Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1003 Tôi sẽ giúp cô giải quyết!”
Trần Hạo nói: “Nếu như cô không nói rõ ràng tình huống, tình trạng đau đầu này có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, tôi cũng không có cách nào khác để giúp cô!”
Giang Ngạo Tuyết nghe được những lời này khẽ cắn môi nói: “Tôi thường xuyên mơ thấy cảnh tượng anh cứu tôi!”
Trần Hạo sửng sốt, nghĩ đến khuôn mặt đỏ bừng của Giang Ngạo Tuyết khi nãy, anh biết là cô ấy sợ người khác hiểu lầm nên mới không dám nói rõ ràng.
Thấy Trần Hạo nhìn mình, trái tim trong ngực Giang Ngạo Tuyết đập rộn ràng, cô ấy không nói ra toàn bộ cảnh trong mơ, chỉ nói ra một phần, Giang Ngạo Tuyết đâu chỉ mơ thấy cảnh tượng Trần Hạo cứu mình không thôi, cô ấy còn mơ thấy hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau ngủ, sáng sớm rời giường, chỉ mặc một chiếc quần lót…
Trần Hạo hỏi: “Chỉ có như vậy thôi sao?”
“Không phải! Tôi còn mơ thấy rất nhiều thứ, trừ anh ra, người có tần suất xuất hiện nhiều nhất là một người xa lạ không nhìn rõ mặt!”
Nhất thời, Trần Hạo lại càng thêm xác định suy đoán của mình, trong mắt loé lên một tia u ám.
“Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu, đây là hiện tượng bình thường thôi!”, Trần Hạo cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cô ấy.
“Thật sao? Vừa rồi tôi nằm ngủ trên bàn làm việc, sau đó lại mơ thấy người kia!”
“Đừng lo lắng, chờ tôi tìm được nguyên nhân, tôi sẽ giúp cô giải quyết!”
Giang Ngạo Tuyết nói: “Được!”
“Tôi đề nghị cô trước hết đừng đi làm, đi về nhà nghỉ ngơi đi, ngoan ngoãn ngủ một giấc, nếu như không ngủ được thì cô hãy uống một chút thuốc ngủ, như vậy chất lượng giấc ngủ sẽ tốt hơn!”, Trần Hạo nói.
Giang Ngạo Tuyết gật đầu rồi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xin nghỉ ngơi vài ngày.
Thế nhưng Trần Hạo không biết, lúc này, Bạch Phi Nhi đã đứng ngay ở cửa, nhìn thấy cảnh tượng Trần Hạo cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi.
Bạch Phi Nhi đến bộ phận sales tìm cô ấy là bởi vì muốn bàn bạc chuyện mở rộng Diệc Hiên.
Sau khi giành được giải thưởng ở Ma Đô, Diệc Hiên đã nổi tiếng trong giới thời trang Ma Đô, trở thành một trào lưu phổ biến trên mạng.
Trên internet còn có người nổi tiếng viết một bài viết về ngọc, nói rằng phụ nữ nước Hoa tựa như viên ngọc sáng bóng, đeo thêm ngọc bội lại càng làm tăng thêm vẻ đẹp, cách phối đồ cũng là do Diệc Hiên thiết kế, lại càng làm độ nóng của Diệc Hiên tăng lên cao.
Trong tình huống dự án nguồn năng lượng mới và dự án IT vẫn chưa ra hồn thì Diệc Hiên chính là ưu tiên hàng đầu lúc này của Bạch Thị.
Mặt khác, Bạch Phi Nhi muốn đến nhìn xem Trần Hạo có ở đây hay không, đêm qua Trần Hạo không về nhà, nếu như anh có ở đây, cô sẽ nói mấy câu để xoa dịu mối quan hệ của hai người, bằng không, cô đã gọi một cuộc điện thoại nói Giang Ngạo Tuyết tới văn phòng của cô.
Nhưng Bạch Phi Nhi không nghĩ tới, vừa đi đến cửa đã nhìn thấy cảnh tượng Trần Hạo đang cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi.
Nhất thời, cô cảm thấy bản thân như bị sét đánh đến ngây người!
Giang Ngạo Tuyết đã nói cô ấy có ấn tượng tốt với Trần Hạo, nhưng Bạch Phi Nhi không nghĩ rằng quan hệ của hai người phát triển nhanh tới vậy!
Giang Ngạo Tuyết nghe được những lời này khẽ cắn môi nói: “Tôi thường xuyên mơ thấy cảnh tượng anh cứu tôi!”
Trần Hạo sửng sốt, nghĩ đến khuôn mặt đỏ bừng của Giang Ngạo Tuyết khi nãy, anh biết là cô ấy sợ người khác hiểu lầm nên mới không dám nói rõ ràng.
Thấy Trần Hạo nhìn mình, trái tim trong ngực Giang Ngạo Tuyết đập rộn ràng, cô ấy không nói ra toàn bộ cảnh trong mơ, chỉ nói ra một phần, Giang Ngạo Tuyết đâu chỉ mơ thấy cảnh tượng Trần Hạo cứu mình không thôi, cô ấy còn mơ thấy hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau ngủ, sáng sớm rời giường, chỉ mặc một chiếc quần lót…
Trần Hạo hỏi: “Chỉ có như vậy thôi sao?”
“Không phải! Tôi còn mơ thấy rất nhiều thứ, trừ anh ra, người có tần suất xuất hiện nhiều nhất là một người xa lạ không nhìn rõ mặt!”
Nhất thời, Trần Hạo lại càng thêm xác định suy đoán của mình, trong mắt loé lên một tia u ám.
“Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu, đây là hiện tượng bình thường thôi!”, Trần Hạo cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cô ấy.
“Thật sao? Vừa rồi tôi nằm ngủ trên bàn làm việc, sau đó lại mơ thấy người kia!”
“Đừng lo lắng, chờ tôi tìm được nguyên nhân, tôi sẽ giúp cô giải quyết!”
Giang Ngạo Tuyết nói: “Được!”
“Tôi đề nghị cô trước hết đừng đi làm, đi về nhà nghỉ ngơi đi, ngoan ngoãn ngủ một giấc, nếu như không ngủ được thì cô hãy uống một chút thuốc ngủ, như vậy chất lượng giấc ngủ sẽ tốt hơn!”, Trần Hạo nói.
Giang Ngạo Tuyết gật đầu rồi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xin nghỉ ngơi vài ngày.
Thế nhưng Trần Hạo không biết, lúc này, Bạch Phi Nhi đã đứng ngay ở cửa, nhìn thấy cảnh tượng Trần Hạo cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi.
Bạch Phi Nhi đến bộ phận sales tìm cô ấy là bởi vì muốn bàn bạc chuyện mở rộng Diệc Hiên.
Sau khi giành được giải thưởng ở Ma Đô, Diệc Hiên đã nổi tiếng trong giới thời trang Ma Đô, trở thành một trào lưu phổ biến trên mạng.
Trên internet còn có người nổi tiếng viết một bài viết về ngọc, nói rằng phụ nữ nước Hoa tựa như viên ngọc sáng bóng, đeo thêm ngọc bội lại càng làm tăng thêm vẻ đẹp, cách phối đồ cũng là do Diệc Hiên thiết kế, lại càng làm độ nóng của Diệc Hiên tăng lên cao.
Trong tình huống dự án nguồn năng lượng mới và dự án IT vẫn chưa ra hồn thì Diệc Hiên chính là ưu tiên hàng đầu lúc này của Bạch Thị.
Mặt khác, Bạch Phi Nhi muốn đến nhìn xem Trần Hạo có ở đây hay không, đêm qua Trần Hạo không về nhà, nếu như anh có ở đây, cô sẽ nói mấy câu để xoa dịu mối quan hệ của hai người, bằng không, cô đã gọi một cuộc điện thoại nói Giang Ngạo Tuyết tới văn phòng của cô.
Nhưng Bạch Phi Nhi không nghĩ tới, vừa đi đến cửa đã nhìn thấy cảnh tượng Trần Hạo đang cầm tay Giang Ngạo Tuyết an ủi.
Nhất thời, cô cảm thấy bản thân như bị sét đánh đến ngây người!
Giang Ngạo Tuyết đã nói cô ấy có ấn tượng tốt với Trần Hạo, nhưng Bạch Phi Nhi không nghĩ rằng quan hệ của hai người phát triển nhanh tới vậy!
Bình luận facebook