• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New XUYÊN NHANH: KÍ CHỦ CÙNG TA ĐI BẮT YÊU QUÁI (1 Viewer)

  • Chương 30: Ảnh Hậu Phú Bà Vô Cùng Soái Ca (12)

Sân bay vào sáng sớm tuy không thể nói là vắng nhưng người cũng không đông. Cả hai đi vào bên trong rất dễ dàng mà không bị phát hiện.



Máy bay vừa cất cánh, Quân Dao liền cảm thấy cả người nôn nao khó chịu. Cô xem trên phim thần tượng rõ ràng là người ta không có nói đến việc này! Trên phim nhân vật chính còn ngắm trời, ngắm mây mà giờ cô chỉ có thể kè kè bên cái túi bóng.



Tai cô chỉ thấy ù ù nặng trĩu, mệt thật đấy. Quân Dao không khỏi nhíu mày khó chịu. Máy bay cất cánh chưa lâu cô đã tàn như thế này, mấy tiếng sau chắc chắn cô sẽ ngất trên này luôn.



Minh Thần thấy Quân Dao không ổn bèn đưa tay mát xa đầu cho cô. Một đợt dễ chịu truyền từ đại não đi đến khắp cơ thể. Cô thả lỏng cơ thể, mặc cho mi mắt nặng trĩu đổ ập xuống.



Xác nhận nữ nhân bên cạnh đã ngủ, Minh Thần nhẹ nhàng kéo cô vào lòng vuốt ve, yêu chiều hôn lên đôi mắt đã nhắm chặt.



- Ngủ ngon.



Sau mấy tiếng ngồi máy bay mệt mỏi thì cô và hắn cũng đã đặt chân đến mảnh đất Paris đầy lãng mạn.



Minh Thần và cô vừa ra cổng liền thấy một chiếc đã đỗ sẵn. Hắn nhanh chóng kéo cô lên rồi rồi rời khỏi sân bay.



Thành phố thời trang vô cùng đẹp, đẹp đến nao lòng. Hai bên đường là những cửa tiệm mang đậm " phong cách Paris ". Hình ảnh những cô gái, chàng trai mái tóc vàng óng ả hẹn hò trên phố càng khiến cô trở nên háo hức thêm.



Chiếc xe chậm dần rồi dừng hẳn trước một căn biệt thự nhỏ. Cô rất thích ngôi nhà này, không quá lớn nhưng rất ấm áp.



Minh Thần mở cửa, bên trong nhà tuy đã lâu không ai đến nhưng lại rất sạch sẽ. Hắn ta đi đến tủ, lại lấy ra hai chiếc dép bông.



Quân Dao có chút ngờ nghệch.



- Sao anh mua hai cái thế?



Minh Thần vừa lấy dép đi vào cho cô vừa nhìn cô cười, cất giọng trầm ấm.



- Một chiếc cho em.



- Thế nếu em không yêu anh mà yêu người khác thì sao?



- Anh sẽ chặt chân em đem ngâm rượu.



... Cái này là câu nói của cô. Cướp bản quyền trắng trợn như vậy sao?



Cả hai sau khi đã đem đồ lên trên phòng xong liền đi ra phố dạo. Quân Dao ra đến phố thì bỗng trở nên vô cùng trẻ con.



- Minh Thần, anh nói xem, con gà này có phải rất dễ thương không?



- Không bằng em.



- Xì.



Quân Dao "xì" một cái rồi bỏ mặc Minh Thần đi đến một quán Pizza.



Cô đang tính gọi món thì chợt nhận ra... Cô không biết tiếng Pháp! Quân Dao mặt ỉu xìu đi ra chỗ Minh Thần.



- Minh Thần...



- Hửm?



- Em đói...



- Vậy em ra tiệm kia gọi đồ ăn đi, anh sẽ ra sau.



- Em không biết tiếng Pháp.



Quân Dao vừa nói vừa bày ra bộ dạng ủy khuất là Mình Thần có chút buồn cười. Hắn xoa mái tóc của cô đến bù xù rồi nhanh chân kéo cô ra quán.



- Xin chào, chúng tôi muốn một phần pizza.



- Quý khách muốn loại pizza nào?



- Pizza hải sản phô mai.



- Xin hãy chờ một lát.



Quân Dao nghe hai người kia nói mà tai chỉ lọt vài chữ " là ban dua ". Đưa đôi mắt hình ngôi sao nhìn Minh Thần, cô khen thưởng.



- Tiểu Thần Thần thật giỏi!



- Tiểu Thần Thần?



- Không thích sao?



- Rất thích.



Hắn ta vốn dĩ rất không thích những cái biệt danh trẻ con như vậy, nhưng mà cô ngoại lệ của hắn mà? Trách sao nổi.



Ăn uống no say, cả hai người tiến đến công viên. Hiện tời trời cũng đã tối, Quân Dao nhìn vòng quay khổng lồ liền cảm thấy thích thú vô cùng.



Cô vội nắm lấy bàn tay của người đàn ông mà lắc lư.



- Em thích chơi cái kia?



Minh Thần nhìn theo ánh mắt của Quân Dao thì miệng khẽ cười lên nụ cười hình bán nguyệt. Vòng quay mặt trời này làm hắn nhớ đến một truyền thuyết.



Cô và hắn bây giờ đang yên vị trên một toa của vòng quay. Bánh xe mặt trời bắt đầu chuyển động, càng lên cao, khung cảnh của toàn thành phố càng được thu nhỏ vào tầm mắt.



Quân Dao không dấu nổi phấn khích mà cười lên như đứa trẻ, một lát sau liền đứng lên nhìn sát vào tấm kính.



Đột nhiên bánh xe bị rung một cái, cô mất đà ngã xuống. Minh Thần thấy vậy liền nhanh tay kéo cô về phía mình. Than ảnh nhỏ nhắn cứ vậy mà nằm gọn trong vòng ôm vững trãi của người đàn ông.



Cả hai cứ nhìn nhau hồi lôi, cả không gian nhỏ cứ như vậy mà ngập tràn hương vị ám muội, không khí cũng trở nên nóng như lửa đốt.



Quân Dao vòng tay qua đầu hắn, đầu nhỏ tiến về phía trước. Đôi môi hồng nhuận ướt át vừa khít đặt lên đôi môi mỏng của người đàn ông. Minh Thần cười nhẹ một cái rồi đưa đôi bàn tay to lớn qua gáy nữ nhân, giữ chặt lại. Lưỡi của hắn như hung hãn hút hết mật ngọt của người phụ nữ. Bánh xe của họ vừa kịp lên trên cao nhất.



Sau khi đã xuống đất, Quân Dao liền phi ra khỏi cửa, chạy đến bên phiến đá ngồi thụp xuống ôm mặt. Cô điên thật rồi! Vậy mà lại không nhịn được hôn hắn.



[ Kí chủ bạo quá đi! Tăng 5% hảo cảm rồi nè ]



Tăng hảo cảm?



" Đúng vậy! Ta chỉ hôn hắn vì nhiệm vụ chứ tuyệt nhiên không phải do ta thèm khát! "



[ Ta đâu có nói gì kí chủ? ]



Cô chỉ nghe được giọng nói của hệ thống những cũng thừa biết nó hiện giờ đang che miệng cười hắc hắc.



" A Liên! "



[ Hệ thống đã ngắt kết nối. ]



Chuồn nhanh thật.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom