-
Phần 3 END
7.
Thiên đạo luân hồi, nhất định là như thế.
Sự thật chứng minh người thông minh bất cứ lúc nào cũng thông minh, tuy Lưu Hướng Đông luôn nhìn tôi chằm chằm, nhưng hắn không lập tức làm gì.
Chỉ có Tôn Tứ Minh tức giận chửi bới rồi lao về phía tôi.
“Con đi*m, chính mày hại chet Tiếu Tiếu, hôm nay nếu mày không cho tao lời giải thích thoả đáng, tao sẽ giet mày, đền m ạng cho Tiếu Tiếu!”
Lý do thoái thác thật quen thuộc, kiếp trước, Tôn Tứ Minh cũng nói lời tương tự.
Đáng tiếc lúc ấy tôi một lòng đắm chìm trong bi thương vì đã vô ý hại chet Tiếu Tiếu, cho rằng hắn nhục mạ thì tôi nên thừa nhận, căn bản không nghĩ tới hắn mới là người khởi xướng âm mưu á c đ ộc này!
Bây giờ vẫn muốn lừa tôi, không dễ như vậy đâu.
"Con gái của anh chet liên quan gì đến bà đây, thứ xui xẻo quả thực còn ghê tởm hơn cóc ghẻ, muốn lừa tiền à, vừa hay mai là Tiết Thanh Minh, để tôi đ ốt cho anh chút tiền giấy!”
Tôi mắng Tôn Tứ Minh một trận, tôi lợi dụng tình thế lùi lại hai bước, nếu hắn muốn đ ánh tôi thì hắn phải tiếp tục tiến về phía trước.
Phòng khách rất nhỏ, đi xa hơn nữa chắc chắn sẽ tới gần bàn để lẩu.
Gạch men sứ cùng dây cắm trên mặt đất đều dính lớp dầu thật dày, tuy rằng không thể 100% làm cho Tôn Tứ Minh chịu tội, nhưng vẫn có khả năng rất lớn.
Phần còn lại cứ theo ý trời đi!
“Con đi*m thúi nhà mày nói bậy bạ gì đó, xem tao x é n át miệng mày đây!”
Tôn Tứ Minh quả nhiên lao về phía trước vài bước, có lẽ do hắn làm chuyện á c ngay cả ông trời cũng nhìn không nổi, giây tiếp theo, hắn liền trượt chân, hai chân trước sau giẫm phải dây điện dính dầu.
Hắn trượt một cái, quán tính lớn của người sắp trượt chân kéo ổ điện trên mặt đất và đột ngột di chuyển.
Lúc trước tôi đã cố ý bưng nồi lẩu tới vị trí gần góc bàn nhất, phía dưới lại trải khăn trải bàn nhựa dễ trượt, như thế Tôn Tứ Minh liền trượt chân, nồi lẩu nóng hổi đang sôi sùng sục rơi xuống đất.
Vừa vặn ụp lên đầu Tôn Tứ Minh.
Vốn nghĩ dù nồi canh này có rơi xuống vị trí nào trên thân thể, cũng đủ cho tên súc sinh Tôn Tứ Minh này chịu đau đớn, không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy, nồi lẩu trực tiếp hắt lên mặt hắn.
Xem ra Tôn Tứ Minh cố ý hại chet con gái mình, ngay cả ông trời cũng nhìn không nổi nữa. Đáng đời hắn bị như vậy!
“A a a a......”
Tiếng hét xé lòng của Tôn Tứ Minh ngay lập tức vang vọng khắp tầng lầu.
Trước đó tôi đã báo cảnh sát, sau khi cảnh sát tiến vào đã nhìn thấy cảnh thê thảm này, nhất thời khiếp sợ.
Đợi phản ứng lại mới vội vàng gọi xe cứu thương, kéo Tôn Tứ Minh đến bệnh viện xử lý vết bỏng.
Tôn Tứ Minh đau đến không kịp mắng tôi nữa đã bị kéo đi, tôi cũng làm bộ bị kinh hãi, run rẩy nói chân tướng với cảnh sát.
Cánh cửa bị mở một cách thô bạo vẫn còn đang mở, một đồng phạm khác vẫn đang đứng trước mặt tôi.
Trên bàn có một chiếc bánh sinh nhật và nhiều nguyên liệu nấu lẩu, chứng minh tôi đã ăn lẩu trong ngày sinh nhật.
Ai có thể nghĩ đến Tôn Tứ Minh lại ngang ngược không nói đạo lý, đến phá cửa xông vào nhà dân?
Và vì muốn đuổi theo tôi nên hắn đã giẫm phải dầu trên mặt đất và nhận quả báo.
Ngoại trừ làm nhiều điều bất nghĩa tất tự sát, chỉ sợ không có lời giải thích hợp lý hơn.
Về phần Lưu Hướng Đông, hắn liên tục xua tay nói mình không có tham gia ph á cửa, là sau khi Tôn Tứ Minh ph á cửa xong mới vào.
Đối với việc này tôi cũng không ủng hộ, lập tức nói rằng hắn chính là đồng lõa, còn trực tiếp nói với cảnh sát hắn quấy rối tôi, ở trong nhóm còn bịa chuyện tôi quyến rũ Tôn Tứ Minh.
Chuyện bánh ngọt tuy rằng hắn vô tội, nhưng những chuyện khác lại không phải.
Ít nhất ra chủ ý nói xấu tôi cho Tôn Tứ Minh, cố ý giả bộ thành người hiền lành ở trong nhóm bắt cóc đạo đức tôi, quấy rối tình dục tôi, cùng với quấy rối tình dục đối với những người phụ nữ khác, đều là thật.
Thừa dịp cơ hội này để cho tên cặn bã như vậy nhận được báo ứng, là lẽ đương nhiên!
Những cô gái phải chịu tủi nhục như vậy, hơn nửa là vì mặt mũi mà nuốt xuống, lợi dụng điểm này Lưu Hương Đông mới dám không kiêng nể gì, càng ngày càng lộng hành.
8.
Lúc này thấy tôi không chút sợ hãi mà nói ra, như muốn đấu với hắn đến cùng, hắn vừa sợ vừa tức.
“Cô cũng đừng lảng qua việc khác, Tiếu Tiếu chính là do cô hại chet!”
Lưu Hướng Đông cũng không phải kẻ ngốc, trực tiếp quay lại đề tài này, thề son sắt lên án tôi: “Con khốn này là do mày cố ý, bánh nhiều vị như vậy sao mày lại mua bánh vị xoài, còn muốn tao mua theo!”
"Tôi thích ăn xoài, bạn bè thân thích bên cạnh đều biết, ngày sinh nhật quan trọng như vậy đương nhiên phải mua món mình thích nhất!"
Tôi cũng không để ý Lưu Hướng Đông đang thẹn quá hóa giận, chỉ kiên nhẫn giải thích với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, đây là camera giám sát trong thang máy, cô bé tên Tiếu Tiếu kia nói mình thích ăn xoài nhất mới xin tôi, tôi không dám tùy ý để con người khác ăn liền từ chối. Lưu Hướng Đông ở trong nhóm khu chung cư kích động cảm xúc chỉ trích tôi không có tình thương người, tôi chỉ theo bản năng bảo anh ta đi mua bánh ngọt cho Tiếu Tiếu ăn, ai biết bọn họ sẽ mua cái gì!"
Mọi người đều sẽ có những điểm mù về nhận thức trong tiềm thức, và không ai là ngoại lệ trừ khi họ cố tình tránh né nó.
Bất kể là đoạn đối thoại bánh ngọt xoài được nhắc tới trong video thang máy, hay là xoài mà tôi cố ý nhắc đi nhắc lại trong nhóm, trong tiềm thức đều khiến Lưu Hướng Đông hình thành tư duy chỉ có thể mua bánh ngọt xoài.
Biến số duy nhất sau đó, chính là Tiếu Tiếu có thể giống như kiếp trước, ăn như hổ đói cố ý khiến mình bị dị ứng hay không.
Nhưng có một đôi cha mẹ táng tận lương tâm như vậy, tự nghĩ rằng có thể lừa gạt Lưu Hướng Đông, người có tiền hơn tôi, đương nhiên sẽ bí quá hoá liều.
Nghĩ đến đây, trong đầu tôi đột nhiên hiện lên một câu nói lưu truyền rất rộng rãi trên mạng gần đây: "Đường ranh giới lớn nhất của cuộc đời là nước ối.”
Kỳ thật từ lúc Tiếu Tiếu đầu thai đến nhà Tôn Tứ Minh, đã định trước cuộc đời con bé sẽ kết thúc bằng bi kịch.
Sự khác biệt duy nhất là cuối cùng ai sẽ là người bị tống tiền, và con bé sẽ tạo ra được bao nhiêu lợi ích kinh tế cho cặp cha mẹ súc sinh của mình.
Chet sớm siêu sinh sớm, đối với con bé mà nói chưa chắc không phải là lựa chọn tốt hơn. Cách nói của tôi hợp tình hợp lý, cũng không có bất kỳ sơ hở nào.
Bằng cách điều tra hành tung và hồ sơ trò chuyện trên điện thoại di động của tôi, cảnh sát đương nhiên sẽ nhanh chóng phát hiện ra rằng những lời nói dối của Tôn Tứ Minh về việc tôi yêu hắn và cố tình phá hủy gia đình hắn đều là sai sự thật.
Về phần cầm h ung kh í xông vào nhà dân, giẫm phải dây điện rồi kéo nồi lẩu đang sôi trào trên bàn xuống đất, dẫn đến chuyện bị đáy nồi lẩu làm phỏng, là do hắn gieo gió gặt bão, không trách được người khác.
Hàng trăm cư dân mạng đang xem buổi livestream đã thấy rất rõ điều này, và họ đều có thể bảo đảm cho tôi.
Phòng livestream cho tới bây giờ vẫn chưa tắt, số người xem trực tuyến đã vượt qua mười vạn lượt người, ai cũng không có cơ hội đổi trắng thay đen ở trên này.
Xét thấy Lưu Hướng Đông là một tội phạm quen thuộc nhiều lần quấy rối phụ nữ, thậm chí còn xâm phạm họ, rất nhanh hắn đã thay thế vị trí của Tôn Tứ Minh, khiến cho cư dân mạng phẫn nộ.
Trong số cư dân mạng có rất nhiều người thần thông quảng đại, bất kì kẻ nào một khi đã nổi danh trên mạng, thì trong thời gian rất ngắn sẽ bị người ta bới sạch quá khứ.
Lưu Hướng Đông vốn là một tên cặn bã có thành tích không tốt, căn bản không cần phí sức lực gì cũng có thể tra được một đống lịch sử đen tối của hắn, nhưng sau đó vì nhiều nguyên nhân khác nhau, cuối cùng chứng cứ không đủ nên không giải quyết được gì mà thôi.
Bằng chứng đôi khi giống như nước trong bọt biển, chỉ cần dụng tâm tìm kiếm cẩn thận, tự nhiên sẽ tìm ra được nhiều manh mối khác nhau.
Dư luận lên men lớn như vậy, Lưu Hướng Đông nhất định chạy không thoát!
Thấy thời cơ chín muồi, tôi đã thuê luật sư giỏi nhất trong ngành, chính thức đệ đơn kiện hình sự với Lưu Hướng Đông, tội danh bao gồm đột nhập vào nhà riêng, nhục mạ, bịa đặt...
Đồng thời tôi còn lợi dụng độ hot xuất hiện trên tài khoản internet, hy vọng những cô gái trước đó bị Lưu Hướng Đông quấy rối, xâm hại có thể dũng cảm đứng ra tố giác việc xấu của hắn.
Cân nhắc đến các ảnh hưởng sau đó, họ chỉ cần đệ trình bằng chứng hữu hình hợp lệ, tất cả mọi thứ sau đó đều do nhóm luật sư toàn quyền xử lý.
Đánh chó rơi xuống nước, đương nhiên phải càng mạnh càng tốt!
Á c ma nên xuống địa ngục, im lặng và nhẫn nhịn chẳng phải là một loại đồng lõa khác sao?
9.
Có tôi dũng cảm dẫn đầu, lục tục có mấy cô gái khác đứng ra tố giác Lưu Hướng Đông.
Trong đó không chỉ có hàng xóm, đồng nghiệp, còn có không ít nữ sinh hắn từng dạy.
Những người này đều có quan hệ xã giao cao độ với Lưu Hướng Đông, ngày thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, vì để không gây ảnh hưởng tiêu cực, liên lụy và bị chỉ trích, họ phải im lặng chịu đựng.
Lần lượt những lời buộc tội chấn động giống như một con d ao s ắc bén, từng chút một x é n át bộ mặt đạo đức giả của Lưu Hướng Đông, để người ta nhìn thấy tâm hồn vốn đã bẩn thỉu của hắn.
Điều đang chờ đợi hắn là những biện pháp trừng phạt nghiêm khắc nhất của pháp luật, và một tương lai hoàn toàn vô vọng trong suốt quãng đời còn lại.
Tự gây nghiệt, không thể sống. Mười mấy năm sau, hãy để hắn suy ngẫm lại những tội lỗi của mình sau song sắt đi!
Về phần Tôn Tứ Minh, một nồi lẩu nóng hổi hắt thẳng lên mặt, đã làm cho hắn hoàn toàn bị hủy dung, hai mắt đều bị phỏng ở mức độ khác nhau, đã gần như mù loà.
Vết bỏng trên người tuy rằng không nghiêm trọng như vậy, nhưng cũng thường xuyên tái phát, cho dù tốn nhiều tiền hơn nữa cũng không có khả năng chữa khỏi.
Huống chi hắn căn bản không có lừa được tiền. Dưới sự nghi ngờ nghiêm trọng của Lưu Hướng Đông và những manh mối mà tôi cố tình để lại trong lời nói của mình, cảnh sát rất nhanh đã tra được hai vợ chồng Tôn Tứ Minh biết chuyện Tiếu Tiếu dị ứng với xoài.
Xác nhận bọn họ là cố ý để Tiếu Tiếu đòi bánh ngọt xoài, và động cơ phạm tội của hắn là tống tiền sau khi con bé ăn xong.
Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, khi tai họa ập đến thì bay riêng lẻ.
Tôn Tứ Minh không chỉ không lừa được tiền, còn rơi vào cảnh bị bỏng, bị huỷ dung, Khúc Minh Lỵ từ lâu đã coi hắn như một tai họa, e sợ tránh không kịp.
Cô ta ôm con trai nước mũi nước mắt nói mình bị oan, tất cả đều là chủ ý của Tôn Tứ Minh, bản thân cô ta không hề hay biết, hy vọng đổ hết tội lên người Tôn Tứ Minh.
Hiện giờ đương sự Tiếu Tiếu đã qua đời vì dị ứng nghiêm trọng, lúc trước sự việc rốt cuộc như thế nào căn bản không thể khảo chứng, Khúc Minh Lỵ đã sớm xóa bỏ tất cả ghi chép cuộc gọi trong điện thoại di động của mình và Tôn Tứ Minh, thậm chí đập vỡ điện thoại di động để phá hủy hoàn toàn chứng cứ.
Chẳng qua là hại chet con của mình mà thôi, có cái gì ghê gớm đâu chứ?
Lúc trước không phải cũng có rất nhiều phụ huynh cố ý ném con ra bờ biển, ném vào trong máy giặt, ném xuống dưới bánh xe của người khác, để cho con chet oan chet uổng sao?
Nhưng dư luận sôi sục, tính toán của Khúc Minh Lỵ nhanh chóng thất bại, bởi vì cảnh sát đã sử dùng khoa học kỹ thuật khôi phục lại lịch sử nói chuyện phiếm lúc trước của Tôn Tứ Minh và Khúc Minh Lỵ.
Trong ghi chép nói chuyện phiếm rõ ràng biểu hiện sự thật bọn họ muốn mượn tay người khác hại chet con gái, dùng cách này để lừa bịp tống tiền.
Chờ đợi vợ chồng Tôn Tứ Minh, Khúc Minh Lỵ cũng là sự trừng phạt của pháp luật.
Tôi không hề tỏ ra thương xót mà liệt kê tất cả những lời Khúc Minh Lỵ nhục mạ tôi trong thang máy, cố tình tung video sai sự thật để vu khống tôi,….
Mặc dù các tội danh có thể không nghiêm trọng, nhưng nếu có thể bắt những kẻ ác tâm như vậy ở tù thêm một ngày thì không được phép ngồi tù chỉ nửa ngày.
Khi sự việc kết thúc, trong tiểu khu lại xôn xao một trận. Mấy người hàng xóm lúc trước hùa theo chửi bới tôi, bây giờ lương tâm lại trỗi dậy, nói xin lỗi tôi.
Tôi cười nhạo một tiếng, thản nhiên đáp lại: [Các đồng lõa, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho các người.]
Rất nhiều người thích nước chảy bèo trôi, dưới tình huống không có bất kỳ chứng cứ gì vẫn tùy ý chỉ trích chửi rủa người khác, như là chỉ có làm như vậy mới có thể chứng minh mình có lòng tốt.
Để rồi khi sự thật lộ ra, lại giả mù sa mưa đi xin lỗi, mong được nghe một lời đồng ý rộng lượng từ nạn nhân để xoa dịu nỗi bất an, tội lỗi trong lòng họ.
Miệng người xói mòn vàng, tích hủy tiêu cốt.
Kiếp trước, những người này không phân biệt tốt xấu đứng cùng một chỗ với kẻ bạo hành, trở thành cọng rơm cuối cùng đè bẹp tinh thần của tôi.
Bọn họ là đồng lõa của kẻ ác, tôi bất đắc dĩ mới không thể đưa họ ra trước công lý, làm sao còn có thể tha thứ cho bọn họ?
Nếu rộng lượng tha thứ cho bọn họ, vô hình chung tôi sẽ trở thành đồng lõa tiếp theo của kẻ ác.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, trong nhóm lại xuất hiện tiếng chỉ trích.
[Cô gái này tuổi còn trẻ nhưng bụng dạ cũng quá hẹp hòi rồi, chúng tôi đã xin lỗi rồi cô còn muốn gì nữa?]
[Đúng vậy, chúng ta lại không biết tình huống thực tế.]
[Thanh niên bây giờ đều làm quá...]
[…..]
Có lẽ tôi thực sự quá cởi mở khi nhìn những lời lẽ tôn nghiêm và vô liêm sỉ này, tôi không còn tức giận như trước nữa nên chỉ tiếp tục gõ vài chữ.
[Nhắc nhở hữu nghị, hãy tránh xa những người mù quáng yêu cầu bạn rộng lượng, để tránh bị liên luỵ lúc bọn họ gặp quả báo.]
Nói xong câu đó, tôi trực tiếp rời khỏi nhóm chat, liên hệ người môi giới và rao bán căn nhà với giá thấp hơn giá thị trường.
Vì giá thấp hơn hẳn 10 vạn nên nhà tôi đã được bán nhanh chóng chỉ sau một tuần.
Khoảnh khắc nhận được tiền, tôi lập tức mua vé máy bay đến Vân Nam.
Tôi muốn đến một thành phố non xanh nước biếc sống thật tốt, cả đời này cũng sẽ không trở về nữa.
Hai tháng sau, phán quyết của hai vợ chồng Tôn Tứ Minh và Khúc Minh Lỵ được đưa ra, bởi vì không tạo thành thương tổn thực tế đối với tôi, lại liên quan đến tranh chấp gia đình, hai người cũng không bị kết án tử hình vì tội cố ý giet người, mỗi người bị kết án mười năm.
So ra thì tội của Lưu Hướng Đông còn tồi tệ hơn, bị kết án 15 năm, cũng không biết Tôn Tứ Minh và Lưu Hướng Đông có thể gặp lại nhau trong tù hay không.
Vậy đó hẳn sẽ là cảnh chó c ắn chó nổi tiếng phải không?
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều không liên quan đến tôi.
Sống lại một đời, tôi muốn hưởng thụ cuộc sống này thật tốt, hy vọng cuộc sống sau này có thể giống như bầu trời giờ phút này, vĩnh viễn mang ánh nắng tươi sáng.
[HẾT]