Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 978 Mà họ còn không biết đây chỉ mới là bắt đầu.
“Thứ gì chứ! Cậu thì tính là cái gì, mà cũng xứng giương oai ở nhà họ Chu chúng tôi?”
Đối mặt với đám người nhà họ Chu đang kêu gào, Trần Hạo lơ đễnh ngoáy tai, hoàn toàn không để vào lòng.
Nhìn thấy màn này, Chu Vân Hiên mỉm cười đi ra nói: “Anh Trần, mặc dù trước đó tôi và anh có duyên gặp mặt một lần, cũng có lòng làm quen, muốn trở thành bạn bè với anh, nhưng lúc này anh lại là kẻ địch của nhà họ Chu! Tôi muốn giúp anh cũng không được, tôi đề nghị, anh hãy nhanh chóng quỳ xuống nói xin lỗi, tôi sẽ giúp anh nói vài lời, có lẽ chuyện này còn giải quyết được!”
“Quỳ xuống, tên khốn!”, sau khi Chu Vân Hiên nói xong, một tên đời thứ hai nhà họ Chu nổi giận, hung dữ quát lên.
Lúc này đám người nhà họ Chu đều dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Trần Hạo, cùng nhau tạo áp lực, uy thế kinh người!
“Ai dám bảo cậu Trần quỳ! Láo xược!”
Ngay lúc đám người nhà họ Chu tưởng tượng ra một giây sau sẽ dẫm Trần Hạo dưới chân chà đạp, một giọng nói già nua mà dữ tợn vang lên trong đại sảnh.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không ngờ người vừa lên tiếng lại là Mễ Trấn Nam, ông cụ nhà họ Mễ đi cùng Chu Vân Thiên!
Điều này làm cho bọn họ đều ngỡ ngàng nhìn nhau.
Họ thầm nghĩ, không phải ông Mễ là bạn thân của Chu Vân Thiên sao?
Tại sao lúc này lại như đang đứng ở phía đối lập với nhà họ Chu vậy?
Chu Vân Thiên giật mình nhìn ông bạn thân, hỏi: "Lão Mễ, ông đang..."
Không chờ ông ta nói xong, Mễ Trấn Nam dứt khoát bày tỏ lập trường của mình.
"Lão Chu, chúng ta đã làm bạn nhau được mấy chục năm, tôi không mong chỉ vì chuyện hôm nay mà chúng ta trở thành hai người xa lạ. Ông bảo con mình xin lỗi cậu Trần đi, đúng là vô giáo dục, bọn nó lấy can đảm ở đâu ra để hô to gọi nhỏ với cậu Trần vậy?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Chu Vân Thiên thay đổi, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Ông bạn thân bình thường luôn nở nụ cười hòa ái như phật Di Lặc sao đột nhiên lại nổi giận như vậy chứ?
Đã thế còn công khai đứng ở phía đối lập với ông ta nữa?
Những người trong nhà họ Chu đang đứng một bên cũng ngây ngẩn cả người, phản ứng của ông cụ Mễ quá kỳ lạ! Sao lại giúp người khác thế này?
"Lão Mễ à...", Chu Vân Thiên không rõ tình hình nên muốn hỏi cho rõ.
Nhưng Mễ Trấn Nam không cho ông ta cơ hội nói chuyện, ngắt lời thẳng thừng: "Vừa rồi ai đã cư xử bất lịch sự với cậu Trần, ra đây cho tôi, xin lỗi cậu Trần đi!"
Chu Nguyên Phong sợ sệt lên tiếng: "Ông Mễ..."
Ông ta muốn biết chuyện gì đang xảy ra, đồng thời cũng muốn xoa dịu bầu không khí.
Đột nhiên, có một người đang ở cách đó không xa đứng dậy.
"Cậu Trần là một người vô cùng cao quý, nhà họ Chu tiếp đãi khách như thế này thì quá thất lễ rồi, tôi nghĩ người nhà họ Chu nên xin lỗi vì những điều kia trước!", Trương Nguyên lạnh lùng đứng ra.
Tuy hoàn toàn không muốn đứng về phía Trần Hạo nhưng mạng sống của anh ta đã nằm trong tay người ta, lúc này mà không biết ra mặt thì chính là ngu ngốc!
Nhìn thấy cảnh này, những người khác đều trố mắt nhìn nhau.
Chỉ riêng nhà họ Mễ thì có lẽ vẫn chưa đủ để áp chế nhà họ Chu, nhưng nhà họ Mễ thêm cả nhà họ Trương thì lại khác, thành đè đầu cưỡi cổ luôn rồi!
Mặt mày của những người nhà họ Chu đều tái mét, vừa rồi ai nấy cũng tỏ ra trịch thượng, giờ thì lại trở nên thấp thỏm lo âu.
Mà họ còn không biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Một quả cầu thịt chui ra từ trong đám người, trên mặt là nụ cười bỉ ổi, mũi thì không ngừng hít ra hít vào, trông không khác nào một kẻ biến thái làm cho người ta vừa gặp đã muốn đánh chết.
Nhiều người đều không nhận ra cậu ta, rất tò mò đây là ai.
Chợt có người kêu lên: "Trời đất, Tống Sơn của nhà họ Tống cũng đến sao? Chẳng lẽ cậu ta cũng muốn chống lưng cho người này?"
Lời này vừa vang lên thì những người vây xem đều hít một hơi thật sâu.
Mặc dù nhà họ Tống không bằng nhà họ Chu nhưng lại là một trong những dòng họ hùng mạnh nhất ở khu vực ngoài tỉnh Sở.
Nếu nhà họ Tống cũng bênh vực cho người này, lại thêm hai nhà Mễ và Trương!
Nhà họ Chu tuyệt đối không chống lại nổi! Thực lực hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Đối mặt với đám người nhà họ Chu đang kêu gào, Trần Hạo lơ đễnh ngoáy tai, hoàn toàn không để vào lòng.
Nhìn thấy màn này, Chu Vân Hiên mỉm cười đi ra nói: “Anh Trần, mặc dù trước đó tôi và anh có duyên gặp mặt một lần, cũng có lòng làm quen, muốn trở thành bạn bè với anh, nhưng lúc này anh lại là kẻ địch của nhà họ Chu! Tôi muốn giúp anh cũng không được, tôi đề nghị, anh hãy nhanh chóng quỳ xuống nói xin lỗi, tôi sẽ giúp anh nói vài lời, có lẽ chuyện này còn giải quyết được!”
“Quỳ xuống, tên khốn!”, sau khi Chu Vân Hiên nói xong, một tên đời thứ hai nhà họ Chu nổi giận, hung dữ quát lên.
Lúc này đám người nhà họ Chu đều dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Trần Hạo, cùng nhau tạo áp lực, uy thế kinh người!
“Ai dám bảo cậu Trần quỳ! Láo xược!”
Ngay lúc đám người nhà họ Chu tưởng tượng ra một giây sau sẽ dẫm Trần Hạo dưới chân chà đạp, một giọng nói già nua mà dữ tợn vang lên trong đại sảnh.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không ngờ người vừa lên tiếng lại là Mễ Trấn Nam, ông cụ nhà họ Mễ đi cùng Chu Vân Thiên!
Điều này làm cho bọn họ đều ngỡ ngàng nhìn nhau.
Họ thầm nghĩ, không phải ông Mễ là bạn thân của Chu Vân Thiên sao?
Tại sao lúc này lại như đang đứng ở phía đối lập với nhà họ Chu vậy?
Chu Vân Thiên giật mình nhìn ông bạn thân, hỏi: "Lão Mễ, ông đang..."
Không chờ ông ta nói xong, Mễ Trấn Nam dứt khoát bày tỏ lập trường của mình.
"Lão Chu, chúng ta đã làm bạn nhau được mấy chục năm, tôi không mong chỉ vì chuyện hôm nay mà chúng ta trở thành hai người xa lạ. Ông bảo con mình xin lỗi cậu Trần đi, đúng là vô giáo dục, bọn nó lấy can đảm ở đâu ra để hô to gọi nhỏ với cậu Trần vậy?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Chu Vân Thiên thay đổi, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Ông bạn thân bình thường luôn nở nụ cười hòa ái như phật Di Lặc sao đột nhiên lại nổi giận như vậy chứ?
Đã thế còn công khai đứng ở phía đối lập với ông ta nữa?
Những người trong nhà họ Chu đang đứng một bên cũng ngây ngẩn cả người, phản ứng của ông cụ Mễ quá kỳ lạ! Sao lại giúp người khác thế này?
"Lão Mễ à...", Chu Vân Thiên không rõ tình hình nên muốn hỏi cho rõ.
Nhưng Mễ Trấn Nam không cho ông ta cơ hội nói chuyện, ngắt lời thẳng thừng: "Vừa rồi ai đã cư xử bất lịch sự với cậu Trần, ra đây cho tôi, xin lỗi cậu Trần đi!"
Chu Nguyên Phong sợ sệt lên tiếng: "Ông Mễ..."
Ông ta muốn biết chuyện gì đang xảy ra, đồng thời cũng muốn xoa dịu bầu không khí.
Đột nhiên, có một người đang ở cách đó không xa đứng dậy.
"Cậu Trần là một người vô cùng cao quý, nhà họ Chu tiếp đãi khách như thế này thì quá thất lễ rồi, tôi nghĩ người nhà họ Chu nên xin lỗi vì những điều kia trước!", Trương Nguyên lạnh lùng đứng ra.
Tuy hoàn toàn không muốn đứng về phía Trần Hạo nhưng mạng sống của anh ta đã nằm trong tay người ta, lúc này mà không biết ra mặt thì chính là ngu ngốc!
Nhìn thấy cảnh này, những người khác đều trố mắt nhìn nhau.
Chỉ riêng nhà họ Mễ thì có lẽ vẫn chưa đủ để áp chế nhà họ Chu, nhưng nhà họ Mễ thêm cả nhà họ Trương thì lại khác, thành đè đầu cưỡi cổ luôn rồi!
Mặt mày của những người nhà họ Chu đều tái mét, vừa rồi ai nấy cũng tỏ ra trịch thượng, giờ thì lại trở nên thấp thỏm lo âu.
Mà họ còn không biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Một quả cầu thịt chui ra từ trong đám người, trên mặt là nụ cười bỉ ổi, mũi thì không ngừng hít ra hít vào, trông không khác nào một kẻ biến thái làm cho người ta vừa gặp đã muốn đánh chết.
Nhiều người đều không nhận ra cậu ta, rất tò mò đây là ai.
Chợt có người kêu lên: "Trời đất, Tống Sơn của nhà họ Tống cũng đến sao? Chẳng lẽ cậu ta cũng muốn chống lưng cho người này?"
Lời này vừa vang lên thì những người vây xem đều hít một hơi thật sâu.
Mặc dù nhà họ Tống không bằng nhà họ Chu nhưng lại là một trong những dòng họ hùng mạnh nhất ở khu vực ngoài tỉnh Sở.
Nếu nhà họ Tống cũng bênh vực cho người này, lại thêm hai nhà Mễ và Trương!
Nhà họ Chu tuyệt đối không chống lại nổi! Thực lực hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Bình luận facebook