• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Trúc mã muốn huỷ hôn với tôi vì học sinh nghèo (1 Viewer)

  • Chương 2

4.

Sau đó, Thẩm Yến không tiếc mối quan hệ hai bên gia đình mà kiên quyết từ hôn cùng tôi, tôi trở thành trò cười của mọi người trong trường. Ôn gia cũng bị người ngoài chê cười. Về phần Thẩm thị không có sự giúp đỡ của Ôn thị chuỗi nguồn vốn bị đứt, dù bán toàn bộ bất động sản cũng không bù vào được, thiếu một đống nợ.

Nhưng đây là chuyện sau này.

Trước khi phá sản hoàn toàn, Thẩm Yến ngày nào cũng đăng những hình ảnh tình cảm ân ái lên vòng bạn bè. Cùng Triệu Vãn Vãn đi Bắc Cực, Quý Châu, Lhasa, Vân Nam, …

Các nơi trên thế giới đều có bóng dáng của họ.

"Ôn Đường, mọi người đang tìm cậu, mau vào đi."

Giọng nói của lớp trưởng kéo tôi quay về hiện tại.

Thẩm Yến thấy lớp trưởng cũ liền bỏ chạy, lại bị lớp trưởng phát hiện: “Thẩm…… Yến?”

Trên bàn tiệc, bộ quần áo shiper màu vàng của Thẩm Yến hơi chói mắt.

Trước kia thiên chi kiêu tử, hiện giờ lại không dám ngẩng đầu ở trước mặt các bạn học.

"Thẩm Yến, cậu thật là xấu xa. Sau khi tốt nghiệp, cậu rời tất cả các nhóm chat, không ai có thể tìm được cậu. Một lát nữa nhớ cho tôi xin cách liên lạc nha.”

“Được.” Thẩm Yến nhấc điện thoại lên, vừa mở trang WeChat.

Một bạn nam tiến về phía tôi.

“Ôn Đường tôi kính cậu một ly, hiện tại cậu là người thành công nhất trong số chúng ta, kể từ khi tiếp quản vị trí Ôn tổng đã mở rộng kinh doanh của Ôn thị sang tận Châu u, sau này còn nhờ Ôn tổng đây chiếu cố các bạn học cũ này nhiều hơn!”

Tôi liếc nhìn khuôn mặt xấu hổ của Thẩm Yến.

Nâng ly lên và cạn với mọi người.

Họp lớp kết thúc.

Thẩm Yến không chút do dự đi tới trước mặt ta nói: “Đường Đường, tôi khi còn trẻ háo thắng, đã làm rất nhiều chuyện khiến cậu xấu hổ. Nếu năm đó ta không phải lựa chọn sai lầm, kết quả bây giờ có phải là… "

Chưa kịp nói xong đã bị một giọng nói từ ngoài cửa cắt ngang:

"Thẩm Yến, không phải anh nói anh đi giao đồ ăn sao? Tại sao anh lại nói dối em?"

Mọi người đều nhìn về phía phát ra âm thanh.

Đó là Triệu Vãn Vãn.

5.

Mấy năm không gặp, cô ta thay đổi rất nhiều.

Làn da thô vàng như nến, so bạn cùng lứa tuổi thoạt nhìn hơi già một chút.

Nó hoàn toàn khác với vẻ dịu dàng ôn nhu ngày ấy khi tôi tạm nghỉ học, cô ta khoác tay Thẩm Yến chúc tôi mau tìm được người mới. Trên người bây giờ đang khoác chiếc áo khoác lông cừu mà Thẩm Yến mua cho cô ta mấy năm trước.

“Đây là… Triệu Vãn Vãn?” Không biết ai trong đám bạn học cũ lên tiếng.

Thẩm Yến nắm lấy cổ tay của cô ta, sắc mặt khó coi: “Có cái gì về nhà nói.”

Triệu Vãn Vãn rút tay ra, bước đến trước mặt tôi “thịch” một tiếng quỳ xuống.

Tôi mỉm cười, hơi cụp mắt xuống nhìn người dưới chân mình, trong mắt đầy xa lạ, lặng lẽ chờ đợi lời nói tiếp theo của cô ta.

“Ôn tiểu thư, cậu hiện tại cái gì cũng đều có, tôi chỉ có Thẩm Yến, tôi biết nếu cậu vẫn muốn kéo anh ấy về bên mình, tôi giành không lại, tôi cầu xin cậu đừng đến tìm hắn nữa.”

Khi Triệu Vãn Vãn nói đến câu kia: “Tôi cậu vẫn muốn kéo anh ấy về bên mình”, ánh mắt Thẩm Yến cố ý hay vô tình dừng ở trên người tôi.

Các bạn học cũng có chút xấu hổ, lớp trưởng lại đây đỡ cô ta, hoà giải:

"Vãn Vãn, cậu hiểu lầm rồi. Hôm nay là buổi họp lớp, tôi gặp Thẩm Yến ngoài cửa nên mời cậu ấy vào. Mau đứng dậy đi, có nhiều người ở đây như vậy."

Càng ngày càng có nhiều người xung quanh tò mò theo dõi sự náo nhiệt, trong đó có rất nhiều đối tác kinh doanh của tôi.

Triệu Vãn Vãn đột nhiên có được dũng khí.

“Chân ái vô giá, hai người các ngươi là liên hôn gia tộc, bản thân không có cảm, cho nên tôi không phải là người thứ ba, chỉ có thể nói là đúng người đúng thời điểm.”

“Nói xong chưa?”

Tôi lấy hộp thuốc lá trong túi ra, ngón tay mảnh mai kẹp lấy điếu thuốc, bật lửa kêu một tiếng, ngọn lửa bùng lên.

Triệu Vãn Vãn sửng sốt, tựa hồ không ngờ rằng cô ta đã nói nhiều như vậy, nhưng tôi chỉ nhẹ nhàng hỏi xem cô ta đã nói xong chưa.

"Cậu nghĩ hiện tại tôi thích điều gì ở Thẩm Yến?"

“Người tôi thích là Thẩm Yến trước kia, cái người đã hứa với tôi sẽ thiết kế ra trò chơi hay nhất thế giới, chứ không phải Thẩm Yến hiện tại khom lưng uốn gối giao đồ ăn.”

“Cho nên cậu cũng không cần lo bây giờ tôi sẽ cùng cậu tranh giành một người, cậu hiện tại tốt xấu gì cũng là Thẩm phu nhân, đừng hở tí là quỳ!”

Thẩm Yến sửng sốt nhìn hành động hút thuốc thuần thục của tôi.

Tôi vừa dứt lời, cậu ta lập tức kéo Triệu Vãn Vãn dậy, mặt lộ vẻ hổ thẹn, sải bước mà rời đi.

“Vừa rồi là tiểu công tử của tập đoàn Thẩm thị, lâu rồi không thấy, giờ nhìn như một người khác.”

“Chuyện từ hôn mấy năm trước rất ồn ào, cậu ta bây giờ lại không biết xấu hổ xuất hiện trước mặt Ôn tổng, chẳng lẽ vì phá sản mà muốn nối lại tình xưa.”

Làn khói mỏng từ ngón tay tôi từ từ bay lên, tôi nhìn bóng dáng hai người kia khuất ở cửa.

Những lời này Thẩm Yến chắc chắn nghe được.

Sau buổi họp lớp, tôi lên xe, trợ lý báo cáo tình hình hoạt động của công ty game với tôi.

“Người thiết kế trò chơi đã thiết kế một game theo phương án của Ôn tổng. Ngày mai sẽ tiến hành đánh giá nội bộ lần đầu tiên. Họ hỏi cô ngày mai có thể đến dự không?”

“Có”

Ước mơ của tôi là thành một nhà thiết kế Game, nhưng lúc trước có nhiều chuyện xảy ra nên tôi tiếp quản Ôn thị trước, bây giờ không có nhiều thời gian cá nhân nữa nên tôi mở một công ty thiết kế trò chơi, tôi cung cấp phương án ý tưởng, họ chịu trách nhiệm thiết kế và quảng bá sản phẩm.

Ngày hôm sau, kết quả kiểm tra không lý tưởng, chất lượng hình ảnh không rõ nét và xuất hiện nhiều lỗi.

Người thiết kế ghi lại vấn đề.

Anh gãi đầu bực bội: “Rốt cuộc là phân đoạn nào xảy ra vấn đề?”

Tôi an ủi cậu ta lần đầu tiên thí nghiệm xuất hiện vấn đề rất bình thường: “Đừng tạo cho chính mình áp lực lớn như vậy, tôi đã gọi trà chiều cho các cậu, nghỉ ngơi thư giãn cho tốt, mới có thể giải quyết vấn đề.”

“Cảm ơn Ôn tổng.”

“Xin chào, giao hàng đây!”

Giọng nói thật quen thuộc a

Về nước mới được mấy ngày, đã cùng Thẩm Yến gặp mặt hai lần.

Cậu ta đặt đồ ăn xuống và rất ngạc nhiên khi thấy tôi ở đây, một lúc sau cậu ta nói:

"Công ty này là của cậu?"

6.

Đang lúc tôi còn suy nghĩ tại sao cậu ta hỏi tôi như vậy thì Tổng thiết kế Bùi Khải đã cầm hộp cơm và giới thiệu cho tôi: “Ôn tổng để tôi giới thiệu cho cô một chút, đây là Thẩm Yến cô đừng nhìn anh ấy chỉ là shiper, ở lĩnh vực thiết kế game anh ấy có thể nói là cao thủ, trong quá trình thiết kế tôi có gặp vấn đề gì không giải quyết được liền gọi cơm hộp để hắn đến giao và chỉ chúng tôi giải quyết.”

Tôi nhíu mày, không nói chuyện.

Bùi Khải khoác tay lên vai cậu ta, định bước vào: "Thẩm Yến, giúp chúng tôi nhìn sang đây một chút. Rõ ràng tôi đã xử lý xong, tại sao loại lỗi này còn xuất hiện?"

Thẩm Yên không nhúc nhích, cậu ta nhìn tôi.

“Vậy làm phiền anh rồi, anh Thẩm.”

Tôi biết tài năng thiên phú của Thẩm Yến trong thiết kế trò chơi, trong vòng vài phút, cậu ta đã tìm ra nguồn gốc của vấn đề và đưa ra giải pháp.

Bùi Khải bỗng nhiên ý thức được, vỗ vỗ đầu hắn: "Khó trách."

"Ôn tổng, cô cũng đã thấy năng lực của Thẩm Yến rồi. Nếu cậu ấy có thể gia nhập công ty chúng tôi thì chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều. Một nhân tài như cậu ấy lại đi giao đồ ăn thì thật đáng tiếc. Cô thấy thế nào?"

Ta vừa định cự tuyệt, một hình bóng quen thuộc đột nhiên vọt vào tới.

Cô ta kéo cánh tay Thẩm Yến, ra vẻ “Thẩm phu nhân.”

"Ôn Đường, hôm qua không phải cô đã hứa với tôi sẽ không tiếp cận Thẩm Yến nữa sao? Nếu tôi không lén lút theo anh ấy ra ngoài, tôi sẽ không biết hai người đang bí mật gặp nhau!"

Thẩm Yến kéo tay áo cô ta, yêu cầu cô ta đừng nói nữa: “Ôn Đường gọi đồ ăn, tình cờ anh tới giao.”

“Trùng hợp? Anh cho rằng em sẽ tin tưởng cái lý do này sao, hôm nay em từ sáng sớm liền vẫn luôn đi theo anh, chỉ cần có đơn hàng giao ở Ôn thị anh đều giành đi giao, đừng cho là em không biết anh đang nghĩ gì.”

Thẩm Yến cảm thấy vô cùng xấu hổ, đặc biệt là khi bọn người Bùi Khải trợn tròn mắt.

"Em điên à!"

“Em chính là điên rồi, từ khi biết Ôn Đường về nước anh liền có ý khác, em sẽ không để anh thành công đâu.”

“Đủ rồi! Chuyện vợ chồng hai người ra ngoài giải quyết, đừng ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi.”

Tôi gọi bảo vệ đuổi hai người ra ngoài.

(thiết kế game và giao đồ ăn, chị nữ 8 thật biết chọn, chị chọn đói dài dài)

Đối mặt với Bùi Khải a9ng nghẹn họng nhìn tôi trân trối, ta lấy ra một ly cà phê: “Các cậu là do tôi tự mình tuyển chọn, năng lực các cậu tôi biết rất rõ ràng, vấn đề của game này có thể giải quyết, nhưng nếu Thẩm yến gia nhập công ty chỉ có chướng khí mù mịt, căn bản không thể yên tĩnh làm việc.”

“Hiểu rồi.”

Sự xuất hiện của Thẩm Yến chỉ là thoáng qua, sau khi ăn xong bọn tôi cùng nhau giải quyết vấn đề của game.

Mà mặt khác, bên trong căn nhà thuê của Thẩm Yến, một mảnh chướng khí mù mịt.

Lúc trước khi Thẩm thị gặp vấn đề nguồn vốn, khoản đầu tư của Ôn thị có thể giúp Thẩm thị tránh được việc phá sản. Nhưng Thẩm Yến nhất quyết cùng tôi từ hôn, sau đó ba cậu ta phải bán toàn bộ của cải mới đủ tiền trả nợ ngân hàng, vất vả cả đời người sự nghiệp lại quay về lúc bắt đầu.

Mẹ của Triệu Vãn Vãn chỉ biết đánh bài, hết tiền lại tìm Triệu Vãn Vãn xin, nghe nói sau khi cô ta quen được Thẩm Yến bà ta càng trở nên tham lam hơn.

Hiện tại hai bên gia đình đều ở chung trong căn nhà mà Thẩm Yến đang thuê, sáu người sống trong căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, ngoài tiền thuê nhà, tiền lương giao hàng của Thẩm Yến khó mà duy trì được chi tiêu sinh hoạt bình thường.

Mẹ Triệu chỉ vào Thẩm Yến mà chửi: “Nếu không phải con gái tôi nói cậu còn trẻ và có nghị lực, làm sao tôi có thể đồng ý để hai đứa ở bên nhau? giờ nhìn xem con gái tôi phải sống cuộc sống như thế nào đây!”

Mẹ Thẩm không thể nhìn thấy con trai mình bị sỉ nhục như thế này, lập tức vặn lại Triệu Vãn Vãn: “Nếu không phải tại con gái của bà, gia đình chúng tôi cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh này. Nếu cả hai bên gia đình đều không đồng ý, tôi nghĩ như vậy.” Thà cứ kệ nó đi, ly hôn càng sớm càng tốt.”

Mẹ Triệu nói: “Đừng nghĩ có thể tùy tiện đuổi tôi đi được, tôi biết mấy người đang có ý đồ gì. Không phải Ôn Đường đã trở về Trung Quốc rồi sao? Gia đình mấy người đang muốn nhanh chóng ly hôn, để Thẩm Yếnn có thể cùng Ôn Đường ở bên nhau.” Tôi nói cho mấy người biết! Không có cách nào, trừ phi..."

Mẹ Thẩm hít một hơi thật sâu và hỏi bà ta: “Trừ khi cái gì?”

Mẹ Triệu chậm rãi nói: “Trừ phi bà chuyển nhượng căn nhà đang đứng tên cho Vãn Vãn của tôi đứng tên, tôi biết mấy người còn lén giữ lại một căn nhà, thật sự cho rằng tôi không biết.”

Mẹ Thẩm thấy bà ta muốn chiếm ngôi nhà, liền từ chối thẳng thừng mà không hề suy nghĩ:

"Ngôi nhà do tôi đứng tên. Cho dù bọn chúng có đệ đơn ly hôn thì căn nhà cũng không thể giao cho Triệu Vãn Vãn được."

“Tôi đương nhiên biết căn nhà này không thuộc về tài sản hôn nhân, nếu bà không đồng ý, tôi sẽ không cho phép Vãn Vãn ly hôn, dù sao người sốt ruột không phải chúng tôi.”

Mẹ Thẩm chưa bao giờ nhìn thấy người vô liêm sỉ như vậy, bà tức giận đến ôm ngực, thở dốc.

“Con nhìn xem đây là người con lựa chọn, lúc trước mẹ giúp con cưới Ôn Đường con không cưới! Hiện tại tốt rồi, con có phải muốn làm mẹ và ba tức chết hay không!!”

Thẩm Yến vẫn im lặng.

Trong mấy năm qua, những cuộc cãi vã trong gia đình này chưa bao giờ kết thúc.

Cậu ta đã sớm mệt mỏi, mặc kệ bên ngoài mưa to, trực tiếp lao ra.

Lúc ra khỏi công ty, tôi nhìn thấy Thẩm Yến đang đứng núp mưa ở cửa.

Người cậu ta ướt sũng, thấy tôi liền lập tức đi tới.

“Đường Đường anh muốn hỏi cậu một chuyện!”

Tôi lùi lại một bước, xa cách mà nói: “Nói đi!”

"Cậu thành lập công ty trò chơi này vì trong lòng cậu vẫn còn có tôi phải không?"

"Đường Đường, chỉ cần trong lòng cậu còn có tôi, tôi nguyện ý vì cậu ly hôn Triệu Vãn Vãn."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom