Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1005 Quả thật là to gan làm loạn!”
Dương Phàm nghe xong liền hung hăng đấm mạnh lên mặt bàn trước mặt, vô cùng tức giận.
Thường Lâm là cấp dưới thân thiết mà ông ta đặc biệt đề bạt sau khi đến Hải Dương.
Sở dĩ ông ta đề bạt Thường Lâm, một là bởi vì Thường Lâm quen thuộc với hệ thống giám sát dược phẩm ở Hải Dương, hai là ông ta muốn cho nhân viên cũ của Lâm Thượng Văn thấy, hiện tại, ai mới là cấp trên của bọn họ.
Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là do tính cách của Thường Lâm.
Ông ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Thường Lâm mới được đề bạt vài ngày đã làm ra chuyện lớn như vậy!
Cấp dưới nói: “Ông Dương, không ngờ là Thường Lâm lại rước lấy phiền phức cho ngành của chúng ta! Bây giờ tôi lo lắng, Cửu Khúc sẽ lợi dụng chuyện của Thường Lâm để làm ầm ĩ, nghi ngờ uy tín của chúng ta!”
Dương Phàm không chút để ý mỉm cười: “Bọn họ dám sao? Còn muốn làm ăn ở Hải Dương nữa không?”
Cấp dưới nói: “Tôi nhận được một tin tức, Cửu Khúc đang thảo luận chuyện mở cuộc họp báo, muốn công khai chuyện này, mời đoàn chuyên gia về kiểm tra thuốc chữa viêm gan B!”
Nghe vậy, sắc mặt Dương Phàm lập tức trở nên u ám: “Cửu Khúc thật không biết điều, xem ra thủ đoạn của chúng ta vẫn còn nhẹ nhàng!”
Cấp dưới nói: “Đúng vậy, hợp tác với Sâm Kỳ có lợi hơn rất nhiều so với việc bọn họ tự mình sản xuất thuốc trị viêm gan B, không chỉ có thể nhanh chóng biến phương thuốc thành tiền, mà còn có thể tiến sâu vào thị trường nước ngoài, vậy mà đám ngu ngốc kia lại từ chối, quả thật là đầu óc bị úng nước rồi!”
Dương Phàm hừ lạnh: “Tôi mặc kệ bọn họ nghĩ thế nào, chặn đường của tôi thì đều phải chết, không cho bọn họ một chút dạy dỗ thì bọn họ không biết vị trí của mình ở đâu. Sâm Kỳ đồng ý đến Hải Dương để đầu tư, nhưng phương thuốc của Cửu Khúc mới là mấu chốt, một khi việc này thành công, không chỉ có thể thể hiện năng lực của tôi trong ngành quản lý dược phẩm, mà tôi còn đạt được một thành tích to lớn. Vậy mà mấy tên không biết sống chết kia lại dám không đồng ý, còn muốn làm ầm ĩ mọi việc, quả thật là to gan làm loạn!”
Cấp dưới nói: “Điều tôi lo lắng nhất bây giờ chính là bọn họ không quan tâm làm lớn chuyện, để mọi người đều biết, cho dù cuối cùng có giải quyết được thì chúng ta cũng không đẹp mặt!”
Dương Phàm âm u nói: “Vậy thì sao? Cửu Khúc chẳng qua chỉ là một nhà máy sản xuất thuốc nhỏ, bọn họ muốn tự chứng minh trong sạch? Đem tất cả mọi chuyện ra ánh sáng mặt trời? Nói dễ hơn làm, đoàn chuyên gia của chúng ta là những nhân vật nào chứ? Muốn phủ nhận điều mà những người này nói, bọn họ phải mời được chuyên gia có đạo đức và uy tín cao hơn mới được, Cửu Khúc có mạng lưới quan hệ lớn vậy sao! Mở cuộc họp báo, bọn họ không chỉ không thể tẩy trắng, mà còn có khả năng bị bôi đen hơn!”
Đối với việc này, Dương Phàm vô cùng chắc chắn, lựa chọn hợp tác cùng Sâm Kỳ, tình báo của hai bên được gộp chung.
Dương Phàm đã xem qua tư liệu về Cửu Khúc, quan chức mà Cửu Khúc quen biết ngoại trừ Lâm Thượng Văn đủ khả năng ra, những người khác đều là lâu la.
Mặt khác, bối cảnh của chuyên gia mà Cửu Khúc quen biết lại càng kém hơn so với chuyên gia bên phía chính phủ của bọn họ, chỉ có Lâm Dạ Bạch là có vài phần uy tín, về phần Lưu Khánh linh tinh gì đó, ông ta hoàn toàn không để vào trong mắt! Nhưng bọn họ đều là trung y.
Cho nên, Dương Phàm cảm thấy Cửu Khúc không thể nào đe doạ đến kế hoạch của bọn họ.
Thường Lâm là cấp dưới thân thiết mà ông ta đặc biệt đề bạt sau khi đến Hải Dương.
Sở dĩ ông ta đề bạt Thường Lâm, một là bởi vì Thường Lâm quen thuộc với hệ thống giám sát dược phẩm ở Hải Dương, hai là ông ta muốn cho nhân viên cũ của Lâm Thượng Văn thấy, hiện tại, ai mới là cấp trên của bọn họ.
Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là do tính cách của Thường Lâm.
Ông ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Thường Lâm mới được đề bạt vài ngày đã làm ra chuyện lớn như vậy!
Cấp dưới nói: “Ông Dương, không ngờ là Thường Lâm lại rước lấy phiền phức cho ngành của chúng ta! Bây giờ tôi lo lắng, Cửu Khúc sẽ lợi dụng chuyện của Thường Lâm để làm ầm ĩ, nghi ngờ uy tín của chúng ta!”
Dương Phàm không chút để ý mỉm cười: “Bọn họ dám sao? Còn muốn làm ăn ở Hải Dương nữa không?”
Cấp dưới nói: “Tôi nhận được một tin tức, Cửu Khúc đang thảo luận chuyện mở cuộc họp báo, muốn công khai chuyện này, mời đoàn chuyên gia về kiểm tra thuốc chữa viêm gan B!”
Nghe vậy, sắc mặt Dương Phàm lập tức trở nên u ám: “Cửu Khúc thật không biết điều, xem ra thủ đoạn của chúng ta vẫn còn nhẹ nhàng!”
Cấp dưới nói: “Đúng vậy, hợp tác với Sâm Kỳ có lợi hơn rất nhiều so với việc bọn họ tự mình sản xuất thuốc trị viêm gan B, không chỉ có thể nhanh chóng biến phương thuốc thành tiền, mà còn có thể tiến sâu vào thị trường nước ngoài, vậy mà đám ngu ngốc kia lại từ chối, quả thật là đầu óc bị úng nước rồi!”
Dương Phàm hừ lạnh: “Tôi mặc kệ bọn họ nghĩ thế nào, chặn đường của tôi thì đều phải chết, không cho bọn họ một chút dạy dỗ thì bọn họ không biết vị trí của mình ở đâu. Sâm Kỳ đồng ý đến Hải Dương để đầu tư, nhưng phương thuốc của Cửu Khúc mới là mấu chốt, một khi việc này thành công, không chỉ có thể thể hiện năng lực của tôi trong ngành quản lý dược phẩm, mà tôi còn đạt được một thành tích to lớn. Vậy mà mấy tên không biết sống chết kia lại dám không đồng ý, còn muốn làm ầm ĩ mọi việc, quả thật là to gan làm loạn!”
Cấp dưới nói: “Điều tôi lo lắng nhất bây giờ chính là bọn họ không quan tâm làm lớn chuyện, để mọi người đều biết, cho dù cuối cùng có giải quyết được thì chúng ta cũng không đẹp mặt!”
Dương Phàm âm u nói: “Vậy thì sao? Cửu Khúc chẳng qua chỉ là một nhà máy sản xuất thuốc nhỏ, bọn họ muốn tự chứng minh trong sạch? Đem tất cả mọi chuyện ra ánh sáng mặt trời? Nói dễ hơn làm, đoàn chuyên gia của chúng ta là những nhân vật nào chứ? Muốn phủ nhận điều mà những người này nói, bọn họ phải mời được chuyên gia có đạo đức và uy tín cao hơn mới được, Cửu Khúc có mạng lưới quan hệ lớn vậy sao! Mở cuộc họp báo, bọn họ không chỉ không thể tẩy trắng, mà còn có khả năng bị bôi đen hơn!”
Đối với việc này, Dương Phàm vô cùng chắc chắn, lựa chọn hợp tác cùng Sâm Kỳ, tình báo của hai bên được gộp chung.
Dương Phàm đã xem qua tư liệu về Cửu Khúc, quan chức mà Cửu Khúc quen biết ngoại trừ Lâm Thượng Văn đủ khả năng ra, những người khác đều là lâu la.
Mặt khác, bối cảnh của chuyên gia mà Cửu Khúc quen biết lại càng kém hơn so với chuyên gia bên phía chính phủ của bọn họ, chỉ có Lâm Dạ Bạch là có vài phần uy tín, về phần Lưu Khánh linh tinh gì đó, ông ta hoàn toàn không để vào trong mắt! Nhưng bọn họ đều là trung y.
Cho nên, Dương Phàm cảm thấy Cửu Khúc không thể nào đe doạ đến kế hoạch của bọn họ.