Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-303
CHƯƠNG 303: CẬU BA DƯƠNG MUỐN CON TRAI (1)
CHƯƠNG 303: CẬU BA DƯƠNG MUỐN CON TRAI (1)
Bạn học nói Đường Minh Hạo nói Dinh Dinh nhà anh ta rất mềm lòng, cho nên vào lúc quan trọng có thể giả vờ đáng thương, tìm sự đồng cảm.
Quả nhiên Hứa Dinh Dinh nhìn anh ta như thế thì lập tức mềm lòng: "Không phải em không tin anh, anh đột nhiên lấy nhiều tài liệu đến đây nói em ký tên, em chỉ muốn nhìn đó là gì thôi?"
"Em vẫn không tin anh, nếu em tin anh thì sẽ không xem cũng sẽ không hỏi, lập tức ký tên, nếu hôm nay đổi lại em muốn anh ký tên, anh tuyệt đối không nói hai lời cũng không chút do dự ký vào." Trên mặt Tịch Xuyên càng lộ vẻ tổn thương, trong giọng nói cũng tràn đầy đau lòng khổ sở.
Không thể không nói Tịch Xuyên rất có thiên phú diễn xuất.
Hứa Dinh Dinh sửng sốt, khóe môi giật giật, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.
Ký tên sao, cô còn chưa nhìn, cũng không biết đó là gì, sao ký được chứ?
Nhưng không ký thì cô nhìn Tịch Xuyên như vậy lại có chút không đành lòng.
"Chẳng lẽ em thật sự sợ anh bán em đi sao, em yên tâm, anh bán bản thân mình cũng sẽ không bán em đi, anh biết mình quên mất em cho nên em không tin anh." Tịch Xuyên nhìn dáng vẻ của Hứa Dinh Dinh thì biết cô đã mềm lòng, cho nên anh ta không ngừng cố gắng.
"Không phải, không phải em không tin anh." Hứa Dinh Dinh nghe anh ta nói như vậy thì có chút nóng nảy, liên tục giải thích, sợ anh ta suy nghĩ lung tung, sợ anh ta hiểu lầm.
"Được rồi, em không ký thì thôi, em không tin anh thì anh cũng có thể hiểu được, anh rất hận bản thân mình, hận mình vì sao lại quên mất em." Tịch Xuyên nói hoàn toàn là thật lòng, anh ta thật sự hận mình vì sao lại quên mất cô, cho nên lúc này biểu cảm của anh ta vô cùng chân thật, làm cho người ta cảm thấy chua xót
Hứa Dinh Dinh vốn mềm lòng, cô nhìn anh như thế thì trái tim không nhịn được đau lên.
Đường Minh Hạo nhìn vậy, biết mình nên ra tay.
"Mẹ Dinh Dinh, con thấy hình như ba Tịch rất đau lòng, nghe nói đôi khi người mất trí nhớ sẽ không thể khống chế cảm xúc của mình, rất dễ đa sầu đa cảm cũng dễ lo được lo mất, dưới tình huống này tuyệt đối không thể chịu kích thích, nếu không thì bệnh tình sẽ nặng thêm." Đường Minh Hạo nói xong còn lắc đầu thở dài, kỹ thuật diễn xuất không thể thua kém Tịch Xuyên.
"Thật sao?" Hứa Dinh Dinh nghe Đường Minh Hạo nói, trên mặt rõ ràng càng lo lắng.
"Đương nhiên là thật rồi, thật ra hiện tại ba Tịch là một người bệnh cũng qúa đáng thương." Đường Minh Hạo lại thở dài, còn bất đắc dĩ lắc đầu.
"Con nói ai đáng thương? Ba không cần các người thông cảm, được rồi, em không tin anh thì thôi, không ký cũng được, anh lấy đi là được." Tịch Xuyên phối hợp với Đường Minh Hạo nói, cảm xúc nhất thời vô cùng kích động, nhìn có vẻ muốn bùng nổ.
Tịch Xuyên nói xong còn giả vờ dọn tài liệu, nhưng động tác của anh ta có vẻ vội vàng, rối loạn, nửa ngày cũng chưa thu dọn được, ngược lại làm cho tài liệu càng rối loạn.
"Mẹ Dinh Dinh, đây là triệu chứng bệnh tái phát." Đường Minh Hạo tới gần tai Hứa Dinh Dinh nói nhỏ một câu.
"Em ký, em ký là được đúng không?" Hứa Dinh Dinh ngẩn người, đưa tay qua cầm bút, nhanh chóng cầm tài liệu đến, lúc này cô sợ lại kích thích đến Tịch Xuyên, cũng không dám nhìn kỹ: "Anh nói cho em biết cần ký ở đâu, em sẽ ký."
Tịch Xuyên mừng thầm trong lòng, nhanh chóng mở tài liệu ra đến phần ký tên, trang cần ký tên cũng không có nhiều nội dung, Hứa Dinh Dinh nhìn cũng không biết là gì, cho nên anh ta cũng không lo lắng Hứa Dinh Dinh nhìn thấy.
Hứa Dinh Dinh cũng không nhìn kỹ, ký tên những nơi anh nói.
Nhưng tài liệu hơi nhiều, cho dù cô không xem cũng ký hơn nửa ngày mới xong.
Mà cô ký danh văn kiện, Tịch Xuyên trực tiếp thu lên, căn bản là không có cho cô nhìn kỹ cơ hội.
Đến khi cô ký xong tài liệu, Tịch Xuyên mới thầm thở phào, rốt cuộc cũng xong.
Chỉ cần cô ký tên, chuyện tiếp theo cũng dễ làm hơn.
Anh ta đã liên lạc với nơi xử lý thủ tục liên qua, anh ta đi cửa đặc biệt cho nên sẽ rất nhanh, nhiều nhất cũng không đến hai ngày.
Đương nhiên hai ngày này, anh phải hiểu rõ tình hình công ty nhà họ Dương, xây dựng một kế hoạch thu mua hoàn hảo.
Trước kia mẹ anh ta cố gắng ngăn cản anh ta và Hứa Dinh Dinh ở bên nhau.
Sau này anh ta muốn mẹ mình phải cầu xin anh ta và Hứa Dinh Dinh ở bên nhau, anh ta hiểu rõ mẹ mình là một người hám lợi.
Anh cũng biết ở trong mắt mẹ mình, anh ta mãi mãi không bằng nhà họ Tịch rối rắm kia.
Cho nên vì nhà họ Tịch rối rắm nên mẹ anh ta có thể hy sinh hạnh phúc của anh ta.
Anh ta vừa nói luật sư riêng dưới lầu, bây giờ Hứa Dinh Dinh đã ký xong, anh ta lập tức mang tài liệu xuống dưới giao cho luật sư riêng đi xử lý.
Đương nhiên Hứa Dinh Dinh ký tên xong, luật sư đi xử lý, bên công ty chắc chắn đã nhận được tin tức, thư ký Lý nhất định sẽ thông báo cho tổng giám đốc của mình.
Dương Tầm Chiêu nhận được điện thoại của thư ký Lý thì sững sờ một lýc, trước đó Tịch Xuyên đã gọi điện thoại cho mình, nhưng anh không ngờ lại nhanh như vậy.
Lúc này tâm trạng của cậu ba Dương vô cùng phức tạp.
Tịch Xuyên nói muốn chuyển cổ phần cho người phụ nữ của mình, chắc chắn người phụ nữ của anh ta phải ký tên, Dương Tầm Chiêu cho rằng quá trình ký tên không thể nhanh như vậy.
Trừ khi người phụ nữ kia là một người vô cùng tham tiền.
Nhưng anh tin tưởng Tịch Xuyên, người Tịch Xuyên yêu không thể là phụ nữ ham hư vinh.
Lúc này Hàn Nhã Thanh đang tắm rửa, Dương Tầm Chiêu cúp điện thoại của thư ký Lý thì gọi cho Tịch Xuyên.
"Phụ nữ của cậu đã ký?" Dương Tầm Chiêu không hề vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng.
"À, ký rồi." Tâm trạng Tịch Xuyên vô cùng tốt, cho nên giọng nói mang theo sự hào hứng.
"Dễ dàng ký tên như vậy sao? Cô ta không nói gì?" Lúc này giọng Dương Tầm Chiêu có chút kỳ lạ, dường như mang theo sự phức tạp, chỉ có cậu ba Dương hiểu rõ sự phức tạp trong lòng mình.
"Em không cho cô ấy nhìn nội dung, chỉ nói cô ấy ký tên là được, cô ấy tin tưởng em, biết em sẽ không làm chuyện gì tổn thương cô ấy cho nên ký tên." Tâm trạng Tịch Xuyên muốn bay lên, cố tình khoe khoang trước mặt cậu ba Dương.
Tịch Xuyên nói lời này thì trong giọng nói mang theo sự đắc ý, còn có khoe khoang.
"..." Cậu ba Dương im lặng, như vậy cũng được sao?
Đương nhiên anh biết chuyện này chỉ xảy ra trên người Tịch Xuyên, không thể xuất hiện trên người mình được.
Không cho Hàn Nhã Thanh xem nội dung đã muốn cô ký tên, sợ là còn khó hơn lên trời.
Anh nghĩ cho dù mình mình chiêu lần trước làm cho cô nửa say nửa tỉnh cũng không thể lừa cô được!
CHƯƠNG 303: CẬU BA DƯƠNG MUỐN CON TRAI (1)
Bạn học nói Đường Minh Hạo nói Dinh Dinh nhà anh ta rất mềm lòng, cho nên vào lúc quan trọng có thể giả vờ đáng thương, tìm sự đồng cảm.
Quả nhiên Hứa Dinh Dinh nhìn anh ta như thế thì lập tức mềm lòng: "Không phải em không tin anh, anh đột nhiên lấy nhiều tài liệu đến đây nói em ký tên, em chỉ muốn nhìn đó là gì thôi?"
"Em vẫn không tin anh, nếu em tin anh thì sẽ không xem cũng sẽ không hỏi, lập tức ký tên, nếu hôm nay đổi lại em muốn anh ký tên, anh tuyệt đối không nói hai lời cũng không chút do dự ký vào." Trên mặt Tịch Xuyên càng lộ vẻ tổn thương, trong giọng nói cũng tràn đầy đau lòng khổ sở.
Không thể không nói Tịch Xuyên rất có thiên phú diễn xuất.
Hứa Dinh Dinh sửng sốt, khóe môi giật giật, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.
Ký tên sao, cô còn chưa nhìn, cũng không biết đó là gì, sao ký được chứ?
Nhưng không ký thì cô nhìn Tịch Xuyên như vậy lại có chút không đành lòng.
"Chẳng lẽ em thật sự sợ anh bán em đi sao, em yên tâm, anh bán bản thân mình cũng sẽ không bán em đi, anh biết mình quên mất em cho nên em không tin anh." Tịch Xuyên nhìn dáng vẻ của Hứa Dinh Dinh thì biết cô đã mềm lòng, cho nên anh ta không ngừng cố gắng.
"Không phải, không phải em không tin anh." Hứa Dinh Dinh nghe anh ta nói như vậy thì có chút nóng nảy, liên tục giải thích, sợ anh ta suy nghĩ lung tung, sợ anh ta hiểu lầm.
"Được rồi, em không ký thì thôi, em không tin anh thì anh cũng có thể hiểu được, anh rất hận bản thân mình, hận mình vì sao lại quên mất em." Tịch Xuyên nói hoàn toàn là thật lòng, anh ta thật sự hận mình vì sao lại quên mất cô, cho nên lúc này biểu cảm của anh ta vô cùng chân thật, làm cho người ta cảm thấy chua xót
Hứa Dinh Dinh vốn mềm lòng, cô nhìn anh như thế thì trái tim không nhịn được đau lên.
Đường Minh Hạo nhìn vậy, biết mình nên ra tay.
"Mẹ Dinh Dinh, con thấy hình như ba Tịch rất đau lòng, nghe nói đôi khi người mất trí nhớ sẽ không thể khống chế cảm xúc của mình, rất dễ đa sầu đa cảm cũng dễ lo được lo mất, dưới tình huống này tuyệt đối không thể chịu kích thích, nếu không thì bệnh tình sẽ nặng thêm." Đường Minh Hạo nói xong còn lắc đầu thở dài, kỹ thuật diễn xuất không thể thua kém Tịch Xuyên.
"Thật sao?" Hứa Dinh Dinh nghe Đường Minh Hạo nói, trên mặt rõ ràng càng lo lắng.
"Đương nhiên là thật rồi, thật ra hiện tại ba Tịch là một người bệnh cũng qúa đáng thương." Đường Minh Hạo lại thở dài, còn bất đắc dĩ lắc đầu.
"Con nói ai đáng thương? Ba không cần các người thông cảm, được rồi, em không tin anh thì thôi, không ký cũng được, anh lấy đi là được." Tịch Xuyên phối hợp với Đường Minh Hạo nói, cảm xúc nhất thời vô cùng kích động, nhìn có vẻ muốn bùng nổ.
Tịch Xuyên nói xong còn giả vờ dọn tài liệu, nhưng động tác của anh ta có vẻ vội vàng, rối loạn, nửa ngày cũng chưa thu dọn được, ngược lại làm cho tài liệu càng rối loạn.
"Mẹ Dinh Dinh, đây là triệu chứng bệnh tái phát." Đường Minh Hạo tới gần tai Hứa Dinh Dinh nói nhỏ một câu.
"Em ký, em ký là được đúng không?" Hứa Dinh Dinh ngẩn người, đưa tay qua cầm bút, nhanh chóng cầm tài liệu đến, lúc này cô sợ lại kích thích đến Tịch Xuyên, cũng không dám nhìn kỹ: "Anh nói cho em biết cần ký ở đâu, em sẽ ký."
Tịch Xuyên mừng thầm trong lòng, nhanh chóng mở tài liệu ra đến phần ký tên, trang cần ký tên cũng không có nhiều nội dung, Hứa Dinh Dinh nhìn cũng không biết là gì, cho nên anh ta cũng không lo lắng Hứa Dinh Dinh nhìn thấy.
Hứa Dinh Dinh cũng không nhìn kỹ, ký tên những nơi anh nói.
Nhưng tài liệu hơi nhiều, cho dù cô không xem cũng ký hơn nửa ngày mới xong.
Mà cô ký danh văn kiện, Tịch Xuyên trực tiếp thu lên, căn bản là không có cho cô nhìn kỹ cơ hội.
Đến khi cô ký xong tài liệu, Tịch Xuyên mới thầm thở phào, rốt cuộc cũng xong.
Chỉ cần cô ký tên, chuyện tiếp theo cũng dễ làm hơn.
Anh ta đã liên lạc với nơi xử lý thủ tục liên qua, anh ta đi cửa đặc biệt cho nên sẽ rất nhanh, nhiều nhất cũng không đến hai ngày.
Đương nhiên hai ngày này, anh phải hiểu rõ tình hình công ty nhà họ Dương, xây dựng một kế hoạch thu mua hoàn hảo.
Trước kia mẹ anh ta cố gắng ngăn cản anh ta và Hứa Dinh Dinh ở bên nhau.
Sau này anh ta muốn mẹ mình phải cầu xin anh ta và Hứa Dinh Dinh ở bên nhau, anh ta hiểu rõ mẹ mình là một người hám lợi.
Anh cũng biết ở trong mắt mẹ mình, anh ta mãi mãi không bằng nhà họ Tịch rối rắm kia.
Cho nên vì nhà họ Tịch rối rắm nên mẹ anh ta có thể hy sinh hạnh phúc của anh ta.
Anh ta vừa nói luật sư riêng dưới lầu, bây giờ Hứa Dinh Dinh đã ký xong, anh ta lập tức mang tài liệu xuống dưới giao cho luật sư riêng đi xử lý.
Đương nhiên Hứa Dinh Dinh ký tên xong, luật sư đi xử lý, bên công ty chắc chắn đã nhận được tin tức, thư ký Lý nhất định sẽ thông báo cho tổng giám đốc của mình.
Dương Tầm Chiêu nhận được điện thoại của thư ký Lý thì sững sờ một lýc, trước đó Tịch Xuyên đã gọi điện thoại cho mình, nhưng anh không ngờ lại nhanh như vậy.
Lúc này tâm trạng của cậu ba Dương vô cùng phức tạp.
Tịch Xuyên nói muốn chuyển cổ phần cho người phụ nữ của mình, chắc chắn người phụ nữ của anh ta phải ký tên, Dương Tầm Chiêu cho rằng quá trình ký tên không thể nhanh như vậy.
Trừ khi người phụ nữ kia là một người vô cùng tham tiền.
Nhưng anh tin tưởng Tịch Xuyên, người Tịch Xuyên yêu không thể là phụ nữ ham hư vinh.
Lúc này Hàn Nhã Thanh đang tắm rửa, Dương Tầm Chiêu cúp điện thoại của thư ký Lý thì gọi cho Tịch Xuyên.
"Phụ nữ của cậu đã ký?" Dương Tầm Chiêu không hề vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng.
"À, ký rồi." Tâm trạng Tịch Xuyên vô cùng tốt, cho nên giọng nói mang theo sự hào hứng.
"Dễ dàng ký tên như vậy sao? Cô ta không nói gì?" Lúc này giọng Dương Tầm Chiêu có chút kỳ lạ, dường như mang theo sự phức tạp, chỉ có cậu ba Dương hiểu rõ sự phức tạp trong lòng mình.
"Em không cho cô ấy nhìn nội dung, chỉ nói cô ấy ký tên là được, cô ấy tin tưởng em, biết em sẽ không làm chuyện gì tổn thương cô ấy cho nên ký tên." Tâm trạng Tịch Xuyên muốn bay lên, cố tình khoe khoang trước mặt cậu ba Dương.
Tịch Xuyên nói lời này thì trong giọng nói mang theo sự đắc ý, còn có khoe khoang.
"..." Cậu ba Dương im lặng, như vậy cũng được sao?
Đương nhiên anh biết chuyện này chỉ xảy ra trên người Tịch Xuyên, không thể xuất hiện trên người mình được.
Không cho Hàn Nhã Thanh xem nội dung đã muốn cô ký tên, sợ là còn khó hơn lên trời.
Anh nghĩ cho dù mình mình chiêu lần trước làm cho cô nửa say nửa tỉnh cũng không thể lừa cô được!
Bình luận facebook