Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 144
Tô Ngữ rốt cuộc phát hiện ra điểm không hợp lí là khi gặp anh em song bào thai Diệp gia. Cô ta vẫn cảm thấy trước đó gặp phải bọn người ba anh em Cung gia, Lăng Thiên Triệt, hệ thống cho điểm cao vì theo tiêu chuẩn thẩm mỹ đánh giá. Trong mắt cô ta đẹp trai đến bức người, ở trong mắt người thế giới này lại là hình tượng cực xấu, dù sao chính cô ta cũng đã kiểm chứng qua.
Nhưng mà, không nghĩ tới, lúc gặp được song bào thai Diệp gia, hệ thống cho điểm đều ở 97 điểm, thuộc về cấp bậc mà cô ta cho là cực phẩm, như vậy trong mắt người thế giới này hẳn là cực kỳ xấu, đặc biệt xấu, thế nhưng vạn vạn lại không nghĩ tới, cô ta còn chưa lập ra phương án công lược tốt, liền nghe mấy nữ sinh đi ngang qua bên cạnh, một bên liếc trộm bọn hắn, một bên kích động nói chuyện.
"A! Đẹp trai quá đi!"
"Không hổ là đệ nhị trong top 10 đại thần trường chúng ta!"
"Nhưng mà tớ vẫn thích Lăng Thiên Triệt nhất! Trong mắt tớ hắn là người đẹp trai nhất vũ trụ!"
"Ba anh em Cung gia cũng không tệ! Người một nhà giá trị nhan sắc đều cao như thế, nhìn thôi cũng thấy quá đẹp mắt rồi!"
"Tớ lại thích nhất thầy Dung, nhìn nhã nhặn lại hư hỏng, thật gợi cảm!"
. . .
Tô Ngữ mơ hồ, không phải nói là đẹp xấu đảo lộn sao?
Trong lòng Tô Ngữ có một chút bất an, bởi vì lúc trước gặp được anh em Cung gia, Lăng Thiên Triệt và Dung Dịch, vừa lúc bên cạnh không có người nào khác, cô ta cũng không nghe được mấy lời đánh giá bọn họ, điều này làm cô ta coi đây là chuyện đương nhiên - ba anh em Cung gia trong mắt người ở đây là hình tượng cực kỳ xấu, vì, chính cô ta đã tự mình tìm hiểu qua, người thế giới này đẹp xấu đảo lộn!
Nhưng mà bây giờ, cô ta nghe được cái gì? Song bào thai Diệp gia rất đẹp trai! Anh em Cung gia cũng rất đẹp trai! Tất nhiên Lăng Thiên Triệt cũng rất đẹp trai!
Trong đầu Tô Ngữ có sợi dây đứt cái phựt, cô ta xông lên, ngăn lại mấy nữ sinh kia, ngữ khí vội vàng hỏi: "Mấy người vừa nói cái gì?"
Cô ta đột nhiên xuất hiện làm mấy nữ sinh giật nảy mình, đến khi thấy được dung mạo cô ta, nữ sinh nhát gan theo bản năng ôm lấy nhau. Tô Ngữ bắt lấy bả vai một nữ sinh, dùng sức lay động: "Tôi hỏi mấy người đó! Nói đi!"
Lúc này, Tô Ngữ đã không để ý tới chuyện gì khác, chỉ muốn biết chân tướng thực sự.
Nữ sinh bị bộ dạng hung thần ác sát của cô ta làm cho run lẩy bẩy, run rẩy nói: "Ba anh em Cung gia có giá trị nhan sắc cao...." Cô ấy chính là người vừa mới khen ba anh em Cung gia lúc nãy.
Vẻ mặt Tô Ngữ có chút dữ tợn: "Còn nữa thì sao?"
"Lăng Thiên Triệt đẹp trai nhất vũ trụ...." Cô ta một mực hỏi, nữ sinh cho là câu trả lời của cô làm cô ta không hài lòng, vội vàng thay đổi lời nói.
Tô Ngữ vẻ mặt càng thêm dữ tợn: "Còn người nào nữa?"
Nữ sinh khóc nấc lên, chị à, chị đến cùng là thích ai, chị nói thẳng ra để em khen anh ta thành hoa luôn được không?
"Anh em Dung gia là đại thần...."
Tô Ngữ rốt cuộc buông lỏng cô ra, nữ sinh kia không dám thở mạnh, vội vàng lôi kéo chị em chạy ra xa, chạy đến nơi tự cho là an toàn mới nhao nhao thảo luận.
"Mẹ ơi, làm tớ sợ muốn chết, tớ còn cho là cô ta muốn ăn thịt tớ luôn!"
"Từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào xấu tới như vậy!"
"Xấu dọa người! Tối chắc tớ gặp ác mộng quá!"
. . .
Thính lực Tô Ngữ rất tốt, cho nên cô ta nghe không sót một chữ, sắc mặt âm trầm đáng sợ, hai tay nắm chặt, móng tay gần như đâm vào trong thịt mà cô ta cũng không cảm thấy đau đớn chút nào.
Thanh âm hệ thống yếu ớt vang lên,
[Cái kia, hình như chúng ta tính sai....]
Văn Khanh đã nhìn thấy biểu tình Tô Ngữ sau khi biết chân tướng, không chút nể mặt nào mà cười ra tiếng. Cô không thể tin được nhân vật chính xuyên nhanh qua nhiều vị diện thế nhưng còn phạm phải sai lầm cơ bản như vậy, nhưng mà ngẫm lại, cô lại không cảm thấy ngoài ý muốn.
Tô Ngữ cũng không phải người tâm tính trầm ổn gì, lại xuyên qua nhiều vị diện, kinh nghiệm nhiều, kỹ năng cũng nhiều, trong tiềm thức có một loại cảm giác tự cao tự đại, tâm tình cũng càng thêm táo bạo, từ lời khuyên của hệ thống cô cũng có thể thấy một chút. Dung mạo cô ta hoàn toàn là tự mình tạo ra, cho nên cô ta càng không trân trọng, chẳng phải chỉ là chỉnh dung thôi sao? Qua vài phút là có thể trở lại bình thường, giống như một ngày tùy ý ra đường quên trang điểm, cho nên cô ta mới tùy tiện thay đổi mặt mình như vậy.
Bây giờ Văn Khanh không cần làm gì, chỉ cần nhìn xem Tô Ngữ làm sao lấy khuôn mặt hiện tại đi công lược tình yêu đích thực, nếu như có thể thành công, cô đương nhiên chúc phúc cho cô ta.
Đoán chừng cô ta cũng không còn kiếp sau nữa, hành trình xuyên nhanh đến đây là kết thúc.
Sau khi Tô Ngữ biết được chân tướng, xém chút nữa thì bạo phát, giờ cô ta còn không biết là mình bị người đùa giỡn nữa thì coi như sống uổng phí bấy nhiêu năm rồi! Thế nhưng đến cùng thì ai đang đùa giỡn cô ta? Mục đích là gì? Đối phương biết được những gì trên người mình? Tô Ngữ hoàn toàn không biết gì cả, ngay cả hệ thống tự xưng là thần thông quảng đại cũng không tìm ra chút manh mối nào.
[Có lẽ.... Là lúc chúng ta đến thế giới này, từ trường xảy ra vấn đề gì đó, cho nên mới gây ra rủi ro?]
"Ha ha." Tô Ngữ cười lạnh một tiếng: "Cũng vì ngươi cứ căn cứ vào chút suy đoán lung tung, ta mới rơi xuống kết cục này! Ngươi không phải hệ thống à? Không phải không có gì ngươi không làm được sao? Nhanh suy nghĩ đi, chúng ta phải làm gì bây giờ? Ta mang bộ mặt quái dị này, ngươi bảo ta có thể công lược ai được!"
Tô Ngữ tức đến mất lý trí, gào thét với hệ thống. Hệ thống cũng bất đắc dĩ, nó chỉ là một hệ thống, cũng không phải thần, ngay cả chính nó cũng chịu quy tắc ràng buộc, nó còn có thể làm sao? Người phía sau đùa giỡn bọn họ còn không tìm được, thế giới này đã sửa đổi dung mạo một lần, không có cơ hội sửa đổi lần thứ hai. Mà kí chủ của nó đã xấu thành như thế này, ngay cả việc khuyên cô ta đi công lược cũng không nói nổi!
Thế nhưng không hoàn thành nhiệm vụ công lược, bọn họ cũng không có cách nào rời đi, không thể rời đi, thì không có cách nào thay đổi dung mạo, không thay đổi dung mạo thì không có cách nào công lược được .... Suy nghĩ lâm vào ngõ cụt, hoàn toàn không có cách giải.
Chờ đến lúc Tô Ngữ bình tĩnh lại từ trong cảm xúc nóng nảy, thời gian đã qua gần một tháng, cảm thấy cứ chờ đợi như vậy cũng không phải là cách, cô ta quyết định chủ động xuất kích, tốt xấu gì cũng phải công lược được một hai người đàn ông, sau đó mau chóng rời khỏi thế giới này.
Hai người đàn ông, không phải cô ta có lòng tham, mà đó là quy định không thể thay đổi của hệ thống. Mỗi thế giới nhất định phải công lược được hai người đàn ông trở lên mới tính hoàn thành nhiệm vụ. Đối tượng công lược còn phải được hệ thống chấm điểm chất lượng từ 90 điểm trở lên, đừng nói đàn ông xấu, đàn ông lớn lên có khuôn mặt bình thường đều không được!
Lần đầu tiên Tô Ngữ cảm thấy quy định này rất biến thái, cực kỳ biến thái!
Thế nhưng không có cách nào khác, cô ta nhất định phải kiên trì!
Thế là, Tô Ngữ dùng dung mạo mà chính mình nhìn thôi cũng thấy cay con mắt... bắt đầu đi công lược tình yêu chân thực!
Văn Khanh kết thúc một học kỳ, cô ta đang công lược.
Văn Khanh tốt nghiệp trung học, cô ta đang công lược.
Văn Khanh tốt nghiệp đại học, cô ta đang công lược.
Lúc Văn Khanh có thành tựu trong sự nghiệp bị gia đình thúc cưới, cô ta vẫn đang công lược.
Văn Khanh cũng bị tinh thần bền bỉ của cô ta làm cho cảm động, đúng, cũng chỉ cảm động mà thôi.
Bi kịch Cung gia, cùng bi kịch của những gia tộc khác, tất cả đều do Tô Ngữ công lược mà mang tới. Bây giờ không có Tô Ngữ tham gia, bọn người Lăng Thiên Triệt cũng không bị mất não mà yêu cùng một người phụ nữ, cũng không vứt bỏ tất cả để cùng nhau có được cô ta, càng không vì cô ta mất tích mà nổi điên, tất cả mọi người đều bình an, đi học, làm việc, kết hôn, sinh con, trải qua cuộc sống bình thường an ổn.
Như vậy rất tốt.
Hôn ước của Văn Khanh cùng Lăng Thiệt Triệt giải trừ trong hòa bình, bởi vì cả hai đều không phải loại hình đối phương thích, Cung gia cũng không cần cô vì gia tộc mà kết hôn, nếu không phải thế hệ trước quyết định hôn ước, cha mẹ Cung căn bản sẽ không định hôn sự cho con gái sớm như vậy.
Cha mẹ Cung cùng ba người anh đặc biệt sủng ái cô, ngay cả việc cô không muốn kết hôn, độc thân cả đời cũng thỏa hiệp. Lại vì có ba người anh năng lực xuất chúng, sản nghiệp của gia tộc cũng không cần cô quan tâm, cho nên cả đời này cô đều trải qua vô cùng vui vẻ thoải mái, thuận tiện... cũng nhìn con đường công lược tình yêu đích thực của Tô Ngữ một chút.
Nhưng mà, không nghĩ tới, lúc gặp được song bào thai Diệp gia, hệ thống cho điểm đều ở 97 điểm, thuộc về cấp bậc mà cô ta cho là cực phẩm, như vậy trong mắt người thế giới này hẳn là cực kỳ xấu, đặc biệt xấu, thế nhưng vạn vạn lại không nghĩ tới, cô ta còn chưa lập ra phương án công lược tốt, liền nghe mấy nữ sinh đi ngang qua bên cạnh, một bên liếc trộm bọn hắn, một bên kích động nói chuyện.
"A! Đẹp trai quá đi!"
"Không hổ là đệ nhị trong top 10 đại thần trường chúng ta!"
"Nhưng mà tớ vẫn thích Lăng Thiên Triệt nhất! Trong mắt tớ hắn là người đẹp trai nhất vũ trụ!"
"Ba anh em Cung gia cũng không tệ! Người một nhà giá trị nhan sắc đều cao như thế, nhìn thôi cũng thấy quá đẹp mắt rồi!"
"Tớ lại thích nhất thầy Dung, nhìn nhã nhặn lại hư hỏng, thật gợi cảm!"
. . .
Tô Ngữ mơ hồ, không phải nói là đẹp xấu đảo lộn sao?
Trong lòng Tô Ngữ có một chút bất an, bởi vì lúc trước gặp được anh em Cung gia, Lăng Thiên Triệt và Dung Dịch, vừa lúc bên cạnh không có người nào khác, cô ta cũng không nghe được mấy lời đánh giá bọn họ, điều này làm cô ta coi đây là chuyện đương nhiên - ba anh em Cung gia trong mắt người ở đây là hình tượng cực kỳ xấu, vì, chính cô ta đã tự mình tìm hiểu qua, người thế giới này đẹp xấu đảo lộn!
Nhưng mà bây giờ, cô ta nghe được cái gì? Song bào thai Diệp gia rất đẹp trai! Anh em Cung gia cũng rất đẹp trai! Tất nhiên Lăng Thiên Triệt cũng rất đẹp trai!
Trong đầu Tô Ngữ có sợi dây đứt cái phựt, cô ta xông lên, ngăn lại mấy nữ sinh kia, ngữ khí vội vàng hỏi: "Mấy người vừa nói cái gì?"
Cô ta đột nhiên xuất hiện làm mấy nữ sinh giật nảy mình, đến khi thấy được dung mạo cô ta, nữ sinh nhát gan theo bản năng ôm lấy nhau. Tô Ngữ bắt lấy bả vai một nữ sinh, dùng sức lay động: "Tôi hỏi mấy người đó! Nói đi!"
Lúc này, Tô Ngữ đã không để ý tới chuyện gì khác, chỉ muốn biết chân tướng thực sự.
Nữ sinh bị bộ dạng hung thần ác sát của cô ta làm cho run lẩy bẩy, run rẩy nói: "Ba anh em Cung gia có giá trị nhan sắc cao...." Cô ấy chính là người vừa mới khen ba anh em Cung gia lúc nãy.
Vẻ mặt Tô Ngữ có chút dữ tợn: "Còn nữa thì sao?"
"Lăng Thiên Triệt đẹp trai nhất vũ trụ...." Cô ta một mực hỏi, nữ sinh cho là câu trả lời của cô làm cô ta không hài lòng, vội vàng thay đổi lời nói.
Tô Ngữ vẻ mặt càng thêm dữ tợn: "Còn người nào nữa?"
Nữ sinh khóc nấc lên, chị à, chị đến cùng là thích ai, chị nói thẳng ra để em khen anh ta thành hoa luôn được không?
"Anh em Dung gia là đại thần...."
Tô Ngữ rốt cuộc buông lỏng cô ra, nữ sinh kia không dám thở mạnh, vội vàng lôi kéo chị em chạy ra xa, chạy đến nơi tự cho là an toàn mới nhao nhao thảo luận.
"Mẹ ơi, làm tớ sợ muốn chết, tớ còn cho là cô ta muốn ăn thịt tớ luôn!"
"Từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào xấu tới như vậy!"
"Xấu dọa người! Tối chắc tớ gặp ác mộng quá!"
. . .
Thính lực Tô Ngữ rất tốt, cho nên cô ta nghe không sót một chữ, sắc mặt âm trầm đáng sợ, hai tay nắm chặt, móng tay gần như đâm vào trong thịt mà cô ta cũng không cảm thấy đau đớn chút nào.
Thanh âm hệ thống yếu ớt vang lên,
[Cái kia, hình như chúng ta tính sai....]
Văn Khanh đã nhìn thấy biểu tình Tô Ngữ sau khi biết chân tướng, không chút nể mặt nào mà cười ra tiếng. Cô không thể tin được nhân vật chính xuyên nhanh qua nhiều vị diện thế nhưng còn phạm phải sai lầm cơ bản như vậy, nhưng mà ngẫm lại, cô lại không cảm thấy ngoài ý muốn.
Tô Ngữ cũng không phải người tâm tính trầm ổn gì, lại xuyên qua nhiều vị diện, kinh nghiệm nhiều, kỹ năng cũng nhiều, trong tiềm thức có một loại cảm giác tự cao tự đại, tâm tình cũng càng thêm táo bạo, từ lời khuyên của hệ thống cô cũng có thể thấy một chút. Dung mạo cô ta hoàn toàn là tự mình tạo ra, cho nên cô ta càng không trân trọng, chẳng phải chỉ là chỉnh dung thôi sao? Qua vài phút là có thể trở lại bình thường, giống như một ngày tùy ý ra đường quên trang điểm, cho nên cô ta mới tùy tiện thay đổi mặt mình như vậy.
Bây giờ Văn Khanh không cần làm gì, chỉ cần nhìn xem Tô Ngữ làm sao lấy khuôn mặt hiện tại đi công lược tình yêu đích thực, nếu như có thể thành công, cô đương nhiên chúc phúc cho cô ta.
Đoán chừng cô ta cũng không còn kiếp sau nữa, hành trình xuyên nhanh đến đây là kết thúc.
Sau khi Tô Ngữ biết được chân tướng, xém chút nữa thì bạo phát, giờ cô ta còn không biết là mình bị người đùa giỡn nữa thì coi như sống uổng phí bấy nhiêu năm rồi! Thế nhưng đến cùng thì ai đang đùa giỡn cô ta? Mục đích là gì? Đối phương biết được những gì trên người mình? Tô Ngữ hoàn toàn không biết gì cả, ngay cả hệ thống tự xưng là thần thông quảng đại cũng không tìm ra chút manh mối nào.
[Có lẽ.... Là lúc chúng ta đến thế giới này, từ trường xảy ra vấn đề gì đó, cho nên mới gây ra rủi ro?]
"Ha ha." Tô Ngữ cười lạnh một tiếng: "Cũng vì ngươi cứ căn cứ vào chút suy đoán lung tung, ta mới rơi xuống kết cục này! Ngươi không phải hệ thống à? Không phải không có gì ngươi không làm được sao? Nhanh suy nghĩ đi, chúng ta phải làm gì bây giờ? Ta mang bộ mặt quái dị này, ngươi bảo ta có thể công lược ai được!"
Tô Ngữ tức đến mất lý trí, gào thét với hệ thống. Hệ thống cũng bất đắc dĩ, nó chỉ là một hệ thống, cũng không phải thần, ngay cả chính nó cũng chịu quy tắc ràng buộc, nó còn có thể làm sao? Người phía sau đùa giỡn bọn họ còn không tìm được, thế giới này đã sửa đổi dung mạo một lần, không có cơ hội sửa đổi lần thứ hai. Mà kí chủ của nó đã xấu thành như thế này, ngay cả việc khuyên cô ta đi công lược cũng không nói nổi!
Thế nhưng không hoàn thành nhiệm vụ công lược, bọn họ cũng không có cách nào rời đi, không thể rời đi, thì không có cách nào thay đổi dung mạo, không thay đổi dung mạo thì không có cách nào công lược được .... Suy nghĩ lâm vào ngõ cụt, hoàn toàn không có cách giải.
Chờ đến lúc Tô Ngữ bình tĩnh lại từ trong cảm xúc nóng nảy, thời gian đã qua gần một tháng, cảm thấy cứ chờ đợi như vậy cũng không phải là cách, cô ta quyết định chủ động xuất kích, tốt xấu gì cũng phải công lược được một hai người đàn ông, sau đó mau chóng rời khỏi thế giới này.
Hai người đàn ông, không phải cô ta có lòng tham, mà đó là quy định không thể thay đổi của hệ thống. Mỗi thế giới nhất định phải công lược được hai người đàn ông trở lên mới tính hoàn thành nhiệm vụ. Đối tượng công lược còn phải được hệ thống chấm điểm chất lượng từ 90 điểm trở lên, đừng nói đàn ông xấu, đàn ông lớn lên có khuôn mặt bình thường đều không được!
Lần đầu tiên Tô Ngữ cảm thấy quy định này rất biến thái, cực kỳ biến thái!
Thế nhưng không có cách nào khác, cô ta nhất định phải kiên trì!
Thế là, Tô Ngữ dùng dung mạo mà chính mình nhìn thôi cũng thấy cay con mắt... bắt đầu đi công lược tình yêu chân thực!
Văn Khanh kết thúc một học kỳ, cô ta đang công lược.
Văn Khanh tốt nghiệp trung học, cô ta đang công lược.
Văn Khanh tốt nghiệp đại học, cô ta đang công lược.
Lúc Văn Khanh có thành tựu trong sự nghiệp bị gia đình thúc cưới, cô ta vẫn đang công lược.
Văn Khanh cũng bị tinh thần bền bỉ của cô ta làm cho cảm động, đúng, cũng chỉ cảm động mà thôi.
Bi kịch Cung gia, cùng bi kịch của những gia tộc khác, tất cả đều do Tô Ngữ công lược mà mang tới. Bây giờ không có Tô Ngữ tham gia, bọn người Lăng Thiên Triệt cũng không bị mất não mà yêu cùng một người phụ nữ, cũng không vứt bỏ tất cả để cùng nhau có được cô ta, càng không vì cô ta mất tích mà nổi điên, tất cả mọi người đều bình an, đi học, làm việc, kết hôn, sinh con, trải qua cuộc sống bình thường an ổn.
Như vậy rất tốt.
Hôn ước của Văn Khanh cùng Lăng Thiệt Triệt giải trừ trong hòa bình, bởi vì cả hai đều không phải loại hình đối phương thích, Cung gia cũng không cần cô vì gia tộc mà kết hôn, nếu không phải thế hệ trước quyết định hôn ước, cha mẹ Cung căn bản sẽ không định hôn sự cho con gái sớm như vậy.
Cha mẹ Cung cùng ba người anh đặc biệt sủng ái cô, ngay cả việc cô không muốn kết hôn, độc thân cả đời cũng thỏa hiệp. Lại vì có ba người anh năng lực xuất chúng, sản nghiệp của gia tộc cũng không cần cô quan tâm, cho nên cả đời này cô đều trải qua vô cùng vui vẻ thoải mái, thuận tiện... cũng nhìn con đường công lược tình yêu đích thực của Tô Ngữ một chút.
Bình luận facebook