Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 85
Hạo Nhân chạy từ trong vương phủ ra đến cửa trên tay cầm một khối hình vuông màu vàng. Vui vẻ nói:
“Tiểu Khả Ái ngươi xem”
Nam nhân trước mặt không khỏi ngạc nhiên cùng nghi ngờ, dật lấy ngọc ấn trên tay xem đi xem lại đến cả chục lần:
“Không thể nào, ngươi lại dám ăn trộm ngọc ấn này”
Hạo Nhân giật lại ngọc ấn từ trên tay nam nhân kia:
“Ta không có lấy trộm, chính là cha đưa cho ta. Ngươi nói lời phải giữ lấy lời Tiểu Khả Ái này từ nay về sau sẽ ở lại nơi này”
Tiểu Miên Miên nghe vậy hoảng sợ muốn khóc vội lấp sau váy áo mẫu thân:
“Phu thân con là không muốn ở lại nơi này”
Nữ nhân thấy con gái như vậy cũng đau lòng không thôi:
“Phu quân chuyện này thế nào đây”
Nam nhân trước mặt không nói được gì:
“Chuyện này…chuyện này…đi ngươi dẫn ta đến gặp tam vương gia”
Hạo Nhân lại vội vàng ngăn cản:
“Chuyện này tuyệt không được”
Nam nhân trước mặt thấy đứa bé khẩn chương như vậy cứ nghĩ là cậu bé chắc chắn nói khoác:
“Có chuyện gì mà không được người dẫn ta đi gặp tam vương gia, ta lập tức cho Tiểu Miên Miên của ta hứa hôn cùng với ngươi”
Hạo Nhân lại ấp úng:
“Chuyện này…ngươi có thể đợi thêm ba canh giờ nữa được không. Ta đã hứa với cha trong ba canh giờ không được làm phiền hai người họ”
“Không thể được, nếu ngươi ngay bây giờ không dẫn ta đi, ta lập tức đem Tiểu Miên Miên trở về”
Hạo Nhân lại tính toán một lúc, trong lòng thầm nghĩ vì chuyện chung thân đại sự của chính mình đành phải ủy khuất cha mẹ vậy:
“Được lập tức dẫn ngươi đi”
Đi đến trước cửa phòng của Thiếu Hàn. Hạo Nhân quay sang nói với ba người:
“Đợi ta một chút ta vào nói một tiếng với cha”
“Được”
Hạo Nhân gõ cửa phòng của Thiếu Hàn:
“Phụ thân đại nhân bên ngoài có người muốn gặp”
Thiếu Hàn tức giận nói vọng ra:
“Không muốn gặp”
Hạo Nhân lại khẩn chương:
“Không được cha nhất định phải ra gặp, người đó nói có chuyện rất quan trọng”. Hạo Nhân thấy Thiếu Hàn không nói gì lại nói thêm: “Cha à nếu cha không gặp bọn họ con liền đẩy cửa tiến vào”
Nhược Y lúc này ở bên trong phòng khẽ nói với Thiếu Hàn:
“Có người muốn gặp chàng, con nói có chuyện quan trọng chàng mau đi xem xem”
Thiếu Hàn lúc này lại tức giận đi ra mở cửa:
“Là người nào phá hỏng chuyện tốt của ta”
Hạo Nhân lại cười hì hì:
“Bọn họ đang ở ngoài phòng khách”
Nhược Y cùng Thiếu Hàn sau khi quần áo chỉnh tề liền tiến ra phòng khách cùng với Hạo Nhân. Ba người đang ngồi ở phòng khách lúc này không thôi bất ngờ:
“Nhược Y”
“Yên Hồng, Phi Ảnh các ngươi sao lại ở đây”
Yên Hồng lúc này mới nói:
“Chúng ta là có việc đi ngang qua, nghe nói ngươi bị rơi xuống vực, sao có thể…”
“Chuyện rất dài, sau này sẽ kể cho ngươi nghe. Ngươi tìm chúng ta có việc gì”
“Chuyện này…”. Diệp Phi Ảnh lúc này không biết nên nói gì. Hạo nhân liền nhanh hơn một bước nói cho mọi người biết:
“Cha à người này nói nếu con chứng minh được con chính la tiểu chủ nhân của vương phủ này, liền lập tức đem con gái của họ gả cho con.”
Nhược Y lúc này khẽ quát:
“Con lại dở trò lừa gạt gì rồi”
“Không có nha mẹ, chính là người này tự nói như vậy”. Hạo Nhân vừa nói vừa chỉ vào Diệp Phi Ảnh
Thiếu Hàn lại nhìn sang Diệp Phi Ảnh, khiến cho Diệp Phi Ảnh nói không thành câu:
“Chuyện này…”
Hạo Nhân lại lớn tiếng:
“Còn muốn chối bỏ lời vừa nói”
Diệp Phi Ảnh lên tiếng:
“Ta không có ý như vậy, chỉ là ngươi vẫn còn nhỏ chuyện này là chuyện lớn”
Hạo Nhân lại suy nghĩ một lúc:
“Vậy ngươi liền viết một tờ khế ước kí vào đó, đợi đến năm ta mười tám tuổi ngay lập tức gả Tiểu Khả Ái cho ta”
Nhược Y thấy bé gái trước mặt cũng thấy thích thú cùng yêu mến, liền một mắt nhắm một mắt mở giả vờ như không quan tâm đến chuyện này
“Ngươi còn không mau viết. Hay là ngươi muốn nuốt lời”
Diệp Phi Ảnh có nhìn qua Thiếu Hàn cùng Nhược Y cầu cứu nhưng lại không thấy hai người họ có phản ứng gì. Hắn lại nhìn qua Yên Hồng thì thấy ánh mắt nàng như muốn băm vằm hắn ra làm trăm mảnh. Nhìn xuống Hạo Nhân kia thì lại thấy ánh mắt đắc ý của cậu bé.
Kết cục cuối cùng không phải nói cũng biết. Hạo Nhân mới đến thế giới mới chưa được một ngày đã ngoạn ngục lừa được một tiểu nương tử xinh đẹp. Chờ đủ tuổi lập tức thú nàng về làm tân nương.
Nhược Y cùng Thiếu Hàn không khỏi vui mừng cùng hài lòng. Vì con trai đã có ý chung nhân. Ý chung nhân của con trai lại chính là con bằng hữu cũ của hai người
Lạc Yên Hồng thì lửa đang bốc lên đến tận đầu. Chỉ nhìn thấy Diệp Phi Ảnh là không vừa mắt. Diệp Phi Ảnh lúc này đang đi sau Lạc Yên Hồng, hắn lại tự trách mình quá bốc đồng. Chỉ một ngày đã đem con gái bảo bối gả đi. Hắn còn chưa muốn nhanh như vậy gả đi đứa con gái này. Hắn nghĩ nên cùng Lạc Yên Hồng hảo hảo bồi dưỡng tình cảm mau chóng sinh thêm cho hắn một nữ nhi khả ái nữa giống như Tiểu Miên Miên.
Còn Tiểu Miên Miên lúc này là người không có tâm trạng phức tạp gì cả, cô bé còn chưa có biết hứa hôn là cái gì. Vẫn cứ vui vẻ theo mẹ và cha trở về Đoan Hồn Giáo
“Tiểu Khả Ái ngươi xem”
Nam nhân trước mặt không khỏi ngạc nhiên cùng nghi ngờ, dật lấy ngọc ấn trên tay xem đi xem lại đến cả chục lần:
“Không thể nào, ngươi lại dám ăn trộm ngọc ấn này”
Hạo Nhân giật lại ngọc ấn từ trên tay nam nhân kia:
“Ta không có lấy trộm, chính là cha đưa cho ta. Ngươi nói lời phải giữ lấy lời Tiểu Khả Ái này từ nay về sau sẽ ở lại nơi này”
Tiểu Miên Miên nghe vậy hoảng sợ muốn khóc vội lấp sau váy áo mẫu thân:
“Phu thân con là không muốn ở lại nơi này”
Nữ nhân thấy con gái như vậy cũng đau lòng không thôi:
“Phu quân chuyện này thế nào đây”
Nam nhân trước mặt không nói được gì:
“Chuyện này…chuyện này…đi ngươi dẫn ta đến gặp tam vương gia”
Hạo Nhân lại vội vàng ngăn cản:
“Chuyện này tuyệt không được”
Nam nhân trước mặt thấy đứa bé khẩn chương như vậy cứ nghĩ là cậu bé chắc chắn nói khoác:
“Có chuyện gì mà không được người dẫn ta đi gặp tam vương gia, ta lập tức cho Tiểu Miên Miên của ta hứa hôn cùng với ngươi”
Hạo Nhân lại ấp úng:
“Chuyện này…ngươi có thể đợi thêm ba canh giờ nữa được không. Ta đã hứa với cha trong ba canh giờ không được làm phiền hai người họ”
“Không thể được, nếu ngươi ngay bây giờ không dẫn ta đi, ta lập tức đem Tiểu Miên Miên trở về”
Hạo Nhân lại tính toán một lúc, trong lòng thầm nghĩ vì chuyện chung thân đại sự của chính mình đành phải ủy khuất cha mẹ vậy:
“Được lập tức dẫn ngươi đi”
Đi đến trước cửa phòng của Thiếu Hàn. Hạo Nhân quay sang nói với ba người:
“Đợi ta một chút ta vào nói một tiếng với cha”
“Được”
Hạo Nhân gõ cửa phòng của Thiếu Hàn:
“Phụ thân đại nhân bên ngoài có người muốn gặp”
Thiếu Hàn tức giận nói vọng ra:
“Không muốn gặp”
Hạo Nhân lại khẩn chương:
“Không được cha nhất định phải ra gặp, người đó nói có chuyện rất quan trọng”. Hạo Nhân thấy Thiếu Hàn không nói gì lại nói thêm: “Cha à nếu cha không gặp bọn họ con liền đẩy cửa tiến vào”
Nhược Y lúc này ở bên trong phòng khẽ nói với Thiếu Hàn:
“Có người muốn gặp chàng, con nói có chuyện quan trọng chàng mau đi xem xem”
Thiếu Hàn lúc này lại tức giận đi ra mở cửa:
“Là người nào phá hỏng chuyện tốt của ta”
Hạo Nhân lại cười hì hì:
“Bọn họ đang ở ngoài phòng khách”
Nhược Y cùng Thiếu Hàn sau khi quần áo chỉnh tề liền tiến ra phòng khách cùng với Hạo Nhân. Ba người đang ngồi ở phòng khách lúc này không thôi bất ngờ:
“Nhược Y”
“Yên Hồng, Phi Ảnh các ngươi sao lại ở đây”
Yên Hồng lúc này mới nói:
“Chúng ta là có việc đi ngang qua, nghe nói ngươi bị rơi xuống vực, sao có thể…”
“Chuyện rất dài, sau này sẽ kể cho ngươi nghe. Ngươi tìm chúng ta có việc gì”
“Chuyện này…”. Diệp Phi Ảnh lúc này không biết nên nói gì. Hạo nhân liền nhanh hơn một bước nói cho mọi người biết:
“Cha à người này nói nếu con chứng minh được con chính la tiểu chủ nhân của vương phủ này, liền lập tức đem con gái của họ gả cho con.”
Nhược Y lúc này khẽ quát:
“Con lại dở trò lừa gạt gì rồi”
“Không có nha mẹ, chính là người này tự nói như vậy”. Hạo Nhân vừa nói vừa chỉ vào Diệp Phi Ảnh
Thiếu Hàn lại nhìn sang Diệp Phi Ảnh, khiến cho Diệp Phi Ảnh nói không thành câu:
“Chuyện này…”
Hạo Nhân lại lớn tiếng:
“Còn muốn chối bỏ lời vừa nói”
Diệp Phi Ảnh lên tiếng:
“Ta không có ý như vậy, chỉ là ngươi vẫn còn nhỏ chuyện này là chuyện lớn”
Hạo Nhân lại suy nghĩ một lúc:
“Vậy ngươi liền viết một tờ khế ước kí vào đó, đợi đến năm ta mười tám tuổi ngay lập tức gả Tiểu Khả Ái cho ta”
Nhược Y thấy bé gái trước mặt cũng thấy thích thú cùng yêu mến, liền một mắt nhắm một mắt mở giả vờ như không quan tâm đến chuyện này
“Ngươi còn không mau viết. Hay là ngươi muốn nuốt lời”
Diệp Phi Ảnh có nhìn qua Thiếu Hàn cùng Nhược Y cầu cứu nhưng lại không thấy hai người họ có phản ứng gì. Hắn lại nhìn qua Yên Hồng thì thấy ánh mắt nàng như muốn băm vằm hắn ra làm trăm mảnh. Nhìn xuống Hạo Nhân kia thì lại thấy ánh mắt đắc ý của cậu bé.
Kết cục cuối cùng không phải nói cũng biết. Hạo Nhân mới đến thế giới mới chưa được một ngày đã ngoạn ngục lừa được một tiểu nương tử xinh đẹp. Chờ đủ tuổi lập tức thú nàng về làm tân nương.
Nhược Y cùng Thiếu Hàn không khỏi vui mừng cùng hài lòng. Vì con trai đã có ý chung nhân. Ý chung nhân của con trai lại chính là con bằng hữu cũ của hai người
Lạc Yên Hồng thì lửa đang bốc lên đến tận đầu. Chỉ nhìn thấy Diệp Phi Ảnh là không vừa mắt. Diệp Phi Ảnh lúc này đang đi sau Lạc Yên Hồng, hắn lại tự trách mình quá bốc đồng. Chỉ một ngày đã đem con gái bảo bối gả đi. Hắn còn chưa muốn nhanh như vậy gả đi đứa con gái này. Hắn nghĩ nên cùng Lạc Yên Hồng hảo hảo bồi dưỡng tình cảm mau chóng sinh thêm cho hắn một nữ nhi khả ái nữa giống như Tiểu Miên Miên.
Còn Tiểu Miên Miên lúc này là người không có tâm trạng phức tạp gì cả, cô bé còn chưa có biết hứa hôn là cái gì. Vẫn cứ vui vẻ theo mẹ và cha trở về Đoan Hồn Giáo
Bình luận facebook