Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28: Ảnh Hậu Phú Bà Vô Cùng Soái Ca (10)
Đèn hoa đăng dần được thả từ hai bên bờ sông, lung linh ngay dưới cây cầu cả hai đứng. Một khung cảnh lãng mạn vô cùng.
Ờ thì vì lãng mạn như thế nên ngày mai cả hai người lại được bê lên trên tờ báo trang nhất.
Một tuần sau, bộ phim " Phong Tình " chính thức đóng máy. Nhân dịp này, đoàn phim có tổ chức ăn mừng, tất nhiên Minh Thần hắn ta cũng tới dự.
Quân Dao ngồi trong phòng suy nghĩ rất nhiều. Cô thật sư không biết phải mặc gì nha!
Hít một bụm khí thật lớn, Quân Dao mở phổi, lấy hết sức bình sinh hét thật lớn.
- Chị An Hạ!
An Hạ ở dưới nhà đang tập Yoga nghe thấy âm thanh quái vật kia liền giật mình trượt tay, kết quả ngã nhào xuống đất.
Ngồi dậy xoa xoa cái lưng già yếu, An Hạ mặt đen xì dậm chân mạnh thật mạnh đi lên phòng cô.
Quản lí Hạ của chúng ta không thèm gõ cửa liền đạp cửa xông vào. Mặt chảy đầy hắc tuyết nhìn Quân Dao đang bới tung đống quần áo mà An Hạ mới gập hôm qua.
- Quân Dao! Em biến ra ngoài cho chị!
Ơ sao mắng cô? Cô cũng chỉ làm cho quần áo bừa bộn chút xíu thôi mà? Ừm... chút xíu thôi.
...
Thì là cô bới cả tủ lên đấy vừa lòng chưa?
An Hạ ở bên trong gập lại chỗ quần áo ấy cũng mất một tiếng đồng hồ. Xong việc, cái lưng của cô thật sự muốn gãy nát.
Nhìn về phía hung thủ gây ra đống quần áo kia đang ngồi ăn bim bim và xem phim cung đấu, An Hạ có " chút " bực mình.
- Em dạo này gan thật đấy!
- Ai bảo chị không có người yêu?
... Câu trả lời này mặc dù không liên quan đến câu hỏi nhưng An Hạ chính là không thể cãi nổi. Cô chính là ba mươi hai cái mùa hoa đào nở vẫn chưa có mảnh tình vắt vai.
Tối đến, Quân Dao khóc lên mình bộ váy ôm hai dây màu đen, khoác bên ngoài một chiếc blazer cũng đen nốt. Còn chị Hạ? Một cây vest đen. Minh Thần cũng chính là một cái cây đen.
Đạo diễn Trương:... Đây là tiệc ăn mừng phim! Làm ơn đừng mặc màu đen xì như trù ẻo thế được không?
Bữa tiệc đã bắt đầu, chị An Hạ không hiểu sao từ đầu đã chạy mất, để lại Quân Dao một mình. Minh Thần từ xa thấy dáng vẻ chán nản đi đá khăn trải bàn của cô liền cười đến ngốc. Bé con nhà hắn vẫn đáng yêu như vậy.
Hắn từ tốn đi đến ngồi cạnh Quân Dao, miệng nhâm nhi li rượu vang đỏ.
- Chị An Hạ đâu mà lại ở một mình?
Cô hiển nhiên không cần nhìn cũng biết là hắn. Đành ngẩng cái vẻ mặt rất không đồng tình lên kể tội.
- Chị ấy đi trêu trai rồi?
- Chị ấy không trêu nổi đâu, trai vừa thấy liền đã chạy.
An Hạ: Tôi là trò đùa của mấy người à?
Một chị diễn viên khác tên Tư Mạt thấy hai người nói chuyện vui vẻ liền dừng lại một chút, đáy mắt hiện lệ tia xao động nhỏ. Sau đó rất nhanh bày ra vẻ mặt tươi cười, đi đến phía của Minh - Dao.
- Xem kìa, hai người sao lại ngồi đây? Mau lên hát một bài nào!
Các đồng nghiệp khác thấy vậy cũng bắt đầu đồng loạt hưởng ứng. Không còn cách nào khác, cô và hắn đành phải cầm míc đi lên sân khấu.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng của bài " Tình yêu mãi mãi không mất đi " vang lên. Quân Dao hát mở đầu. Giọng cô nhẹ nhàng lại cao vút, có vẻ hơi trái ngược với bề ngoài của cô. Giọng hắn thì mang chút gì đó trầm thấp, lại có chút xao xuyến bồi hồi. Cả hai âm giọng đối lập nhau như vậy mà hoà hợp đến lại, cả khán phòng rơi vào trạng thái im lặng, ai cũng thả mình vào bài hát ấy.
Tầm ba phút sau bài hát cũng kết thúc, cả căn phòng tràn ngập tiếng vỗ tay. Chị Tư Mạt đi đến đẩy vai cô cười cười khen thưởng.
- Em hát hay thật đó!
Tư Mạt vừa nói vừa phơi ra bộ mặt tươi cười trêu đùa, cú đẩy vai vừa rồi chỉ là đẩy vai bình thường đầy thân thiết. Chỉ là cô cảm thấy... nó có chút mạnh.
- Chị Quân Dao!
Nữ chủ cùng nam chủ đi đến chỗ cô đang đứng. Hôm nay Tố An Nhi mặc một chiếc đầm trễ vai màu xanh nhạt, nữ chủ vẫn như lần đầu cô gặp, vãn khiến cô... có chút xuyến xao.
Tống Dật nhiên thấy cô với An Nhi thân thiết thì có chút bất ngờ, chỉ là không thể hiện ra. Nhưng như vậy cũng tốt. Hắn ta vốn dĩ đến bây giờ vẫn chưa có ác cảm với cô. Cô bây giờ tính tình lại tốt như vậy, hắn có thể xem cô như em gái mà đối đãi.
Quân Dao nói chuyện vui vẻ với An Nhi thì liền thấy hắn. Theo phép lịch sự tối thiểu, cô vẫn cúi người chào hỏi.
- Xin chào Tống Thiếu.
- Chào cô.
- Vậy tôi xin phép mượn An Nhi một chút.
Cô vừa nói xong liền kéo Tố An Nhi bỏ chạy, để mặc hai người đàn ông bạc tỉ đang đen mặt ở phía xa.
Sau bữa tiệc đó, hảo cảm của nam nữ chủ đối với cô tăng lên không ít. Tố An Nhi đã đạt hảo cảm mức bạn thân nhưng Tống Dật nhiên vẫn thiếu 5% hảo cảm.
Hôm nay là ngày phát sóng tập đầu tiên của " Phong Tình ", năm người Quân Dao, Minh Thần, Tố An Nhi, Tống Dật Nhiên và An Hạ đang ngồi ì trước màn hình ti vi. Trên tay mỗi người đều là túi bỏng ngô to bự.
Phim chiếu chưa được bao lâu nhưng Tố An Nhi mắt đều là hình trái tim, nhảy ra ngồi chặt vào lòng cô, ra sức đòi hôn.
- Dao công soái quá đi mất, nạp ta làm thê đi!
Minh Thần và Tống Dật Nhiên nhìn thấy cảnh này mà đen mặt. Chị An Hạ mặt cũng đen nhưng lí do khác với hai người kia, không phải ghen mà là vì sắp được ăn cơm chó.
Ờ thì vì lãng mạn như thế nên ngày mai cả hai người lại được bê lên trên tờ báo trang nhất.
Một tuần sau, bộ phim " Phong Tình " chính thức đóng máy. Nhân dịp này, đoàn phim có tổ chức ăn mừng, tất nhiên Minh Thần hắn ta cũng tới dự.
Quân Dao ngồi trong phòng suy nghĩ rất nhiều. Cô thật sư không biết phải mặc gì nha!
Hít một bụm khí thật lớn, Quân Dao mở phổi, lấy hết sức bình sinh hét thật lớn.
- Chị An Hạ!
An Hạ ở dưới nhà đang tập Yoga nghe thấy âm thanh quái vật kia liền giật mình trượt tay, kết quả ngã nhào xuống đất.
Ngồi dậy xoa xoa cái lưng già yếu, An Hạ mặt đen xì dậm chân mạnh thật mạnh đi lên phòng cô.
Quản lí Hạ của chúng ta không thèm gõ cửa liền đạp cửa xông vào. Mặt chảy đầy hắc tuyết nhìn Quân Dao đang bới tung đống quần áo mà An Hạ mới gập hôm qua.
- Quân Dao! Em biến ra ngoài cho chị!
Ơ sao mắng cô? Cô cũng chỉ làm cho quần áo bừa bộn chút xíu thôi mà? Ừm... chút xíu thôi.
...
Thì là cô bới cả tủ lên đấy vừa lòng chưa?
An Hạ ở bên trong gập lại chỗ quần áo ấy cũng mất một tiếng đồng hồ. Xong việc, cái lưng của cô thật sự muốn gãy nát.
Nhìn về phía hung thủ gây ra đống quần áo kia đang ngồi ăn bim bim và xem phim cung đấu, An Hạ có " chút " bực mình.
- Em dạo này gan thật đấy!
- Ai bảo chị không có người yêu?
... Câu trả lời này mặc dù không liên quan đến câu hỏi nhưng An Hạ chính là không thể cãi nổi. Cô chính là ba mươi hai cái mùa hoa đào nở vẫn chưa có mảnh tình vắt vai.
Tối đến, Quân Dao khóc lên mình bộ váy ôm hai dây màu đen, khoác bên ngoài một chiếc blazer cũng đen nốt. Còn chị Hạ? Một cây vest đen. Minh Thần cũng chính là một cái cây đen.
Đạo diễn Trương:... Đây là tiệc ăn mừng phim! Làm ơn đừng mặc màu đen xì như trù ẻo thế được không?
Bữa tiệc đã bắt đầu, chị An Hạ không hiểu sao từ đầu đã chạy mất, để lại Quân Dao một mình. Minh Thần từ xa thấy dáng vẻ chán nản đi đá khăn trải bàn của cô liền cười đến ngốc. Bé con nhà hắn vẫn đáng yêu như vậy.
Hắn từ tốn đi đến ngồi cạnh Quân Dao, miệng nhâm nhi li rượu vang đỏ.
- Chị An Hạ đâu mà lại ở một mình?
Cô hiển nhiên không cần nhìn cũng biết là hắn. Đành ngẩng cái vẻ mặt rất không đồng tình lên kể tội.
- Chị ấy đi trêu trai rồi?
- Chị ấy không trêu nổi đâu, trai vừa thấy liền đã chạy.
An Hạ: Tôi là trò đùa của mấy người à?
Một chị diễn viên khác tên Tư Mạt thấy hai người nói chuyện vui vẻ liền dừng lại một chút, đáy mắt hiện lệ tia xao động nhỏ. Sau đó rất nhanh bày ra vẻ mặt tươi cười, đi đến phía của Minh - Dao.
- Xem kìa, hai người sao lại ngồi đây? Mau lên hát một bài nào!
Các đồng nghiệp khác thấy vậy cũng bắt đầu đồng loạt hưởng ứng. Không còn cách nào khác, cô và hắn đành phải cầm míc đi lên sân khấu.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng của bài " Tình yêu mãi mãi không mất đi " vang lên. Quân Dao hát mở đầu. Giọng cô nhẹ nhàng lại cao vút, có vẻ hơi trái ngược với bề ngoài của cô. Giọng hắn thì mang chút gì đó trầm thấp, lại có chút xao xuyến bồi hồi. Cả hai âm giọng đối lập nhau như vậy mà hoà hợp đến lại, cả khán phòng rơi vào trạng thái im lặng, ai cũng thả mình vào bài hát ấy.
Tầm ba phút sau bài hát cũng kết thúc, cả căn phòng tràn ngập tiếng vỗ tay. Chị Tư Mạt đi đến đẩy vai cô cười cười khen thưởng.
- Em hát hay thật đó!
Tư Mạt vừa nói vừa phơi ra bộ mặt tươi cười trêu đùa, cú đẩy vai vừa rồi chỉ là đẩy vai bình thường đầy thân thiết. Chỉ là cô cảm thấy... nó có chút mạnh.
- Chị Quân Dao!
Nữ chủ cùng nam chủ đi đến chỗ cô đang đứng. Hôm nay Tố An Nhi mặc một chiếc đầm trễ vai màu xanh nhạt, nữ chủ vẫn như lần đầu cô gặp, vãn khiến cô... có chút xuyến xao.
Tống Dật nhiên thấy cô với An Nhi thân thiết thì có chút bất ngờ, chỉ là không thể hiện ra. Nhưng như vậy cũng tốt. Hắn ta vốn dĩ đến bây giờ vẫn chưa có ác cảm với cô. Cô bây giờ tính tình lại tốt như vậy, hắn có thể xem cô như em gái mà đối đãi.
Quân Dao nói chuyện vui vẻ với An Nhi thì liền thấy hắn. Theo phép lịch sự tối thiểu, cô vẫn cúi người chào hỏi.
- Xin chào Tống Thiếu.
- Chào cô.
- Vậy tôi xin phép mượn An Nhi một chút.
Cô vừa nói xong liền kéo Tố An Nhi bỏ chạy, để mặc hai người đàn ông bạc tỉ đang đen mặt ở phía xa.
Sau bữa tiệc đó, hảo cảm của nam nữ chủ đối với cô tăng lên không ít. Tố An Nhi đã đạt hảo cảm mức bạn thân nhưng Tống Dật nhiên vẫn thiếu 5% hảo cảm.
Hôm nay là ngày phát sóng tập đầu tiên của " Phong Tình ", năm người Quân Dao, Minh Thần, Tố An Nhi, Tống Dật Nhiên và An Hạ đang ngồi ì trước màn hình ti vi. Trên tay mỗi người đều là túi bỏng ngô to bự.
Phim chiếu chưa được bao lâu nhưng Tố An Nhi mắt đều là hình trái tim, nhảy ra ngồi chặt vào lòng cô, ra sức đòi hôn.
- Dao công soái quá đi mất, nạp ta làm thê đi!
Minh Thần và Tống Dật Nhiên nhìn thấy cảnh này mà đen mặt. Chị An Hạ mặt cũng đen nhưng lí do khác với hai người kia, không phải ghen mà là vì sắp được ăn cơm chó.