Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 995 bọn họ thật lớn mạnh!
Tiêu Nhất Phi đã chuẩn bị xong bữa sáng, Trần Hạo cười ngồi xuống bàn, Tiêu Nhất Phi liền đưa chén cháo tổ yến đã chưng xong đến trước mặt anh.
Trần Hạo nếm thử một ngụm, cười nói: “Hương vị không tồi!”
Tiêu Nhất Phi cười đáp: “Gạo loại tốt nhất, tổ yến hảo hạng, hầm cả nửa tiếng đồng hồ, đương nhiên không tồi rồi”.
Trần Hạo mỉm cười: “Xa xỉ như vậy à!”
Tiêu Nhất Phi cười khanh khách: “Cũng không đến nỗi, cậu ăn no là được!”
“...”, Trần Hạo không nói gì.
Cả người yêu tinh Tiêu Nhất Phi hơi ngả về phía trước, một đôi gò bồng trĩu nặng khiến Trần Hạo lóa cả mắt: “Cậu nhóc, tối hôm qua có mơ thấy tôi không? Buổi sáng có phải đổi quần nhỏ không hử?"
Trần Hạo âm thầm liếc cô ấy: “Nhìn cô có vẻ không đói bụng gì nhỉ, vậy bát kia của cô đưa cho tôi luôn đi!”
Không để Tiêu Nhất Phi phản ứng, Trần Hạo đã cầm lấy chén cháo tổ yến trước mặt cô ấy ăn mất. Tiêu Nhất Phi nhìn bộ dạng quỷ chết đói đầu thai này của anh liền khinh thường: “Ăn chết cậu đi!”
Trần Hạo cười vang.
TV treo trên tường đang chiếu “Tin tức buổi sáng của Hải Dương”.
Trọng tâm của tin tức này là về việc đóng cửa công ty dược phẩm Cửu Khúc, người dẫn chương trình dùng từ một âm mưu kinh thiên động địa để miêu tả tin tức này.
Đêm qua, ở tỉnh Sở liên tiếp có mấy ca gặp sự cố nghiêm trọng từ thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc. Một bệnh nhân bị sốc thuốc đã được đưa vào ICU. Ngoài ra có hai bệnh viện khác cũng xuất hiện bệnh nhân không khỏe sau khi dùng thuốc.
Hơn nữa, các bộ phận có liên quan ở tỉnh Sở đã gấp rút kiểm tra đột xuất suốt đêm, thu thập được không ít bằng chứng về những rủi ro lớn có trong thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc.
Sau khi xem tin tức xong, sắc mặt Tiêu Nhất Phi tối sầm xuống, chuyện lớn thế này mà cô ấy thân là một thành viên của Cửu Khúc lại không hề hay biết, trái lại nó còn xuất hiện trên bản tin của chính quyền địa phương mà không hề báo trước.
Điều này đủ để chứng minh, lần sóng gió này nhắm vào Cửu Khúc bọn họ thật lớn mạnh!
Trần Hạo nhìn thấy tin tức thì ánh mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.
Theo thời điểm được thông báo trong bản tin, sự cố chữa bệnh xảy ra vào tối hôm qua. Nhưng từ tối hôm qua đến sáng hôm nay đã hơn bảy tám tiếng đồng hồ mà bọn họ không hề nhận được chút tin tức gió thổi cỏ lay nào, đủ để thấy kế hoạch lần này của đối thủ tương đối kín đáo.
Anh thầm nghĩ chắc chắn đã có người sắp xếp tất cả, muốn trực tiếp định tội!
Trong đầu Tiêu Nhất Phi chạy qua một chuỗi tin tức, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Trần Hạo hỏi: “Cậu thấy thế nào?”
Trần Hạo thản nhiên đáp: “Đối thủ lần này không đơn giản, náo loạn tạo uy tín một phen, sau đó đưa tin dẫn dắt dư luận, rõ ràng là đang muốn bóp chết không gian để Cửu Khúc có thể tự chứng minh trong sạch. Nếu việc này mắc chút sai lầm nào sẽ khiến Cửu Khúc không thể nào vực dậy được nữa”.
Sao Tiêu Nhất Phi có thể không hiểu Trần Hạo có ý gì?
Bảy tám tiếng từ đêm qua đến giờ đã đủ để lấp mọi lỗ hổng Cửu Khúc có thể khai thác rồi.
Tiêu Nhất Phi hít một hơi thật sâu, trên mặt nở nụ cười: “Không có việc gì, Cửu Khúc chúng tôi cây ngay không sợ chết đứng!”
Trần Hạo biết cô ấy đang cố gắng cưỡng ép giữ bình tĩnh, trong lòng chắc chắn đang lo lắng không thôi!
Tin tức đầu tiên mà bọn họ nhận được lại là bản tin phát trên TV, có thể thấy đối phương phải sử dụng bao nhiêu năng lực.
Trần Hạo nếm thử một ngụm, cười nói: “Hương vị không tồi!”
Tiêu Nhất Phi cười đáp: “Gạo loại tốt nhất, tổ yến hảo hạng, hầm cả nửa tiếng đồng hồ, đương nhiên không tồi rồi”.
Trần Hạo mỉm cười: “Xa xỉ như vậy à!”
Tiêu Nhất Phi cười khanh khách: “Cũng không đến nỗi, cậu ăn no là được!”
“...”, Trần Hạo không nói gì.
Cả người yêu tinh Tiêu Nhất Phi hơi ngả về phía trước, một đôi gò bồng trĩu nặng khiến Trần Hạo lóa cả mắt: “Cậu nhóc, tối hôm qua có mơ thấy tôi không? Buổi sáng có phải đổi quần nhỏ không hử?"
Trần Hạo âm thầm liếc cô ấy: “Nhìn cô có vẻ không đói bụng gì nhỉ, vậy bát kia của cô đưa cho tôi luôn đi!”
Không để Tiêu Nhất Phi phản ứng, Trần Hạo đã cầm lấy chén cháo tổ yến trước mặt cô ấy ăn mất. Tiêu Nhất Phi nhìn bộ dạng quỷ chết đói đầu thai này của anh liền khinh thường: “Ăn chết cậu đi!”
Trần Hạo cười vang.
TV treo trên tường đang chiếu “Tin tức buổi sáng của Hải Dương”.
Trọng tâm của tin tức này là về việc đóng cửa công ty dược phẩm Cửu Khúc, người dẫn chương trình dùng từ một âm mưu kinh thiên động địa để miêu tả tin tức này.
Đêm qua, ở tỉnh Sở liên tiếp có mấy ca gặp sự cố nghiêm trọng từ thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc. Một bệnh nhân bị sốc thuốc đã được đưa vào ICU. Ngoài ra có hai bệnh viện khác cũng xuất hiện bệnh nhân không khỏe sau khi dùng thuốc.
Hơn nữa, các bộ phận có liên quan ở tỉnh Sở đã gấp rút kiểm tra đột xuất suốt đêm, thu thập được không ít bằng chứng về những rủi ro lớn có trong thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc.
Sau khi xem tin tức xong, sắc mặt Tiêu Nhất Phi tối sầm xuống, chuyện lớn thế này mà cô ấy thân là một thành viên của Cửu Khúc lại không hề hay biết, trái lại nó còn xuất hiện trên bản tin của chính quyền địa phương mà không hề báo trước.
Điều này đủ để chứng minh, lần sóng gió này nhắm vào Cửu Khúc bọn họ thật lớn mạnh!
Trần Hạo nhìn thấy tin tức thì ánh mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.
Theo thời điểm được thông báo trong bản tin, sự cố chữa bệnh xảy ra vào tối hôm qua. Nhưng từ tối hôm qua đến sáng hôm nay đã hơn bảy tám tiếng đồng hồ mà bọn họ không hề nhận được chút tin tức gió thổi cỏ lay nào, đủ để thấy kế hoạch lần này của đối thủ tương đối kín đáo.
Anh thầm nghĩ chắc chắn đã có người sắp xếp tất cả, muốn trực tiếp định tội!
Trong đầu Tiêu Nhất Phi chạy qua một chuỗi tin tức, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Trần Hạo hỏi: “Cậu thấy thế nào?”
Trần Hạo thản nhiên đáp: “Đối thủ lần này không đơn giản, náo loạn tạo uy tín một phen, sau đó đưa tin dẫn dắt dư luận, rõ ràng là đang muốn bóp chết không gian để Cửu Khúc có thể tự chứng minh trong sạch. Nếu việc này mắc chút sai lầm nào sẽ khiến Cửu Khúc không thể nào vực dậy được nữa”.
Sao Tiêu Nhất Phi có thể không hiểu Trần Hạo có ý gì?
Bảy tám tiếng từ đêm qua đến giờ đã đủ để lấp mọi lỗ hổng Cửu Khúc có thể khai thác rồi.
Tiêu Nhất Phi hít một hơi thật sâu, trên mặt nở nụ cười: “Không có việc gì, Cửu Khúc chúng tôi cây ngay không sợ chết đứng!”
Trần Hạo biết cô ấy đang cố gắng cưỡng ép giữ bình tĩnh, trong lòng chắc chắn đang lo lắng không thôi!
Tin tức đầu tiên mà bọn họ nhận được lại là bản tin phát trên TV, có thể thấy đối phương phải sử dụng bao nhiêu năng lực.
Bình luận facebook