-
Chương 4: Thân phận(2)
Chương 4: Thân phận(2)
- ...cho ta và Âm Nhi.
Ban xong một câu chao đảo thiên hạ, hắn đường hoàng ôm mĩ nhân trở về phòng, bỏ mặc đám người ngơ ngác ngoài đại sảnh.
- Ngươi tránh ra.
Nàng đẩy hắn ra. Trời ạ, đây mà là lãnh tình à?
- Nàng sao thế?
Hắn đối với việc nàng gạt tay ra có chút không hài lòng. Làn da rất mềm mại.
- Ta muốn ra ngoài.
- Nàng đi đâu?
Nàng liếc hắn một cái sau đó quay người ngồi xuống ghế thản nhiên uống trà.
- Không cần ngươi quản.
- Vậy thì ta đi cùng nàng.
- Không cần.
- Nếu ta không đi cùng, nàng sẽ không ra khỏi vương phủ được. Đừng quên võ công của nàng hiện tại đều không còn.
Hắn cười rất vô lại.
Đáng chết! Bổn tiểu thư dĩ nhiên là nhớ đã bị ngươi băng phong võ công nếu không sao ta phải ở đây cãi lộn với ngươi chứ!
- Vậy thì ngươi đừng có hối hận.
Bất đắc dĩ thôi, ai kêu ngươi một mực muốn theo. Nếu ngươi có tức chết cũng đừng oán ta.
Dứt khoát xoay người đi, hắn đi cùng nàng. Nhưng lại không biết nơi nàng muốn đến là nơi hoạt động về đêm, hơn nữa chỉ tiếp đón nam nhân - Ngưng Hoa Cung, tửu lâu số một thành Bảo Thiên.
Tiến tới cửa lớn, nàng gõ cửa theo một ám hiệu nào đó.
Rất nhanh chóng, cánh cửa mở ra. Một cô gái rất thanh tú chắn trước cửa, trên người mặc y phục màu hồng phấn nhưng cũng không kém phần quyến rũ mang dáng vẻ đề phòng.
Nàng rất chậm rãi, đưa ra một chiếc nhẫn ngọc màu thanh lục. Bên trên được trạm khắc chữ Âm vô cùng tinh xảo. Đó là Thanh Âm Giới Chỉ - tín vật Ngưng Hoa Âm Cung Cung Chủ.
Phải. Ngưng Hoa Cung trong con mắt của bàn dân thiên hạ chính là một tửu lâu nức tiếng gần xa. Nhưng thực chất bên trong chính là Ngưng Hoa Âm Cung - môn phái lưỡng đạo chuyên huấn luyện sát thủ vô cùng nổi tiếng trên giang hồ. Bên ngoài còn biết rằng Thần Trộm Nữ Đế - Âm Tuyệt và Ngưng Hoa Âm Cung Cung Chủ có liên quan đến nhau nhưng không ai biết rằng hai người đó, thực chất chỉ là một người mà thôi.
- Cung chủ.
Cô nương đó sau khi nhìn thấy Giới Chỉ liền quỳ xuống cung kính. Luật lệ đầu tiên của Ngưng Hoa Âm Cung - đối với đồ đệ, chỉ nhận lệnh từ tín vật, không nhận người.
- Truyền Lạc Hoa.
Nàng vừa đi vừa nhàn nhạt lên tiếng. Cô nương đó nhanh nhẹn đi vào trong. Một khắc sau, tất cả đồ đệ đang có mặt tại đó lập tức xuất hiện dùng nghi lễ trang trọng nhất nghênh đón hai người. Đứng đầu là hai cô nương rất xinh đẹp mặc trên người sam y màu huyết dụ.
- Đệ tử Âm Cung Ngưng Hoa nghênh đón cung chủ.
Tất cả cùng cúi đầu quỳ rạp xuống trừ hai cô nương kia.
- Miễn lễ!
Nàng phất tay áo đại xá. Rất kì lạ là đám người đó đều là nữ nhi, hơn nữa đều rất xinh đẹp và tất cả đều nhất nhất nghe lời nàng khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Thân thế của nàng hoàn toàn là một ẩn số!
- Lưu Thủy?
- Vâng, cung chủ.
Một trong hai cô nương tiến lên trả lời. Gương mặt rất tươi tắn rạng rỡ.
- Ngươi đã trở về rồi? Đào Hoa Ma Thành thế nào?
Cô nương đó hơi cúi đầu xuống, gương mặt thoáng chút phiếm hồng.
- Rất... rất tốt ạ. Thành chủ đối với Lưu Thủy rất tốt.
Nàng khẽ cười mỉm.
- Có phải vừa lòng ai ở đó rồi không?
- Không... không có ạ.
- Nếu có thì cứ nói, ta sẽ nói với Đào Hoa tỷ giúp ngươi.
- Lưu Thủy còn muốn phụng sự cho cung chủ.
- Được thôi.
Đào Hoa Ma Thành cũng là một bang phái giang hồ nhưng trực tiếp thuộc vào Hắc Đạo và hoàn toàn tách biệt với các phái khác. Nói ra thì thành này được lập ra không phải do Thành Chủ nơi này có dã tâm gì mà là do Thành Chủ - một mĩ nhân đào hoa vì bị nhiều nam nhân phản bội nên sinh ra oán hận, lấy tên Đào Hoa lập ra Đào Hoa Ma Thành tụ tập tất cả sát thủ bậc nhất trong giang hồ. Đặc biệt tất cả họ đều là nam. Đây cũng là điểm khác nhau duy nhất giữa Ngưng Hoa Âm Cung và Đào Hoa Ma Thành, nhưng hai phái này lại có tình bang giao vô cùng thân thiết. Theo giang hồ nói thì là như thế này: Âm Cung nữ tử nghiêng nước nghiêng thành, Ma Thành nam nhân lãng tử đào hoa, hai bên một âm một ma - một chỉ thu nhận nam nhân, một chỉ thu nhận nữ tử, một chuyên huấn luyện sát thủ, một là tổ chức sát thủ hàng đầu. Hai bên hợp tác có thể nói gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, không ai cản trở được hai phái này.
Nàng ngừng cười cợt hướng Âm Điện đi tới - Đến Âm Điện.
(Âm Điện là nơi xử lý mọi chuyện của Ngưng Hoa Âm Cung.)
Hắn liền đi theo nàng nhưng lại bị một dàn mĩ nhân trong trang phục hồng phấn cản lại.
- Cho huynh ấy cùng đi.
Nghe theo lời chỉ đạo của cung chủ, tất cả đệ tử đều tránh hết ra.
Hắn liền tiến nhanh tới ôm ngang eo nàng.
- Thân phận của nàng là gì vậy?
Nàng nhìn cánh tay của hắn đặt trên eo mình rồi ngẩng lên liếc hắn.
- Từ từ xem.
Ý của nàng là hắn hãy tự mình nhìn và khám phá thân phận của nàng. Tất cả đệ tử nhìn thấy cảnh tượng này mắt đồng loạt lộn tròng. Đặc biệt là Lạc Hoa và Lưu Thủy đã theo nàng từ lâu càng làm vẻ mặt không thể tin nổi. Cung chủ để nam nhân chạm vào người mình mà không phản kháng. Chuyện lạ có thật!
- ...cho ta và Âm Nhi.
Ban xong một câu chao đảo thiên hạ, hắn đường hoàng ôm mĩ nhân trở về phòng, bỏ mặc đám người ngơ ngác ngoài đại sảnh.
- Ngươi tránh ra.
Nàng đẩy hắn ra. Trời ạ, đây mà là lãnh tình à?
- Nàng sao thế?
Hắn đối với việc nàng gạt tay ra có chút không hài lòng. Làn da rất mềm mại.
- Ta muốn ra ngoài.
- Nàng đi đâu?
Nàng liếc hắn một cái sau đó quay người ngồi xuống ghế thản nhiên uống trà.
- Không cần ngươi quản.
- Vậy thì ta đi cùng nàng.
- Không cần.
- Nếu ta không đi cùng, nàng sẽ không ra khỏi vương phủ được. Đừng quên võ công của nàng hiện tại đều không còn.
Hắn cười rất vô lại.
Đáng chết! Bổn tiểu thư dĩ nhiên là nhớ đã bị ngươi băng phong võ công nếu không sao ta phải ở đây cãi lộn với ngươi chứ!
- Vậy thì ngươi đừng có hối hận.
Bất đắc dĩ thôi, ai kêu ngươi một mực muốn theo. Nếu ngươi có tức chết cũng đừng oán ta.
Dứt khoát xoay người đi, hắn đi cùng nàng. Nhưng lại không biết nơi nàng muốn đến là nơi hoạt động về đêm, hơn nữa chỉ tiếp đón nam nhân - Ngưng Hoa Cung, tửu lâu số một thành Bảo Thiên.
Tiến tới cửa lớn, nàng gõ cửa theo một ám hiệu nào đó.
Rất nhanh chóng, cánh cửa mở ra. Một cô gái rất thanh tú chắn trước cửa, trên người mặc y phục màu hồng phấn nhưng cũng không kém phần quyến rũ mang dáng vẻ đề phòng.
Nàng rất chậm rãi, đưa ra một chiếc nhẫn ngọc màu thanh lục. Bên trên được trạm khắc chữ Âm vô cùng tinh xảo. Đó là Thanh Âm Giới Chỉ - tín vật Ngưng Hoa Âm Cung Cung Chủ.
Phải. Ngưng Hoa Cung trong con mắt của bàn dân thiên hạ chính là một tửu lâu nức tiếng gần xa. Nhưng thực chất bên trong chính là Ngưng Hoa Âm Cung - môn phái lưỡng đạo chuyên huấn luyện sát thủ vô cùng nổi tiếng trên giang hồ. Bên ngoài còn biết rằng Thần Trộm Nữ Đế - Âm Tuyệt và Ngưng Hoa Âm Cung Cung Chủ có liên quan đến nhau nhưng không ai biết rằng hai người đó, thực chất chỉ là một người mà thôi.
- Cung chủ.
Cô nương đó sau khi nhìn thấy Giới Chỉ liền quỳ xuống cung kính. Luật lệ đầu tiên của Ngưng Hoa Âm Cung - đối với đồ đệ, chỉ nhận lệnh từ tín vật, không nhận người.
- Truyền Lạc Hoa.
Nàng vừa đi vừa nhàn nhạt lên tiếng. Cô nương đó nhanh nhẹn đi vào trong. Một khắc sau, tất cả đồ đệ đang có mặt tại đó lập tức xuất hiện dùng nghi lễ trang trọng nhất nghênh đón hai người. Đứng đầu là hai cô nương rất xinh đẹp mặc trên người sam y màu huyết dụ.
- Đệ tử Âm Cung Ngưng Hoa nghênh đón cung chủ.
Tất cả cùng cúi đầu quỳ rạp xuống trừ hai cô nương kia.
- Miễn lễ!
Nàng phất tay áo đại xá. Rất kì lạ là đám người đó đều là nữ nhi, hơn nữa đều rất xinh đẹp và tất cả đều nhất nhất nghe lời nàng khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Thân thế của nàng hoàn toàn là một ẩn số!
- Lưu Thủy?
- Vâng, cung chủ.
Một trong hai cô nương tiến lên trả lời. Gương mặt rất tươi tắn rạng rỡ.
- Ngươi đã trở về rồi? Đào Hoa Ma Thành thế nào?
Cô nương đó hơi cúi đầu xuống, gương mặt thoáng chút phiếm hồng.
- Rất... rất tốt ạ. Thành chủ đối với Lưu Thủy rất tốt.
Nàng khẽ cười mỉm.
- Có phải vừa lòng ai ở đó rồi không?
- Không... không có ạ.
- Nếu có thì cứ nói, ta sẽ nói với Đào Hoa tỷ giúp ngươi.
- Lưu Thủy còn muốn phụng sự cho cung chủ.
- Được thôi.
Đào Hoa Ma Thành cũng là một bang phái giang hồ nhưng trực tiếp thuộc vào Hắc Đạo và hoàn toàn tách biệt với các phái khác. Nói ra thì thành này được lập ra không phải do Thành Chủ nơi này có dã tâm gì mà là do Thành Chủ - một mĩ nhân đào hoa vì bị nhiều nam nhân phản bội nên sinh ra oán hận, lấy tên Đào Hoa lập ra Đào Hoa Ma Thành tụ tập tất cả sát thủ bậc nhất trong giang hồ. Đặc biệt tất cả họ đều là nam. Đây cũng là điểm khác nhau duy nhất giữa Ngưng Hoa Âm Cung và Đào Hoa Ma Thành, nhưng hai phái này lại có tình bang giao vô cùng thân thiết. Theo giang hồ nói thì là như thế này: Âm Cung nữ tử nghiêng nước nghiêng thành, Ma Thành nam nhân lãng tử đào hoa, hai bên một âm một ma - một chỉ thu nhận nam nhân, một chỉ thu nhận nữ tử, một chuyên huấn luyện sát thủ, một là tổ chức sát thủ hàng đầu. Hai bên hợp tác có thể nói gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, không ai cản trở được hai phái này.
Nàng ngừng cười cợt hướng Âm Điện đi tới - Đến Âm Điện.
(Âm Điện là nơi xử lý mọi chuyện của Ngưng Hoa Âm Cung.)
Hắn liền đi theo nàng nhưng lại bị một dàn mĩ nhân trong trang phục hồng phấn cản lại.
- Cho huynh ấy cùng đi.
Nghe theo lời chỉ đạo của cung chủ, tất cả đệ tử đều tránh hết ra.
Hắn liền tiến nhanh tới ôm ngang eo nàng.
- Thân phận của nàng là gì vậy?
Nàng nhìn cánh tay của hắn đặt trên eo mình rồi ngẩng lên liếc hắn.
- Từ từ xem.
Ý của nàng là hắn hãy tự mình nhìn và khám phá thân phận của nàng. Tất cả đệ tử nhìn thấy cảnh tượng này mắt đồng loạt lộn tròng. Đặc biệt là Lạc Hoa và Lưu Thủy đã theo nàng từ lâu càng làm vẻ mặt không thể tin nổi. Cung chủ để nam nhân chạm vào người mình mà không phản kháng. Chuyện lạ có thật!
Bình luận facebook