• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] TẠO DỰNG SỰ NGHIỆP TRONG TRUYỆN NGƯỢC (1 Viewer)

  • Phần IV END

16.

Sau khi cãi nhau với Tiết Giai Giai, ta chạy đến sau bếp xem gà rang có chín chưa.

Mới vừa đến gần cửa, nhìn thấy một nam tử gầy gò mặc áo xanh, há to miệng ăn một chiếc đùi gà nóng hổi.

Ta tức giận rồi:

"Ngươi là người phương nào, sao lại ăn trộm đùi gà của ta?"

Nam tử ánh mắt sáng sủa, nhưng sắc mặt lại nhợt nhạt, thoạt nhìn thân thể không được tốt lắm.

“Khụ khụ, cô nương chê cười rồi.”

“Ta tên là Từ Linh Hiên, từ nhỏ đã mắc bệnh lao, gia đình không cho ăn đồ ăn mặn.”

“Cô nương làm đùi gà hương vị ngon quá, ta mới không nhịn được, khụ khụ khụ khụ!”

Thấy hắn ho đến mức phổi sắp trào ra ngoài, ta nào không biết xấu hổ mà so đo.

Đợi đã.

Hắn nói hắn tên là Từ Linh Hiên?

Chẳng phải đó là lão tam ốm yếu hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người sao?

Ta vội vàng duỗi tay sờ vào áo của Tam hoàng tử.

Hắn đại kinh thất sắc, nhưng là không quên nhét miếng đùi gà còn lại vào miệng:

“Cô... cô nương, ngươi đây là?”

Rất mau, ta từ trên người Từ Linh Hiên lấy ra một lọ thuốc màu tím.

“Xin hỏi, đây có phải là thứ mà Thái tử cho ngươi không?”

Nét mặt hắn ngạc nhiên:

“Hoàng huynh nói thuốc này rất khó tìm, nếu ta uống, thân thể chắc chắn sẽ khỏe lên rất nhiều. Sao cô nương lại biết được?”

“Đừng uống.”

“Tại sao?”

Ta mở nắp ra ngửi, bên trong quả nhiên có mùi của Lôi Công Đằng.

Hồi nhỏ để kiếm tiền tiêu vặt, ta cùng ông lang trong làng đi hái thuốc, nên biết thứ này.

“Cành lá của Lôi Công Đằng có kịch độc, nếu uống vào, ngươi sẽ cảm thấy đầu óc choáng váng, buồn nôn nôn mửa, nhiều nhất không vượt qua bốn ngày sẽ chết bất đắc kỳ tử.”

“Ý của ngươi là, Thái tử muốn hại ta?”

Đầu óc ta nhanh chóng suy nghĩ.

Ta cùng Chu Dã thảo luận lại cốt truyện.

Ngũ hoàng tử Từ Linh Hách có thể lên ngôi, là bởi vì Tam hoàng tử bị đầu độc chết trong bữa tiệc sinh nhật của Thái tử phi.

Thái y kiểm tra thực hư, thuốc mà Thái tử cho Tam hoàng tử có độc.

Tam hoàng tử là con trai duy nhất còn lại của Tiên quý phi, được lão hoàng đế sủng ái hết mực.

Nhưng sinh ra đã có bệnh lao, không thể làm hoàng đế.

Thái tử tình cờ có được một lọ thuốc chuyên trị bệnh lao từ thần y, nghĩ đệ đệ thường xuyên ở trước mặt phụ hoàng nói tốt, liền tặng thuốc cho hắn.

Ai ngờ lại vô tình hại chết đệ đệ.

Sau khi điều tra, thần y một mực khẳng định là Thái tử yêu cầu bào chế thuốc độc để hại chết tam đệ, phòng ngừa hắn cướp ngôi vị hoàng đế.

Hoàng đế an táng xong nhi tử yêu nhất, trong cơn tức giận, đã phế truất Thái tử.

Từ Linh Hách ngư ông đắc lợi.

Lần này ta trà trộn vào phủ Thái tử, là muốn đến tìm Từ Linh Hiên, làm rõ mọi chuyện.

Ai ngờ hắn vẫn luôn ẩn náu trong đám đông.

Nếu không phải vì mùi gà rang quá thơm, thì có lẽ sẽ không tìm thấy người.

17.

Ba ngày sau, trong cung truyền đến tin tức Tam hoàng tử chết bất đắc kỳ tử.

Ngũ hoàng tử ở ngự tiền bẩm báo, nói đã tận mắt nhìn thấy thái tử đưa cho hắn một lọ thuốc viên.

Đúng lúc Từ Linh Hách lòng đầy căm phẫn chỉ trích thái tử, Tam hoàng tử xuất hiện.

“Khụ khụ, lão ngũ, thái tử cho ta thuốc viên thì không sai, nhưng thần y mà ngươi tìm đã khai hết.”

Phát hiện trong thuốc có độc của Lôi Công Đằng, Tam hoàng tử lập tức dẫn ta đi tìm thái tử.

Ta đề nghị bắt giữ thần y chưa kịp chạy trốn, để hắn thử thuốc.

Gã này không phải xương cứng, hai ba roi đã khai ra.

Số tiền công năm nghìn lượng chưa kịp sưởi ấm cũng bị lấy đi.

Hoàng đế nổi trận lôi đình, tức giận đến mức đập chiếc cốc xuống đất, chỉ trích lão ngũ có ý định làm hại Tam hoàng tử.

Từ Linh Hách hấp hối giãy dụa.

Chu Dã mang đến bằng chứng mới để chém đầu.

Để kiếm tiền làm hoàng đế, Từ Linh Hách tham ô nhận hối lộ, chiếm đoạt tiền cứu trợ thiên tai.

Ta biết, đó là chủ ý mà Tiết Giai Giai đưa ra cho hắn.

Vài lần Chu Dã trọng sinh kia, Từ Linh Hách không có tham ô.

Nuốt trọn tiền của Chu phu nhân đã đủ rồi.

Nhưng lần này, cốt truyện cho phép xảy ra chuyện lệch khỏi quỹ đạo.

Cặp phu thê sói lang này chỉ có thể tìm đường khác.

Ta nhắc nhở Chu Dã âm thầm thu thập bằng chứng.

Vào thời khắc mấu chốt chắc chắn sẽ cần đến.

Không sai!

Tham ô tiền bạc, mưu hại nhi tử bảo bối của hoàng đế, bao nhiêu cái đầu cũng không đủ để Từ Linh Hách đền.

Cuối cùng, Ngũ hoàng tử bị tịch thu gia sản, người cũng bị giam vào Tông Nhân Phủ.

Không được hoàn mỹ chính là, Tiết Giai Giai đã trốn thoát.

18.

Kẻ thù cuối cùng cũng gặp nhau.

Trên đường ta đi ra khỏi thành để thị sát chi nhánh, Tiết Giai Giai xuất hiện.

Nàng lạnh lùng nhìn ta:

“Tiết Ninh Ninh, lần nào cũng phá hỏng chuyện của ta, ta đã muốn giết ngươi từ lâu rồi.”

Nữ chính không hổ là nữ chính.

Dù đã sa sút, còn có thể triệu tập một đám người áo đen ám sát ta.

Võ công còn lạ lùng cao cường nữa!

Thị vệ hộ tống ta nhanh chóng ngã xuống.

Ta sợ đến mức liều mạng chạy trốn.

“Ném đạn hộ thân!”

“Trời phật phù hộ!”

“Giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội chiếu rọi ánh sáng vàng!”

Người áo đen cầm kiếm tiến đến, tưởng chừng như sẽ bóp chặt cổ ta.

Chu Dã xuất hiện, mang theo kiếm Truy Phong chém xuống một nhát.

Tiết Giai Giai tức muốn hộc máu:

“Chu Dã, không nên như vậy! Ngươi là của ta, sao có thể vì một nhân vật không tồn tại mà liên tục chống đối ta!”

Chu Dã không quan tâm, dùng kiếm pháp cao cường, chặn lại từng đợt công kích.

Nhưng đúng lúc tưởng chừng như chiến thắng đang ở trong tầm tay, một mũi tên sắc bén từ trên không trung sượt qua bay về phía ta.

“Cẩn thận!”

Chu Dã không màng phía trước là vực sâu, liều lĩnh lao tới!

Bọt nước bắn tung tóe!

Bọn ta cùng nhau rơi xuống hồ sâu dưới chân vực.

Chờ khi phản ứng lại, ta phát hiện hắn đang ục ục sặc nước.

Chết tiệt, tên này không biết bơi!

Ta dùng sức mạnh của trời đất giúp hắn nổi trên mặt nước.

Thật vất vả lên bờ, Chu Dã lại không còn thở nữa.

Đại ca, đừng làm ta sợ mà!

Nhìn khuôn mặt hắn tuấn tú, ta cúi đầu xuống.

Không biết qua bao lâu, hắn cuối cùng cũng tỉnh lại.

“Ngươi… mặt ngươi sao đỏ thế?”

Ta lắp bắp:

“Không, không có gì!”

Trong lòng mặc niệm, hắn không biết gì hết.

19.

Trở về phủ, phó tướng của Chu Dã vội vàng chạy đến, bắt giữ đám người Tiết Giai Giai.

Vẻ mặt nàng không thể tin nhìn ta:

"Tiết Ninh Ninh, sao ngươi không chết?"

"Ngươi còn chưa chết, ta sao dám đi trước một bước!"

Tiết Giai Giai tức giận quay đầu:

"Chu Dã ca ca, ngươi nghe ta nói! Gần đây ta đang nằm mơ, trong mơ chúng ta đều là người trong truyện."

"Ngươi vẫn luôn yêu ta, vì ta có thể hy sinh tất cả."

"Nhưng trong truyện không hề có sự xuất hiện của Tiết Ninh Ninh, nàng nhất định là yêu nghiệt.”

Gương mặt Chu Dã lộ vẻ lạnh lẽo:

“Nếu ngươi biết ta vẫn luôn yêu ngươi, vì sao lại chà đạp lên thi thể Chu gia, chỉ để cho người tình của ngươi lên ngôi?”

Chu Dã tức giận nhắc lại,

Chu gia đối xử với Tiết Giai Giai tốt bao nhiêu, nhưng nàng vẫn là một lòng một ý yêu đương với Từ Linh Hách.

Vì hắn, đặt cả nhà Chu gia vào nguy hiểm.

Rõ ràng là gia tộc tướng lĩnh trung liệt Chu gia, nhưng lại bị gán cho tội danh phản quốc, cuối cùng toàn gia bị diệt.

Vẻ mày Tiết Giai Giai kinh hoàng, lắc đầu nói: “Ta không biết, nhưng ta nguyện ý cùng ngươi bắt đầu lại từ đầu.”

“Bây giờ bi kịch không phải không xảy ra sao? Ta nguyện ý làm thê tử của ngươi, cả đời ở bên cạnh ngươi.”

“Ta hiện tại chỉ muốn nhìn thấy ngươi bị băm thành trăm mảnh."

Tiết Giai Giai như thể bị chịu đả kích nặng nề:

"Chu Dã ca ca, ngươi đừng như vậy! Một cây làm chẳng nên non, nếu không phải trước đây ngươi quá tin tưởng ta, ta sẽ không thể lật đổ Chu gia."

Tôi bị sự vô liêm sỉ của nàng làm cho bật cười, giơ tay tát một cái:

“Ngươi nghe xem một cái tát có vang không?"

"Aaa, Tiết Ninh Ninh ngươi dám đánh ta, sao ta không sớm giết ngươi đi."

Hốc mắt nàng che kín tơ máu, muốn tiến lên bóp cổ ta.

Chu Dã ra tay nhanh hơn, "bốp" một tiếng bẻ gãy cổ tay nàng.

"Tại sao lại như vậy, không phải trong truyện nói ta mới là nữ chính sao?"

"Chu Dã, trước đây là mắt ta mù, chuyện ta hối hận nhất, là chọn tên Từ Linh Hách kia."

"Chỉ cần ngươi chịu quay đầu lại, ta sẽ cho ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn, được không?"

“Không!”

Chu Dã ra lệnh cho thuộc hạ đánh nàng ba mươi roi, sau đó trói nàng đến Tông Nhân Phủ.

Nào ngờ, phía thái tử điều tra ra được, vị thần y giá hoạ là do Tiết Giai Giai tìm đến, cho rằng nàng không đáng ngồi tù hoàng gia.

Kết cục cuối cùng, Tiết Giai Giai bị lột hết quần áo gấm vóc, thay bằng quần áo rách rưới, bị nhốt vào nhà chứa thấp hèn nhất.

Người ở nơi đó, tất cả đều là nam tử thô bỉ, thân mang bệnh hiểm nghèo ở vùng quê.

Không lâu sau, nàng mắc rất nhiều loại bệnh, chết trong khi phá thai.

20.

Mọi chuyện đã kết thúc.

Thái tử khen ta có công, cứu vãn tương lai quý báu của hắn, ban cho ta một vạn lượng hoàng kim.

Tam hoàng tử chia cho ta không ít tiền thưởng của lão hoàng đế, bảo ta khi nào rảnh thì tặng hắn vài con gà gáy.

Ta dựa vào bài thuốc chữa bệnh lao mà ta nghe từ ông lang già trước đây, bảo thái y bốc thuốc mới.

Tam hoàng tử ăn vào khỏe mạnh hơn hẳn, thường xuyên đến tửu lầu của Chu phu nhân tiêu tiền như nước, trở thành VIP lớn nhất.

Có tiền và rảnh rỗi, ta đi ngang qua phố ăn vặt, liên tục đưa vào các món mới như gà rán cá nướng.

Rảnh rỗi, ta trồng nhân sâm trên đỉnh núi phía bắc.

Lúc Chu phu nhân hôn mê, ta thu mua rất nhiều nhân sâm, từ đó nảy sinh ý định sản xuất hàng loạt.

Chờ được mùa màng bội thu, ta chẳng những có thể trở thành thương nhân cung cấp nhân sâm cho hoàng gia, mà còn có thể nấu món gà hấp nhân sâm. Nghĩ đến thôi cũng thấy tuyệt vời.

Hôm đó, ta đang lật xem sổ sách do tiểu nhị mang đến.

Chu phu nhân mang theo hộp thức ăn xuất hiện.

Bà rót cho ta một bát canh, lại nói:

“Uống nhiều canh gà nhân sâm với táo đỏ, không chỉ giúp da dẻ hồng hào, mà khi sinh con cũng có thân thể khỏe mạnh.”

Hả!

Đây là có ý tứ gì?

Chu phu nhân dịu dàng xoa đầu ta:

“Nghe con trai ta nói, lần trước từ trong hồ ra, ngươi còn hôn nó.”

“Khụ khụ!”

Đây là lời nói của lang sói gì chứ.

Chu Dã phải trả lại trong sạch cho ta.

Ta suýt chút nữa thì phun nước ra bát canh gà đang ăn.

Một nam nhân thân hình cực đẹp, khí chất tuyệt vời nhanh chóng đưa cho ta một chiếc khăn để lau miệng.

Thấy ta đỏ mặt, Chu phu nhân nhẹ nhàng dụ dỗ:

“Ninh Ninh, nếu ngươi làm con dâu nhà ta, vẫn có thể tiếp tục kinh doanh, tất cả tài sản dưới danh nghĩa ta đều để lại cho ngươi.”

Hào phóng như vậy?

Chắc chắn là Tiết Ninh Ninh ta, cả đời hành thiện tích đức, nhặt được năm đồng tiền đưa cho cảnh sát, còn không sợ chết đỡ bà cụ qua đường, cho nên giàu sang phú quý đã đến lượt ta.

Ta lén lút liếc nhìn Chu Dã đang nghiêm trang một cái.

Chỉ thấy thân hình hắn cao ráo hoàn mỹ, thần thái toát ra vẻ kiêu ngạo.

Mấu chốt ở chỗ hắn là một kẻ cuồng yêu đỉnh cao!

Nếu đối tượng hắn yêu tha thiết là ta, thì cũng không phải là không thể.

- Hết -
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom