• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New XUYÊN QUA THỜI KHÔNG ĐẾN YÊU ANH (4 Viewers)

  • Chương 33

Chương 33


9 giờ sáng, tại phòng họp Lâm thị.


Mộc Tâm ngồi ở ghế chính của bàn họp, nhìn cả phòng họp chỉ có một mình thực tập sinh ngồi ở ghế phụ làm nhiệm vụ ghi chép cuộc họp.


Mộc Tâm khẽ nhếch môi, định ra oai phủ đầu à? Nhưng tiếc là nhằm người rồi.


Mộc Tâm mở laptop ra, các ngón tay nhẹ nhàng thao tác trên bàn phím, thực tập sinh nam kia nhìn mà không biết cô định làm gì.


Khoảng 5 phút sau, bên này Mộc Tâm gõ một phím cuối cùng, cô cười khẽ một tiếng: “Ha, xong phim”.


Bên kia, trên màn hình máy tính của quản lý các phòng ban đột nhiên tối đen rồi hiện lên gương mặt lạnh tanh không cảm xúc của Mộc Tâm. Họ hơi giật mình nhìn chằm chằm màn hình, Mộc Tâm nhẹ nhàng khoan thai nhìn bọn họ qua màn hình máy tính, cô cấm dây kết nối máy tính với máy chiếu.


Thực tập sinh thấy những gì hiển thị trên máy chiếu mà sùng bái nhìn Mộc Tâm, cậu cảm thán không thôi, ôi! Thư kí Mộc ngầu quá xá.


Mộc Tâm cười mỉm nói: “Chào tất cả mọi người, chắc mọi người bận quá nên quên mất sáng nay có cuộc họp nhỉ? Nhưng không sao, tôi nhắc cho mọi người nhớ là được, hôm nay chúng ta họp về dự án đầu tư thương mại điện tử Linky”.


Cô di chuyển ghế qua một bên để mọi người thấy máy chiếu phía sau lưng mình. Cô chỉ từng phần rồi nói ra các số liệu, dẫn chứng rõ ràng làm mọi người không thể tin được. Số liệu thống kê này, chắc hẳn phải là một nhà tài chính trên năm năm mới làm ra được.


Cô gái trẻ 22 tuổi mới ra trường, lại còn là học khác chuyên ngành, mà có thể sắp xếp số liệu chi tiết rõ ràng lại chính xác như vậy. Mọi người cứ nghĩ cô đi cửa sau nên hôm nay mới ra oai phủ đầu với cô một chút để cô bớt hóng hách, không ngờ lại có cái nhìn khác về cô gái này.


Mộc Tâm nói xong, chỉ tay vào màn hình, nêu nhiệm vụ cho từng phòng ban:


“Tiêu Mỹ Lệ, quản lý phòng marketing, làm cho tôi một bản kế hoạch quảng bá dành cho Linky, sáng mai đưa cho tôi”.


Tiêu Mỹ Lệ là người khởi xướng cho công cuộc thị uy không đến họp ngày hôm nay, cô ta nhìn ngón tay Mộc Tâm như xuyên qua màn hình chỉ thẳng vào mình vậy, cô ta đổ mồ hôi lạnh, cười nói:


“Được, ngày mai tôi sẽ kêu người đưa đến cho thư kí Mộc”.


Mộc Tâm nhận được câu trả lời thì hài lòng nói tiếp: “Trịnh Kha, quản lý phòng tài chính, làm cho tôi một bản tổng kết tài chính của tập đoàn trong một năm qua, sáng mai cũng đem đến cho tôi”.


Trịnh Kha là một người đàn ông đã tứ tuần, mặt mài hiền hòa, ông mở miệng nói: “Thư kí Mộc, tổng kết một năm mà sáng ngày mai đưa cô, có phải hơi gấp gáp quá không?”.


Mộc tâm nhướng mày liễu: “Ông thấy thời gian một ngày không đủ à? Vậy tối nay đưa cho tôi cũng được”.


Trình Kha cười trừ: “Không, một ngày là đủ rồi, sáng mai tôi sẽ đưa cho cô ngay”. Ông thầm lau mồ hôi, cô gái này phong cách làm việc sao lại giống sếp vậy chứ, thật đáng sợ, chả trách sếp tuyển cô ta vào còn giao dự án lớn như vậy cho cô nữa.


Mộc Tâm gật đầu với ông một cái, tiếp tục điểm qua một lượt các tên của các quản lý phòng ban, giao nhiệm vụ cho họ và đặt thời gian hoàn thành nhiệm vụ rõ ràng.


Mọi người hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, cô vậy mà có thể nhớ hết tên của tất cả nhân viên phòng ban, còn nắm rõ cách vận hành của tập đoàn như vậy. Đúng là người sếp đích thân chọn, không phải tầm thường mà.


Xong hết mọi việc, cô mỉm cười nhìn mọi người, nói một câu cuối: “Cuộc họp diễn ra rất suông sẻ, mong rằng lần sau mọi người đừng quên thời gian họp để tôi phải tốn 5 phút nhắc mọi người. Mọi người làm việc vui vẻ”. Nói rồi cô đưa tay gõ vài cái, màn hình của các quản lý trở lại như cũ. Cô khép máy tính lại, đứng dậy đi ra cửa, trước khi đi cô xoay lại dặn dò thực tập sinh: “Lát nữa giao cho tôi một bản ghi chép cuộc họp”. Cô giẫm giày cao gót tiêu sái rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom