Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31: Ăn mừng chiến thắng, lại thêm kẻ thù
"Hàn vương đến!!" Tiếng thái giám vang vọng khắp đại điện.1
Các quan văn quan võ nghe tin hắn đi vào liền quỳ rạp xuống, chắp tay hành lễ.
"Tham kiến Vương gia" Tất cả đồng thanh hô to, trừ thái hậu, hoàng thượng và các phi tần, còn lại đều cúi đầu hành lễ.
"Đứng lên hết đi" Tiếng nói băng lãnh, không thèm liếc nhìn họ dù chỉ là nửa con mắt.
Hôm nay hắn mặc lên người bộ y phục được Lam Ly đặt may riêng lúc còn ở tủ lầu Huyền Lai. Nó có màu đen, những đường chỉ màu trắng ngà được chính tay Lam Ly thêu lên.
Khi hắn mặc lên thì vô cùng sang trọng và tôn quý làm người đối diện phải rụt rè trước phong thái này.
"Thần nhi thám kiến thái hậu" Hắn chắp tay cúi chào thái hậu cũng chính là mẫu thân của mình.1
"Được, được con khỏe mạnh trở về là tốt rồi" Bà ấy hiền từ cười nhìn hắn.
"Thần nhi đáng trách, đã để thái hậu nhọc lòng rồi" Hắn vẫn vậy mặt không cảm xúc, nói.
"Không sao, nào mau ngồi xuống đi"
"Tạ thái hậu"
Nói rồi hắn liền quay mặt đi về chỗ ngồi của mình, mà xem hoàng thượng như bù nhìn không thèm quan tâm. Ai cũng biết hắn đứng trên vạn người dưới một người, nhưng đâu ai biết người đứng trên hắn chỉ có thái hậu mà thôi, còn hoàng thượng chẳng là cái gì đối với hắn.
"Hình như hoàng đệ quên mất trẫm rồi thì phải" Lão cười cười nói.
"Ồ, đệ quên mất cũng do hoàng thượng quá sáng chói nên thần không nhìn ra" Hắn đùa nói, tình cảm hai huynh đệ rất tốt.
"À..haha, đệ khéo đùa nào chúng ta cùng nhập tiệc thôi" Hoàng thượng cười to, khiến cho bầu không khí trở nên náo nhiệt hơn.
"Hoàng thúc thật tài tài giỏi không chỉ thắng trận oanh liệt mà còn rước được một vương phi tài ba, không biết thúc có dẫn theo cô nương ấy không nhỉ?" Tên này là con trai của hoàng hậu, từ nhỏ đã ganh tị với hắn về mọi mặt, là một tên háo sắc chính hiệu chỉ cần người đẹp đều sẽ đem người về làm tình nhân của mình bằng mọi giá. Nhìn như có vẻ tên này đã để ý người của hắn rồi.
"Có chứ nhưng nàng ấy cứ thích chạy lung tung, ta không thể nào quản được" Nhắc đến cô nhóc nghịch ngợm nhà mình hắn lại bật cười.
"Nhìn thúc như vậy chắc có vẻ hai người rất hạnh phúc nhỉ" Gã thăm dò, hễ người nào sắp làm vương phi của hắn thì tên biến thái này chắc chắn sẽ cuỗm đi mất.
"Sao cháu trai cứ hỏi về vương phi của ta, không biết ngươi có ý gì không" Hắn ngạo mạn hỏi thẳng, cầm ly rượu lắc lắc nhếch chân mày khiêu khích hỏi.
"Ta chỉ muốn hỏi thăm thôi, thúc đừng để ý" Gã ra vẻ như tình chú cháu giữa hai người rất thắm thiết.
"Được rồi, Huyết Tam con đừng hỏi mấy câu dư thừa nữa, hôm nay chúng ta hãy cùng ăn mừng Hàn đệ chiến thắng, cạn ly" Hoàng thượng thấy sắp có chuyện liền lên tiếng giải tán, hô to.
"Chúc mừng Hàn vương" Các quan thần đi lại quay quanh nịnh hót.
"Hàn Vương tài giỏi quá, nước Lạc Hi rất hãnh diện khi có ngài làm trụ cột đất nước"
"Ta có cô con gái nhỏ đã đến tuổi cập kê, chi bằng gả cho vương gia đây làm thiếp cũng cam lòng" Bỗng có một vị quan lên tiếng về vụ thê thiếp của hắn.
"Ta, con gái ta cũng vậy, nếu con bé được làm thiếp của vương gia thì quả là vinh hạnh cho gia tộc chúng tôi.."
"Con gái tôi cũng giỏi không kém, con bé biết cầm kỳ thi hoạ.."
/Rầm/
Tên cháu trai của hắn ganh ghét, đập tay xuống bàn thu hút mọi sự chú ý.
"Cao Hàn ta đã tự hứa với lòng chỉ lấy duy nhất một thê tử, sẽ không có năm thê bảy thiếp gì cả, nên mọi người đừng giới thiệu con gái mình thế này thế kia nữa, vương phi yêu dấu của ta nghe được chắc sẽ giận rồi cho ta ngủ dưới đất mất" Hắn tựa tay xuống bàn, chống cằm ngang ngược nói.
"Hàn Vương thật chung tình, đúng là tiếc thật.." Tới lượt các cô tiểu thư lên tiếng, xì xào.
"Hoàng thượng vậy còn hôn ước giữa Hàn Vương và con gái của ta thì sao!!?" Liêu thừa tướng lên tiếng, thái độ cọc cằn, khó chịu ra mặt.
"Chuyện này ta cũng không thể quyết được, dù sao người trong lòng Hàn đệ đã rõ, ta không thể làm gì hơn được" Hoàng thượng lên tiếng hoà giải, ông không muốn ai gây bất lợi cho hắn, sợ rằng sẽ gây phiền phức vào người, lòng thầm tự trách bản thân vì đã không suy nghĩ kỹ mà đã ban hôn.
"Hoàng thượng nói phải, vả lại vương phi của ta phải là người tài giỏi có thể đi theo đánh giặc cùng ta, chứ không thể nào là một cô gái chân yếu tay mềm, trói gà không chặt được, Liêu thừa tướng thấy ta nói có đúng không?!!" Hắn kiêu ngạo hất cằm khiêu khích, ở cái nước Lạc Hi này không ai là không sợ hắn, kể cả hoàng thượng còn phải nể mặt hắn vài phần thì một thừa tướng nhỏ bé chả là gì với hắn cả.
"Hàn Vương nói đúng lắm, dù sao con bé cũng là con gái cưng của ta, thôi thì ta gả con bé cho ngài làm trắc phi cũng được" Máu nóng ông ta đã dồn lên não nhưng vẫn cố kiềm chế, thầm nghĩ không thể đắc tội với hắn.
"Khi nãy ta cũng có nói, chỉ lấy duy nhất một người mong Liêu tướng quân nhớ kỹ cho" Hắn nhấm nháp rượu khinh thường nói.
"Thôi được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa, chuyện hôn nhân đại sự của ai thì người nấy quyết, trẫm sẽ không xen vào. Hôm nay là ngày vui đừng làm trẫm mất hứng"
"Hoàng thượng anh minh"
Nói rồi liền nhập tiệc, các tiểu thư đài các vẫn không chịu bỏ cuộc, đi lại muốn quyến rũ hắn, rồi hắn sẽ thay đổi suy nghĩ mà lấy mình, mấy ý nghĩ tầm thường này mà cũng đòi gả cho Cao Hàn đây thì đúng là nực cười. Mấy hành động đó bị Mộ Hương thấy được, khi các cô gái đó bị hắn đuổi đi thì ả ta liền cho người lôi họ ra ngoài, đem vào nhà chứa củi xử lý.
"Ăn mừng Hàn Vương chiến thắng, thần đặt biệt mời vào cung những nữ nhân không chỉ múa đẹp mà người cũng đẹp. Mời mọi người có mặt ở đây cùng thưởng thức, vào đi.."
"Nhóc con này chạy đi để làm những việc này à, thật là.. xinh đẹp" Hắn thầm nghĩ, dùng tay ôm mặt, say mê nhìn cô gái trước mắt.
_____________________________________
Dạo này tui bận học nên đổi lịch đăng nhé 2 ngày 1 chap.
__________
Có gì sai sót mong mọi người góp ý thẳng thắn và nhẹ nhàng. Từ những lời góp ý chân thành đó tui sẽ ghi nhớ và rút kinh nghiệm không tái phạm cũng như cải thiện cách viết hơn.
Các quan văn quan võ nghe tin hắn đi vào liền quỳ rạp xuống, chắp tay hành lễ.
"Tham kiến Vương gia" Tất cả đồng thanh hô to, trừ thái hậu, hoàng thượng và các phi tần, còn lại đều cúi đầu hành lễ.
"Đứng lên hết đi" Tiếng nói băng lãnh, không thèm liếc nhìn họ dù chỉ là nửa con mắt.
Hôm nay hắn mặc lên người bộ y phục được Lam Ly đặt may riêng lúc còn ở tủ lầu Huyền Lai. Nó có màu đen, những đường chỉ màu trắng ngà được chính tay Lam Ly thêu lên.
Khi hắn mặc lên thì vô cùng sang trọng và tôn quý làm người đối diện phải rụt rè trước phong thái này.
"Thần nhi thám kiến thái hậu" Hắn chắp tay cúi chào thái hậu cũng chính là mẫu thân của mình.1
"Được, được con khỏe mạnh trở về là tốt rồi" Bà ấy hiền từ cười nhìn hắn.
"Thần nhi đáng trách, đã để thái hậu nhọc lòng rồi" Hắn vẫn vậy mặt không cảm xúc, nói.
"Không sao, nào mau ngồi xuống đi"
"Tạ thái hậu"
Nói rồi hắn liền quay mặt đi về chỗ ngồi của mình, mà xem hoàng thượng như bù nhìn không thèm quan tâm. Ai cũng biết hắn đứng trên vạn người dưới một người, nhưng đâu ai biết người đứng trên hắn chỉ có thái hậu mà thôi, còn hoàng thượng chẳng là cái gì đối với hắn.
"Hình như hoàng đệ quên mất trẫm rồi thì phải" Lão cười cười nói.
"Ồ, đệ quên mất cũng do hoàng thượng quá sáng chói nên thần không nhìn ra" Hắn đùa nói, tình cảm hai huynh đệ rất tốt.
"À..haha, đệ khéo đùa nào chúng ta cùng nhập tiệc thôi" Hoàng thượng cười to, khiến cho bầu không khí trở nên náo nhiệt hơn.
"Hoàng thúc thật tài tài giỏi không chỉ thắng trận oanh liệt mà còn rước được một vương phi tài ba, không biết thúc có dẫn theo cô nương ấy không nhỉ?" Tên này là con trai của hoàng hậu, từ nhỏ đã ganh tị với hắn về mọi mặt, là một tên háo sắc chính hiệu chỉ cần người đẹp đều sẽ đem người về làm tình nhân của mình bằng mọi giá. Nhìn như có vẻ tên này đã để ý người của hắn rồi.
"Có chứ nhưng nàng ấy cứ thích chạy lung tung, ta không thể nào quản được" Nhắc đến cô nhóc nghịch ngợm nhà mình hắn lại bật cười.
"Nhìn thúc như vậy chắc có vẻ hai người rất hạnh phúc nhỉ" Gã thăm dò, hễ người nào sắp làm vương phi của hắn thì tên biến thái này chắc chắn sẽ cuỗm đi mất.
"Sao cháu trai cứ hỏi về vương phi của ta, không biết ngươi có ý gì không" Hắn ngạo mạn hỏi thẳng, cầm ly rượu lắc lắc nhếch chân mày khiêu khích hỏi.
"Ta chỉ muốn hỏi thăm thôi, thúc đừng để ý" Gã ra vẻ như tình chú cháu giữa hai người rất thắm thiết.
"Được rồi, Huyết Tam con đừng hỏi mấy câu dư thừa nữa, hôm nay chúng ta hãy cùng ăn mừng Hàn đệ chiến thắng, cạn ly" Hoàng thượng thấy sắp có chuyện liền lên tiếng giải tán, hô to.
"Chúc mừng Hàn vương" Các quan thần đi lại quay quanh nịnh hót.
"Hàn Vương tài giỏi quá, nước Lạc Hi rất hãnh diện khi có ngài làm trụ cột đất nước"
"Ta có cô con gái nhỏ đã đến tuổi cập kê, chi bằng gả cho vương gia đây làm thiếp cũng cam lòng" Bỗng có một vị quan lên tiếng về vụ thê thiếp của hắn.
"Ta, con gái ta cũng vậy, nếu con bé được làm thiếp của vương gia thì quả là vinh hạnh cho gia tộc chúng tôi.."
"Con gái tôi cũng giỏi không kém, con bé biết cầm kỳ thi hoạ.."
/Rầm/
Tên cháu trai của hắn ganh ghét, đập tay xuống bàn thu hút mọi sự chú ý.
"Cao Hàn ta đã tự hứa với lòng chỉ lấy duy nhất một thê tử, sẽ không có năm thê bảy thiếp gì cả, nên mọi người đừng giới thiệu con gái mình thế này thế kia nữa, vương phi yêu dấu của ta nghe được chắc sẽ giận rồi cho ta ngủ dưới đất mất" Hắn tựa tay xuống bàn, chống cằm ngang ngược nói.
"Hàn Vương thật chung tình, đúng là tiếc thật.." Tới lượt các cô tiểu thư lên tiếng, xì xào.
"Hoàng thượng vậy còn hôn ước giữa Hàn Vương và con gái của ta thì sao!!?" Liêu thừa tướng lên tiếng, thái độ cọc cằn, khó chịu ra mặt.
"Chuyện này ta cũng không thể quyết được, dù sao người trong lòng Hàn đệ đã rõ, ta không thể làm gì hơn được" Hoàng thượng lên tiếng hoà giải, ông không muốn ai gây bất lợi cho hắn, sợ rằng sẽ gây phiền phức vào người, lòng thầm tự trách bản thân vì đã không suy nghĩ kỹ mà đã ban hôn.
"Hoàng thượng nói phải, vả lại vương phi của ta phải là người tài giỏi có thể đi theo đánh giặc cùng ta, chứ không thể nào là một cô gái chân yếu tay mềm, trói gà không chặt được, Liêu thừa tướng thấy ta nói có đúng không?!!" Hắn kiêu ngạo hất cằm khiêu khích, ở cái nước Lạc Hi này không ai là không sợ hắn, kể cả hoàng thượng còn phải nể mặt hắn vài phần thì một thừa tướng nhỏ bé chả là gì với hắn cả.
"Hàn Vương nói đúng lắm, dù sao con bé cũng là con gái cưng của ta, thôi thì ta gả con bé cho ngài làm trắc phi cũng được" Máu nóng ông ta đã dồn lên não nhưng vẫn cố kiềm chế, thầm nghĩ không thể đắc tội với hắn.
"Khi nãy ta cũng có nói, chỉ lấy duy nhất một người mong Liêu tướng quân nhớ kỹ cho" Hắn nhấm nháp rượu khinh thường nói.
"Thôi được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa, chuyện hôn nhân đại sự của ai thì người nấy quyết, trẫm sẽ không xen vào. Hôm nay là ngày vui đừng làm trẫm mất hứng"
"Hoàng thượng anh minh"
Nói rồi liền nhập tiệc, các tiểu thư đài các vẫn không chịu bỏ cuộc, đi lại muốn quyến rũ hắn, rồi hắn sẽ thay đổi suy nghĩ mà lấy mình, mấy ý nghĩ tầm thường này mà cũng đòi gả cho Cao Hàn đây thì đúng là nực cười. Mấy hành động đó bị Mộ Hương thấy được, khi các cô gái đó bị hắn đuổi đi thì ả ta liền cho người lôi họ ra ngoài, đem vào nhà chứa củi xử lý.
"Ăn mừng Hàn Vương chiến thắng, thần đặt biệt mời vào cung những nữ nhân không chỉ múa đẹp mà người cũng đẹp. Mời mọi người có mặt ở đây cùng thưởng thức, vào đi.."
"Nhóc con này chạy đi để làm những việc này à, thật là.. xinh đẹp" Hắn thầm nghĩ, dùng tay ôm mặt, say mê nhìn cô gái trước mắt.
_____________________________________
Dạo này tui bận học nên đổi lịch đăng nhé 2 ngày 1 chap.
__________
Có gì sai sót mong mọi người góp ý thẳng thắn và nhẹ nhàng. Từ những lời góp ý chân thành đó tui sẽ ghi nhớ và rút kinh nghiệm không tái phạm cũng như cải thiện cách viết hơn.
Bình luận facebook