[11]
Cảnh sát tìm thấy một bức thư tuyệt mệnh trong hộc bàn của cậu nam sinh ấy, cậu dùng lời nói ngắn gọn buộc tội Giao Như Lan dụ dỗ cậu bạo hành bạn học. Tôi đoán Giao Như Lan cũng bị cậu đe dọa. Tóm lại lúc cảnh sát điều tra vụ án thì cha của cậu không bị tung ra bí mật công ty.
Chuyện này quá lớn đến nỗi sẽ bị báo chí đưa tin, cư dân mạng bắt đầu dò tìm tin tức, đào bới ra chuyện trường học này thường xuyên có hành vi bạo lực học dường. Mà chuyên mục bài viết có tên của tôi trên diễn đàn còn chưa xóa xuống, đó là bằng chứng rõ nhất.
Dì út của Giao Như Lan ch.ết rồi vẫn bị người ta ‘gửi tặng’ mười tám cây đinh thép cắm lên mộ.
Còn người sống thì gửi vòng hoa.
Giao Như Lan không ngừng chửi bới nói xấu tôi trên mạng nhằm đổi chiều gió, cứ như thế tuổi thọ của cô ta dần giảm mạnh. Thân thể cô ta ngày càng kém, giống như cuối cùng cũng nhận ra: cô nàng buông bỏ kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của bản thân, quỳ trên mặt đất cầu xin tôi tha cho ả.
Nói thật tôi rất tò mò, cảm giác bắt nạt người khác vui lắm sao?
Tôi để cô ấy chịu thử tất cả những gì tôi phải chịu những ngày qua –
Nhìn cô ở trên sân thượng bò qua bò lại, thè lưỡi liếm mặt đất dơ bẩn, cởi hết quần áo và tự chụp những bức ảnh. Cô ấy cầu tôi đánh cô, đạp cô, cho cô ta có thể sống lâu thêm vài năm nữa cũng được.
Nhưng mà tôi lại thấy thật nhàm chán. Việc này có ý nghĩa đâu?
À không, có một việc có ý nghĩa đó.
Khi Giao Như Lan toàn thân trần tr.uồng, mặt mũi dơ bẩn, khóc lóc hỏi tôi có thể hay không cho cô ta sống lâu thêm một chút, tôi nở nụ cười.
“Đương nhiên có thể.” Tôi nói.
“Tôi cho cậu thêm ba phút đó”.
“Ba phút, đủ để nói với người thân nhiều câu di ngôn rồi.”
Lập tức mặt mũi cô ta dữ tợn oán hận. Cô ta vô thức dùng bút đâm, dùng kẹp tóc giật xuống kẹp lấy tay tôi. Như thế tôi càng cười tươi.
Bởi vì tuổi thọ nguyên bản của cô ấy còn đến bốn mươi năm, rốt cuộc lúc này chỉ còn lại vài ngày.
Bình luận facebook