• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] CÂU CHUYỆN THANH XUÂN VƯỜN TRƯỜNG SIÊU NGỌT NGÀO (1 Viewer)

Vietwriter OTP

๖ۣۜNora♀Nancy♕
Staff member
Moderator
Ảnh bìa
Tác giả
一条小金鱼
Thể loại
  1. Ngôn tình
  2. Sủng
  3. HE
  4. Đô Thị
Tình trạng
Hoàn thành
Số chương
7C
Nguồn
Dịch: Cà Tím Nhỏ「小茄子」。
Lượt đọc
4,626
Cập nhật
(Phần 1)

Bạn trai tôi bị chị em tốt gắn bó hơn 5 năm cướp mất rồi.

"Nhường anh ấy cho tôi đi, tôi cầu xin cô."

Sau đó cô ấy kéo chiếc áo cổ lọ xuống, để lộ một vết hôn đỏ chót trên cổ vô cùng rõ ràng.

"Đây là bằng chứng chúng tôi đã ở bên nhau, tối qua anh ấy rất cần tôi."

Buồn cười thật, tôi đột nhiên bị nghẹn, nói không ra lời.

Một người là bạn thân từ thuở bé, không có chuyện gì mà không kể nhau nghe.

Một người là bạn trai mà tôi đã dùng toàn bộ sức lực để theo đuổi.

Tôi chấp nhận hiện thực, cũng chúc phúc cho bọn họ.

Tôi nắm lấy tay bạn thân, nước mắt trào ra.

"Chúc hai người sớm ngày chia tay."

Mối thù này đã được chúng tôi khắc ghi.

1.

Hôm nay ra ngoài không xem hoàng lịch, gặp phải một sao nghịch thủy khổng lồ.

Ngồi tàu điện ngầm đến trường, kết quả là gặp bạn trai cũ và bạn thân cũ, cũng chính là bạn gái hiện tại của anh ta.

Ngồi tàu điện tôi thường chọn chổ ở phía sau, rộng rãi không chen chúc.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, điều khác biệt duy nhất là bọn họ giống như cố ý đi tới trước toa của tôi.

Cô ấy nhìn tôi, trong nháy mắt tôi liền đoán được rồi.

Không có gì tốt đẹp.

Hai người họ không có ý coi trọng tôi, trắng trợn không kiêng nể như vậy.

Tôi cười khinh bỉ. Đây là đang thử thách lòng kiên nhẫn của tôi sao? Bức điên tôi, tôi có thể làm ra bất cứ chuyện gì.

Bắt đầu thì nắm tay trước mặt tôi, ôm ấp, cuối cùng biến thành một nụ hôn kiểu Pháp ? !

Tôi.....! ? Không thể chịu đựng được.

Tôi vừa quay đầu liền nhìn thấy Chu Lạc, nam thần của trường tôi đứng ở bên cạnh, đang đeo tai nghe màu đen đánh Vương Giả.

Tôi không đếm xỉa đến, khoác tay, kéo cậu ấy đi lên phía trước va vào hai con người chướng mắt đang đứng ở trước mặt.

"Cục cưng, anh nói xem sao anh lại đẹp trai như vậy, em thích anh quá đi mất."

Nam thần bị tôi dọa choáng váng một lúc, tôi liền cười tít mắt.

Hai người đó thấy chúng tôi thân mật như vậy, tức giận bỏ xuống tàu.

Tàu đến trạm, tôi chuẩn bị tháo chạy, sau chuyện lúc nảy tôi không muốn bị coi là nữ biến thái.

Vừa bước được một bước liền bị nam thần nắm kéo về lại vị trí cũ.

"Đợi đã."

May là cậu ấy đang đeo tai nghe chắc là lúc nảy không nghe tôi nói gì đâu nhỉ, tôi vò đầu bức tai nhanh chóng giơ điện thoại lên, lúc này điện thoại phát lên khúc nhạc quen thuộc: Timi.......

"Heii, có muốn lập đội không?"

Nam thần cong môi, giống như nhìn ra được tiểu xảo của tôi, cúi đầu lấy tai nghe trên tai cậu ấy xuống, đeo lên cho tôi.

Khoảnh khắc cậu ấy dịu dàng đeo tai nghe cho tôi, tôi chỉ cảm thấy, ồ nam thần thật dễ bị lừa, tôi đã nghĩ xong nên chọn tướng nào rồi.

Kết quả, một giây sau, tôi hóa đá tại chổ.

Tai nghe không có chút âm thanh nào cả ! ! !

Tôi ngơ luôn rồi.

Chỉ muốn hỏi cậu ấy một câu: "Anh trai, anh chơi game đều tắt tiếng à...."

2.

Toàn thân tôi tê dại, chân không tự chủ lùi bước.

Thâm tâm không ngừng mắng chính mình, không có việc gì làm lại đi gây hấn với người yêu cũ.

Bây giờ thì hay rồi, làm sao chấm dứt đây !

Nam thần đeo gọng kính màu bạc, trong mắt phát ra loại ánh sáng khiến người ta không thể hiểu.

"Lợi dụng xong rồi muốn bỏ trốn ?"

Tôi hết đường chối cãi, một bên xin lỗi, một bên giải thích.

"Toàn bộ chỉ là hiểu lầm, cậu phải tin tôi."

Chu Lạc là sinh viên năm nhất của trường tôi.

Cậu ấy rất đẹp trai, đã bị một số tinh thám(*) phát hiện, muốn huấn luyện cậu ấy trở thành thực tập sinh.

(*)đây là công việc tìm kiếm những người có tiềm năng làm nghệ sĩ.

Douyin có tới hàng triệu fan, bắt đầu có fandom riêng rồi, bọn họ đều muốn cậu ấy debut.

Trong trường chúng tôi, cậu ấy là một nhân vật nam thần chân chất, ngoài vẻ điển trai, cậu ấy còn là một học bá.

Sự tồn tại của cậu ấy chính là kẻ thù không đội trời chung của nam sinh trường tôi. Là người tình trong mộng của tất cả nữ sinh.

Người như vậy lại bị tôi lấy làm lá chắn, thực ra cũng bình thường, người hoàn hảo như vậy ai mà không muốn.

Tôi cũng muốn a !

Nhưng tôi tuyệt đối không thể nói ra sự thật, lương tâm của tôi còn, tôi tự mình biết mình.

Ông trời luôn lướt qua những người bình thường như chúng ta, nhưng người bình thường cũng có quyền được ảo tưởng !

Sau khi tôi và Chu Lạc người đi trước người phía sau về đến trường học, tôi cứ tưởng là mọi chuyện đã kết thúc rồi.

Tôi không ngờ rằng, tất cả chỉ mới bắt đầu.

Chuyện sáng nay xảy ra trên tàu điện, ai đó đã quay một đoạn video lại và đăng nó lên diễn đàn của trường.

Tôi biết, phiền phức của tôi tới rồi.
1687321565569.png
 
Advertisement

Danh sách chương

  • Loading...

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom