Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 571
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sau khi từ hải đảo trở về, Thẩm Minh phải bận rộn chuyện của mình, đại đa số thời điểm Sơ Tranh đều ở một mình.
Kế hoạch lúc trước của Thẩm Minh chính là như vậy, nhưng mỗi lần trông thấy trong nhà lạnh lẽo, dáng vẻ khi cô ở một mình, lại vô cùng không nỡ, muốn đưa cô ra ngoài đi dạo một chút.
Sơ Tranh đối với lần này vô cùng không cảm kích.
Ra ngoài Vương bát đản liền nghĩ cách bắt cô phá sản!
Cô chỉ muốn yên tĩnh nằm!
Tại sao phải ép cô ra ngoài!
Hắn là ma quỷ sao!
Sau khi thông báo trúng tuyển được gửi đến, Sơ Tranh nghe được từ chỗ tiểu mập mạp, Tống Cảnh và Bạch Vũ Dao cũng học cùng trường với mình.
Mặc dù tiểu mập mạp không thi đậu, nhưng cuối cùng vẫn một khóc hai nháo ba treo cổ, rốt cuộc cũng được vào trường Sơ Tranh học.
Ngày đầu tiên khai giảng, Tống Cảnh và Bạch Vũ Dao liền trở thành đôi tình nhân thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng không qua mấy ngày, trường học liền bắt đầu lan truyền tin tức lúc trước Bạch Vũ Dao cướp vị hôn phu của người ta.
"Thẩm Sơ Tranh." Bạch Vũ Dao đỏ mắt chặn đường Sơ Tranh: "Cậu có ý gì?"
Sơ Tranh: "..."
Nước mắt của Bạch Vũ Dao đảo quanh hốc mắt, lên án nói: "Vì sao cậu phải làm vậy? Cậu muốn hủy hoại cuộc sống của tôi, cậu mới hài lòng đúng không?"
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Tôi làm gì?"
"Lời đồn trong trường học, có phải cậu truyền ra không?" Chuyện kia đã qua lâu như vậy, bây giờ cũng đã lên đại học, sao lại truyền ra được chứ.
Chuyện này chắc chắn là cô làm ra!
Sơ Tranh tiếp tục mặt lạnh lùng: "Không phải."
Tại sao lại chụp lên đầu cô?
Liên quan gì đến cô chứ!
Trời cao cứ không quen nhìn một nhóc đáng thương như cô sao? !
"Dám làm mà không dám nhận, Thẩm Sơ Tranh cậu là loại người gì thế hả!" Bạch Vũ Dao không thèm lựa lời nói nữa.
"Tôi không phải loại." Cô là một cô gái, loại ở đâu ra?
"..." Bạch Vũ Dao trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Sơ Tranh, đáy lòng hận ý sinh sôi: "Thẩm Sơ Tranh, cậu chờ đó cho tôi!"
Sơ Tranh nhìn Bạch Vũ Dao rời đi, có chút không hiểu.
Chờ làm gì?
Ta có bệnh sao?
Lúc tan học, Sơ Tranh nhận được một cú điện thoại.
Trước đó Vương bát đản phát cho cô một loạt nhiệm vụ phá sản thu mua, phía dưới Sơ Tranh có một đoàn đội nhỏ để thu mua.
Người gọi điện thoại chính là người phụ trách đoàn đội ấy.
"Thẩm tiểu thư, tôi điều tra được một chút việc..."
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sau khi từ hải đảo trở về, Thẩm Minh phải bận rộn chuyện của mình, đại đa số thời điểm Sơ Tranh đều ở một mình.
Kế hoạch lúc trước của Thẩm Minh chính là như vậy, nhưng mỗi lần trông thấy trong nhà lạnh lẽo, dáng vẻ khi cô ở một mình, lại vô cùng không nỡ, muốn đưa cô ra ngoài đi dạo một chút.
Sơ Tranh đối với lần này vô cùng không cảm kích.
Ra ngoài Vương bát đản liền nghĩ cách bắt cô phá sản!
Cô chỉ muốn yên tĩnh nằm!
Tại sao phải ép cô ra ngoài!
Hắn là ma quỷ sao!
Sau khi thông báo trúng tuyển được gửi đến, Sơ Tranh nghe được từ chỗ tiểu mập mạp, Tống Cảnh và Bạch Vũ Dao cũng học cùng trường với mình.
Mặc dù tiểu mập mạp không thi đậu, nhưng cuối cùng vẫn một khóc hai nháo ba treo cổ, rốt cuộc cũng được vào trường Sơ Tranh học.
Ngày đầu tiên khai giảng, Tống Cảnh và Bạch Vũ Dao liền trở thành đôi tình nhân thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng không qua mấy ngày, trường học liền bắt đầu lan truyền tin tức lúc trước Bạch Vũ Dao cướp vị hôn phu của người ta.
"Thẩm Sơ Tranh." Bạch Vũ Dao đỏ mắt chặn đường Sơ Tranh: "Cậu có ý gì?"
Sơ Tranh: "..."
Nước mắt của Bạch Vũ Dao đảo quanh hốc mắt, lên án nói: "Vì sao cậu phải làm vậy? Cậu muốn hủy hoại cuộc sống của tôi, cậu mới hài lòng đúng không?"
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Tôi làm gì?"
"Lời đồn trong trường học, có phải cậu truyền ra không?" Chuyện kia đã qua lâu như vậy, bây giờ cũng đã lên đại học, sao lại truyền ra được chứ.
Chuyện này chắc chắn là cô làm ra!
Sơ Tranh tiếp tục mặt lạnh lùng: "Không phải."
Tại sao lại chụp lên đầu cô?
Liên quan gì đến cô chứ!
Trời cao cứ không quen nhìn một nhóc đáng thương như cô sao? !
"Dám làm mà không dám nhận, Thẩm Sơ Tranh cậu là loại người gì thế hả!" Bạch Vũ Dao không thèm lựa lời nói nữa.
"Tôi không phải loại." Cô là một cô gái, loại ở đâu ra?
"..." Bạch Vũ Dao trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Sơ Tranh, đáy lòng hận ý sinh sôi: "Thẩm Sơ Tranh, cậu chờ đó cho tôi!"
Sơ Tranh nhìn Bạch Vũ Dao rời đi, có chút không hiểu.
Chờ làm gì?
Ta có bệnh sao?
Lúc tan học, Sơ Tranh nhận được một cú điện thoại.
Trước đó Vương bát đản phát cho cô một loạt nhiệm vụ phá sản thu mua, phía dưới Sơ Tranh có một đoàn đội nhỏ để thu mua.
Người gọi điện thoại chính là người phụ trách đoàn đội ấy.
"Thẩm tiểu thư, tôi điều tra được một chút việc..."
Bình luận facebook