Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 106
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
“Ông ta muốn giết Lâm Mỹ Tinh.”
Chu Kiều vốn tưởng rằng ồn ào xong trận này thì Hoàng Tề Thiệu chắc chắn sẽ không chịu nổi giáp công hai mặt, đầu tiên là nhanh chóng tiễn Lâm Mỹ Tinh đi, sau đó xử lý cổ phần công ty. Cho nên cô mới kéo Sở Tây
Lâm đến đây tận mắt chứng kiến, thuận tiện nghe bí mật không muốn ai biết giữa đôi nam nữ chó má kia.
Kết quả, không ai có thể ngờ được Hoàng Tể Thiệu còn quyết tuyệt hơn bọn họ tưởng tượng, chưa nói ra mấy bí mật, ngược lại một lời không hợp đã lập tức nổi lên sát ý.
Ngay cả người phụ nữ mang thai con của ông ta mà cũng dám ra tay.
Lòng người này đúng là tàn nhẫn.
Ngồi ở ghế lái phụ, Tần Phỉ nghe ra cô đang nhắc nhở mình, không khỏi nhướng mày cười nhẹ một tiếng: “Thật đúng là ngoài dự đoán.”
Nói xong, anh lấy điện thoại di động ra nhắn một tin.
Từ đầu tới đuôi, Sở Tây Lâm vẫn không biết hai người họ đang làm gì, chỉ thấy một người chơi điện thoại di động, một người còn nhìn chằm chằm màn hình, chẳng hề có hành động gì, khiến anh ta lập tức nóng nảy,
không nói hai lời, trực tiếp bổ nhào vào ghế lái muốn mở khóa xe để lao xuống.
Nhưng Tân Phẳngồi ở ghế lái phụ, sao lại để anh ta thực hiện được dễ dàng như vậy.
Anh vững vàng khống chế cổ tay Sở Tây Lâm rất thoải mái, lười nhác cười: “Buổi biểu diễn còn chưa bắt đầu, Tổng Giám đốc Sở không thể tùy tiện làm rối đâu.”
Trong lời nói lạnh nhạt như mây lại lộ ra vẻ không cho phép cự tuyệt.
Sở Tây Lâm lập tức cảm giác được cổ tay mình bị siết chặt.
“Ngồi xuống.” Lúc này, Chu Kiều hiển nhiên đã gần như không còn kiên nhẫn với anh ta, đưa tay định túm anh ta lại.
Sở Tây Lâm bị hai người họ khống chế chặt chẽ như thế, sốt ruột như con kiến bò trên chảo nóng: “Còn màn kịch nào quan trọng hơn tính mạng của mẹ tôi hả?! Mấy người rõ ràng đều nhìn thấy tên Hoàng Tề Thiệu
chết tiệt kia muốn mưu sát mẹ tôi mà!”
Chu Kiều nhìn thoáng qua người đang nổi nóng mất lý trí, lại không hề có lực sát thương trước mặt, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp cưỡng chế anh ta ngồi về chỗ cũ: “Tôi sẽ không để bà ta chết đâu.”
Cô cảm thấy Sở Tây Lâm giống như một đứa bé cứng đầu vậy.
Phiền phức.
Đánh rắm một cái thôi đã gào thét ầm ĩ rồi, chẳng có một chút tác dụng gì, cố tình còn rất dễ chọc cô tức giận nữa chứ.
“Cô có thể cam đoan cái quái gì chứ!”
Sở Tây Lâm giận dữ sốt ruột lập tức “Ba!” một cái, trực tiếp hất tay cô ra. Kết quả vì không chú ý nên ra tay hơi mạnh, nghe có vẻ như đang đánh cô.
Nhất thời, không khí bên trong xe lập tức lạnh xuống.
Tần Phẳngồi ở phía trước không còn ý cười trong đáy mắt nữa.
Mà sắc mặt của Chu Kiều thì sầm xuống, mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Cả người Sở Tây Lâm lập tức cứng lại. Lúc này, anh ta không thể chú ý đến Lâm Mỹ Tinh nữa, trong đầu chỉ còn lại cảnh tượng mình bị đè chặt trên tường, suýt nữa đã bị bóp chết,
Nhất thời, cả người lùi ra sau theo bản năng.
Đáng tiếc, Chu Kiều chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo như chĩa vào người Sở Tây Lâm, làm anh ta cảm thấy ớn lạnh sau lưng.
Mắt thấy hôm nay sẽ có máu tươi bắn tung tóe, không ngờ lúc này, nhiều tiếng đập cửa rất mạnh bỗng vang lên trên màn hình.
“Rầm rầm rầm…”
Tiếng ổn đủ lớn để thu hút tất cả mọi người trong xe.
Chu Kiều bấy giờ mới dời mắt đến máy tính.
Mà lúc này, người trên màn hình cũng rõ ràng bị tiếng đập cửa bất thình lình làm cho kinh ngạc, đặc biệt là kẻ có tật giật mình như Hoàng Tề Thiệu, lập tức bị âm thanh ấy làm cho giật nảy mình.
“Ai thế?” Lúc này, Lâm Mỹ Tinh đi từ trong phòng ra, trong tay còn cầm một chai rượu vang đỏ.
Hoàng Tề Thiệu cau mày, ông ta nghe thấy tiếng gõ cửa có vẻ không hề có ý tốt, không khỏi nghĩ đến chuyện Sở Tây Lâm đang phái người tra Lâm Mỹ Tinh.
Chẳng lẽ bọn chúng thực sự tìm đến đây rồi?
Không thể nhanh như vậy được mới đúng?
Vì để ngừa lỡ như, ông ta quyết đoán nói: “Em vào phòng trốn trước đã.”
Lâm Mỹ Tinh cũng biết nặng nhẹ, đặc biệt thân phận của bà ta bây giờ mẫn cảm, lập tức gật đầu trốn vào trong phòng.
Hoàng Tề Thiệu chỉnh lại quần áo, xác định không có gì dị thường mới đi về phía cửa.
Đứng ở trước cửa, ông ta hít sâu một hơi, cổ giả vờ bình tĩnh mở cửa.
Kết quả, ông ta lập tức ngây ngẩn cả người.
“Sao em lại tới đây?”
Người đứng ở ngoài cửa cười lạnh một tiếng: “Tại sao tôi không đến được? Tôi không chỉ đến mà tôi còn phải đến nhiều hơn mới được.”
Đó là giọng nói của một người phụ nữ, hơn nữa rõ ràng không hề có ý tốt gì.
Hoàng Tề Thiệu nhanh chóng túm cô ta lại, nhìn vào trong phòng trước, xác định không có vấn đề gì mới thấp giọng nói với người nọ: “Em đang gây sự cái gì thế hả.”
Người phụ nữ kia hất tay ông ta ra, châm biếm nói: “Tôi gây sự? Anh cất giấu tiểu mỹ nhân, dù thế nào thì tôi cũng phải đến xem một cái chứ, bằng không tương lai gặp trên đường, chị em nhà mình mà cũng không
biết thì thật đáng tiếc.”
Nói xong, cô ta không nói hai lời, lập tức bước vào phòng.
Cô ta vừa vào, Sở Tây Lâm ngoài màn hình lập tức nhìn thấy là một người phụ nữ trẻ tuổi xa lạ.
Người phụ nữ này còn trẻ, ăn mặc rất đẹp, anh ta bèn hỏi: “Ai vậy?”
“Tình nhân của Hoàng Tề Thiệu.” Chu Kiều vừa thấy người này cuối cùng cũng lên sân khấu, lập tức thả lỏng tựa vào lưng ghế.
Nhưng Sở Tây Lâm vừa nghe thấy lại lịch của người này thì không chịu được, kích động nói: “Tên chết tiệt kia không ngờ bắt cá hai tay à?! Có mẹ tôi chưa đủ, còn tìm người phụ nữ khác ở bên ngoài à?”
Chu Kiều lạnh nhạt liếc mắt nhìn anh ta: “Nghiêm khắc mà nói, mẹ anh mới là người không thể lộ diện.”
Bị nói trúng tâm sự, cơn tức của Sở Tây Lâm lập tức tịt ngóm: “…”
Mà lúc này, Hoàng Tể Thiệu trong màn hình hơi tức giận, cầm lấy tay cô ta, lập tức kéo ra bên ngoài: “Em đừng gây sự, mau ra ngoài đi.”
Phỏng chừng là sợ kinh động Lâm Mỹ Tinh trong phòng, ông ta từ đầu tới đuôi đều cố ý đè giọng xuống rất thấp.
Người phụ nữ kia dường như cũng nhận ra, cố ý ồn ào nói: “Đi? Đi đâu hả? Anh đột nhiên cho tôi và con trai hai cái vé máy bay, thế nào? Định đuổi chúng tôi đi à? Sau đó mang theo tình nhân nhỏ của anh để kề vai sát
cánh? Hoàng Tề Thiệu, tôi nói cho anh biết, anh nằm mơ! Anh đừng mong thoát khỏi tôi và con trai!”
Hoàng Tề Thiệu bị giọng nói của cô ta làm cho sợ tới mức lập tức bịt miệng cô ta tại: “Em nói bậy bạ gì đó, anh cho em vé máy bay là để hai mẹ con đi trước, anh xử lý xong chuyện ở đây rồi sẽ đến gặp hai mẹ con mà.”
“Anh đừng lấy cớ nữa! Rõ ràng anh là chê tôi, muốn tìm loại mới mẻ. Trong khoảng thời gian này, tôi đã theo dõi anh từ lâu rồi, ngày nào cũng gọi điện thoại cho người ta sau lưng, hễ rảnh rỗi là chạy đến căn biệt thự
vốn không ai ở này! Anh tưởng tôi mù à?” Người phụ nữ không thuận theo, còn liên tục giãy giụa, hai mắt liên tiếp nhìn về phía phòng ngủ: “Tôi rất muốn xem rốt cuộc anh đang giấu ai!”
Hoàng Tề Thiệu nghe thấy câu này, trong lòng nổi giận, rồi lại không tiện giải thích ở chỗ này, chỉ có thể đè giọng xuống cảnh cáo: “Em đừng làm ầm ĩ nữa!”
“Tránh ra!”
“Em đừng gây sự ở đây được không?” Hoàng Tề Thiệu khó thở, giận dữ trừng mắt nhìn cô ta: “Anh tới đây là có chuyện quan trọng.”
“Không được!”
Người phụ nữ hôm nay rõ ràng không đạt mục đích là thể không bỏ qua, dù Hoàng Tề Thiệu nói như thế nào, cô ta đều không muốn nghe.
Thậm chí còn thừa dịp lúc Hoàng Tề Thiệu không chú ý mà cào mặt ông ta, sau đó nhân cơ hội giãy ra, lập tức phóng về phía phòng ngủ.
Hoàng Tề Thiệu mắt thấy sẽ gặp chuyện chẳng lành, lập tức túm lấy tay đối phương, không nén được cơn giận, cực kỳ hung ác hỏi: “Em gây sự như vậy, có gánh được hậu quả không?”
Người phụ nữ kia lập tức cảm thấy hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên như mình đang ở trong hầm bằng vậy.
Nhưng nghĩ đến mục đích mình tới đây, cô ta lập tức bình tĩnh lại, lạnh lùng cười hừ một tiếng, trực tiếp hất tay ông ta ra: “Yên tâm, tôi đã nghĩ đến hậu quả từ lâu rồi.”
Nói xong, cô ta lập tức lấy tư thái của chính cung để đi thẳng vào.
Có lẽ Hoàng Tề Thiệu không ngờ cô ta lại dám phản kháng mình, sửng sốt vài giây, mãi đến khi nghe thấy cô ta nói một câu: “Nào, để tôi xem rốt cuộc là yêu tinh nào câu mất linh hồn nhỏ bé của người đàn ông của tôi
nhỉ…!”
Vừa nghe thấy giọng nói chói tai kia, ông ta lập tức định thần lại, trong lòng thầm kêu không hay,xong rồi!
Ông ta lập tức vọt vào, kết quả chợt nghe thấy một câu: “Hoàng Tề Thiệu! Tên chết tiệt nhà anh!”
Hoàng Tề Thiệu vừa mới tiến lên, còn chưa kịp làm gì thì đã thấy người phụ nữ nổi giận đùng đùng, quay người lập tức cho ông ta một cái tát.
“Bốp!” một tiếng. Vô cùng vang dội.
Trực tiếp khiến Hoàng Tề Thiệu bị đánh ngẩn ra.
Còn Lâm Mỹ Tinh vẫn trốn trong phòng bị người ta phát hiện, cũng sợ tới mức trực tiếp sững sờ tại chỗ, càng miễn bàn khi thấy cái tát kia thì càng không dám phát ra một tiếng nào.
Phút chốc, hai người đều khẩn trương nhìn về phía người phụ nữ xa lạ kia.
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Chu Kiều vốn tưởng rằng ồn ào xong trận này thì Hoàng Tề Thiệu chắc chắn sẽ không chịu nổi giáp công hai mặt, đầu tiên là nhanh chóng tiễn Lâm Mỹ Tinh đi, sau đó xử lý cổ phần công ty. Cho nên cô mới kéo Sở Tây
Lâm đến đây tận mắt chứng kiến, thuận tiện nghe bí mật không muốn ai biết giữa đôi nam nữ chó má kia.
Kết quả, không ai có thể ngờ được Hoàng Tể Thiệu còn quyết tuyệt hơn bọn họ tưởng tượng, chưa nói ra mấy bí mật, ngược lại một lời không hợp đã lập tức nổi lên sát ý.
Ngay cả người phụ nữ mang thai con của ông ta mà cũng dám ra tay.
Lòng người này đúng là tàn nhẫn.
Ngồi ở ghế lái phụ, Tần Phỉ nghe ra cô đang nhắc nhở mình, không khỏi nhướng mày cười nhẹ một tiếng: “Thật đúng là ngoài dự đoán.”
Nói xong, anh lấy điện thoại di động ra nhắn một tin.
Từ đầu tới đuôi, Sở Tây Lâm vẫn không biết hai người họ đang làm gì, chỉ thấy một người chơi điện thoại di động, một người còn nhìn chằm chằm màn hình, chẳng hề có hành động gì, khiến anh ta lập tức nóng nảy,
không nói hai lời, trực tiếp bổ nhào vào ghế lái muốn mở khóa xe để lao xuống.
Nhưng Tân Phẳngồi ở ghế lái phụ, sao lại để anh ta thực hiện được dễ dàng như vậy.
Anh vững vàng khống chế cổ tay Sở Tây Lâm rất thoải mái, lười nhác cười: “Buổi biểu diễn còn chưa bắt đầu, Tổng Giám đốc Sở không thể tùy tiện làm rối đâu.”
Trong lời nói lạnh nhạt như mây lại lộ ra vẻ không cho phép cự tuyệt.
Sở Tây Lâm lập tức cảm giác được cổ tay mình bị siết chặt.
“Ngồi xuống.” Lúc này, Chu Kiều hiển nhiên đã gần như không còn kiên nhẫn với anh ta, đưa tay định túm anh ta lại.
Sở Tây Lâm bị hai người họ khống chế chặt chẽ như thế, sốt ruột như con kiến bò trên chảo nóng: “Còn màn kịch nào quan trọng hơn tính mạng của mẹ tôi hả?! Mấy người rõ ràng đều nhìn thấy tên Hoàng Tề Thiệu
chết tiệt kia muốn mưu sát mẹ tôi mà!”
Chu Kiều nhìn thoáng qua người đang nổi nóng mất lý trí, lại không hề có lực sát thương trước mặt, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp cưỡng chế anh ta ngồi về chỗ cũ: “Tôi sẽ không để bà ta chết đâu.”
Cô cảm thấy Sở Tây Lâm giống như một đứa bé cứng đầu vậy.
Phiền phức.
Đánh rắm một cái thôi đã gào thét ầm ĩ rồi, chẳng có một chút tác dụng gì, cố tình còn rất dễ chọc cô tức giận nữa chứ.
“Cô có thể cam đoan cái quái gì chứ!”
Sở Tây Lâm giận dữ sốt ruột lập tức “Ba!” một cái, trực tiếp hất tay cô ra. Kết quả vì không chú ý nên ra tay hơi mạnh, nghe có vẻ như đang đánh cô.
Nhất thời, không khí bên trong xe lập tức lạnh xuống.
Tần Phẳngồi ở phía trước không còn ý cười trong đáy mắt nữa.
Mà sắc mặt của Chu Kiều thì sầm xuống, mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Cả người Sở Tây Lâm lập tức cứng lại. Lúc này, anh ta không thể chú ý đến Lâm Mỹ Tinh nữa, trong đầu chỉ còn lại cảnh tượng mình bị đè chặt trên tường, suýt nữa đã bị bóp chết,
Nhất thời, cả người lùi ra sau theo bản năng.
Đáng tiếc, Chu Kiều chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo như chĩa vào người Sở Tây Lâm, làm anh ta cảm thấy ớn lạnh sau lưng.
Mắt thấy hôm nay sẽ có máu tươi bắn tung tóe, không ngờ lúc này, nhiều tiếng đập cửa rất mạnh bỗng vang lên trên màn hình.
“Rầm rầm rầm…”
Tiếng ổn đủ lớn để thu hút tất cả mọi người trong xe.
Chu Kiều bấy giờ mới dời mắt đến máy tính.
Mà lúc này, người trên màn hình cũng rõ ràng bị tiếng đập cửa bất thình lình làm cho kinh ngạc, đặc biệt là kẻ có tật giật mình như Hoàng Tề Thiệu, lập tức bị âm thanh ấy làm cho giật nảy mình.
“Ai thế?” Lúc này, Lâm Mỹ Tinh đi từ trong phòng ra, trong tay còn cầm một chai rượu vang đỏ.
Hoàng Tề Thiệu cau mày, ông ta nghe thấy tiếng gõ cửa có vẻ không hề có ý tốt, không khỏi nghĩ đến chuyện Sở Tây Lâm đang phái người tra Lâm Mỹ Tinh.
Chẳng lẽ bọn chúng thực sự tìm đến đây rồi?
Không thể nhanh như vậy được mới đúng?
Vì để ngừa lỡ như, ông ta quyết đoán nói: “Em vào phòng trốn trước đã.”
Lâm Mỹ Tinh cũng biết nặng nhẹ, đặc biệt thân phận của bà ta bây giờ mẫn cảm, lập tức gật đầu trốn vào trong phòng.
Hoàng Tề Thiệu chỉnh lại quần áo, xác định không có gì dị thường mới đi về phía cửa.
Đứng ở trước cửa, ông ta hít sâu một hơi, cổ giả vờ bình tĩnh mở cửa.
Kết quả, ông ta lập tức ngây ngẩn cả người.
“Sao em lại tới đây?”
Người đứng ở ngoài cửa cười lạnh một tiếng: “Tại sao tôi không đến được? Tôi không chỉ đến mà tôi còn phải đến nhiều hơn mới được.”
Đó là giọng nói của một người phụ nữ, hơn nữa rõ ràng không hề có ý tốt gì.
Hoàng Tề Thiệu nhanh chóng túm cô ta lại, nhìn vào trong phòng trước, xác định không có vấn đề gì mới thấp giọng nói với người nọ: “Em đang gây sự cái gì thế hả.”
Người phụ nữ kia hất tay ông ta ra, châm biếm nói: “Tôi gây sự? Anh cất giấu tiểu mỹ nhân, dù thế nào thì tôi cũng phải đến xem một cái chứ, bằng không tương lai gặp trên đường, chị em nhà mình mà cũng không
biết thì thật đáng tiếc.”
Nói xong, cô ta không nói hai lời, lập tức bước vào phòng.
Cô ta vừa vào, Sở Tây Lâm ngoài màn hình lập tức nhìn thấy là một người phụ nữ trẻ tuổi xa lạ.
Người phụ nữ này còn trẻ, ăn mặc rất đẹp, anh ta bèn hỏi: “Ai vậy?”
“Tình nhân của Hoàng Tề Thiệu.” Chu Kiều vừa thấy người này cuối cùng cũng lên sân khấu, lập tức thả lỏng tựa vào lưng ghế.
Nhưng Sở Tây Lâm vừa nghe thấy lại lịch của người này thì không chịu được, kích động nói: “Tên chết tiệt kia không ngờ bắt cá hai tay à?! Có mẹ tôi chưa đủ, còn tìm người phụ nữ khác ở bên ngoài à?”
Chu Kiều lạnh nhạt liếc mắt nhìn anh ta: “Nghiêm khắc mà nói, mẹ anh mới là người không thể lộ diện.”
Bị nói trúng tâm sự, cơn tức của Sở Tây Lâm lập tức tịt ngóm: “…”
Mà lúc này, Hoàng Tể Thiệu trong màn hình hơi tức giận, cầm lấy tay cô ta, lập tức kéo ra bên ngoài: “Em đừng gây sự, mau ra ngoài đi.”
Phỏng chừng là sợ kinh động Lâm Mỹ Tinh trong phòng, ông ta từ đầu tới đuôi đều cố ý đè giọng xuống rất thấp.
Người phụ nữ kia dường như cũng nhận ra, cố ý ồn ào nói: “Đi? Đi đâu hả? Anh đột nhiên cho tôi và con trai hai cái vé máy bay, thế nào? Định đuổi chúng tôi đi à? Sau đó mang theo tình nhân nhỏ của anh để kề vai sát
cánh? Hoàng Tề Thiệu, tôi nói cho anh biết, anh nằm mơ! Anh đừng mong thoát khỏi tôi và con trai!”
Hoàng Tề Thiệu bị giọng nói của cô ta làm cho sợ tới mức lập tức bịt miệng cô ta tại: “Em nói bậy bạ gì đó, anh cho em vé máy bay là để hai mẹ con đi trước, anh xử lý xong chuyện ở đây rồi sẽ đến gặp hai mẹ con mà.”
“Anh đừng lấy cớ nữa! Rõ ràng anh là chê tôi, muốn tìm loại mới mẻ. Trong khoảng thời gian này, tôi đã theo dõi anh từ lâu rồi, ngày nào cũng gọi điện thoại cho người ta sau lưng, hễ rảnh rỗi là chạy đến căn biệt thự
vốn không ai ở này! Anh tưởng tôi mù à?” Người phụ nữ không thuận theo, còn liên tục giãy giụa, hai mắt liên tiếp nhìn về phía phòng ngủ: “Tôi rất muốn xem rốt cuộc anh đang giấu ai!”
Hoàng Tề Thiệu nghe thấy câu này, trong lòng nổi giận, rồi lại không tiện giải thích ở chỗ này, chỉ có thể đè giọng xuống cảnh cáo: “Em đừng làm ầm ĩ nữa!”
“Tránh ra!”
“Em đừng gây sự ở đây được không?” Hoàng Tề Thiệu khó thở, giận dữ trừng mắt nhìn cô ta: “Anh tới đây là có chuyện quan trọng.”
“Không được!”
Người phụ nữ hôm nay rõ ràng không đạt mục đích là thể không bỏ qua, dù Hoàng Tề Thiệu nói như thế nào, cô ta đều không muốn nghe.
Thậm chí còn thừa dịp lúc Hoàng Tề Thiệu không chú ý mà cào mặt ông ta, sau đó nhân cơ hội giãy ra, lập tức phóng về phía phòng ngủ.
Hoàng Tề Thiệu mắt thấy sẽ gặp chuyện chẳng lành, lập tức túm lấy tay đối phương, không nén được cơn giận, cực kỳ hung ác hỏi: “Em gây sự như vậy, có gánh được hậu quả không?”
Người phụ nữ kia lập tức cảm thấy hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên như mình đang ở trong hầm bằng vậy.
Nhưng nghĩ đến mục đích mình tới đây, cô ta lập tức bình tĩnh lại, lạnh lùng cười hừ một tiếng, trực tiếp hất tay ông ta ra: “Yên tâm, tôi đã nghĩ đến hậu quả từ lâu rồi.”
Nói xong, cô ta lập tức lấy tư thái của chính cung để đi thẳng vào.
Có lẽ Hoàng Tề Thiệu không ngờ cô ta lại dám phản kháng mình, sửng sốt vài giây, mãi đến khi nghe thấy cô ta nói một câu: “Nào, để tôi xem rốt cuộc là yêu tinh nào câu mất linh hồn nhỏ bé của người đàn ông của tôi
nhỉ…!”
Vừa nghe thấy giọng nói chói tai kia, ông ta lập tức định thần lại, trong lòng thầm kêu không hay,xong rồi!
Ông ta lập tức vọt vào, kết quả chợt nghe thấy một câu: “Hoàng Tề Thiệu! Tên chết tiệt nhà anh!”
Hoàng Tề Thiệu vừa mới tiến lên, còn chưa kịp làm gì thì đã thấy người phụ nữ nổi giận đùng đùng, quay người lập tức cho ông ta một cái tát.
“Bốp!” một tiếng. Vô cùng vang dội.
Trực tiếp khiến Hoàng Tề Thiệu bị đánh ngẩn ra.
Còn Lâm Mỹ Tinh vẫn trốn trong phòng bị người ta phát hiện, cũng sợ tới mức trực tiếp sững sờ tại chỗ, càng miễn bàn khi thấy cái tát kia thì càng không dám phát ra một tiếng nào.
Phút chốc, hai người đều khẩn trương nhìn về phía người phụ nữ xa lạ kia.
Bình luận facebook