• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full YÊU THẦM BẠN THÂN CỦA ANH TRAI (1 Viewer)

  • Chương 2

(4)



Khi lời nói vừa dứt, tôi đặc biệt quan sát Từ Hạo



Sắc mặt anh ta khó nhìn thật



Anh ta mím môi, cuối cùng thì Từ Hạo vẫn là chọn cách chấp nhận, cũng không dám nói gì, bất đắc dĩ lắm mới miễn cưỡng nói lời chúc phúc với giọng điệu như bị ai đó bóp nghẹt



Mặc dù từ đầu đến cuối tôi không nói gì, nhưng thấy Từ Hạo nhượng bộ, tôi thấy vô cùng sảng khoái



Ngay khi vừa chuẩn bị kéo Lâm Tử Khiêm toàn thắng trở về, anh ấy đột nhiên vỗ nhẹ vào vai tôi, sau đó cúi người nói nhỏ bên tai: "Chờ anh một chút".



Tôi còn chưa kịp phản ứng, Lâm Tử Khiêm đã kéo Từ Hạo vào phòng: "Vào đây nói chuyện một lát".



Nói xong, cửa phòng đóng sầm lại



Gần như khoảnh khắc khi cửa phòng đóng lại, từ trong phòng phát ra tiếng than khóc đầy đau đớn của Từ Hạo



Có vẻ như anh ta bị Lâm Tử Khiêm đánh không hề nhẹ



Một lúc sau, cửa phòng mở ra



"Đi thôi".



Anh Tử Khiêm nhẹ nhàng nói, còn thuận tay đóng cửa phòng lại



Tôi nhìn trộm, Từ Hạo thu mình trong góc, vẻ mặt đầy đau đớn



(5)



Trên đường về



Trong khoảng thời gian ngừng chờ đèn đỏ, Lâm Tử Khiêm không biết lấy từ đâu ra một chiếc gối kê cổ chữ U đưa cho tôi



"Đi thôi, buổi tối anh đưa em đi uống chút gì để thư giãn, đến quán bar anh trai em với anh thường hay đến đi. Đường đi khá dài, dễ bị đau cột sống cổ, em đeo cái này đi".



Tôi đón lấy nó, cúi đầu xuống nhìn



Chiếc gối kê cổ chữ U màu xanh lam, hoạ tiết là nhân vật Stitch tôi yêu thích nhất



Nhẹ vuốt lên bề mặt Stitch, tôi nhẹ giọng nói:



"Anh Tử Khiêm, Stitch là nhân vật em yê thích thời Trung học, bây giờ em đã lớn rồi".



Lâm Tử Khiêm thoáng tỏ vẻ ngạc nhiên, đầu ngón tay đang giữ vô lăng buông thỏng, rồi lại siết chặt: "Vậy bây giờ em thích gì, anh sẽ chuẩn bị cái mới".



"Không cần đâu".



Tôi nhìn chăm chú vào mặt Stitch hồi lâu, dùng tay nhào nặn nó một hồi rồi mỉm cười



"Trước đây đã từng yêu thích như vậy, hiện tại nhìn kỹ lại thì, thậ ra em vẫn còn thích nó".



Nói xong, tôi đeo chiếc gối chữ U lên cổ: "Cảm ơn anh, anh Tử Khiêm".



Bên cạnh truyền tới tiếng cười nhẹ từ anh ấy: "



"Em khách sáo với anh làm gì?".



Thực ra, tôi có hai bí mật luôn chôn sâu trong lòng



Một là, tôi thầm mến bạn thân của anh trai tôi, Lâm Tử Khiêm



Đã qua rất nhiều năm, nhưng tôi chưa bao giờ nói ra



Một bí mật khác là tôi biết Lâm Tử Khiêm, người luôn bị cười nhạo là "Đoá hoa băng lãnh" thích ai



Người đó, tôi rất quen thuộc



Tất nhiên là Lâm Tử Khiêm không tự xác nhận với tôi, mọi thứ đều do tôi tự suy đoán tích cóp trong nhiều năm qua từng chi tiết nhỏ



Ví dụ như-



Năm tôi học Trung học, từng có một thời gian tôi cực kỳ yêu thích nhân vật Stitch. Xung quanh tôi là đủ loại thú bông Stitch, nhãn dán, phụ kiện nhỏ cùng kiểu dáng



Có một lần, tôi mua một hộp Blind Box và trúng được một con thú bông Stitch phiên bản giới hạn. Tôi rất thích nó, sau này lại đem tặng cho Lâm Tử Khiêm làm quà sinh nhật



Tuy nhiên, ngay ngày hôm sau, con Stitch kia lại xuất hiện trên người anh trai tôi



Ví dụ như--



Một lần anh Tử Khiêm say rượu, trong bàn rượu khi đó mọi người đã chơi Truth or Dare, anh Tử Khiêm đã thua và chọn nói Sự thật



Có một người bạn đã hỏi anh, với tư cách là đoá hoa nổi tiếng lạnh lùng, đã bao giờ phải lòng ai chưa? Và trong lần say đó anh ấy đã nói ra một cái tên



"Thành Uyên".



Thành Uyên, là tên anh trai tôi



Lúc đó mọi người đều sững sờ một hồi lâu, sau đó đều đồng lòng đổi chủ đề



Một ví dụ khác---



Vào ngày sinh nhật của Lâm Tử Khiêm, mọi người đều uống rượu, sau khi thổi nến, mọi người nhao nhao hỏi anh ấy đã ước nguyện điều gì



Anh ấy ngập ngừng một lúc, cuối cùng nhìn anh trai tôi, nhẹ giọng nói



"Chỉ cần một điều ước thành hiện thực, hy vọng tớ và Thành Uyên mãi là bạn tốt của nhau".



Nhưng ánh mắt anh ấy khi đó đầy vẻ tiếc nuối



Tất cả những điều trên, tôi đều ghi nhớ rất rõ, bởi vì



Thực tế thì, vào ngày tôi tặng thú bông Stitch phiên bản giới hạn cho Lâm Tử Khiêm, vốn dĩ tôi đã định bày tỏ tình cảm của mình với anh ấy



(6)



Bar J&S



Lâm Tử Khiêm dẫn tô vào, lựa một chỗ ngồi và chọn loại rượu không quá nặng



Tiếng nhạc xung quanh ồn ào, anh ấy nghiêng người, ghé sát vào tai tôi: "Chờ một chút, anh trai em sẽ đến ngay".



Tôi gật đầu: "Anh ấy đang làm gì vậy?".



Lâm Tử Khiêm mỉm cười: "Đang ở nhà rửa chén".



Hiểu rồi



Đây là công việc thường ngày anh trai tôi phải làm trưởc khi ra ngoài. Ở nhà anh ấy phục vụ chị dâu chu đáo, khi ra ngoài không cần bận tâm lo lắng gì nữa



Thực ra, khi ra ngoài anh trai tôi không bao giờ để ý đến những cô gái nóng bỏng, anh ấy chỉ thích đến club và tụ họp cùng uống rượu thôi



Chính vì điều này nên cho dù anh tôi có chút ham chơi, nhưng chị dâu tôi đều mắt nhắm mắt mở cho qua



Trong lúc đợi anh trai tôi, tôi cùng Lâm Tử Khiêm uống chút rượu



Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến quán bar, nhưng lại là lần đầu tiên tôi đến với Lâm Tử Khiêm



Anh ấy còn giống anh trai hơn cả anh trai tôi, luôn nghiêm cấm tôi đi bar



Vậy nên hôm nay lúc anh ấy chủ động nói sẽ đưa tôi đến đây, tôi còn có chút ngạc nhiên



Sau khi uống hai ly rượu, tôi chống cằm, trộm nhìn nhìn Lâm Tử Khiêm



Anh ấy thật sự thật sự rất đẹp trai



Nhất là vào lúc này, ánh đèn đủ màu chiếu lên trên mặt anh ấy, càng làm tôn lên đường nét mềm mại trên khuôn mặt anh hơn, nhưng ánh mắt lại vô cùng sâu xa



Nhất thời không cẩn thận nhìn hai lần, lúc thu hồi ánh mắt, Lâm Tử Khiêm cũng tình cờ quay đầu lại nhìn tôi



Ngay khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, trái tim tôi vô cùng trống rỗng



Sau một lúc, Lâm Tử Khiêm nghiêng người qua, hạ giọng nói



"Hôm nay tâm trạng em không tốt, là trường hợp đặc biệt, sau này đừng nên đến quán bar nữa".



Nói xong, anh ấy bổ sung thêm một câu: "



"Đặc biệt là không nên đi một mình với con trai".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom