Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Ảnh Hậu Phú Bà Vô Cùng Soái Ca (11)
" Phong Tình " sau khi lên sóng được một tập liền thu về một lượng theo dõi đông đảo. Nữ chủ Tố An Nhi cũng vì thế mà tăng lên thành diễn viên hạng B.
Quân Dao dạo gần đây không có lịch trình gì nên chỉ nằm ườn ở nhà, xem phim, ăn, ngủ rồi gọi điện với Minh Thần.
- Dao Dao, em có muốn đi du lịch không?
- Đi du lịch sao?
Quân Dao ngạc nhiên hỏi lại hắn. Cô thích được xuyên vào vi diện Showbiz vì làm người nổi tiếng sẽ được đi đây đi đó. Chỉ là hơi xui cho cô, từ lúc xuyên vào đến giờ tuyệt nhiên chău từng có một lần rời khỏi thành phố.
- Tất nhiên là em sẽ đi!
- Em muốn đi đâu?
- Hừm... Tùy anh chọn.
- Được rồi, ngủ đi, sáng sớm mai sẽ khởi hành.
- Vâng, anh ngủ ngon.
Quân Dao hí hửng cúp máy rồi leo lên giường ngủ. Chỉ là vừa chợp mắt liền nhận ra có gì đó không đúng lắm. Cô với lật điện thoại, bật lên. Bây giờ là mười hai giờ kém. Ừ, mười hai giờ kém. Minh Thần nói sáng mai sẽ đi sớm. Chết cô rồi!
Quân Dao chạy vọt khỏi giường, lật đật đi tìm va-li nhưng tìm mãi không thấy. Bất quá cô đành phải đến trước phòng chị Hạ, lịch sự gõ cửa.
An Hạ bên trong mơ được cùng một anh chàng đẹp trai phát cơm tró, đang tay trong tay tiến vào lễ đường liền bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc. Tất nhiên tâm trạng không vui, hậm hực ra mở cửa.
Dẫu biết người ở cửa là cô diễn viên do mình quản lí nhưng khi nhìn thấy bộ mặt cà lơ phất phơ thiếu đòn kia thì một cỗ bực tức liền ập tới.
An Hạ xắn tay áo lên, mặt đen lại, ngũ quan nhăn nhó đến khó coi.
- Nửa đêm em đến đây làm gì?
Quân Dao nhìn bộ dạng của An Hạ liền bất giác rùng mình một cái. Đầu nhỏ không ngừng suy nghĩ nên nói gì, bây giờ chỉ cần cô nói sai, chắc chắn An Hạ sẽ không tha cho cô.
- À, chị có thấy cái va-li ở đâu không?
- Va-li? Ở trong phòng chị kìa. Nhưng mà em lấy nó để làm gì?
An Hạ có chút ngơ ngốc trước câu hỏi của cô nhưng vẫn đi vào phòng, lôi từ gầm giường ra một chiếc va-li lớn mà xanh đen.
- Mai em đi du lịch với Minh Thần.
- Ừ.
...
- Cái gì! Em đi du lịch với Minh Thần?
- Vâng, dù sao tuần này em cũng không có lịch trình.
- Em... đã chuẩn bị đồ chưa?
An Hạ mặt mày lẫn thân thể đều bày ra dáng bộ căng thẳng. Hai tay nắm chặt vào nhau như cầu nguyện, hai mắt cũng nhắm lại.
- Em chưa.
Quân Dao khó hiểu trả lời. Ngay sau đó, An Hạ thở phào một tiếng rồi kéo cô cùng cái va-li kia trở về phòng của Quân Dao.
Thật sự thì lần trước Quân Dao bới tung cả tủ đồ lên rồi để cô gập lại đã gây cho cô ám ảnh lớn. Tủ đồ bình thường không sao, nhưng đây lại là tủ đồ của một diễn viên. Lại là diễn viên thắng giải ảnh hậu " Kim Điền ", quần áo chính là chất thành núi.
Dọn đồ xong xuôi thì cũng đã là ba giờ sáng. Quân Dao không ngủ mà nằm xuống giường chơi điện thoại, mặc kệ con người đang tạm thời ngất xỉu vì bị vắt kiệt sức lao động kia.
Mấy bộ phim hay cô đều đã xem hết nên hiện tại chính là chán nản vô cùng.
" Tinh "
Dòng thông báo đầu tiên từ Weibo gửi tới, rất nhanh sau đó là hàng loạt các dòng thông báo khác. Quân Dao có chút giật mình nha, cô không muốn mở ra lại là khuôn mặt xinh đẹp của cô nằm gọn trên trang nhất.
Mở Weibo ra trong tâm trạng lo sợ, Quân Dao bấm vào thông báo đầu tiên thì liền bật cười.
Đây hoàn toàn không phải là một tờ báo hay gì cả. Đây chính là một bài viết của Minh Thần mà hắn gắn thẻ cô.
Nội dung thì chính là về chuyến du lịch của hai người. Cô có thể nhìn thấy rõ trong bức ảnh, hai tờ vé đến Paris. Hắn vậy mà lại biết cô muốn đi Paris. Cũng có chút đáng yêu.
Hai tiếng sau, chiếc xe hơi sang trọng của Minh Thần đã đỗ ở trước cửa nhà Quân Dao, chị An Hạ vừa tỉnh dậy ngó ra cửa đã thấy vị ôn thần kia đứng đó. An Hạ có chút hoảng, cô chạy vội đi tìm chìa khoá mở cổng cho hắn. Chỉ là ánh mắt nóng rực của cô lại dừng trên người đứng sau hắn.
Khoảng mười năm phút sau Quân Dao cũng bước ra, cô hôm nay mặc trên mình một bộ set blazer rất high fashion. Ờ thì đi Paris tất nhiên phải thế. Mái tóc mượt xoăn nhẹ được cô thả ra tự nhiên, đôi môi hồng nhuận căng mọng đầy nước.
Minh Thần đứng đó nhìn cô, cô cũng nhìn hắn. Không gian bỗng chốc như chỉ còn lại hai người, hường phấn bay tứ tung.
An Hạ: Tôi đi chết đây.
Sau một hồi liếc mắt đưa tình trước ánh mắt bắn ra tia lửa của An Hạ thì hai người đã yên vị trong xe, chiếc xe dần lăn bánh tiến về sân bay ở gần trung tâm thành phố.
An Hạ thấy hai con người nào đó đã đi liền vui đến mức nhảy cẫng lên giường. Cô thực sự đang rất mệt nha. Cả đêm qua không ngủ được mà con bị Quân Dao đem đi sắp đồ, tốn đến gần ba tiếng. Vừa ngủ được hai tiếng thì ai kia đến. Thế là cái thân già đành phải dậy, vị ôn thần nào đó kia cô chọc không nổi.
An Hạ thầm nhủ với lòng, bây giờ ai còn làm phiền cô cô liền đi đến đấm cho người đó một trận.
" Reng "
Mồm cô thiêng quá nhỉ?
P/S: Mới hôm nọ còn tự nhận mình chăm mà giờ tự dưng lười quá T.T
Quân Dao dạo gần đây không có lịch trình gì nên chỉ nằm ườn ở nhà, xem phim, ăn, ngủ rồi gọi điện với Minh Thần.
- Dao Dao, em có muốn đi du lịch không?
- Đi du lịch sao?
Quân Dao ngạc nhiên hỏi lại hắn. Cô thích được xuyên vào vi diện Showbiz vì làm người nổi tiếng sẽ được đi đây đi đó. Chỉ là hơi xui cho cô, từ lúc xuyên vào đến giờ tuyệt nhiên chău từng có một lần rời khỏi thành phố.
- Tất nhiên là em sẽ đi!
- Em muốn đi đâu?
- Hừm... Tùy anh chọn.
- Được rồi, ngủ đi, sáng sớm mai sẽ khởi hành.
- Vâng, anh ngủ ngon.
Quân Dao hí hửng cúp máy rồi leo lên giường ngủ. Chỉ là vừa chợp mắt liền nhận ra có gì đó không đúng lắm. Cô với lật điện thoại, bật lên. Bây giờ là mười hai giờ kém. Ừ, mười hai giờ kém. Minh Thần nói sáng mai sẽ đi sớm. Chết cô rồi!
Quân Dao chạy vọt khỏi giường, lật đật đi tìm va-li nhưng tìm mãi không thấy. Bất quá cô đành phải đến trước phòng chị Hạ, lịch sự gõ cửa.
An Hạ bên trong mơ được cùng một anh chàng đẹp trai phát cơm tró, đang tay trong tay tiến vào lễ đường liền bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc. Tất nhiên tâm trạng không vui, hậm hực ra mở cửa.
Dẫu biết người ở cửa là cô diễn viên do mình quản lí nhưng khi nhìn thấy bộ mặt cà lơ phất phơ thiếu đòn kia thì một cỗ bực tức liền ập tới.
An Hạ xắn tay áo lên, mặt đen lại, ngũ quan nhăn nhó đến khó coi.
- Nửa đêm em đến đây làm gì?
Quân Dao nhìn bộ dạng của An Hạ liền bất giác rùng mình một cái. Đầu nhỏ không ngừng suy nghĩ nên nói gì, bây giờ chỉ cần cô nói sai, chắc chắn An Hạ sẽ không tha cho cô.
- À, chị có thấy cái va-li ở đâu không?
- Va-li? Ở trong phòng chị kìa. Nhưng mà em lấy nó để làm gì?
An Hạ có chút ngơ ngốc trước câu hỏi của cô nhưng vẫn đi vào phòng, lôi từ gầm giường ra một chiếc va-li lớn mà xanh đen.
- Mai em đi du lịch với Minh Thần.
- Ừ.
...
- Cái gì! Em đi du lịch với Minh Thần?
- Vâng, dù sao tuần này em cũng không có lịch trình.
- Em... đã chuẩn bị đồ chưa?
An Hạ mặt mày lẫn thân thể đều bày ra dáng bộ căng thẳng. Hai tay nắm chặt vào nhau như cầu nguyện, hai mắt cũng nhắm lại.
- Em chưa.
Quân Dao khó hiểu trả lời. Ngay sau đó, An Hạ thở phào một tiếng rồi kéo cô cùng cái va-li kia trở về phòng của Quân Dao.
Thật sự thì lần trước Quân Dao bới tung cả tủ đồ lên rồi để cô gập lại đã gây cho cô ám ảnh lớn. Tủ đồ bình thường không sao, nhưng đây lại là tủ đồ của một diễn viên. Lại là diễn viên thắng giải ảnh hậu " Kim Điền ", quần áo chính là chất thành núi.
Dọn đồ xong xuôi thì cũng đã là ba giờ sáng. Quân Dao không ngủ mà nằm xuống giường chơi điện thoại, mặc kệ con người đang tạm thời ngất xỉu vì bị vắt kiệt sức lao động kia.
Mấy bộ phim hay cô đều đã xem hết nên hiện tại chính là chán nản vô cùng.
" Tinh "
Dòng thông báo đầu tiên từ Weibo gửi tới, rất nhanh sau đó là hàng loạt các dòng thông báo khác. Quân Dao có chút giật mình nha, cô không muốn mở ra lại là khuôn mặt xinh đẹp của cô nằm gọn trên trang nhất.
Mở Weibo ra trong tâm trạng lo sợ, Quân Dao bấm vào thông báo đầu tiên thì liền bật cười.
Đây hoàn toàn không phải là một tờ báo hay gì cả. Đây chính là một bài viết của Minh Thần mà hắn gắn thẻ cô.
Nội dung thì chính là về chuyến du lịch của hai người. Cô có thể nhìn thấy rõ trong bức ảnh, hai tờ vé đến Paris. Hắn vậy mà lại biết cô muốn đi Paris. Cũng có chút đáng yêu.
Hai tiếng sau, chiếc xe hơi sang trọng của Minh Thần đã đỗ ở trước cửa nhà Quân Dao, chị An Hạ vừa tỉnh dậy ngó ra cửa đã thấy vị ôn thần kia đứng đó. An Hạ có chút hoảng, cô chạy vội đi tìm chìa khoá mở cổng cho hắn. Chỉ là ánh mắt nóng rực của cô lại dừng trên người đứng sau hắn.
Khoảng mười năm phút sau Quân Dao cũng bước ra, cô hôm nay mặc trên mình một bộ set blazer rất high fashion. Ờ thì đi Paris tất nhiên phải thế. Mái tóc mượt xoăn nhẹ được cô thả ra tự nhiên, đôi môi hồng nhuận căng mọng đầy nước.
Minh Thần đứng đó nhìn cô, cô cũng nhìn hắn. Không gian bỗng chốc như chỉ còn lại hai người, hường phấn bay tứ tung.
An Hạ: Tôi đi chết đây.
Sau một hồi liếc mắt đưa tình trước ánh mắt bắn ra tia lửa của An Hạ thì hai người đã yên vị trong xe, chiếc xe dần lăn bánh tiến về sân bay ở gần trung tâm thành phố.
An Hạ thấy hai con người nào đó đã đi liền vui đến mức nhảy cẫng lên giường. Cô thực sự đang rất mệt nha. Cả đêm qua không ngủ được mà con bị Quân Dao đem đi sắp đồ, tốn đến gần ba tiếng. Vừa ngủ được hai tiếng thì ai kia đến. Thế là cái thân già đành phải dậy, vị ôn thần nào đó kia cô chọc không nổi.
An Hạ thầm nhủ với lòng, bây giờ ai còn làm phiền cô cô liền đi đến đấm cho người đó một trận.
" Reng "
Mồm cô thiêng quá nhỉ?
P/S: Mới hôm nọ còn tự nhận mình chăm mà giờ tự dưng lười quá T.T