Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-151
Chương 151: Liên hoa nhiễm huyết (19)
Hóa ra nhi quỷ là cháu của hai lão nhân gia này, thật ra hai lão nhân gia còn có một đứa con gái nữa, tuy rằng là con nhưng họ lại chẳng thèm để ý đến đứa con gái tầm thường này mà chỉ lo cho đại ca, cùng nhị tỷ của cô.
Mẹ của nhi quỷ từ nhỏ đã lớn lên trong sự lạnh nhạt của cha mẹ, dần dần tính tình cũng càng khép kính hơn nhưng lại không ngờ vào một ngày người cha của nhi quỷ sẽ đến đây làm.
Tính cách của cha nhi quỷ vô cùng vui vẻ lại hay thích đùa làm cho mẹ nhi quỷ cười suốt, hai người cũng ngầm si tình với nhau, nhưng có lẽ đều không ngờ nhất là hai người lại gan đến việc trao thân cho nhau.
Đương nhiên việc đó hai lão nhân gia không biết, bọn họ vốn đâu để tâm đến mẹ nhi quỷ nên làm sao có thể biết chuyện này.
Lúc mà hai người bọn họ biết thì mẹ của nhi quỷ đã có nó chừng một tháng rồi.
Chuyện nhi nữ có con mà chưa xuất giá hơn nữa lại là con của gia nhân trong nhà, chuyện này đương nhiên không thể để cho người ngoài biết được. Thế là hai lão nhân gia cho người giết cha của nhi quỷ thậm chí còn quá đáng đến mức mặc kệ mẹ nhi quỷ phản kháng cỡ nào đều để cho người dùng đao mổ bụng lấy nhi quỷ khi đó chỉ là một cái bào thai nhỏ ra. Quả nhiên là một đôi không có nhân tính ngay cả cháu và con gái mình cũng nhẫn tâm ra tay.
Mẹ nhi quỷ chứng kiến cảnh người mình yêu bị chính cha mẹ mình giết hại rồi lại tiếp tục chứng kiến cảnh đứa con chỉ mới là cái bào thai một tháng tuổi bị lấy ra khỏi người nàng, cuối cùng uất ức hận thù mà chết. Nhi quỷ lúc đó còn nhỏ không đủ sự hận thù nên mẹ của nhi quỷ đã chịu đưa hết oán khí cho con mình nhờ như vậy nên nhi quỷ mới có oán khí nhiều hơn hai mươi năm lại thêm những kẻ tiên giả tự do tu vi thấp bị nó hấp thụ nên oán khí lên tận hơn trăm năm, chứ dựa vào nó thật sự mười năm cũng chẳng được
Hạ Hạ im lặng không nói gì chỉ là ánh mắt có hơi xa xôi nhìn chằm chằm nhi quỷ hay nói một cách chính xác hơn là cô đang thông qua nhi quỷ muốn nhìn thấy cô gái tội nghiệp bị cha mẹ mình đối xử tệ bạc như thế.
Vạn Cố Trì sau khi nghe xong nhíu mày nói: "Cho dù có như thế thì ngươi cũng không thể tự ý hại người."
Hạ Hạ liếc nhìn y, khinh bỉ nói: "Chẳng lẽ ngươi kêu nó báo quan? Mẹ cha nó lúc đó đều chết, ngay cả nó cũng chỉ là cái bào thai nhỏ, ngươi bảo nó báo quan kiểu gì?"
Vạn Cố Trì bị cô nói đến không biết đường trả lời song song đó y cũng không tán thành về cách nói này của Hạ Hạ: "Ý ngươi chính là muốn nó giết hai lão nhân gia kia?"
Hạ Hạ hừ một tiếng nói: "Ta chưa từng nói câu đơ." Bất ngờ ống tay áo của cô bỗng dưng bị ai đó kéo lấy, Dạ Nhạc nhìn chằm chằm cô, tay chỉ dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng kéo lấy góc áo y phục, ánh mắt long lanh nhìn Hạ Hạ tựa như có điều muốn nói.
Trái tim của Hạ Hạ cũng vì điều này làm cho mềm nhũn rồi.
Boss nhà cô sao có thể dễ thương như thế chứ?! A a a a dễ thương quá đi!!!
Mặc cho nội tâm gào thét vẻ mặt Hạ Hạ chẳng có chút biến đổi hỏi Dạ Nhạc: "Ngươi muốn làm gì?"
Dạ Nhạc chỉ nhi quỷ trên tay cô: "Sư phụ, chúng ta cứu nó được không?"
Hạ Hạ nhìn nhi quỷ rồi lại nhìn Dạ Nhạc, Dạ Nhạc thấy cô nhìn mình như thế tưởng rằng bản thân đã nói điều gì sai liền cúi đầu nhận lỗi: "Con xin lỗi, con chẳng qua chỉ thấy nó tội nghiệp nên muốn giúp nó thôi."
Nhi quỷ cũng thật không ngờ Dạ Nhạc lại đứng ra cầu tình giúp nó, nó cũng từ gặp qua rất nhiều tên tiên nhân chẳng đáng tin rồi lần nào cũng bị nó lừa vào ảo cảnh rồi bị nó hấp thụ hết, nó cũng từng nghĩ bản thân sẽ nhờ ai đó giúp nhưng mà lần nào muốn nói với những kẻ tu tiên đó còn chưa kịp nói thì khi thấy nó bọn chúng đã ra tay rồi mặc kệ lời giải thích của nó.
Nhi quỷ chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ, chết khi bào thai chỉ mới một tháng tuổi qua từng ấy năm thì tính đến bây giờ cũng chưa đầy năm tuổi, vẫn là con nít khi bị thương vẫn sẽ buồn, vẫn sẽ tủi thân khi gặp kẹo cũng sẽ trở nên vui vẻ.
Có điều nhi quỷ thân đã là quỷ rồi thì không phải có kẹo liên vui mà khi gặp chuyện gì quá hạnh phúc thì nó sẽ khóc, tiếc vì nó là quỷ nên sẽ không có nước mắt.
Nhi quỷ thật sự không ngờ có ngày sẽ có người chủ động muốn giúp nó, hơn nữa kẻ này lúc nãy còn đánh với nó.
Thật tuyệt vời hơn nếu sư phụ của người giúp nó vừa rồi không đâm nó một kiếm. Nó muốn vị bạch y kia giúp nhưng lời lúc nãy của vị bạch y nói ra làm nó không có hảo cảm.
Vẫn để người phụ nữ ác độc này giúp nó thì hơn.
Hóa ra nhi quỷ là cháu của hai lão nhân gia này, thật ra hai lão nhân gia còn có một đứa con gái nữa, tuy rằng là con nhưng họ lại chẳng thèm để ý đến đứa con gái tầm thường này mà chỉ lo cho đại ca, cùng nhị tỷ của cô.
Mẹ của nhi quỷ từ nhỏ đã lớn lên trong sự lạnh nhạt của cha mẹ, dần dần tính tình cũng càng khép kính hơn nhưng lại không ngờ vào một ngày người cha của nhi quỷ sẽ đến đây làm.
Tính cách của cha nhi quỷ vô cùng vui vẻ lại hay thích đùa làm cho mẹ nhi quỷ cười suốt, hai người cũng ngầm si tình với nhau, nhưng có lẽ đều không ngờ nhất là hai người lại gan đến việc trao thân cho nhau.
Đương nhiên việc đó hai lão nhân gia không biết, bọn họ vốn đâu để tâm đến mẹ nhi quỷ nên làm sao có thể biết chuyện này.
Lúc mà hai người bọn họ biết thì mẹ của nhi quỷ đã có nó chừng một tháng rồi.
Chuyện nhi nữ có con mà chưa xuất giá hơn nữa lại là con của gia nhân trong nhà, chuyện này đương nhiên không thể để cho người ngoài biết được. Thế là hai lão nhân gia cho người giết cha của nhi quỷ thậm chí còn quá đáng đến mức mặc kệ mẹ nhi quỷ phản kháng cỡ nào đều để cho người dùng đao mổ bụng lấy nhi quỷ khi đó chỉ là một cái bào thai nhỏ ra. Quả nhiên là một đôi không có nhân tính ngay cả cháu và con gái mình cũng nhẫn tâm ra tay.
Mẹ nhi quỷ chứng kiến cảnh người mình yêu bị chính cha mẹ mình giết hại rồi lại tiếp tục chứng kiến cảnh đứa con chỉ mới là cái bào thai một tháng tuổi bị lấy ra khỏi người nàng, cuối cùng uất ức hận thù mà chết. Nhi quỷ lúc đó còn nhỏ không đủ sự hận thù nên mẹ của nhi quỷ đã chịu đưa hết oán khí cho con mình nhờ như vậy nên nhi quỷ mới có oán khí nhiều hơn hai mươi năm lại thêm những kẻ tiên giả tự do tu vi thấp bị nó hấp thụ nên oán khí lên tận hơn trăm năm, chứ dựa vào nó thật sự mười năm cũng chẳng được
Hạ Hạ im lặng không nói gì chỉ là ánh mắt có hơi xa xôi nhìn chằm chằm nhi quỷ hay nói một cách chính xác hơn là cô đang thông qua nhi quỷ muốn nhìn thấy cô gái tội nghiệp bị cha mẹ mình đối xử tệ bạc như thế.
Vạn Cố Trì sau khi nghe xong nhíu mày nói: "Cho dù có như thế thì ngươi cũng không thể tự ý hại người."
Hạ Hạ liếc nhìn y, khinh bỉ nói: "Chẳng lẽ ngươi kêu nó báo quan? Mẹ cha nó lúc đó đều chết, ngay cả nó cũng chỉ là cái bào thai nhỏ, ngươi bảo nó báo quan kiểu gì?"
Vạn Cố Trì bị cô nói đến không biết đường trả lời song song đó y cũng không tán thành về cách nói này của Hạ Hạ: "Ý ngươi chính là muốn nó giết hai lão nhân gia kia?"
Hạ Hạ hừ một tiếng nói: "Ta chưa từng nói câu đơ." Bất ngờ ống tay áo của cô bỗng dưng bị ai đó kéo lấy, Dạ Nhạc nhìn chằm chằm cô, tay chỉ dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng kéo lấy góc áo y phục, ánh mắt long lanh nhìn Hạ Hạ tựa như có điều muốn nói.
Trái tim của Hạ Hạ cũng vì điều này làm cho mềm nhũn rồi.
Boss nhà cô sao có thể dễ thương như thế chứ?! A a a a dễ thương quá đi!!!
Mặc cho nội tâm gào thét vẻ mặt Hạ Hạ chẳng có chút biến đổi hỏi Dạ Nhạc: "Ngươi muốn làm gì?"
Dạ Nhạc chỉ nhi quỷ trên tay cô: "Sư phụ, chúng ta cứu nó được không?"
Hạ Hạ nhìn nhi quỷ rồi lại nhìn Dạ Nhạc, Dạ Nhạc thấy cô nhìn mình như thế tưởng rằng bản thân đã nói điều gì sai liền cúi đầu nhận lỗi: "Con xin lỗi, con chẳng qua chỉ thấy nó tội nghiệp nên muốn giúp nó thôi."
Nhi quỷ cũng thật không ngờ Dạ Nhạc lại đứng ra cầu tình giúp nó, nó cũng từ gặp qua rất nhiều tên tiên nhân chẳng đáng tin rồi lần nào cũng bị nó lừa vào ảo cảnh rồi bị nó hấp thụ hết, nó cũng từng nghĩ bản thân sẽ nhờ ai đó giúp nhưng mà lần nào muốn nói với những kẻ tu tiên đó còn chưa kịp nói thì khi thấy nó bọn chúng đã ra tay rồi mặc kệ lời giải thích của nó.
Nhi quỷ chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ, chết khi bào thai chỉ mới một tháng tuổi qua từng ấy năm thì tính đến bây giờ cũng chưa đầy năm tuổi, vẫn là con nít khi bị thương vẫn sẽ buồn, vẫn sẽ tủi thân khi gặp kẹo cũng sẽ trở nên vui vẻ.
Có điều nhi quỷ thân đã là quỷ rồi thì không phải có kẹo liên vui mà khi gặp chuyện gì quá hạnh phúc thì nó sẽ khóc, tiếc vì nó là quỷ nên sẽ không có nước mắt.
Nhi quỷ thật sự không ngờ có ngày sẽ có người chủ động muốn giúp nó, hơn nữa kẻ này lúc nãy còn đánh với nó.
Thật tuyệt vời hơn nếu sư phụ của người giúp nó vừa rồi không đâm nó một kiếm. Nó muốn vị bạch y kia giúp nhưng lời lúc nãy của vị bạch y nói ra làm nó không có hảo cảm.
Vẫn để người phụ nữ ác độc này giúp nó thì hơn.
Bình luận facebook