• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Tĩnh Tĩnh cố lên (1 Viewer)

  • Chương 3

4.
Ngày hôm sao thầy Lý đúng giờ đến dạy kèm.

Trước khi ông ta đến tôi đã bí mật livestream.

Rất nhanh phòng livestream đã có không ít người tiến vào.

【Đây là Tô Tĩnh học siêu cấp giỏi, trên tường đều là giấy khen.】

【Lợi hại như vậy? Để tôi xem học sinh giỏi thì học bài như thế nào.】

【Thằng bé nhà tôi thành tích kém quá để tôi cho nó xem livestream của học sinh giỏi mới được.】

Số người trong phòng livestream ngày càng tăng, thầy Lý cũng đã đến dạy.

【Ồ thì ra học sinh giỏi cũng phải học kèm nha.】

【Người này là thầy Lý dạy ngữ văn, ông ấy dạy ngữ văn rất đỉnh đó.】

【Này có tính là học ké không hahaha.】

Lúc đầu thầy Lý ngồi rất nghiêm túc.

Nhưng khi ông ta giảng giải nhiều hơn thì dựa càng ngày càng gần tôi. Ngực ông ta ép vào lưng tôi, hơi thở hôi thối phả vào chóp mũi tôi, bàn tay mập ú của ông ta đang nắm lấy tay tôi cầm bút.

Tôi muốn rút tay ra nhưng không thành công.

Tôi cụp mắt.

“Thầy đừng như vậy.”

Ông ta cười cười, mỡ trên mặt cũng run theo.

“Tĩnh Tĩnh à, thầy thích em nên mới làm như vậy.”

Giờ phút này livestream đã trực tiếp bùng nổ.

【Cmn đây không phải quấy rối t.ình d.ục sao?】

【Đây mà giáo viên nổi tiếng cái gì, đây rõ ràng kẻ đê tiện mà!】

【Nắm đấm tôi rất cứng, thật muốn đấm ông ta hai cái.】

【Ngưng học đi để tôi đi đánh ông ta.】

Tôi đứng lên, nghiêm túc nói từng câu từng chữ: “Nhưng em không thích.”

Ông ta vẫn nở nụ cười: “Tĩnh Tĩnh à, tại em chưa thấy điểm tốt của thầy đó thôi.”

Vừa nói xong ông ta đã ôm chầm lấy tôi, tôi cũng lập tức phản kháng.

Trong lúc giằng co sách trên giá rơi xuống đất.

Một quyển từ điển dày rơi trúng đầu ông ta khiến trán ông ta bị sưng một cục lớn.

“M ẹ n ó mày dám đánh tao!”

Khuôn mặt ông ta méo mó đáng sợ, sắc mặt tôi tái nhợt lùi về sau một bước.

“Tôi không cố ý, là do ông sàm sỡ tôi nên tôi mới phản kháng.”

“Bạn nhỏ này, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói bậy. Mày nói xem nếu tao nói với ba mẹ mày rằng mày không lo học, còn cố ý quyến rũ tao, bọn họ sẽ tin mày hay tin tao đây?”

Thầy Lý nói lời hăm dọa khiến tôi run rẩy dữ dội.

Ông ta thấy thế càng thêm kiêu ngạo, cười nói:

“Nhớ không lầm thì mày được nhà họ Tô nhận nuôi đúng không? Nếu bọn họ biết mày không an phận liệu có đuổi mày ra khỏi nhà không?”

Tôi cắn môi: “Không đâu.”

Thầy Lý cười khẩy: “Sự thật là thế nào không quan trọng, quan trọng là bọn họ sẽ tin một giáo viên giỏi như tao hay sẽ tin tưởng một đứa không ai dạy dỗ đến từ viện phúc lợi như mày. Mày là một đứa trẻ thông minh nhất định mày sẽ biết cái nào lợi cái nào hại, nên hãy ngoan ngoãn nghe lời tao đi.”

Nói xong ông ta lại ôm lấy tôi.

Kiếp trước ông ta cũng dùng lời như vậy để uy hiếp tôi thỏa hiệp.

Ông ta chắc chắn tôi chỉ là một đứa trẻ nhát gan yếu đuối được nhà Tô nhận nuôi, sợ nhà họ Tô không vui nên sẽ không dám làm lớn chuyện.

Kiếp trước tôi không thỏa hiệp vẫn cứ đem chuyện ông ta sàm sỡ nói với người nhà họ Tô.

Họ bảo tôi nhẫn nhịn nhưng tôi chịu không được nữa nên ném cái bình làm ông ta bể đầu chảy máu.

Khi tôi trở thành đứa ngốc, ông ta mang thù nên hất nước bẩn vào tôi, trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết tôi.

Được sống lại lần nữa, tôi ngước mắt lên nhìn ông ta một cái.

Tôi muốn ông ta thân bại danh liệt, nếm thử đau khổ mà tôi đã từng gánh chịu.

“Đừng như vậy.”

Tôi phản kháng gây ra tiếng động khiến mẹ nuôi chú ý đến.

Bà ta đi đến.

“Sao vậy?”

Phòng livestream đã có người nhận ra mẹ nuôi.

【Đây là vợ của tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Tô, là bà ấy nhận nuôi Tô Tĩnh hơn nữa còn rất tốt bụng.】

【Yohoo có người đến chống lưng rồi!】

【Trời đất không dung cho ông đâu, ông mau cút khỏi ngành giáo dục đi.】

【Con lợn chết giẫm này, tôi xem mà đau hết cả mắt.】

Thầy Lý liếc mắt cảnh cáo tôi muốn bảo tôi đừng nói lung tung. Mà tôi thì đem chuyện mới xảy ra nói sạch sành sanh với mẹ nuôi.

Bà ta: “Ông có định nói gì không thầy Lý?”

Ông ta không chút hoang mang nói:

“Hiểu lầm thôi, tôi nhìn Tô Tĩnh liền nghĩ đến con gái mình nên hành động không khỏi có hơi thân thiết.”

“Nếu chỉ là hiểu lầm vậy Tĩnh Tĩnh nói lời xin lỗi thầy đi con. Thầy Lý xem con như con gái ông ấy nên mới làm vậy, con không nên đánh ông ấy.”

“Nhưng ông ta vừa mới…”

Mẹ nuôi không vui nhíu mày, ngắt ngang lời tôi:

“Con vẫn luôn hiểu chuyện mà Tô Tĩnh, đừng để chuyện bé xé ra to nữa. Con biết thầy Lý dạy giỏi thế nào không? Ba mẹ đã chi rất nhiều tiền mới mời được ông ấy đến dạy cho con đó.”

Phòng livestream đầy dấu chấm hỏi.

【? ? ? 】

【Người bị quấy rối không phải Tô Tĩnh sao? sao bà Tô lại bảo cô ấy xin lỗi?】

【Bà Tô này có phải đầu óc có vấn đề rồi không.】

【Chắc bà Tô bị thầy Lý lừa thôi.】

【Lầu trên nói đúng đó, bà Tô tốt bụng như vậy sao có thể cùng phe với thầy Lý chứ.】

Tôi nghiêm túc nhìn về phía mẹ nuôi nói:

“Nếu hôm nay người bị thầy Lý sàm sỡ là Tô Nam Nam, mẹ cũng sẽ để em ấy xin lỗi sao?”

Sắc mặt bà ta thay đổi.

“Sao có thể so với Nam Nam được!”

Trong nháy mắt làn đạn bùng nổ.

【Cmn hóa ra bà Tô biết hết nhưng lại giả hồ đồ.】

【Đây là hai thứ chó gì đây?】

【Ọe! Thiếu chút nữa nôn hết cơm trưa rồi.】

Thầy Lý đắc ý cong môi cười mỉa.

Như thể đang nói tôi ở nhà họ Tô lâu rồi nên tự xem mình là con gái nhà họ Tô luôn sao?

Còn mẹ nuôi nhìn tôi cảnh cáo bảo tôi đừng không hiểu chuyện như vậy nữa.

Họ nhìn tôi với ánh mắt như ác quỷ mang theo áp bức muốn làm tôi thỏa hiệp.

Họ không biết tôi đang livestream trò hề của hai người họ cho tất cả mọi người xem.

“Con biết rồi.”

Trong mắt tôi thấp thoáng tia kinh ngạc cùng thất vọng, không đợi hai người đó nói thêm tôi đã ôm mặt chạy đi.

5.
Sau khi tôi bỏ đi không lâu, cư dân mạng đã cắt ghép trò hề trong livestream thành hai đoạn video với tiêu đề là:

《Ngạc nhiên chưa! Giáo viên ngữ văn nổi tiếng ôn thi đại học lại là gã biến thái.》

《Tô phu nhân quyền quý để mặc con gái nuôi mình bị quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c.》

Hai video vừa được đăng tải đã lên hot search ngay lập tức.

Thầy Lý là giáo viên ngữ văn ôn thi đại học nổi tiếng, thường ngày cũng hay livestream giảng bài để bán khóa học, khá có tiếng tên mạng.

Dân cư mạng nhìn người đàn ông ngoài năm mươi tuổi, đáng tuổi cha chú mà lại động tay động chân còn uy hiếp cô gái nhỏ, đổi trắng thay đen nói với mẹ nuôi cô ấy, muốn không tức giận cũng không được.

Khu bình luận trên tài khoản mạng xã hội của ông ta đầy lời mắng chửi.

【Đồ đê tiện! Lúc ức hiếp con nhà người ta chẳng phải rất có khí thế sao? Giờ giả c h ế t làm gì?】

【Ông mịa nó mau xin lỗi Tô Tĩnh đi.】

【Tôi còn nghĩ ông là giáo viên tốt ai dè chỉ là một kẻ mặt người dạ thú.】

【Ông ở đâu? Bà đây đến tịch thu công cụ gây án của ông.】

【Mang tôi theo, tôi là người t h i ế n heo chuyên nghiệp đây.】

Thầy Lý vẫn luôn giả c h ế t.

Tận đến khi có người muốn trả khoá học hoàn tiền lại ông ta mới xuất đầu lộ diện.

Ông ta phát livestream, vừa mở lên đã bị mọi người ùa vào mắng chửi.

【Ồ! Ông vẫn còn sống à? Tôi tưởng ông hổ thẹn quá nên t ự s á t rồi chứ.】

【Lầu trên đánh giá quá cao ông ta rồi. Nếu ông ta biết thẹn thì đâu quấy rối cô gái nhỏ chứ.】

【Còn biết phát livestream à. Tôi tưởng ông mù ông đ.iếc rồi chứ.】

【Tại không kiếm được tiền mới xuất hiện đó! Mọi người trả khóa học hoàn tiền lại cho tôi! Hoàn không được thì mình ra hóa đơn.】

Thầy Lý giận mắt mình quá tốt, mấy lời mắng chửi đó ông ta đều thấy rõ hết.

Khuôn mặt ông ta đỏ bừng, xoa vầng trán đổ đầy mồ lạnh.

“Mọi người nghe tôi nói tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.”

【Lại còn hiểu lầm? Có phải ông định nói trò ấy quyến rũ ông. Chúng tôi đều thấy ông quấy rối trò ấy, ông thật là tởm quá đi.】

【May là con bé livestream học bài chứ nếu không với mồm mép của ông chắc chúng tôi đã bị xỏ mũi dắt đi.】

Đúng vậy, kiếp trước thầy Lý đã cắn ngược lại tôi, bảo tôi không biết phép tắc quyến rũ ông ta.

Dân cư mạng tin ông ta, khen ông ta là một người chính trực, còn tôi là một con đ i ế m lẳng lơ đê tiện, lời khó nghe gì cũng có cả.

Kiếp này tôi phát livestream đem bộ mặt xấu xa đê hèn của ông ta lột xuống cho mọi người xem.

Thời thế thay đổi, thầy Lý trở thành người bị phán xét gánh hết tất cả những gì tôi đã từng chịu đựng qua.

Nhưng mà đây là thứ mà ông ta đáng phải nhận.

Tôi khẽ cong khoé miệng nhìn khuôn mặt trắng bệch đầy vẻ hoảng hốt của ông ta.

Dân cư mạng giễu cợt nói:

【Đừng có nói bị t â m thần phân liệt hay bị q u ỷ nhập, mấy lời này trẻ ba tuổi còn ứ tin.】

Ánh mắt thầy Lý lập lòe, thở ra một hơi rồi nói:

“Đúng thật tôi bị bệnh t â m t h ầ n.”

Xong ông ta lấy ra một tờ giấy khám bệnh.

“Đây là bản chẩn đoán bị bệnh t â m t h ầ n của tôi.”

Cư dân mạng trong phòng livestream đặt đầy câu hỏi.

【Ông định coi chúng tôi là đứa ngốc sao?】

【Ông cho rằng chúng tôi ngu ngốc như bà Tô chắc?】

【Bà Tô đó ngu gì chứ, bà ta chỉ giả vờ không biết thôi.】

【Cút mịa đi đồ ngốc!】

【Ông ta nhân phẩm kém như vậy, trung tâm ôn luyện của ông ta còn trốn thuế nữa, anh em đâu đi tố cáo hết cho tôi.】

Thầy Lý thấy bất luận ông ta có giải thích thế nào thì cư dân mạng cũng không thèm nghe, thanh danh của ông ta xem như đã không còn đường xoay chuyển.

Nhìn thấy có người muốn tố cáo ông ta trốn thuế, trong nháy mắt khuôn mặt ông ta xám ngoét.

“Tôi là công dân tuân thủ đúng pháp luật, mọi người đừng vu oan tôi.”

Lời giải thích của ông ta phản tác dụng.

【Ông ta nôn nóng như vậy chắc chắn có vấn đề.】

【Đã tố cáo!】

Chưa được mấy ngày thầy Lý đúng thật là bị giang cư mận thần thông quản đại tìm được chứng cứ trốn thuế.

Mấy năm nay tuy kiếm được rất nhiều tiền nhưng ông ta đã xa hoa thành thói, cờ bạc không ngớt tay.

Không lâu trước ông ta mới vay tiền mua biệt thự. Người ngoài nhìn vào thấy ông ta giàu sang phú quý nhưng thật chất trong tay ông ta không dư dả đồng nào.

Lúc này lại bị buộc nộp một khoản thuế lớn, chưa kể khóa học không bán được còn phải bồi thường một mớ lớn.

Rất nhanh đã phá sản rồi vác theo một đống nợ.

Thầy Lý từng rất nổi tiếng trên mạng xã hội, đi ngoài phố cũng có rất nhiều người nhận ra ông ta.

Có người vừa gặp đã ném trứng thối vào ông ta, ông ta trở thành con chuột qua đường bị người người đuổi đánh, sống một cuộc sống trốn đông trốn tây.

Ông ta muốn đông sơn tái khởi nhưng trước hết phải đưa ra lời thanh minh khác.

Ông ta nói rằng ông ta bị ma quỷ ám nên mới quấy rối tôi, nhưng giờ ông ta biết sai rồi, ông ta muốn nói với lời xin lỗi với tôi.

Ai cũng có cơ hội sửa sai, mong cư dân mạng cho ông ta cơ hội làm lại từ đầu.

Cư dân mạng tin mới là lạ.

【Khỉ! Ông biết sai mới là lạ, ông muốn tiếp tục kiếm tiền nên mới nói xin lỗi thôi!】

【Tôi chắc chắn ông không hối hận vì quấy rầy bạn học Tô mà ông hối hận vì không biết bạn học Tô lúc đó có phát livestream.】

【Đừng lên mạng nhảy nhót nữa vừa thấy ông mắt đã đau rồi.】

Tôi ôm tâm trạng phức tạp nhìn ông ta xin lỗi.

Câu xin lỗi này tôi đã đợi lâu lắm rồi.

Do ông ta gây ra quá nhiều ảnh hưởng xấu trên mạng xã hội nên đã bị huỷ tư cách giảng dạy, bị dân cư mạng phong sát.

Lần gần nhất phóng viên chụp được ông ta, trông ông già hơn cả chục tuổi, tóc đã hoa râm, nhìn thấy camera liền trốn, khuôn mặt đầy vẻ hốt hoảng.

Mẹ nuôi bởi vì chuyện này mà cũng đã chịu ảnh hưởng rất lớn.

Bà ta là một người ham hư vinh, thích trên mạng xã hội khoe khoang biệt thự cao cấp, túi hàng hiệu, cả việc đối tốt với tôi bao nhiêu.

Còn thường xuyên tương tác với dân cư mạng, lâu lâu lại tổ chức chơi bốc thăm trúng thưởng.

Nên cư dân mạng luôn khen không ngớt lời dưới tài khoản mạng xã hội của bà ta.

【A a a kiếp sau phải làm như thế nào mới đầu thai vào nhà tốt như vậy chứ.】

【Cảm ơn dì Tô đã giúp cháu có những trải nghiệm mới.】

【Người thật sự tốt tính từ trong ra ngoài, hiếm thấy ai đối với con gái nuôi chân thành như vậy.】

【Dì Tô ơi, dì còn thiếu con gái nuôi không?】

Nó cực kỳ thỏa mãn ham mê hư vinh của bà ta.

Hôm phát livestream mẹ nuôi để lộ một mặt khác không giống với vẻ tốt tính điềm đạm để khoe ra trên mạng xã hội.

Bà ta cao cao tại thượng, khắc nghiệt để mặc tôi bị thầy Lý khi dễ.

Cư dân mạng phẫn nộ cảm thấy bản thân đã bị lừa gạt.

【Tôi còn nghĩ bà đối tốt với con gái nuôi như thế, hoá ra chỉ là thiết lập hình tượng.】

【Tôi còn tưởng bà tốt với Tô Tĩnh, bà diễn hay như vậy sao không tiến vào giới giải trí đi.】

【Quả nhiên người có tiền chẳng mấy ai tốt.】

Mẹ nuôi lập tức thanh minh, bảo tôi trước đây từng gạt người thế nên bà ta không tin tưởng tôi.

Bà ta cũng đã xem qua video được cư dân mạng cắt ghép, phát hiện được đã hiểu lầm tôi nên cảm thấy vô cùng áy náy.

【Tôi nhớ hình như bà nói Tô Tĩnh sao so được với con gái ruột của bà, bà biết rõ cô bé bị quấy rối nhưng vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.】

【Đúng vậy! Định xem một đám chúng tôi bị ngu sao.】

【May là Tô Tĩnh livestream, nếu không chúng tôi vẫn còn bị bà lừa.】

【Bà thuê gia sư cho Tô Tĩnh, mong cô ấy học tốt cũng vì muốn chúng tôi khen bà đẹp người đẹp nết thôi chứ gì, đúng là đồ dối trá còn ham hư vinh.】

【Nôn! Tởm quá! Unfollow!】

Chuyện này càng ngày càng lớn, cổ phiếu công ty của bố nuôi cũng bị ảnh hưởng.

Mẹ nuôi biết danh tiếng của mình trên các trang mạng xã hội đã thối um nên đã xóa luôn tài khoản.

Nhưng tôi biết dù không có mạng xã hội thì nhà họ Tô vẫn ổn như cũ.

Đây chỉ là một gợn sóng nhỏ trong cuộc đời thuận buồm xuôi gió của họ thôi.

Kiếp trước cả đời tôi bị người nhà họ Tô huỷ hoại, nên bây giờ cuộc phản kích của tôi cũng không dừng lại ở đây!

6.
“Tĩnh Tĩnh cậu còn muốn về nhà họ Tô không?”

Ngày ấy sau khi xảy ra mâu thuẫn với mẹ Tô, tôi đã đến ở nhờ nhà bạn thân.

Bạn thân của tôi cũng ở trong viện phúc lợi, sau đó được một gia đình tốt bụng nhận nuôi.

Thấy tôi đang thu dọn hành lý nên cô ấy mở miệng hỏi.

Tôi gật đầu: “Sau một thời gian sống thoải mái như vậy cuối cùng vẫn nên trở về gặp đám người nhà kia.”

Mấy hôm nay tôi cũng không đến trường, xin chủ nhiệm cho nghỉ một vài ngày.

Chủ nhiệm biết chuyện của tôi loạn hết trên mạng, rất nhanh đã đồng ý.

“Cô đã sớm muốn nói với em từ lâu, em quá liều mạng rồi. Em là học sinh thông minh nhất cô từng gặp, chỉ cần ổn định phát huy Thanh Hoa Bắc Đại đều không là vấn đề. Nhưng em lại quá căng, cô chỉ sợ ngày nào đó em như sợi dây đàn căng đến đứt, nên hiện tại em thư giãn một chút cũng được.”

Tôi ở nhà bạn thân xem TV, chơi game, đọc truyện.

Cuộc sống chưa bao giờ tự do tự tại như thế.

Từ lúc tôi đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba, tôi đã được nhà họ Tô nhận nuôi.

Bọn họ lấy danh nghĩa quan tâm tôi, bắt tôi học ngày học đêm.

Một năm 365 ngày không ngày nào tôi không liều mạng học tập. Ngay cả khi phát sốt, tôi vẫn ráng đọc từng trang sách.

Thật sự rất mệt! Những ngày đến ở nhờ nhà bạn thân mới là những ngày được sống.

Nhưng mà tôi vẫn phải trở về đó.

Người nhà họ Tô quyết tâm muốn giúp Tô Nam Nam ăn cướp vận khí. Tôi không quay về bọn họ sẽ lập tức tìm người khác.

Điều này có nghĩa là nếu tôi thoát khỏi hố lửa này vẫn sẽ có người khác nhảy vào trong đó. Tô Nam Nam vẫn có thể thông qua ngọc bội đó cướp lấy trí thông minh của người khác, vào một trường đại học tốt, cuộc sống suôn sẻ từ đầu đến cuối, tiếp tục làm ảnh hậu được người người ngưỡng mộ.

Tôi không muốn nhà họ Tô tiếp tục làm hại người khác, cũng không mong bọn họ dựa vào ngọc bội đó để hưởng cuộc sống tốt đẹp.

Lần này tôi trở về là để đập nát âm mưu của nhà họ Tô, tìm ra khối ngọc bội đó rồi phá hủy nó.

Tôi thu dọn hành lý rất nhanh.

“Tớ vừa mới nói với bạn học khác rằng tớ đang ở nhờ nhà cậu. Với năng lực của nhà họ Tô chẳng mấy chốc sẽ tìm đến đây.”

“Uầy, tớ sẽ nhớ cậu lắm. Nhưng tớ biết cậu đã có ý định của riêng mình, cậu trở về nhà họ Tô chắc chắn có chuyện cần làm.”

Bạn thân vỗ nhẹ vai tôi: “Thân là một người bạn tốt của cậu, tớ cũng chỉ có thể chúc cậu thành công. Nếu cậu cảm thấy mệt thì cứ đến nhà tớ, bố mẹ tớ cũng thích cậu, nhà tớ vĩnh viễn là chỗ dựa vững chắc nhất cho cậu.”

Trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua.

“Ừm.”

Đến giờ cơm, bạn tôi dẫn tôi đi ăn mì.

Ở đó tôi gặp một người mà bản thân không ngờ tới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom