Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Mộc Trà không quan tâm lắm, tiếp thu xong cốt truyện liền lăn ra ngủ như chết!
Lão nương rất chi là mệt nhé!
Ngủ một giấc trực tiếp đến tận trưa hôm sau, mẫu thân nguyên chủ thấy con gái ngủ mãi chưa dậy thì liền lo lắng không thôi, gọi cô mãi cũng không dậy, nàng ôm con gái vào lòng nức nở khóc lóc lại kêu thái y đến.
Hoàng đế nghe một tin này vứt cả việc buổi triều sớm mà chạy sang
" Hoàng thượng giá đáo " công công tổng quản cao giọng
Người bước vào là một nam nhân dung mạo tuyệt thế, đối với mỹ nam mà nói chính là hơn thập phần, hắn đi nhanh đến, nữ tử còn đang ôm bảo bối trong lòng hơi ngẩng đầu.
" Vương thượng "
Đám nô tì cũng thái y cúi đầu hành lễ: " Tham Kiến hoàng thượng "
Hắn hơi phất tay
" Tiểu Nghiên thế nào? " nam nhân ngồi đến bên nàng, ôm nữ nhân vào lòng an ủi.
" Thần thiếp không biết, con bé ngủ mãi không tỉnh... vương thượng... con gái ta... con gái ta... "
Nữ nhân càng khóc càng lớn, một giọt nước mắt rơi xuống gò má Mộc Trà.
Thật là phiền, ngủ cũng không xong!
Hoàng đế hiện tại vô cùng ừm... tức giân, nói: " Thái y, con gái trẫm bị làm sao thì ngươi xác định đi "
Thái y lén lút lau mồ hôi, nói: " Hoàng thượng, cửu công chúa chỉ là ngủ chưa muốn tỉnh thôi ạ "
Mộc Trà lúc này mới mở mắt, hướng ánh mắt long lanh lên nhìn hai người trước mặt.
Quaoo, mỹ nam!
Nữ nhân ôm nàng càng chặt hơn, âu yếm lại có chút nức nở: " Tiểu Nghiên tỉnh rồi, mẫu thân lo cho con lắm đấy, con có biết không hả? Ngoan ngoan "
Lấy tay chọc chọc má Mộc Trà, mỹ nam mỉm cười, nói: " Tiểu Nghiên, con thế nào lại ngủ nhiều như vậy? Nữ nhi trường của con đâu rồi a?! "
Mộc Trà cười ngặt cả miệng! Mỹ nam này bị thần kinh rồi a! Vì sao ngươi lại đi nói chuyện tiết tháo của nữ nhi với một đứa trẻ thế?
" I i a a i o " Mộc Trà mở miệng
Tạm dịch: Mỹ nam này có chút thần kinh nha!
Mỹ nam thấy tiểu bảo bối như thế liền cười một cái tươi tắn, ôm cô vào lòng, xoa xoa lưng nhỏ, nói: " Sao, tiểu công chúa muốn nói gì với phụ hoàng sao? "
Mỹ nữ bên cạnh mỉm cười dịu dàng: " Vương thượng, chàng xem con bé ngày càng hoạt bát rồi a~ "
Mộc Trà vô cùng hai lòng với cảnh sắc này, có mỹ nam có mỹ nữ ở bên, lão nương chính là vầng hào quang!
Hoàng đế kia cũng không ở lại lâu, đến giữa buổi sáng thì rời đi, dẫu sao thì thân là một người đứng đầu một đất nước, công việc cũng không phải ít.
Mộc Trà ngoan ngoãn ngồi trong lòng mỹ nữ chơi nghịch, chiêm ngưỡng dung nhan của vị mẫu thân nguyên chủ, chỗ nào cũng đẹp đến khuynh đảo chúng sinh.
Nam nhân đẹp trai vừa rồi là phụ thân của nguyên chủ, Trình Diệp Phàm - Hoàng đế Bắc Thần quốc. Mẫu thân nàng là Khương Liễu Hy - hoàng hậu Bắc Thần quốc. Để nói thì Trình Diệp Phàm cùng Khương Liễu Hy là đôi kim đồng ngọc nữ, thành mai trúc mã từ nhỏ, sau này Trình Diệp Phàm thuận lợi lên ngai vị cửu ngũ chí tôn, việc đầu tiên chính là lập Khương Liễu Hy lên làm hậu, tuyệt không để nàng chịu thiệt thòi.
Khương Liễu Hy nhìn thực trẻ nhưng bản thân đã có đến ba đứa con, hai hoàng tử một công chúa. Hai hoàng tử, một là thái tử - Trình Hạo Tuấn, một là tam hoàng tử - Trình Hạo Minh, và một công chúa - Trình Hân Nghiên, cũng chính là nguyên thân Mộc Trà xuyên vào.
Bắc Thần quốc duy chỉ có bốn hoàng tử, nhưng lại có đến chín công chúa. Đại hoàng tử - cũng chính là thái tử Trình Hạo Tuấn và Tam hoàng tử - Trình Hạo Minh là do hoàng hậu sinh, nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử lần lượt do Nho phi cùng Diệp phi sinh ra, các công chúa thì không đáng nói đến, riêng nữ chính Trình Hiểu Nhiên thì do con gái của tội phạm triều đình - Lý Hinh Liên sinh ra...
Chơi rồi ăn, ăn rồi ngủ, mỗi ngày cữ như thế qua đi, Mộc Trà vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại. Thoáng chốc đã hơn một tháng qua đi, thời gian này Mộc Trà vô cùng " chăm chỉ " ngủ nghỉ, lâu lâu sẽ tập tành đi lại, tuy chưa biết đi nhưng cô đã bắt đầu tập viết.
Với cái miệng phát âm chưa tròn chữ này thì lão nương không thể làm nên nghiệp lớn được!
" Ẫu Thân, Nghiên Nhiên uốn iết ữ " Mộc Trà bập bẹ nói
Tạm dịch: Mẫu thân, Nghiên Nghiên muốn viết chữ!
Khương Liễu Hy nhìn xuống tiểu bảo bối đang bày tỏ ở bên dưới không khỏi cười một cái, con gái nàng một ngày đẹp trời đột nhiên mở miệng gọi " Mẫu thân " làm nàng bị doạ một phen, Trình Diệp Phàm biết chuyện này cũng rất vui mừng, liền ở lại Tường Hy cung đến mấy ngày.
Mộc Trà bắt đầu tập viết chữ, nét chữ vô cùng siêu vẹo nhìn thực vô cùng xấu!
Lão nương không thể chấp nhận được sự thật này a a
Lão nương rất chi là mệt nhé!
Ngủ một giấc trực tiếp đến tận trưa hôm sau, mẫu thân nguyên chủ thấy con gái ngủ mãi chưa dậy thì liền lo lắng không thôi, gọi cô mãi cũng không dậy, nàng ôm con gái vào lòng nức nở khóc lóc lại kêu thái y đến.
Hoàng đế nghe một tin này vứt cả việc buổi triều sớm mà chạy sang
" Hoàng thượng giá đáo " công công tổng quản cao giọng
Người bước vào là một nam nhân dung mạo tuyệt thế, đối với mỹ nam mà nói chính là hơn thập phần, hắn đi nhanh đến, nữ tử còn đang ôm bảo bối trong lòng hơi ngẩng đầu.
" Vương thượng "
Đám nô tì cũng thái y cúi đầu hành lễ: " Tham Kiến hoàng thượng "
Hắn hơi phất tay
" Tiểu Nghiên thế nào? " nam nhân ngồi đến bên nàng, ôm nữ nhân vào lòng an ủi.
" Thần thiếp không biết, con bé ngủ mãi không tỉnh... vương thượng... con gái ta... con gái ta... "
Nữ nhân càng khóc càng lớn, một giọt nước mắt rơi xuống gò má Mộc Trà.
Thật là phiền, ngủ cũng không xong!
Hoàng đế hiện tại vô cùng ừm... tức giân, nói: " Thái y, con gái trẫm bị làm sao thì ngươi xác định đi "
Thái y lén lút lau mồ hôi, nói: " Hoàng thượng, cửu công chúa chỉ là ngủ chưa muốn tỉnh thôi ạ "
Mộc Trà lúc này mới mở mắt, hướng ánh mắt long lanh lên nhìn hai người trước mặt.
Quaoo, mỹ nam!
Nữ nhân ôm nàng càng chặt hơn, âu yếm lại có chút nức nở: " Tiểu Nghiên tỉnh rồi, mẫu thân lo cho con lắm đấy, con có biết không hả? Ngoan ngoan "
Lấy tay chọc chọc má Mộc Trà, mỹ nam mỉm cười, nói: " Tiểu Nghiên, con thế nào lại ngủ nhiều như vậy? Nữ nhi trường của con đâu rồi a?! "
Mộc Trà cười ngặt cả miệng! Mỹ nam này bị thần kinh rồi a! Vì sao ngươi lại đi nói chuyện tiết tháo của nữ nhi với một đứa trẻ thế?
" I i a a i o " Mộc Trà mở miệng
Tạm dịch: Mỹ nam này có chút thần kinh nha!
Mỹ nam thấy tiểu bảo bối như thế liền cười một cái tươi tắn, ôm cô vào lòng, xoa xoa lưng nhỏ, nói: " Sao, tiểu công chúa muốn nói gì với phụ hoàng sao? "
Mỹ nữ bên cạnh mỉm cười dịu dàng: " Vương thượng, chàng xem con bé ngày càng hoạt bát rồi a~ "
Mộc Trà vô cùng hai lòng với cảnh sắc này, có mỹ nam có mỹ nữ ở bên, lão nương chính là vầng hào quang!
Hoàng đế kia cũng không ở lại lâu, đến giữa buổi sáng thì rời đi, dẫu sao thì thân là một người đứng đầu một đất nước, công việc cũng không phải ít.
Mộc Trà ngoan ngoãn ngồi trong lòng mỹ nữ chơi nghịch, chiêm ngưỡng dung nhan của vị mẫu thân nguyên chủ, chỗ nào cũng đẹp đến khuynh đảo chúng sinh.
Nam nhân đẹp trai vừa rồi là phụ thân của nguyên chủ, Trình Diệp Phàm - Hoàng đế Bắc Thần quốc. Mẫu thân nàng là Khương Liễu Hy - hoàng hậu Bắc Thần quốc. Để nói thì Trình Diệp Phàm cùng Khương Liễu Hy là đôi kim đồng ngọc nữ, thành mai trúc mã từ nhỏ, sau này Trình Diệp Phàm thuận lợi lên ngai vị cửu ngũ chí tôn, việc đầu tiên chính là lập Khương Liễu Hy lên làm hậu, tuyệt không để nàng chịu thiệt thòi.
Khương Liễu Hy nhìn thực trẻ nhưng bản thân đã có đến ba đứa con, hai hoàng tử một công chúa. Hai hoàng tử, một là thái tử - Trình Hạo Tuấn, một là tam hoàng tử - Trình Hạo Minh, và một công chúa - Trình Hân Nghiên, cũng chính là nguyên thân Mộc Trà xuyên vào.
Bắc Thần quốc duy chỉ có bốn hoàng tử, nhưng lại có đến chín công chúa. Đại hoàng tử - cũng chính là thái tử Trình Hạo Tuấn và Tam hoàng tử - Trình Hạo Minh là do hoàng hậu sinh, nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử lần lượt do Nho phi cùng Diệp phi sinh ra, các công chúa thì không đáng nói đến, riêng nữ chính Trình Hiểu Nhiên thì do con gái của tội phạm triều đình - Lý Hinh Liên sinh ra...
Chơi rồi ăn, ăn rồi ngủ, mỗi ngày cữ như thế qua đi, Mộc Trà vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại. Thoáng chốc đã hơn một tháng qua đi, thời gian này Mộc Trà vô cùng " chăm chỉ " ngủ nghỉ, lâu lâu sẽ tập tành đi lại, tuy chưa biết đi nhưng cô đã bắt đầu tập viết.
Với cái miệng phát âm chưa tròn chữ này thì lão nương không thể làm nên nghiệp lớn được!
" Ẫu Thân, Nghiên Nhiên uốn iết ữ " Mộc Trà bập bẹ nói
Tạm dịch: Mẫu thân, Nghiên Nghiên muốn viết chữ!
Khương Liễu Hy nhìn xuống tiểu bảo bối đang bày tỏ ở bên dưới không khỏi cười một cái, con gái nàng một ngày đẹp trời đột nhiên mở miệng gọi " Mẫu thân " làm nàng bị doạ một phen, Trình Diệp Phàm biết chuyện này cũng rất vui mừng, liền ở lại Tường Hy cung đến mấy ngày.
Mộc Trà bắt đầu tập viết chữ, nét chữ vô cùng siêu vẹo nhìn thực vô cùng xấu!
Lão nương không thể chấp nhận được sự thật này a a
Bình luận facebook