• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Vua mua sắm tam giới (1 Viewer)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-115

Chương 115: Xung đột nổ ra!




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81215.png

Xem ảnh 2
81215_2.png
Bởi vì uống bia, nên ba việc gấp của con người cũng đến rất nhiều lần. Sau khi uống thêm mấy cốc, Lý Hạo lại mắc tiểu, đứng dậy vào nhà vệ sinh bên ngoài giải quyết.



“Xè xè...”



Cảm giác thoải mái nhẹ nhàng sau khi xả xong khiến cả tinh thần và thể xác của Lý Hạo đều sảng khoái.



Nhưng đúng lúc cậu giải quyết nỗi buồn xong, đang định quay người ra khỏi nhà vệ sinh thì vành tai lại khẽ động đậy. Xuyên qua bức tường, cậu nghe thấy hai giọng nói quen thuộc vang lên trong nhà vệ sinh nữ sát vách, hình như đang cãi nhau gì đó.




Trong nhà vệ sinh nữ truyền ra hai giọng nói,3một nam một nữ!

Trong nhà vệ sinh nữ lại có một người đàn ông?

Hơn nữa cậu còn biết cả chủ nhân của hai giọng nói này.

Vương Doãn và Tô Linh!

“Anh điên rồi à? Sao lại bắt em làm chuyện như thế?”

Thấy Tô Linh không đáp, giọng của Vương Doãn lại điên lên.

“Vậy thì sao? Đã trao đổi theo lời anh nói, tôi bỏ Lý Hạo, làm bạn gái của anh!”

Giọng của Tô Linh cũng cao lên, phản bác: “Hơn nữa đến giờ vẫn chưa tìm được nguồn thận thích hợp, bố tôi cũng qua đời rồi!”

“Con điếm!”

Giọng nói của Vương Doãn bỗng chuyển sang hung ác, không quan tâm đến việc phải nhỏ tiếng nữa, giận dữ hét lên: “Đến giờ mày2vẫn còn canh cánh trong lòng việc đó. Con mẹ mày, mày vốn không coi tao là bạn trai của mày! Trong lòng mày vẫn luôn nhớ đến thằng ất ơ kia!”

Tuy Tô Linh đã ép giọng của mình xuống thật thấp, nhưng trong giọng nói vẫn chứa đầy tức giận và không thể tin nổi.

“A Linh, hiện giờ chỉ có em giúp được anh, sao em có thể không giúp anh chứ?”

Giọng nói của Vương Doãn thêm nặng hơn, dừng một chút rồi lại dịu xuống nói tiếp: “Nhà anh phá sản rồi, hiện giờ bố anh đang bị giam giữ. Muốn quay trở lại chỉ có thể nghĩ cách dùng tiền chuộc bố anh ra. Chủ tịch ngân hàng Trương2dù sao cũng niệm chút tình xưa. Bây giờ tất cả những người quen trước đây của bố anh đều tránh anh còn không kịp, thế mà ông ấy vẫn bằng lòng ra gặp anh, đây là cơ hội duy nhất!”

Không thấy tiếng Tô Linh.

“Tô Linh! Em đừng quên, lúc trước ông già em phải thay thận, ai là người trả tiền chữa bệnh giúp em?”

“Vậy thì sao? Đã trao đổi theo lời anh nói, tôi bỏ Lý Hạo, làm bạn gái của anh!”



Giọng của Tô Linh cũng cao lên, phản bác: “Hơn nữa đến giờ vẫn chưa tìm được nguồn thận thích hợp, bố tôi cũng qua đời rồi!”



“Con điếm!”



Giọng nói của Vương Doãn bỗng chuyển sang hung ác, không quan tâm9đến việc phải nhỏ tiếng nữa, giận dữ hét lên: “Đến giờ mày vẫn còn canh cánh trong lòng việc đó. Con mẹ mày, mày vốn không coi tao là bạn trai của mày! Trong lòng mày vẫn luôn nhớ đến thằng ất ơ kia!”



“Vậy anh có từng coi tôi là bạn gái của anh chưa?”



Tô Linh cũng nổi nóng, hét ầm lên châm chọc: “Anh chỉ biết lợi dụng tôi, còn bảo tôi cố tình chẩn đoán nhầm để kéo chân đội Trung y trong đại hội giao lưu Trung Tây y. Bây giờ để kiếm tiền, còn định bắt tôi đi hầu ngủ cho tên chủ tịch họ Trương chó má kia! Có ai đối xử với bạn gái mình như4anh không?”



Nghe đến đó, cuối cùng Lý Hạo cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.



Khi chuyện Lã Tư Viễn phạm pháp mua băng gạc không đạt chuẩn bị lộ ra, nhờ hành vi đổ thêm dầu vào lửa của Lý Hạo, nhà họ Vương cũng bị liên đới rớt đài. Vương Thiên Hào bị phán tội, tài sản và công ty của học Vương bị niêm phong. Lập tức cây đổ bầy khỉ tan, rất nhiều người từng thân cận với nhà họ Vương đều tránh né họ, chỉ sợ bị liên lụy.



Ai sáng suốt cũng hiểu, rõ ràng là nhà họ Vương bị kẻ mạnh cố tình xử đẹp!



Bằng không với thực lực của nhà họ Vương, tốn chút tiền lo lót quan hệ thì việc bán một ít băng gạc y tế không đạt chuẩn chắc chắn sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, sao có thể thảm bại đến nước này?



Chắc chắn Vương Doãn sẽ không từ bỏ, nhưng bản thân gã lại không đủ năng lực, muốn trở lại như xưa, chỉ có thể nghĩ cách mau chóng đưa ông bố Vương Thiên Hào ra khỏi nhà tù.



Thế mới có cảnh tượng bây giờ. Nghe Tô Linh nói, chắc hẳn Vương Doãn muốn tìm một ngân hàng vay một khoản để lo liệu chuyện này, nhưng tên chủ tịch ngân hàng đê tiện kia lại nhìn trúng sắc đẹp của Tô Linh, muốn dùng quy tắc ngầm coi Tô Linh như điều kiện để cho Vương Doãn vay.



Mà cái tên cặn bã Vương Doãn này, lại thực sự muốn bắt Tô Linh đồng ý!



Vì tiền mà bắt bạn gái mình đi ngủ với lão già khác!



Làm ra được loại chuyện đó, nói gã không bằng cầm thú thì quả thực là sỉ nhục cầm thú quá rồi!



“Hôm nay mày không đồng ý cũng phải đồng ý. Nếu không, lát nữa dù ông có chuốc thuốc kích dục cũng nhất định phải đưa mày qua đấy!”



Sau khi cảnh nhà sa sút, dường như Vương Doãn còn cực đoan hơn trước. Đặc biệt là sau khi nghe Tô Linh nhắc đến Lý Hạo, gã lại càng điên cuồng, hét lên một câu hệt như một con dã thú lên cơn. Sau đó cách vách liền vang lên tiếng lôi kéo giãy dụa.



Không biết tại sao, có lẽ là do tác dụng của cồn, hoặc là vì những chuyện lộn xộn chẳng đâu vào đâu này, nói chung, sau khi nghe thấy tiếng giãy dụa la hét của Tô Linh ở cách vách, Lý Hạo chỉ cảm thấy máu nóng xông thẳng lên đầu, không kịp nghĩ ngợi đã lao thẳng sang bên ấy!



Lúc này Vương Doãn hoàn toàn không để ý đến phong độ tao nhã gì nữa, gã đè Tô Linh lên tường, tay móc một ống tiêm từ trong túi ra, dáng vẻ đã chuẩn bị sẵn sàng để tiêm cho Tô Linh.



“Con điếm, tiêm mũi này vào rồi, đêm nay mày cứ đợi biến thành con đĩ thõa ai cũng có thể làm chồng đi!”



Vương Doãn giữ chặt người Tô Linh, dữ tợn nói: “Nhưng mày cũng có thể nhắm mắt tưởng tượng chủ tịch ngân hàng Trương thành thằng èo uột Lý Hạo kia, có khi như thế sẽ giúp mày thoải mái hơn đấy!”



“Á...”



Tô Linh liều mạng lắc đầu, nhưng dù sao cô cũng chỉ là một cô gái yếu ớt, không thể phản kháng được tên Vương Doãn đang điên cuồng.



Nhìn kim tiêm cách mình ngày càng gần, Tô Linh tuyệt vọng nhắm mắt lại.



Cô tin rằng Vương Doãn không nói quá về tác dụng của loại thuốc kích dục này. Nếu thật sự bị tiêm vào, với thứ thuốc mạnh như thế, chỉ sợ rằng ý chí của cô sẽ yếu ớt như tờ giấy đụng vào là rách.



Vừa nghĩ đến chuyện mình sắp bị đưa lên giường tên chủ tịch ngân hàng như một con lợn béo đê tiện kia, Tô Linh chỉ hận không thể đập đầu chết ngay tại đây.



Lúc trước, để cứu người cha đang bệnh tình nguy kịch, cô đã đồng ý với Vương Doãn, khiến cuộc đời của cô từ đó về sau hoàn toàn thay đổi. Hôm nay cha đã vĩnh biệt cõi đời, nhưng cô thì sao? Từ lâu đã không thể trở lại thành thiếu nữ đơn thuần vui vẻ trước kia nữa rồi.



Nhưng qua hồi lâu, ống tiêm khiến Tô Linh tuyệt vọng vẫn chưa đâm xuống. Tô Linh cảm thấy sức nặng đè lên mình cùng dần dần buông lỏng.



“Lẽ nào lương tâm Vương Doãn đột nhiên bộc phát?”



Ý nghĩ đó chợt lóe lên trong đầu Tô Linh nhưng nhanh chóng bị chính cô bác bỏ.



Kẻ không bằng cầm thú như hắn mà có lương tâm ư? Đừng đùa!



Tô Linh nghi hoặc quay người lại, sau đó lập tức trợn tròn hai mắt vì kinh ngạc!



Chỉ thấy Vương Doãn bị một thanh niên dùng một tay túm cổ nhấc lên giữa không trung, còn ống tiêm vốn phải cắm vào người Tô Linh thì giờ đang trong tay thanh niên ấy.



“Thuốc kích dục loại mạnh?”



Lý Hạo một tay xách Vương Doãn, khiến gã thở không nổi, một tay nghịch ống tiêm, sau đó khẽ cười một tiếng, đâm mạnh ống tiêm vào tĩnh mạch Vương Doãn!



“Mùi vị sung sướng muốn sống muốn chết này có lẽ mày nên tự nếm thử đi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom