Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
y-pham-phong-hoa-108
Chương 108: Tình cảm giả dối
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lông mày lá liễu của Nạp Lan phu nhân chau lại: “Chỉ là cái gì? Còn không mau nói?”
“Chỉ là lần này lão nô tự mình bước vào biệt vi3ện xem xét mới biết được, đám nô tài ở biệt viện đều không ra gì, tuyệt nhiên không chăm sóc tử tế cho Tam tiểu thư, còn dối trên lừa dưới2, cắt xén không ít chi phí ăn mặc. Vậy nên mới khiến cho Tam tiểu thư thê thảm đến nông nỗi này.”
Nói xong, ông ta còn liếc nhìn T5rần ma ma một cái đầy ẩn ý.
Ánh mắt Nạp Lan phu nhân chợt sáng lên, dừng lại trên người Trần ma ma đứng phía sau Hột Khê, bà ta độ4t nhiên quát lên một tiếng chói tai: “Lão nô tài to gan lớn mật, ngươi còn không mau quỳ xuống cho ta!”
Hai tên nô tài bắt giữ Trần ma ma đồng thanh hô “Vâng”, chúng lập tức lôi bà xuống.
Trần ma ma đột nhiên xốc lại tinh thần, giãy giụa kịch liệt: “Phu nhân, lão nô không dám, lão nô không hề hại Hiên thiếu gia, càng không phản bội lại tiểu thư. Phu nhân đừng ngậm máu phun người!”
Vương Trung đứng một bên hừ lạnh nói: “Lúc bọn ta đến biệt viện, chính mắt ta đã nhìn thấy bà lấn lướt Tam tiểu thư, hất hàm sai khiến tiểu thư, không hề coi tiểu thư ra gì, bây giờ đang ở trước mặt phu nhân mà bà còn dám nói dối! Còn không mau kéo bà ta xuống!”
Trần ma ma liều mạng giãy giụa kêu gào, chỉ là không thể nào thắng nổi sức hai tên nô tài kia, trong mắt bà dần dần lộ vẻ tuyệt vọng.
Trần ma ma bị tiếng quát c0ủa bà ta dọa cho sợ tới mức cả người run như cầy sấy, ngập tràn nỗi hoảng sợ.
Hai tên nô tài nhanh chóng tiến lên, một phải một trái đè bà xuống, ép bà quỳ rạp xuống đất.
Khóe miệng Nạp Lan phu nhân khẽ cong lên, nhưng trong giọng nói bà ta lại đầy vẻ đau đớn và chán ghét: “Trần ma ma, lúc trước bà hại Hiên nhi của ta, ta chỉ hủy đi tu vi của bà, cho bà đến biệt viện là để bà lập công chuộc tội, hầu hạ Tam tiểu thư cho thật tốt. Thế nhưng bà lại ngựa quen đường cũ, không hầu hạ Tam tiểu thư cho thật tốt.”
“Lúc trước ta có thể tha cho bà, nhưng lần này vì Hột Khê đáng thương, ta không thể dung túng cho bà được nữa. Người đâu, kéo điêu nô này xuống dưới đánh một trăm cái, bất kể sống chế!”
Hiện giờ Trần ma ma chỉ là một người phàm không linh lực, bị đánh một trăm cái, bà đương nhiên là không giữ nổi mạng.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Chỉ là lần này lão nô tự mình bước vào biệt vi3ện xem xét mới biết được, đám nô tài ở biệt viện đều không ra gì, tuyệt nhiên không chăm sóc tử tế cho Tam tiểu thư, còn dối trên lừa dưới2, cắt xén không ít chi phí ăn mặc. Vậy nên mới khiến cho Tam tiểu thư thê thảm đến nông nỗi này.”
Nói xong, ông ta còn liếc nhìn T5rần ma ma một cái đầy ẩn ý.
Ánh mắt Nạp Lan phu nhân chợt sáng lên, dừng lại trên người Trần ma ma đứng phía sau Hột Khê, bà ta độ4t nhiên quát lên một tiếng chói tai: “Lão nô tài to gan lớn mật, ngươi còn không mau quỳ xuống cho ta!”
Hai tên nô tài bắt giữ Trần ma ma đồng thanh hô “Vâng”, chúng lập tức lôi bà xuống.
Trần ma ma đột nhiên xốc lại tinh thần, giãy giụa kịch liệt: “Phu nhân, lão nô không dám, lão nô không hề hại Hiên thiếu gia, càng không phản bội lại tiểu thư. Phu nhân đừng ngậm máu phun người!”
Vương Trung đứng một bên hừ lạnh nói: “Lúc bọn ta đến biệt viện, chính mắt ta đã nhìn thấy bà lấn lướt Tam tiểu thư, hất hàm sai khiến tiểu thư, không hề coi tiểu thư ra gì, bây giờ đang ở trước mặt phu nhân mà bà còn dám nói dối! Còn không mau kéo bà ta xuống!”
Trần ma ma liều mạng giãy giụa kêu gào, chỉ là không thể nào thắng nổi sức hai tên nô tài kia, trong mắt bà dần dần lộ vẻ tuyệt vọng.
Trần ma ma bị tiếng quát c0ủa bà ta dọa cho sợ tới mức cả người run như cầy sấy, ngập tràn nỗi hoảng sợ.
Hai tên nô tài nhanh chóng tiến lên, một phải một trái đè bà xuống, ép bà quỳ rạp xuống đất.
Khóe miệng Nạp Lan phu nhân khẽ cong lên, nhưng trong giọng nói bà ta lại đầy vẻ đau đớn và chán ghét: “Trần ma ma, lúc trước bà hại Hiên nhi của ta, ta chỉ hủy đi tu vi của bà, cho bà đến biệt viện là để bà lập công chuộc tội, hầu hạ Tam tiểu thư cho thật tốt. Thế nhưng bà lại ngựa quen đường cũ, không hầu hạ Tam tiểu thư cho thật tốt.”
“Lúc trước ta có thể tha cho bà, nhưng lần này vì Hột Khê đáng thương, ta không thể dung túng cho bà được nữa. Người đâu, kéo điêu nô này xuống dưới đánh một trăm cái, bất kể sống chế!”
Hiện giờ Trần ma ma chỉ là một người phàm không linh lực, bị đánh một trăm cái, bà đương nhiên là không giữ nổi mạng.
Bình luận facebook