• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ trước đừng kiêu ngạo (6 Viewers)

  • Chương 361-362

Chương 361: Hoắc Tư Tước đã xảy ra chuyện

“Tiểu Lãnh, các cậu muốn đưa tiên sinh đi đâu đấy?”

“Dì Vương, dì yên tâm, tôi đưa hắn đi tìm ông cụ, đúng rồi dì ở nhà trông chừng hai đứa trẻ đừng để bọn nó chạy lộn xộn khắp nơi, biết không?”

Khi rời đi Lãnh Tự lại dặn dò dì Vương lần nữa.

Chuyện phát triển đến mức này, tình hình thực sự đã trở nên rất nghiêm trọng, bởi vì vào lúc này một viên đạn đã gây ra tình huống khẩn cấp cho Hoắc Tư Tước.

Lãnh Tự kéo Lạc Du cùng rời khỏi vịnh Thiển Thủy

Lúc rời đi, cũng không quên khóa kín nơi này.

Hôm nay, thật sự sắp nổi gió…



Tối hôm nay Ôn Hủ Hủ lại ngủ rất ngon.

Cô cũng đã quên mình trở về bằng cách nào, vừa tỉnh dậy nhìn thấy ngọn đèn thủy tinh trên đỉnh đầu và tấm ga trải giường màu trắng trên người, cô mới chậm rãi nhớ ra chuyện đêm qua.

Cho nên, cô đang ở khách sạn?

Hoắc Tư Tước đưa cô đến?

Trong lòng cô chợt ấm áp không lý do, leo xuống khỏi giường, cô định đi nhà vệ sinh nhưng lại phát hiện ở cuối giường còn để hai túi giấy, cầm lên xem lại phát hiện bên trong là hai bộ đồ nữ mới toanh.

Đây là…”

“Reng reng reng…”

“Alo?”

“Xin chào, tiểu thư, xin hỏi cô đã dậy rồi sao? Có cần đưa bữa sáng lên bây giờ cho cô không?”

Là lễ tân của khách sạn này, lúc này đặc biệt gọi điện thoại lên hỏi Ôn Hủ Hủ có cần đưa bữa sáng đến không?

Ôn Hủ Hủ ngây người, theo bản năng hỏi ngược lại một câu: “Ai bảo các người đưa bữa sáng?”

Lễ tân khách sạn: “Là vị tiên sinh đêm qua đưa cô đến, anh ta đã đặt bữa sáng hôm nay và cũng đã thanh toán tiền phòng cho cô.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Trong lòng nhất thời phức tạp, cũng không biết nên nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào hai túi giấy đang cầm trong tay, rồi lại ngơ ngác hỏi một câu: “Vậy hai túi quần áo này thì sao?”

“Cũng là vị tiên sinh đó bảo chúng tôi chuẩn bị, tiểu thư, xin hỏi có thể đưa lên rồi chứ?”

Lễ tân lại lịch sự hỏi.

Lúc này Ôn Hủ Hủ mới nhanh chóng đồng ý, sau đó cúp điện thoại.

Người đàn ông này, lại tốt như vậy ư?

Không chỉ đưa cô đến khách sạn, còn sắp xếp chu đáo giúp cô như vậy, điều này quả thật không giống hắn.

Lẽ nào… hắn không mất trí nhớ?

Lúc Ôn Hủ Hủ đi vào nhà vệ sinh, ma xui quỷ khiến thế nào trong đầu lại đột nhiên nảy ra một suy nghĩ như vậy.

Nhưng rất nhanh, cô đã phủ định suy nghĩ này, bởi vì cô nghĩ đến câu nói đêm qua hắn đã nói với cô, hắn nói là vì hai đứa trẻ.

Cho nên, bây giờ hắn sắp xếp như thế này cũng không loại trừ là cùng một lý do.

Vả lại, kỹ thuật thôi miên của Lạc Du làm sao có thể thất bại?

Ăn xong bữa sáng ở khách sạn, lúc Ôn Hủ Hủ ra ngoài đã sắp mười giờ.

“Các cậu đọc tin tức chưa? Tổng giám đốc Hoắc thị bị tiết lộ thần kinh có vấn đề, đêm qua đã giết vợ chưa cưới của mình!”

“Không phải chứ!”

Lúc Ôn Hủ Hủ đi ra khỏi khách sạn, đứng ở bên đường định gọi xe thì đột nhiên hai cô gái đi ngang qua bên cạnh cô, vừa cầm điện thoại vừa thảo luận.

Họ đang nói gì cơ?

Tổng giám đốc Hoắc thị giết vợ chưa cưới?

Ôn Hủ Hủ giật mình, không gọi xe nữa mà lập tức xoay người đuổi theo hai cô gái kia: “Vừa rồi các cô đang nói gì thế? Ai giết người?”

“Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị đấy? Cô… cô không đọc tin tức sao? Bây giờ trong điện thoại đều bị quét sạch rồi.”

Bất ngờ bị kéo lại, hai cô gái giật mình.

Cũng may, sau khi họ nhìn rõ người này cũng là một cô gái trẻ liền đưa điện thoại của mình cho Ôn Hủ Hủ xem.

Ôn Hủ Hủ mở to đôi mắt.

Gần như là trong nháy mắt, sau khi cô nhìn thấy dòng chữ “Nghi ngờ tổng giám đốc Hoắc thị có vấn đề về tâm thần” trên màn hình điện thoại, thì máu trên mặt cô hoàn toàn biến mất.

Điều này là không thể, làm sao lại đột ngột lộ ra tin tức như thế này?

Ôn Hủ Hủ hoảng hốt lấy điện thoại của mình ra, sau đó vội vàng mở ra xem.

Kết quả, điều khiến cho cô như rơi vào trong hầm băng là sau khi mở trang web này ra, chuyện này thật sự đã bị quét sạch trên weibo, hot search lập tức bùng nổ, tất cả những chủ đề nghi ngờ về vấn đề tâm thần của người này đều ùn ùn kéo đến.

Tại sao lại như thế này?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đêm qua lúc họ chia tay, không phải vẫn bình thường sao?

Ôn Hủ Hủ không cầm nổi điện thoại, run rẩy bấm vào weibo đã có hàng trăm nghìn bình luận ở trang chủ, cô nhìn thấy một đoạn video.

Mà video này thật sự được quay lén ở vịnh Thiển Thủy.

Chỉ là hình ảnh bên trong không rõ lắm, trong căn biệt thư sáng trưng, một người đàn ông với dáng người rất quen thuộc đang kéo ngược một người phụ nữ đi vào phòng khách.

“A…”

Tiếng la hét thảm thiết của người phụ nữ cực kỳ giống với những bộ phim kinh dị máu me nổi tiếng của phương Tây.

Ôn Hủ Hủ nhắm mắt lại, mất đi sức lực trong giây lát, di động từ trong lòng bàn tay cô rơi “bộp” xuống đất.

“Cô gái, cô không sao chứ? Điện thoại cô rơi kìa.”

Đúng lúc này có một bác gái đi ngang qua bên cạnh, nhìn thấy cô đứng không vững thì đi đến quan tâm hỏi han.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Làm sao cô lại không sao được đây?

Mặc dù bây giờ cô đã không có quan hệ gì với hắn, nhưng có những thứ đã khắc sâu vào trong xương cốt, không phải cô muốn nói không quan tâm thì có thể không quan tâm.

Nhặt điện thoại lên, Ôn Hủ Hủ loạng choạng chặn lại một chiếc xe đi đến vịnh Thiển Thủy.
Chương 362: Ai sẽ hủy hoại ai?

Cô phải đi làm rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nửa tiếng sau ở vịnh Thiển Thủy.

“Xảy ra chuyện gì? Hoắc Tư Tước vẫn chưa ra ngoài sao?”

“Không phải nói lời vô ích à, hôm nay làm sao hắn có thể ra ngoài? Không nhìn thấy đằng sau cánh cổng kia đều là vệ sĩ vũ trang đầy đủ hả?”

“…”

Ôn Hủ Hủ thế nào cũng không ngờ, sau khi mình đến lại nhìn thấy bên ngoài Hoàng Đình số 1 đều là phóng viên!

Những người đó dường như đều muốn bắt được tin tức nóng hổi, xe cộ, số người và đủ loại máy ảnh, quả thực đã vây kín nơi này đến nỗi con ruồi cũng không thể bay lọt.

Thấy vậy, Ôn Hủ Hủ lập tức rụt cái chân thò ra trở về.

Cô không phải người bình thường mà là vợ trước của Hoắc Tư Tước, những phóng viên này chắc chắn có người biết cô, nếu để họ phát hiện ra cô e rằng sẽ là một trận gió tanh mưa máu với người đàn ông đó.

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ chỉ có thể cắn răng, từ bỏ đi vào.

Nhưng nếu không vào thì làm sao cô có thể nghe ngóng được chuyện này?

Ôn Hủ Hủ sốt ruột giống như con kiến trong ổ nóng.

Cũng chính vào lúc này, không biết có phải là người trong Hoàng Đình số 1 nhìn thấy cô không hay là như thế nào? Bỗng nhiên điện thoại cô vang lên.

“Alo?”

“Mẹ ơi, là con, huhu…”

Là Mặc Bảo, sau khi thằng bé gọi điện thoại được cho mẹ thì òa khóa trong điện thoại.

Nghe thấy vậy, Ôn Hủ Hủ chợt lo lắng, trong lòng càng thêm sốt ruột: “Mặc Mặc, con đừng khóc, mẹ ở đây. Con mau nói cho mẹ biết, bây giờ bên trong rốt cuộc có chuyện gì? Ba con đâu? Còn anh đâu? Các con bây giờ thế nào hả?”

“Huhu, mẹ ơi, ba được chú Lãnh đưa đi rồi, con và anh… ở đây, mẹ ơi thật đáng sợ, ba muốn giết dì Lạc…”

Đứa trẻ mới năm tuổi, bởi vì tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ đó mà đến bây giờ vẫn chưa hết bàng hoàng, nói chuyện cũng nghẹn ngào.

Nghe vậy, Ôn Hủ Hủ lại như sét đánh ngang tai!

Cô không tin những gì trên mạng nói, nhưng bây giờ nghe được từ trong miệng con trai mình thì cô lại không thể không bắt đầu nhìn thẳng vào tính xác thực của chuyện này.

Hắn thật sự muốn giết Lạc Du ư.

Tại sao?

Tay chân Ôn Hủ Hủ lạnh như băng, mất một lúc lâu sau mới ép mình bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục trò chuyện bình thường với đứa trẻ trong điện thoại.

“Mặc Bảo ngoan, đừng sợ, có thể ba… chỉ là bị bệnh thôi, như thế này nhé con có thể nói với mẹ chuyện gì đã xảy ra không? Con yên tâm, mẹ là bác sĩ, chỉ khi nào mẹ biết chuyện gì xảy ra thì mẹ mới có thể cứu được ba.”

“Thật không ạ?”

“Đương nhiên là thật, thế này nhé, con bảo anh nói với mẹ, có được không?”

Ôn Hủ Hủ đã nghe ra được sự sợ hãi và bồn chồn của con trai út, thế là dỗ cậu bé đưa điện thoại cho con trai cả Hoắc Dận trưởng thành và ổn định hơn một chút.

Quả nhiên, giây lát sau, Hoắc Dận cầm điện thoại bình tĩnh kể cho mẹ nghe chuyện đã xảy ra đêm qua.

“Mẹ, là do người phụ nữ đó, bà ta mới là thủ phạm khiến cho ba phát bệnh!” Sau khi kể xong chuyện này, Hoắc Dận cũng bật khóc và không hề do dự cho rằng Lạc Du chính là hung thủ trong chuyện này.

Quả thực, Lạc Du không thể được tha thứ trong chuyện này!

Ôn Hủ Hủ cầm điện thoại, sau khi cố gắng an ủi hai đứa trẻ trong điện thoại thì cúp máy, cô lập tức ngồi vào trong xe.

Nếu là Lãnh Tự đưa đi thì không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, theo như suy đoán của cô, anh ta chắc chắc sẽ đưa người này đến nhà cũ tìm ông cụ.

Ôn Hủ Hủ gọi xe đi thẳng đến nhà cũ của nhà họ Hoắc.

Quả nhiên, sau khi đến đây cô đã nhìn thấy chiếc Bentley màu đen quen thuộc.

Nhưng, khi cô muốn đi vào thì bị ngăn lại.

“Tôi chỉ vào thăm hắn.”

“Ôn tiểu thư, không cần, ông cụ đã nói trong khoảng thời gian này sẽ không gặp bất cứ ai, hơn nữa cho dù là Ôn tiểu thư cô vào cũng vô dụng, cô nói có phải không?”

Người ngăn cô lại chính là Hà Đình Ngọc quản gia luôn ở bên cạnh ông cụ.

Từ sau khi Ôn Hủ Hủ biết tất cả sự thật, cắt đứt quan hệ với nhà họ Hoắc và khi ông cụ hối hận chuyện mình đã làm năm đó thì thái độ của người này đối với Ôn Hủ Hủ cũng tốt lên rất nhiều.

Nhưng, lúc này ông ta vẫn không cho Ôn Hủ Hủ đi vào.

Ôn Hủ Hủ bất lực, chỉ có thể im lặng đứng ở đó một lúc, sau đó chán nản xoay người rời đi.

Mà cùng lúc rời đi thì cô nhìn thấy một chiếc BMW màu trắng lái đến từ đối diện cô, cô liếc khóe mắt nhìn, đúng lúc nhìn rõ người bên trong chính là người nhà họ Lạc.

Lạc Du!

Đồng tử của cô lập tức rụt lại, trực tiếp bảo tài xế dừng chiếc xe đó lại.

“Cô đang làm gì hả?”

Nhìn thấy xe mình bị dừng lại, quả nhiên Lạc Du đang lái xe lập tức hạ cửa kính xuống thò đầu ra chửi bới.

Thấy vậy, Ôn Hủ Hủ bước nhanh đến trước mặt cô ta: “Cô xuống đây cho tôi!”

Thật sự cô chưa bao giờ tức giận như thế này, gằn từng chữ vào trong tai người đàn bà này, hai tay liền đưa về phía tay nắm cửa xe cô ta, định ép cưỡng ép mở cửa xe cô ta.

Lạc Du lập tức hoảng sợ.

“Cô có bệnh à, ai cho cô đến đây giở thói ngang ngược hả? Có bệnh thì nên đến bệnh viện điều trị sớm đi!” Mắng xong, cô ta trực tiếp đạp chân ga.

Ôn Hủ Hủ: “...”

May là lúc này Hà Đình Ngọc cũng đến, sau khi nhìn thấy cảnh này liền túm lấy cánh tay cô, kéo lại.

Nếu không, cô sẽ bị người đàn bà này cán qua.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom