• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Xuyên vào sách thành nữ phụ độc ác, tổng tài quyết trở mình (3 Viewers)

  • Chương 150

Từ sau khi gặp Trịnh Du Nhiên ở nhà mình, Hà Vĩnh đã có thể xác định được đối tượng mà hắn nghi ngờ.



Đơn giản hắn không bao giờ tin vào cái gọi là "trùng hợp", Trịnh Du Nhiên cố ý tiếp cận An Hân khi cô ấy thất tình, sau đó An Hân muốn đến ở nhà hắn một thời gian, sau đó Vivian bị bắt và điều kiện là phải cưới An Hân. Chuỗi sự kiện này khiến hắn nghĩ rằng, Trịnh Du Nhiên phải có vai trò gì trong đó.



Hắn trở về và cho người tập trung điều tra hành động của Trịnh Du Nhiên thời gian qua, mặt khác hắn cho người đến núi đông thành, giám sát nhà hắn chặt chẽ, đảm bảo không ai có thể đến hay đi mà họ không biết.



Quả nhiên, một lần điều tra lại ra rất nhiều manh mối.



Ví dụ như Trịnh Du Nhiên trên đường đến nhà hắn đã ghé mua cơm hộp. Ví dụ như món ăn cô chọn lại trùng hợp được anh nhìn thấy trong Video của Vivian.



Cho nên có khả năng, chủ mưu vụ bắt cóc Vivian lần này là Trịnh Du Nhiên.



Lại ví dụ như Trịnh Du Nhiên cũng từng đi một chuyến dài đến ngôi làng của một cô gái tên A Lin.



Hoặc Trịnh Du Nhiên đã từng qua lại với một thuộc hạ của Robert Nguyễn, tên đó hiện tại đang ở Bắc Thành.



Lần trước Robert Nguyễn đến Bắc Thành để điều tra tên đó, sẵn tiện đi đánh Hà Vĩnh và gặp gỡ Vivian, cũng vì vậy mà làm Hà Vĩnh điên tiết, làm mọi thứ để cản chân hắn.



Hà Vĩnh đột nhiên hối hận vì ngày đó mình quá nóng giận, nhưng nói cho cùng cũng là vì không ai biết trước tương lai mà.



Vấn đề bây giờ là họ giấu Vivian ở đâu trong nhà hắn.



Tra đi tra lại suốt một đêm, đến sáng, bộ phận âm thanh báo với hắn họ phát hiện được một âm thanh quan trọng trong hai video kia, "tiếng sóng biển".



Đến đây thì có thể xác định Vivian đang ở một kho hàng nào đó gần bờ biển, trong khu biệt thự của Hà Vĩnh ở núi đông thành.



Họ bắt đầu họp nhau phân công hành động, Robert Nguyễn thì đi bắt thuộc hạ của hắn, thanh lí môn hộ, Ngô Thời Nhân rất hào phóng cho anh mang theo rất nhiều người của mình.



Hà Vĩnh, Phong Giai Thành và Trần Gia Hưng đi cứu Vivian.



Ngô Thời Nhân và Cố Minh đi bắt Trịnh Du Nhiên.



=========©©©========



Hà Vĩnh mang theo rất nhiều người, bao vây nhà của hắn cả đường bộ lẫn đường biển.



Trịnh Du Nhiên vừa lên xe hoa rời khỏi, đoàn xe của Hà Vĩnh đã đi vào, hắn ưu tiên cứu người trước cho nên cho xe đi luôn ra hướng bờ biển.



Rồi đột nhiên họ nghe tiếng súng nổ.



Tim Hà Vĩnh và Phong Giai Thành thắt lại, tại sao lúc này lại có tiếng súng, cái tên Henry chẳng phải đã đi rồi sao? Hai tên còn lại là loại nhận tiền làm việc, chúng sẽ không dám thủ tiêu Vivian khi chưa có lệnh.



Chẳng lẽ có sự cố gì phát sinh.



Ra đến kho hàng, họ phát hiện một cái xác nằm bên trong, Vivian và một tên nữa không thấy đâu.



Hà Vĩnh điên cuồng cho người tản ra đi tìm, hy vọng tiếng súng vừa rồi không phải nhắm vào Vivian.



Họ tản ra, mỗi người một hướng bắt đầu đi tìm Vivian.



Hà Vĩnh trở lại kho hàng, nhìn xung quanh, anh dường như có thể hình dung được tình cảnh Vivian lúc đó, đặc biệt là cái xác này, bộ phận sinh dục của hắn còn đang cương cứng. Họ muốn cường bạo Vivian, sau đó, bằng cách nào đó cô đã dụ một tên đi ra ngoài, dùng mỹ nhân kế để hạ gục tên còn lại, rồi bỏ chạy.



Hà Vĩnh lập tức đi ra ngoài, vừa đi vừa nghĩ. Ra đến đây cô sẽ biết đây là nhà hắn, vậy cô sẽ muốn tìm quản gia hay ai đó để cầu cứu, cô sẽ đi đường nào? Hà Vĩnh nhìn lên con dốc, ngọn đồi hướng lên trên, con đường mòn xuyên qua rừng cây bên này là đường lớn trãi nhựa. Nếu cô đi đường nhựa thì họ đã gặp rồi, cho nên cô sẽ đi đường mòn nhỏ.



Hà Vĩnh chạy như điên theo hướng đường nhỏ, vừa chạy vừa tưởng tượng Vivian đang nghĩ cái gì.



Phong Giai Thành và Trần Gia Hưng cũng theo hắn nhưng bị bỏ rơi lại phía sau do Hà Vĩnh chạy quá nhanh.



Hà Vĩnh chạy được một lúc lâu, anh phát hiện Vivian đang nằm đường bất tỉnh, vai trúng đạn, máu vẫn đang chảy là ướt hết chiếc áo sơ mi của cô.



Hà Vĩnh lập tức gọi xe đến đón, anh cũng gọi Phong Giai Thành chuẩn bị, sau đó bế Vivian chạy đi.



Con đường mòn cách xa đường cái, Hà Vĩnh chạy càng nhanh, máu Vivian chảy càng nhiều, trái tim Hà Vĩnh như bị ai bóp nát vậy.



Anh tự trách mình làm đường mòn làm cái gì, để khu rừng này lại làm gì, phải chi trước đây quy hoạch nơi nào cũng có thể chạy xe đến có tốt hơn không.



Xe đến, Phong Giai Thành đã đợi sẵn, cả người Hà Vĩnh và Vivian đều là máu khiến ai thấy cũng hoảng hốt.



Phong Giai Thành lập tức cầm máu cho Vivian, nhưng viên đạn còn trong cơ thể cô, chưa thể cầm máu ngay được.



Họ lái xe đến nhà chính.



Sau đó tất cả như ong vỡ tổ, Phong Giai Thành lập tức chuẩn bị dụng cụ mổ lấy viên đạn cho Vivian, Trần Gia Hưng ra lệnh lục tung ngôi nhà tìm tên còn lại.



Chuẩn bị phòng phẫu thuật xong, Phong Giai Thành đi vào phòng, Hà Vĩnh cũng muốn theo nhưng bị ngăn lại.



An Hân vừa được cứu ra nhìn Hà Vĩnh từ xa, cô chưa từng thấy gương mặt anh như vậy, cô chưa từng thấy Hà Vĩnh rối loạn, mất bình tĩnh như vậy.



Cô không dám đến gần khuyên anh vì cô biết, mình hiện tại cũng bị coi là "tòng phạm", chính cô đã mượn nơi này để cho Henry trốn, tuy rằng cô bị họ gạt, nhưng Vivian bị hại đến nông nỗi này là do cô.



Nếu chị ấy có mệnh hệ nào thì đời cô coi như xong, Hà Vĩnh sẽ không tha thứ cho cô.



Phong Giai Thành phẫu thuật một lúc lâu, chạy ra bảo rằng Vivian mất máu quá nhiều, cần thêm máu bổ sung. Trong tất cả người ở đây, chỉ mình Hà Vĩnh cùng nhóm máu với Vivian.



Hà Vĩnh không hề suy nghĩ mà đồng ý để Phong Giai Thành lấy máu của anh, hết một túi máu rồi thêm một túi nữa, mặt của Hà Vĩnh cũng trở nên trắng nhợt.



Thời gian phẫu thuật càng dài, trái tim Hà Vĩnh càng khô héo.



Ngô Thời Nhân và Cố Minh đến, thấy Hà Vĩnh như vậy, họ cũng không biết nói gì cho phải.



Phong Giai Thành nói vẫn chưa đủ máu, nhưng họ đã cho trực thăng đi đến bệnh viện Phong thị lấy máu dự trữ, Trần Gia Hưng cũng đã cho người đi đón Sophia, hy vọng Vivian có thể kiên trì được tới lúc đó.



Hà Vĩnh đòi cho thêm Vivian một túi máu nữa.



Phong Giai Thành lắc đầu.



- Nếu lấy thêm nữa cậu sẽ gặp nguy hiểm, Vivian không yêu cậu, cô ấy lại đang có thai con của tôi, cậu làm vậy có đáng không?



- Tôi mặc kệ, cứ làm theo ý tôi đi, miễn sao cô ấy sống là được.



Trần Gia Hưng cũng khuyên.



- Cậu cứ chờ một chút đi, Sophia sắp tới rồi, biết đâu cô ấy có nhóm máu trùng với Tần Lam, trực thăng của chúng ta cũng đã đi được một lúc lâu, chắc cũng sắp về rồi, chờ một chút nữa thôi, cậu không cần phải mạo hiểm như vậy.



Ngô Thời Nhân không nói gì, chỉ nhìn nhìn Phong Giai Thành.



- Tôi đã quyết định rồi, đừng ai ngăn cản nữa. Giai Thành, lấy thêm một túi nữa đi.



Phong Giai Thành hỏi lại.



- Cậu xác định?



- Ừ.



Phong Giai Thành tiếp tục nói.



- Hà Vĩnh, nếu cậu có mệnh hệ nào, gia tài của cậu không phải không có ai quản, cậu vất vả bao nhiêu năm kiếm nhiều tiền như vậy để rồi không được gì, có đáng không?



- Giai Thành, sao cậu cứ nhất định ngăn cản tôi, cậu không muốn cứu Vivian sao?



- Tôi không muốn vợ và con tôi mang ơn cậu, nếu cậu có mệnh hệ nào, cô ấy sẽ áy náy suốt đời, còn cậu, sao phải vì vợ và con người khác mà đến mạng cũng không cần như vậy.



- Cô ấy là gì của cậu, tôi không cần biết, chỉ cần biết cô ấy là người tôi yêu, vậy đủ rồi. Hiện giờ cô ấy đang cần máu để cứu sống, tất cả là do tôi tự nguyện, không cần phải áy náy.



Phong Giai Thành thở dài.



- Được thôi, tôi sẽ cố gắng để cậu không có chuyện gì, nhưng không chắc chắn hoàn toàn đâu.



Hà Vĩnh nói.



- Được.



Phong Giai Thành lại cắm kim vào tay Hà Vĩnh, máu từ từ chảy vào ống dẫn rồi chảy vào túi. Gương mặt Hà Vĩnh ngày càng nhợt nhạt, khi anh cảm thấy sức mỗi lúc một yếu dần, Phong Giai Thành ghé vào tai anh nói nhỏ.



- Cảm nhận được chưa, cảm giác tử vong đang đến gần, Vivian lúc nằm trên vệ đường, nhìn máu mình chảy dần dần, chắc cũng có cảm giác như cậu lúc này, cô ấy đã đau khổ như thế nào, giãy giụa như thế nào, cậu đã cảm nhận được chưa, cô ấy phải đau khổ như vậy là vì cậu, hôm nay tôi đem toàn bộ sự đau khổ đó hoàn trả lại cho cậu.



Hà Vĩnh cảm giác sức lực mỗi lúc một yếu, hắn đã mất gần một lít máu, quá mức chịu đựng của người bình thường, cho nên cơ thể hắn dần suy kiệt.



Suy nghĩ cuối cùng của Hà Vĩnh trước lúc ngất đi là.



- Hắn có chết, cũng đáng đời lắm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom