• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Vua mua sắm tam giới (2 Viewers)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-128

Chương 128: Đắt như tôm tươi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81565.png

Xem ảnh 2
81565_2.png
Phá tướng, đây chính là phá tướng đó!



Đối với một cô gái, còn là một cô gái đẹp, phá tướng có ý nghĩa thế nào?



Phải nói là còn đau khổ hơn cả lấy mạng họ!



“Con đang làm gì thế hả? Làm gì thế hả?”




Em gái ngốc, em không sợ anh là thằng lừa đảo sao?

“Cậu bé, cậu mau giúp con bé đi!”

Dương Vân thật sự hết cách với con gái mình, đành xoay sang nắm lấy tay Lý Hạo, chỉ có thể gửi gắm toàn bộ hy vọng vào công dụng kì diệu của loại nước thuốc này của Lý Hạo thôi.

“Em liều mạng quá đấy.”

Tả Phi Phi nhìn Trác Yến Vũ như suy nghĩ điều gì, cười khổ lắc đầu.

“Đau không?”

Lý Hạo đi tới trước mặt Trác3Yến Vũ, trong ánh mắt ánh lên sự thương xót, nhẹ giọng nói: “Em học cái gì không học, lại đi học phát rồ!”

“Hì hì, không đau!”

Trác Yến Vũ gượng cười đáp: “Anh Hạo, anh phải chịu trách nhiệm đấy. Nếu như không trị hết vết thương cho em, người ta sẽ đu bám anh cả đời này đấy.”

“Đừng lảm nhảm nữa.”

Giờ Dương Vân cũng chẳng màng đến khí chất phu nhân gì nữa, chạy tới trước mặt con gái, vừa tức vừa vội nhìn vết thương vẫn còn đang rỉ máu trên mặt con gái, đau lòng đến nước mắt đều sắp trào cả ra.

“Mẹ, không sao, con tin tưởng anh Hạo.”

Trác Yến Vũ hé miệng cười đùa, còn an ủi ngược lại mẹ mình.

“Cô bé ngốc...”

Trong lòng Lý2Hạo vô cùng xúc động. Cậu cũng biết Tiểu Yến Tử có chút tình cảm như có như không với mình, nhưng không ngờ rằng yêu vương hấp tấp này lại to gan lớn mật đến thế, dám dùng chính gương mặt xinh đẹp của mình để cậu thí nghiệm.

Lý Hạo đi tới trước mặt Trác Yến Vũ, trong ánh mắt ánh lên sự thương xót, nhẹ giọng nói: “Em học cái gì không học, lại đi học phát rồ!”



“Hì hì, không đau!”



Trác Yến Vũ gượng cười đáp: “Anh Hạo, anh phải chịu trách nhiệm đấy. Nếu như không trị hết vết thương cho em, người ta sẽ đu bám anh cả đời này đấy.”



“Đừng lảm nhảm nữa.”



Lý Hạo véo mũi Trác Yến Vũ, quay đầu nói: “Mau đem băng y2tế đến đây!”



Lập tức, nhân viên phục vụ trong Như Ý Lầu liền đem tới một hộp băng y tế tiêu độc khử trùng đưa tới tận tay Lý Hạo.



“Không cần lo lắng, anh đảm bảo trả lại gương mặt xinh đẹp như ban đầu cho em.”



Lý Hạo cười cười trấn an, sau đó mở chiếc bình nhỏ trong tay, lấy miếng bông khử trùng nhúng vào trong Ngưng Chân Lộ, chờ miếng bông thấm nước nước thuốc rồi lúc này mới xoa lên vết thương trên mặt Tiểu Yến Tử.



“Ồ? Man mát, hơi ngứa nữa!”



Sau khi chấm miếng bông có Ngưng Chân Lộ lên vết thương, hai hàng lông mày của cô hơi nhíu lại, nói: “Thoải mái quá đi!”



“Thật sự có hiệu quả?”



Nhìn Lý Hạo lau vết thương cho9Trác Yến Vũ, người xem xung quanh đều tò mò xáp cả lại, ngạc nhiên nhìn vết thương đã ngưng chảy máu trên mặt Trác Yến Vũ, khe khẽ bàn luận.



“Cậu ta đúng là có có sức hút, khiến nhiều cô gái như thế nguyện hy sinh vì cậu ta.”



Đứng bên cạnh Liễu Ngọc Oanh, Tả Ngọc Linh nhìn đám người đang vây quanh Lý Hạo với Trác Yến Vũ, lạnh nhạt nói.



“Thật à?”



Liễu Ngọc Oanh nhẹ nhàng nhấp một ngụm vang, kiêu ngạo nhìn Lý Hạo trong đám người, cười hỏi.



“Chắc chị không biết, hơn một tuần nay, Phi Phi nhà chúng tôi thực sự không ngủ không nghỉ, mất ăn mất uống chuẩn bị cho việc đưa Ngưng Chân Lộ ra thị trường đấy!”



Tả Ngọc Linh nói đầy ẩn4ý.



“Có thể có đối tác toàn tâm toàn ý hợp tác như các vị, thật là vinh hạnh của em trai tôi.”



Liễu Ngọc Oanh khẽ cười, nâng chén rượu với Tả Ngọc Linh nói: “Nào, mời chị.”



Tả Ngọc Linh miễn cưỡng cười theo, biết rõ Liễu Ngọc Oanh đang cố ý giả bộ hồ đồ, cũng không tiện nói nữa, bèn cụng ly với Liễu Ngọc Oanh, trong lòng thở dài, nghĩ thầm: “Phi Phi à, chàng trai tốt này, còn phải dựa vào chính cháu đi cướp đấy...”



“Được rồi.”



Kiên trì mà tỉ mỉ, Lý Hạo bôi đều Ngưng Chân Lộ lên hết vết thương của Trác Yến Vũ. Sau đó cậu mỉm cười ném nhúm bông trong tay vào thùng rác, cất lời: “Không sao rồi.”



“Thế là xong rồi?”



Dương Vân hoài nghi nhìn vết thương nghiêm trọng vẫn còn ửng đỏ trên mặt Trác Yến Vũ, tức giận nói: “Họ Lý, cậu định lừa gạt ai vậy?”



“Đúng vậy đó! Mặt mũi vẫn còn dấu vết rõ ràng như này, chỉ có người mù mới không thấy thôi!”



“Tôi đã nói rồi, Trung y sắp bị bỏ xó rồi, nào còn có thể nghiên cứu ra sản phẩm thần kỳ đến thế được chứ?”



“Ây da, xem ra lại thêm một tên khoác lác...”



“Haizz... Đúng là đáng tiếc cho gương mặt xinh đẹp của cô bé nhà họ Trác.”



Vừa nhìn mặt Trác Yến Vũ, những quý cô tò mò đứng xung quanh đều than thở và xem thường những lời nói của Lý Hạo lúc trước, thầm thấy không đáng thay cho Trác Yến Vũ.



Lý Hạo không chút nào hoảng hốt, bốn mắt nhìn nhau đối mặt với Trác Yến Vũ, nói: “Sao em không hoảng hốt?”



“Em tin tưởng anh.”



Trác Yến Vũ không hề trốn tránh ánh mắt Lý Hạo, đôi mắt đẹp long lanh chăm chú nhìn cậu đầy tin tưởng.



Có lúc, cô gái này cũng thật cố chấp, thật là cố chấp đến đáng sợ.



“Tin tưởng cái gì? Đây chính là thằng lừa đảo!”



Dương Vân tức giận kéo con gái ra sau lưng mình, chỉ thẳng vào mặt Lý Hạo: “Rốt cuộc cậu đã cho con gái tôi ăn bùa mê thuốc lú gì rồi? Nói cho cậu biết, chúng tôi sẽ không để yên chuyện này đâu. Con gái tôi như vậy, cứ cho là cậu có Như Ý Lầu chống lưng thì nhà họ Trác chúng tôi cũng không phải mặc cậu bắt nạt!”



“Dì à, dì bớt nóng giận. Giờ dì quay đầu nhìn mặt Tiểu Yến Tử đi!”



Đối với sự tức giận của Dương Vân, Lý Hạo hoàn toàn có thể cảm thông. Đó là phản ứng bình thường của mọi bà mẹ khi con gái mình bị thương tổn. Cậu duỗi tay chỉ Trác Yến Vũ đang bị bà lôi đằng sau, kiên nhẫn nói.



“Còn nhìn cái gì nữa?”



Dương Vân bán tín bán nghi quay đầu lại, lúc ánh mắt bà dán chặt vào con gái, sự tức giận lúc ban đầu bỗng chốc biến thành kinh ngạc không thể tin được.



Ban nãy, vết thương của Trác Yến Vũ vẫn còn ửng đỏ ghê rợn như vậy, nhưng mới chỉ nói có mấy câu mà vết thương đã đóng vảy một cách thần kỳ, hơn nữa vảy khô đã bắt đầu cứng lại, tựa hồ sắp bong ra rồi.



“Nhanh như thế mà đã đóng vảy rồi?”



“Trời ạ! Thần kỳ quá! Chẳng lẽ nó có hiệu quả thật?”



Dương Vân nhìn thấy rồi, ánh mắt của các vị khách quý kia cũng rơi hết trên khuôn mặt của Trác Yến Vũ, nhất thời những tiếng kinh ngạc thất thanh liên tiếp vang lên!



“Ban nãy sở dĩ vết thương của Tiểu Yến Tử không lập tức kết vảy là bởi hấp thu hiệu quả của mỗi người đối với Ngưng Chân Lộ sẽ khác nhau, người nhanh người chậm. Nhưng chậm nhất là trong vòng nửa ngày, chắc chắn sẽ có hiệu quả, việc này tôi có thể đảm bảo!”



Lý Hạo cao giọng giải thích. Mà lúc này, vết vảy trên mặt Trác Yến Vũ đã tự động bong ra. Trên mặt cô bây giờ, lại là một mảng da mịn màng căng tràn như cũ. Nếu như không phải miếng vảy kia còn đang chậm rãi rơi xuống trong không khí, sợ rằng sẽ chẳng có ai dám tin mấy phút trước trên mặt cô còn đang chảy máu.



“Thần dược, đây đúng là thần dược!”



“Không thể tin được! Lẽ nào lại thật sự thần kỳ như vậy? Tôi muốn mua, tôi muốn!”



“Tôi cũng thế, tôi cũng thế!”



Mắt thấy mới là thật, sau khi chứng kiến kì tích của Trác Yến Vũ, trong nháy mắt những vị phu nhân tiểu thư này đều điên cuồng, càng vây chặt quanh Lý Hạo.



“Mọi người bình tĩnh một chút. Tôi nói trước, giá của Nhưng Chân Lộ bên chúng tôi cũng không rẻ đâu!”



Lúc này Tả Phi Phi cũng đứng ra, gạt Lý Hạo sang bên cạnh, cất cao giọng nói.



“Bất kệ bao nhiêu tiền bọn tôi cũng mua hết!”



“Đúng! Đừng nói nữa, bất luận thế nào chúng tôi cũng nhất định phải mua!”



Nhìn các phu nhân tiểu thư vây quanh đều như lên cơn điên loạn, Lý Hạo và Tả Phi Phi nhìn nhau, trong lòng đồng thời dâng lên một suy nghĩ.



Lần này, Ngưng Chân Lộ nhất định sẽ đắt như tôm tươi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom