh..."
"Tôi sắp không chịu được nữa rồi!"
Thẻ gốc sụp đổ.
"Tao biết."
Lục Minh hít sâu một hơi.
Xoẹt!
Anh thôi thúc mười nghìn điểm năng lượng trong cơ thể!
Đây mới thật sự là năng lượng thuộc về chính anh, đây mới thật sự là tài nguyên cá nhân có thể khôi phục được, đây là tất cả năng lượng anh có từ khi tu luyện tới nay!
Bây giờ...
Xông lên đi!
Đùng!
Anh mang theo chỗ năng lượng này thẩm thấu qua khe hở nơi thẻ gốc cứng rắn cắm vào, từ từ chảy xuôi vào khu vực tu luyện thật sự!
Một trăm, hai trăm, một nghìn...
Lục Minh có thể dễ dàng cảm nhận được sự lột xác của năng lượng!
Mỗi một điểm!
Mỗi một giọt!
Năng lượng chảy vào khu vực tu hành như cá gặp nước, hoạt bát trước nay chưa từng có, cũng rèn luyện thành năng lượng cuối cùng, cũng đột phá giới hạn, trở thành bốn sao!
Giờ phút này, anh đã thật sự đột phá!
Hồi lâu sau, cuối cùng Lục Minh đã rót toàn bộ mười nghìn điểm năng lượng vào!
...
Đùng!
Thôn tân thủ khô kiệt ầm ầm sụp đổ.
Hóa thành năng lượng tiêu tan.
Cùng với việc toàn bộ năng lượng của Lục Minh chảy vào khu vực tu hành, sứ mệnh của nó rốt cuộc cũng hoàn thành.
Đột phá, hoàn thành!
...
"Thành công rồi thành công rồi!"
Thẻ gốc mừng rỡ: "Lục Minh, mau thả tôi ra! Tôi thật sự sắp không chịu được nữa rồi!"
"Được."
Lục Minh khẽ gật đầu.
Có điều, ngay khi anh chuẩn bị thả thẻ gốc ra, bỗng nhiên lại khựng lại, nhìn nút thắt điên cuồng tự lành này, bỗng nhiên cảm thấy không cam lòng.
Đúng vậy.
Không cam lòng!
Dựa vào đâu mà kẻ gọi là thiên tài có thể ung dung đột phá, còn anh thì không được?!
Dựa vào đâu mà anh vất vả tính toán, giành được nhiều năng lượng như vậy, lãng phí nhiều thẻ bài như vậy, vẻn vẹn chỉ hoàn thành bước đột phá bình thường này của thiên tài?!
Người ta tùy ý đã qua được bước này, còn anh dùng hết tất cả thủ đoạn!
Anh không cam lòng.
Thật sự không cam lòng!
Nút thắt...
Miếng dán cường lực...
Ha.
Lục Minh bỗng nhiên nở nụ cười.
Chúng mày đã kiên cố như vậy thì kiên cố đến cùng đi?!
Anh cũng rất muốn xem thử, nút thắt kiên cố như thế, khả năng khép lại trâu bò như vậy, có phải mày thật sự có thể kháng lại tất cả áp lực hay không?!
Vì thế Lục Minh móc ra tấm thẻ năng lượng bốn sao còn sót lại!
Ừm...
Đây là tấm thẻ năng lượng dự bị cuối cùng của anh, không dùng được, trong ảo cảnh, trên cơ sở hao sạch ý nghĩ, tiêu sạch thẻ bài, mấy tấm thẻ này lại không có bất cứ tác dụng gì!
Nhưng ở chỗ này...
Ha ha.
Lục Minh thoắt cái kích hoạt tất cả năng lượng, vứt hết những năng lượng tinh khiết nhất này vào khu vực tu luyện qua khe hở thẻ gốc tạo ra...
"M* kiếp!"
"Lục Minh cậu điên rồi?!"
"Đây không phải là năng lượng của cậu đâu đó!"
Thẻ gốc kinh ngạc.
Đứa trẻ này điên rồi sao?
Chẳng lẽ cậu không biết những năng lượng khác sẽ xung đột với năng lượng trong cơ thể cậu??
Ầm!
Ầm!
Khu vực tu luyện bỗng nhiên nổi lên sóng gió mãnh liệt.
Nơi này là cốt lõi cơ bản nhất của người tu luyện!
Trong này, tất cả năng lượng đều thuộc về bản thân Lục Minh, nút thắt tu luyện của anh chỉ kiên cố, chứ không có tính bài ngoại, nhưng nếu rót năng lượng khác vào...
Ầm!
Ầm!
Hai nguồn năng lượng chợt bắt đầu va chạm!
Khu vực tu luyện cũng nổi lên sóng to gió lớn, bắt đầu chiến đấu!
"Mau ngừng tay!"
"Thế này thì cho dù bước vào bốn sao cũng không có chút ý nghĩa nào!"
"Cậu cho rằng người khác đều là người ngu sao?"
"Trước đây cũng có người làm như vậy, nhưng vì nền tảng không vững, chẳng mấy chốc sẽ rớt xuống ba sao! Cậu cho rằng không còn chỗ đó thì sẽ không rớt cấp sao?"
"Vì cưỡng ép đột phá, rất nhiều rất nhiều người không vững..."
"Chỉ cần cậu rớt cấp, chúng nó tự nhiên sẽ bị đánh bay ra ngoài, tự động hình thành một khu vực..."
"Dừng tay đi!"
Thẻ gốc hét lên.
Cái tên Lục Minh này, sao có thể làm bừa như thế!
"Tao biết."
Vẻ mặt Lục Minh rất điềm tĩnh.
Những điều mà thẻ gốc nói, anh đều đã đọc trong sách!
Nhưng...
Anh vẫn muốn liều một phen!
"Câm miệng!"
"Chống đỡ cho tao là được!"
Lục Minh tỏ vẻ nghiêm nghị.
...
Thế là năng lượng ngập trời dũng mãnh xông vào.
Mười nghìn.
Hai mươi nghìn.
Ba mươi nghìn.
...
Cuối cùng.
Lục Minh vứt toàn bộ chín mươi nghìn năng lượng chứa đựng trong chín tấm thẻ vào khu vực tu luyện, mà lúc này đây, trận chiến trong khu vực tu luyện đã bùng nổ toàn diện...
Năng lượng nhất trí trong chín mươi nghìn hơi thở bắt đầu bao vây tiêu diệt mười nghìn năng lượng của Lục Minh theo bản năng!
Mà nút thắt tu luyện cũng tạo ra phản lực cực mạnh, lại bắt đầu tăng sức ép, thẻ gốc vốn dĩ đã ổn định lại một lần nữa truyền đến âm thanh lách cách vì... nguồn áp lực này!
Cạch!
Cạch!
Thẻ gốc hiện lên vết nứt.
Nó thật sự, không chịu nổi!
"Lục... Minh..."
Thẻ gốc run rẩy truyền ý thức đến.
Nó cảm thấy mình đã ngơ ngẩn, mơ hồ nhìn thấy vô số ánh sáng trắng.
"Câm miệng!"
Hai mắt của Lục Minh đỏ lên.
Anh vận dụng đầu óc toàn diện, tính toán thời gian trong lòng.
Ba, hai, một!
Khi anh nhìn thấy năng lượng của mình tới gần khe hở của nút thắt trong sự bao vây tiêu diệt...
Đùng!
Anh thôi thúc mười nghìn năng lượng trong cơ thể, phát động tấn công đối với nút thắt trong khu vực tu luyện, làm cho áp lực của nút thắt dừng lại trong một khoảnh khắc!
Ngay tại lúc này!
Roẹt!
Lục Minh nhanh chóng rút thẻ gốc ra.
Mà ngay chính lúc này.
Đùng!
Nút thắt của khu vực tu luyện lại tạo ra phản lực cực mạnh một lần nữa!
Đùng!
Áp lực đột nhiên tăng lên!
Hơn nữa mất đi thẻ gốc, khe hở duy nhất kia khép lại trong tích tắc!
Ùng...
Khu vực tu luyện đã đóng lại.
Đùng!
Đùng!
Năng lượng vô cùng tận giao tranh.
Chín mươi nghìn năng lượng bên ngoài, mười nghìn năng lượng của Lục Minh, ở bên trong đánh nhau túi bụi, khu vực tu luyện lại trấn áp, trấn áp theo bản năng!
Ra ngoài?
Không hề!
Rớt cấp?
Không hề!
Để mở ra một khe hở trong nút thắt tu luyện kia, Lục Minh đã dùng hết tất cả thủ đoạn, mày con m* nó còn muốn rớt cấp tự nhiên? Quá ngây thơ rồi đấy?
Dù sao cũng thế rồi...
Im lặng chờ đấy cho tao!
Ầm!
Ầm!
Lục Minh cảm nhận được cơ thể mình đang không ngừng run rẩy!
Phụt!
Phụt!
Từng ngụm máu tươi phun ra.
Lục Minh cắn chặt răng, cố gắng chịu đựng.
Một giây, hai giây, một giờ, hai giờ...
...
Thời gian.
Lặng lẽ trôi qua.
Một lúc lâu sau, cơ thể Lục Minh lại bình yên trở lại.
Trong cơ thể.
Bão tố đã ngừng lại.
Phản ứng chống lại kích thích bên trong khu vực tu luyện đã biến mất, chỉ có một trăm nghìn điểm năng lượng yên lặng nằm đó, như một biển năng lượng mênh mông...
Editor: Nguyetmai
Trong màn sáng.
Lục Minh khép hờ hai mắt.
Hiện giờ anh đang ở thời khắc mấu chốt để đột phá.
Nút thắt...
Cái gì gọi là nút thắt?
Để đột phá từ ba sao lên bốn sao, thật sự có thứ này.
Bởi vì hạn mức năng lượng ba sao cao nhất là mười nghìn điểm!
Đây chính là nút thắt!
Về mặt số liệu, là sự đột phá từ mười nghìn điểm lên mức không giới hạn, còn về tu luyện, sự đột phá này sẽ càng được thể hiện một cách trực quan hơn. Trong bài luận văn "Sự thay đổi cấu trúc tu luyện để đột phá từ ba sao lên bốn sao" do nhà lý luận học Lưu Nhược Vân phát biểu đã dùng một khái niệm vô cùng hay.
Sông hồ chảy vào biển.
Đúng vậy.
Từ một dòng sông nhỏ, tụ hội vào biển cả!
Đây chính là đột phá!
Lúc này, anh cần phải dẫn nước từ sông hồ vào biển cả vô cùng vô tận...
Giải phóng sự hạn chế!
Từ đó có được sự tu luyện gần như không giới hạn!
...
Căn cứ theo giải thích trong sách.
Trong thời cổ không có giai đoạn một sao, hai sao, ba sao.
Những người tu luyện khởi đầu đã là bốn sao, vì vậy, điều kiện thành người tu luyện cũng vô cùng cao, cao đến nỗi người bình thường chỉ có thể đứng từ xa để nhìn!
Chỉ có thiên tài chân chính mới có thể trực tiếp tu luyện!
Vì thế, thời đại ấy, số người tu luyện cực kỳ ít ỏi!
Sau này, bởi vì thú dữ tàn sát bừa bãi, tỷ lệ tử vong tăng mạnh!
Vì an nguy của dân chúng, một số người đi trước đã cùng nhau nghiên cứu, cuối cùng cứng rắn tạo ra một thôn tân thủ để tu hành theo cấu trúc tu luyện cổ xưa!
Thôn tân thủ này, có yêu cầu điều kiện cực thấp (ai ai cũng có thể tu luyện).
Thôn tân thủ này, chỉ dẫn anh từng bước ngưng tụ năng lượng rời rạc (một sao), cuối cùng chuyển thành năng lượng có thể tu luyện thật sự (ba sao đỉnh cao)!
Thôn tân thủ này, độc lập ngoài khu vực tu luyện.
Thôn tân thủ này, cụ thể hóa toàn bộ quá trình trước cấp bốn sao!
Chỉ khi anh đạt tới đỉnh cao của thôn tân thủ này, anh sẽ có thể xông pha tới khu vực tu luyện thật sự, mang theo năng lượng tu luyện của anh xông ra biển cả!
Giai đoạn này gọi là sông hồ chảy vào biển!
...
Từ đó về sau, có thêm một đống người tu luyện từ một sao đến ba sao.
Mặc dù bọn họ không có thực lực cực mạnh, nhưng cũng đủ để tự bảo vệ mình trong thời loạn lạc này. Con người thời cổ cũng phồn vinh hưng thịnh lên nhờ đó, đi qua từng thời đại một.
Tuy bây giờ vương triều của bọn họ đã sụp đổ, nhưng con đường tu luyện lại được bảo tồn.
...
Đương nhiên.
Thôn tân thủ thuộc về thôn tân thủ.
Phần tu luyện này chỉ nhằm giúp anh tu hành dễ dàng hơn, để hiểu biết của anh đối với năng lượng trực quan hơn, hiểu rõ khái niệm hơn đối với việc đột phá như thế nào, còn về nút thắt...
Thì không có bất kỳ trợ giúp gì!
Có một số việc, khi anh đặt nền tảng ban đầu đã quyết định xong!
Ví dụ như...
Bước đầu tiên để nhập môn của chuyên gia chế tạo thẻ bài, ngưng tụ!
Khi anh ngưng tụ thẻ gốc, khi anh hoàn thành bước đầu tiên quan trọng nhất trên con đường tu hành, chính là một quá trình mở ra thôn tân thủ!
Thẻ gốc xuất hiện, thôn tân thủ cũng xuất hiện theo!
Dù sao...
Về bản chất, cái gọi là phương thức ngưng tụ trung tâm nghề nghiệp trong giai đoạn hiện nay, chính là quá trình mở ra thôn tân thủ!
Thời cổ thì sao?
Khi đó, muốn tu luyện, cần phải dẫn năng lượng vào khu vực tu luyện chính thức từng lần một, đến tận khi bên trong xuất hiện năng lượng mới từ đó giác ngộ được!!!
Mà có thể đi đến bước này, muôn người không có nổi một!
Còn bây giờ...
Trước tiên tập kết quân đội trong thôn tân thủ, sau đó mang theo đại quân mười nghìn điểm xông lên, thế dễ hơn nhiều!
...
Ngưng tụ trung tâm nghề nghiệp.
Đây là bước đầu tiên để nhập môn của tất cả những ai tu luyện!
Dù là bất kỳ nghề nghiệp nào đều có quy tắc chuẩn chỉnh nhất, chỉ cần ngưng tụ bình thường cũng sẽ tự động mở ra một thôn tân thủ bên cạnh khu vực tu luyện!
Khoảng cách...
Chỉ cách đúng một tờ giấy!
Đúng vậy!
Một tờ giấy!
Đây cũng là để ba sao đỉnh cao xông pha lên bốn sao dễ hơn!
Khu vực tu luyện tự chuyển thành một thể!
Tuy năng lượng bên trong vô hạn, nhiều như biển cả, nhưng bên ngoài giống như một vòng tròn to lớn, đó là một lớp mỏng, cũng là một nút thắt năng lượng!
Muốn đột phá bốn sao?
Phải mang theo năng lượng xông vào!
Từ đó, cá chép hóa rồng!
Chí ít, thời cổ chính là như thế, một khi đột phá sẽ là một bước lên trời.
Còn hiện nay.
Vì sự tồn tại của thôn tân thủ, khiến cho bốn sao trở nên dễ dàng hơn nhiều, càng thêm hiện đại hóa quy hoạch nghề nghiệp cũng làm cho mọi người bỏ quên yêu cầu này từ lâu!
Có điều thiên phú của mỗi người không giống nhau.
Độ dày nút thắt ở khu vực tu luyện quyết định độ khó để ba sao đột phá lên!
Mặc dù chỉ cách một tờ giấy, mặc dù lớp nút thắt kia như có như không, chỉ dày cỡ một tấm màng, nhưng cho dù là màng cũng có sự khác nhau giữa màng bọc thực phẩm và miếng dán màn hình điện thoại!
Vì thế, mặc dù khoảng cách gần như vậy, mặc dù mang theo mười nghìn điểm năng lượng ba sao, cũng không phải ai ai cũng có thể đột phá bốn sao! Cho nên mới có một đống ba sao đỉnh cao vĩnh viễn kẹt ở đó!
Mà thật bất hạnh.
Bạn học Lục Minh của chúng ta đã cảm nhận được nút thắt của mình...
Ha.
Miếng dán cường lực.
...
Thế này không ổn...
Lục Minh đang vận dụng đầu óc.
Anh bắt đầu nhớ lại những tài liệu đã từng xem, hình như có một vài biện pháp.
Soạt!
Soạt!
Một vài quyển sách anh đã từng xem chợt hiện ra.
Đối với vấn đề nút thắt này, các nhà lý luận học quả thật vẫn có phương án của mình.
Ví dụ như...
Bà Lưu Nhược Vân, nếu bà đã nhắc tới những tài liệu cổ này, thì cũng căn cứ vào kinh nghiệm và kiến thức của mình, đưa ra một số biện pháp đột phá bốn sao như thế nào!
Căn cứ theo giải thích trong sách, khu vực tu luyện có cùng nhịp thở với cơ thể, nếu cơ thể thực hiện kích thích đủ lớn, có lẽ có thể dẫn tới việc nút thắt nới lỏng ra!
Sau đó...
Một bước đột phá lên!
Có điều rất đáng tiếc, mọi người lại không đồng ý với biện pháp này, bọn họ nhất trí cho rằng, sở dĩ Lưu Nhược Vân nêu ra phương án này, có thể có liên quan nhất định tới chồng bà - Vương Thiên Quân.
Tuy thành công, nhưng cũng không có ý nghĩa tham khảo.
Như vậy, những biện pháp khác thì sao?
Lục Minh nhớ lại những biện pháp do nhà lý luận học cung cấp, lại không có cái nào đáng tin.
Cũng đúng.
Nếu quả thật đáng tin, đã sớm được phổ biến rộng rãi.
Để bọn họ thử nghiệm những thứ của thời cổ cũng không sao, nhưng khi thật sự liên quan đến tu hành, mỗi người bọn họ cũng chỉ có thể phân tích từ góc độ của mình, cũng không có giá trị tham khảo.
...
Xem ra không ổn.
Trong lòng Lục Minh chợt hiện lên ý nghĩ này.
Đột phá...
Chỉ có thể đột phá bình thường!
Dựa theo sách lược chính thức nhất, cái gọi là đột phá chính là mang theo mười nghìn điểm năng lượng này xông pha, nếu được thì đột phá, nếu không được...
Có lẽ có thể mượn sức bên ngoài!
Ví dụ như, một số thuốc kích thích hoặc mấy thứ kiểu vậy!
Hay ví dụ như...
Sức mạnh trong ảo cảnh!
Ầm!
Lục Minh dẫn dắt năng lượng xuất hiện quanh người bắt đầu tấn công.
Ầm!
Ầm!
Nút thắt của khu vực tu hành không hề phản ứng, vững như bàn thạch.
Ầm!
Một lần!
Hai lần!
Mười lần!
...
Lục Minh im lặng.
Miếng dán cường lực này có chất lượng tốt thật.
...
Dựa vào cái gì chứ?
Lục Minh chau mày.
Dựa vào đâu mà người ta đều là màng bọc thực phẩm, của anh lại là miếng dán cường lực?!
Bình thường cảm nhận năng lượng, tốc độ tu luyện chậm có phải là do nguyên nhân này không? Mợ nó, thiên phú của chị anh có thể nói là yêu nghiệt, vì sao anh lại là một người bình thường như vậy?!
Thảo nào tiểu Lục Minh bị đả kích nặng...
Chuyện này ai mà chịu nổi?!
Có điều nói đi cũng phải nói lại.
Nếu như tiểu Lục Minh có thiên phú tốt, cũng không tới phiên mình được chuyển kiếp...
Bình tĩnh!
Bình tĩnh!
Lục Minh hít sâu một hơi.
Ngay cả bức bình phong ngăn giữa hai thế giới ông đây còn đâm thủng, một miếng dán cường lực như mày tính là gì?!
Cứ làm là được!
...
Vì vậy, Lục Minh chờ, chờ năng lượng ảo phủ xuống toàn bộ!
Theo lý thuyết, sau khi những năng lượng ảo này phủ xuống, để Lục Minh lần lượt phá vỡ, đến tận khi đột phá nút thắt, sau đó xông pha một hơi là được!
Nhưng Lục Minh cảm thấy không ổn.
Rất kỳ lạ.
Khả năng tự lành của nút thắt của anh thật đáng ngạc nhiên...
Trời mới biết tại sao!
Vì vậy anh biết rất rõ, anh chỉ có một cơ hội!
Anh phải mang theo toàn bộ năng lượng ảo cảnh, làm một cú xông pha mạnh bạo, nếu như thành công, đương nhiên là tốt, nếu như thất bại... vậy thật sự hết cách!
"Tao vẫn không tin!"
Lục Minh cắn răng.
Cho dù thiên phú của anh có bình thường hơn nữa, nhiều năng lượng như vậy cũng có thể xông pha được chứ?
Nói ra thì...
Lẽ nào thiên phú của tiểu Lục Minh đã không còn là bình thường, mà là kém sao? Chính là kiểu thậm chí còn kém hơn cả người bình thường kia ấy...
Không.
Không thể nào.
Lục Minh ngăn chặn linh cảm không ổn trong lòng, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, cứ làm là được!
...
Thế là, đợi khi ảo cảnh dần dần góp đủ.
Lục Minh mang theo năng lượng đã tích trữ rất lâu, mang theo số năng lượng ảo cảnh nhiều như biển chém giết ba mươi thiên tài, bắt đầu xông pha!
Đùng!
Nút thắt rung lên.
Đòn tấn công mạnh như biển gầm!
Lượng năng lượng kinh khủng gấp trăm lần mình đó, rốt cuộc làm cho nút thắt nới lỏng ra...
Xoảng!
Trên nút thắt lại thực sự xuất hiện một khe hở.
Tuy rất nhỏ, nhưng...
Ùng...
Năng lượng dần dần thẩm thấu.
Ha ha ha ha ha!
Thành công rồi!
Lục Minh mừng rỡ, có điều, khi anh đang chuẩn bị mang theo mười nghìn điểm năng lượng của mình xông vào, sự việc khiến người ta sợ hãi đã xảy ra...
Nút thắt quỷ quái kia lại bắt đầu tự mình chữa trị!
Đúng vậy!
Tự mình chữa trị!
Cái thứ hao phí toàn bộ năng lượng của Lục Minh, tiêu sạch tất cả năng lượng trong ảo cảnh, toàn lực xông lên mới đánh ra được một khe hở, lại đang tự chữa trị!
Soạt!
Chỉ trong nháy mắt lại khôi phục được hơn nửa!
Chết tiệt!
Lục Minh lạnh cả lòng.
Tại sao có thể như vậy?!
Thất bại?
Lại thất bại?
Đây là nút thắt tu luyện quỷ quái gì chứ?!
Anh không biết.
Anh chỉ biết, nếu để nút thắt chết tiệt này tự mình chữa trị thì tất cả nỗ lực của anh đều uổng phí, thậm chí, về sau còn có thể...
Chết tiệt!
Năng lượng!
Ý thức...
Ngưng tụ...
Có lẽ...
Mặc kệ nó!
Lục Minh khẽ nghiến răng.
Xoẹt!
Ngay khi khe hở kia gần khép lại, Lục Minh bỗng nhiên kéo thẻ gốc đang hóng vui trong biển ý thức ra, trực tiếp nhét vào nút thắt kia.
Cạch!
Một tiếng giòn vang.
Thẻ gốc, thế mà lại bị kẹt!
???
Thẻ gốc kinh ngạc.
Cạch!
Cạch!
Một lực nghiền ép kinh khủng truyền đến, nó có thể cảm giác được, nguồn sức mạnh kinh khủng này đang xông tới chỗ thẻ gốc, có thể nghiền nát thẻ gốc bất cứ lúc nào!
"Cậu điên rồi à?"
Thẻ gốc kinh ngạc.
Ôi phắc!
Nào có ai đối xử như thế với thẻ gốc của mình!
Hơn nữa!
Độ cứng của nút thắt này của Lục Minh hơi kinh khủng, ngay cả nó cũng chưa từng gặp, còn cả khả năng phục hồi kinh khủng này, cùng với độ dày kinh khủng này nữa...
"Lục Minh! Tôi không chống nổi!"
Thẻ gốc hét lên.
Nó cảm nhận được mình có thể bị nghiền chết bất cứ lúc nào!
"Câm miệng!"
Lục Minh quát lạnh lùng.
Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào khe hở.
Cạch!
Cạch!
Tiếng động giòn tan truyền đến.
Trong mơ hồ thẻ gốc đã biến dạng.
"..."
Thẻ gốc sợ mất mật: "Không chịu nổi! Lục Minh, mau kéo tôi ra ngoài! Nếu tôi vỡ vụn, cậu cũng phải tu luyện lại đó! Không còn nghĩa lý gì đâu!"
"Ngoan!"
"Chúng ta ra ngoài được không?!"
"Ba sao không sao cả, tôi không chê cậu mà… á… á…!"
"Về sau chúng ta ba sao đập chết bảy sao còn không được ư?!"
"Nút thắt tu luyện này của cậu có vấn đề mà... Con m* nó quá kiên cố!"
Thẻ gốc điên cuồng hét lên.
Nó cảm thấy Lục Minh điên rồi!
Tiếp tục như vậy, hai người bọn họ đều phải làm lại từ đầu!
...
Nhưng mà.
Lục Minh chỉ nhìn chằm chằm vào khe hở.
Cạch!
Cạch!
Thẻ gốc lung lay sắp đổ.
Ngay khi Tiểu Tiểu Kiếm cũng cho rằng không kiên trì nổi nữa, thẻ gốc lại trở nên vững chắc, cắm vào nút thắt ở khu vực tu luyện của Lục Minh, vững như bàn thạch!
"Quả nhiên..."
Lục Minh thở phào nhẹ nhõm.
Thẻ gốc giữ vững được rồi!
Thẻ gốc có dấu vết của tia chớp, từ lâu đã không phải thẻ gốc tầm thường! Đối mặt với sự nghiền ép quá mức, lại thật sự giữ vững được! Cắm tại khe hở.
...
Ùng...
Ánh sáng mờ nhạt lóe ra.
Bởi vì thẻ gốc cắm ở đây, miếng dán cường lực rốt cuộc đã bị đâm xuyên!
Lục Minh có thể cảm nhận rõ ràng rằng, hơi thở đến từ khu vực tu luyện, thứ sinh ra chính là khu vực đặc biệt của năng lượng bốn sao, cùng với uy nghiêm độc nhất của nó!
"Lục Minh..."
Tiếng thẻ gốc yếu ớt truyền đến: "Chỗ này, chật quá..."
"Câm miệng!"
Lục Minh không vui nói.
Đã chống đỡ được rồi, mày còn kêu gào cái gì?
"Cậu nhanh lên một chút."
Thẻ gốc khóc không ra nước mắt: "Tôi cảm thấy... không chống đỡ được bao lâu nữa, khu vực tu luyện này của cậu thật kỳ lạ, độ cứng còn đang không ngừng tăng mạnh..."
"Tôi sắp không chịu được nữa rồi!"
Thẻ gốc sụp đổ.
"Tao biết."
Lục Minh hít sâu một hơi.
Xoẹt!
Anh thôi thúc mười nghìn điểm năng lượng trong cơ thể!
Đây mới thật sự là năng lượng thuộc về chính anh, đây mới thật sự là tài nguyên cá nhân có thể khôi phục được, đây là tất cả năng lượng anh có từ khi tu luyện tới nay!
Bây giờ...
Xông lên đi!
Đùng!
Anh mang theo chỗ năng lượng này thẩm thấu qua khe hở nơi thẻ gốc cứng rắn cắm vào, từ từ chảy xuôi vào khu vực tu luyện thật sự!
Một trăm, hai trăm, một nghìn...
Lục Minh có thể dễ dàng cảm nhận được sự lột xác của năng lượng!
Mỗi một điểm!
Mỗi một giọt!
Năng lượng chảy vào khu vực tu hành như cá gặp nước, hoạt bát trước nay chưa từng có, cũng rèn luyện thành năng lượng cuối cùng, cũng đột phá giới hạn, trở thành bốn sao!
Giờ phút này, anh đã thật sự đột phá!
Hồi lâu sau, cuối cùng Lục Minh đã rót toàn bộ mười nghìn điểm năng lượng vào!
...
Đùng!
Thôn tân thủ khô kiệt ầm ầm sụp đổ.
Hóa thành năng lượng tiêu tan.
Cùng với việc toàn bộ năng lượng của Lục Minh chảy vào khu vực tu hành, sứ mệnh của nó rốt cuộc cũng hoàn thành.
Đột phá, hoàn thành!
...
"Thành công rồi thành công rồi!"
Thẻ gốc mừng rỡ: "Lục Minh, mau thả tôi ra! Tôi thật sự sắp không chịu được nữa rồi!"
"Được."
Lục Minh khẽ gật đầu.
Có điều, ngay khi anh chuẩn bị thả thẻ gốc ra, bỗng nhiên lại khựng lại, nhìn nút thắt điên cuồng tự lành này, bỗng nhiên cảm thấy không cam lòng.
Đúng vậy.
Không cam lòng!
Dựa vào đâu mà kẻ gọi là thiên tài có thể ung dung đột phá, còn anh thì không được?!
Dựa vào đâu mà anh vất vả tính toán, giành được nhiều năng lượng như vậy, lãng phí nhiều thẻ bài như vậy, vẻn vẹn chỉ hoàn thành bước đột phá bình thường này của thiên tài?!
Người ta tùy ý đã qua được bước này, còn anh dùng hết tất cả thủ đoạn!
Anh không cam lòng.
Thật sự không cam lòng!
Nút thắt...
Miếng dán cường lực...
Ha.
Lục Minh bỗng nhiên nở nụ cười.
Chúng mày đã kiên cố như vậy thì kiên cố đến cùng đi?!
Anh cũng rất muốn xem thử, nút thắt kiên cố như thế, khả năng khép lại trâu bò như vậy, có phải mày thật sự có thể kháng lại tất cả áp lực hay không?!
Vì thế Lục Minh móc ra tấm thẻ năng lượng bốn sao còn sót lại!
Ừm...
Đây là tấm thẻ năng lượng dự bị cuối cùng của anh, không dùng được, trong ảo cảnh, trên cơ sở hao sạch ý nghĩ, tiêu sạch thẻ bài, mấy tấm thẻ này lại không có bất cứ tác dụng gì!
Nhưng ở chỗ này...
Ha ha.
Lục Minh thoắt cái kích hoạt tất cả năng lượng, vứt hết những năng lượng tinh khiết nhất này vào khu vực tu luyện qua khe hở thẻ gốc tạo ra...
"M* kiếp!"
"Lục Minh cậu điên rồi?!"
"Đây không phải là năng lượng của cậu đâu đó!"
Thẻ gốc kinh ngạc.
Đứa trẻ này điên rồi sao?
Chẳng lẽ cậu không biết những năng lượng khác sẽ xung đột với năng lượng trong cơ thể cậu??
Ầm!
Ầm!
Khu vực tu luyện bỗng nhiên nổi lên sóng gió mãnh liệt.
Nơi này là cốt lõi cơ bản nhất của người tu luyện!
Trong này, tất cả năng lượng đều thuộc về bản thân Lục Minh, nút thắt tu luyện của anh chỉ kiên cố, chứ không có tính bài ngoại, nhưng nếu rót năng lượng khác vào...
Ầm!
Ầm!
Hai nguồn năng lượng chợt bắt đầu va chạm!
Khu vực tu luyện cũng nổi lên sóng to gió lớn, bắt đầu chiến đấu!
"Mau ngừng tay!"
"Thế này thì cho dù bước vào bốn sao cũng không có chút ý nghĩa nào!"
"Cậu cho rằng người khác đều là người ngu sao?"
"Trước đây cũng có người làm như vậy, nhưng vì nền tảng không vững, chẳng mấy chốc sẽ rớt xuống ba sao! Cậu cho rằng không còn chỗ đó thì sẽ không rớt cấp sao?"
"Vì cưỡng ép đột phá, rất nhiều rất nhiều người không vững..."
"Chỉ cần cậu rớt cấp, chúng nó tự nhiên sẽ bị đánh bay ra ngoài, tự động hình thành một khu vực..."
"Dừng tay đi!"
Thẻ gốc hét lên.
Cái tên Lục Minh này, sao có thể làm bừa như thế!
"Tao biết."
Vẻ mặt Lục Minh rất điềm tĩnh.
Những điều mà thẻ gốc nói, anh đều đã đọc trong sách!
Nhưng...
Anh vẫn muốn liều một phen!
"Câm miệng!"
"Chống đỡ cho tao là được!"
Lục Minh tỏ vẻ nghiêm nghị.
...
Thế là năng lượng ngập trời dũng mãnh xông vào.
Mười nghìn.
Hai mươi nghìn.
Ba mươi nghìn.
...
Cuối cùng.
Lục Minh vứt toàn bộ chín mươi nghìn năng lượng chứa đựng trong chín tấm thẻ vào khu vực tu luyện, mà lúc này đây, trận chiến trong khu vực tu luyện đã bùng nổ toàn diện...
Năng lượng nhất trí trong chín mươi nghìn hơi thở bắt đầu bao vây tiêu diệt mười nghìn năng lượng của Lục Minh theo bản năng!
Mà nút thắt tu luyện cũng tạo ra phản lực cực mạnh, lại bắt đầu tăng sức ép, thẻ gốc vốn dĩ đã ổn định lại một lần nữa truyền đến âm thanh lách cách vì... nguồn áp lực này!
Cạch!
Cạch!
Thẻ gốc hiện lên vết nứt.
Nó thật sự, không chịu nổi!
"Lục... Minh..."
Thẻ gốc run rẩy truyền ý thức đến.
Nó cảm thấy mình đã ngơ ngẩn, mơ hồ nhìn thấy vô số ánh sáng trắng.
"Câm miệng!"
Hai mắt của Lục Minh đỏ lên.
Anh vận dụng đầu óc toàn diện, tính toán thời gian trong lòng.
Ba, hai, một!
Khi anh nhìn thấy năng lượng của mình tới gần khe hở của nút thắt trong sự bao vây tiêu diệt...
Đùng!
Anh thôi thúc mười nghìn năng lượng trong cơ thể, phát động tấn công đối với nút thắt trong khu vực tu luyện, làm cho áp lực của nút thắt dừng lại trong một khoảnh khắc!
Ngay tại lúc này!
Roẹt!
Lục Minh nhanh chóng rút thẻ gốc ra.
Mà ngay chính lúc này.
Đùng!
Nút thắt của khu vực tu luyện lại tạo ra phản lực cực mạnh một lần nữa!
Đùng!
Áp lực đột nhiên tăng lên!
Hơn nữa mất đi thẻ gốc, khe hở duy nhất kia khép lại trong tích tắc!
Ùng...
Khu vực tu luyện đã đóng lại.
Đùng!
Đùng!
Năng lượng vô cùng tận giao tranh.
Chín mươi nghìn năng lượng bên ngoài, mười nghìn năng lượng của Lục Minh, ở bên trong đánh nhau túi bụi, khu vực tu luyện lại trấn áp, trấn áp theo bản năng!
Ra ngoài?
Không hề!
Rớt cấp?
Không hề!
Để mở ra một khe hở trong nút thắt tu luyện kia, Lục Minh đã dùng hết tất cả thủ đoạn, mày con m* nó còn muốn rớt cấp tự nhiên? Quá ngây thơ rồi đấy?
Dù sao cũng thế rồi...
Im lặng chờ đấy cho tao!
Ầm!
Ầm!
Lục Minh cảm nhận được cơ thể mình đang không ngừng run rẩy!
Phụt!
Phụt!
Từng ngụm máu tươi phun ra.
Lục Minh cắn chặt răng, cố gắng chịu đựng.
Một giây, hai giây, một giờ, hai giờ...
...
Thời gian.
Lặng lẽ trôi qua.
Một lúc lâu sau, cơ thể Lục Minh lại bình yên trở lại.
Trong cơ thể.
Bão tố đã ngừng lại.
Phản ứng chống lại kích thích bên trong khu vực tu luyện đã biến mất, chỉ có một trăm nghìn điểm năng lượng yên lặng nằm đó, như một biển năng lượng mênh mông...
Bình luận facebook