Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 33
Chương 33
Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, cô đã biểu hiện ra vẻ phóng khoáng khéo léo, ưu nhã ung dung, khiến người không tìm ra một chút sơ sót nào, cũng sắp triệt để áp đảo hào quang của Thư Trúc!
Thư Trúc mơ hồ cảm thấy có điểm gì đó không đúng, sơ hở đến từ Triệu Nam Thiên.
Cô ta cũng không để ý tới sắc mặt Thôi Phong, cường thế hỏi: “Cô và Triệu Nam Thiên đã quen nhau thế nào vậy? Sao tôi chưa từng nghe anh ấy nhắc tới?”
Tô Mục Tuyết nghiêng đầu qua, lần đầu tiên tầm mắt có va chạm với Thư Trúc.
Cô nắm cánh tay Triệu Nam Thiên càng chặt hơn, giọng điệu cũng trở nên gay gắt, “Chị bác sĩ này, nghe giọng điệu của chị dường như chị rất quen thuộc với bạn trai tôi?”
Thư Trúc mím khóe môi. Chị? Đây là đang châm chọc mình lớn tuổi hơn cô ấy sao?
Chỉ một chốc, phảng phất như giữa hai người có một luồng tia lửa vô hình đang được châm lên, khiến không khí cũng trở nên nóng hẳn.
Ngay cả anh cả và chị dâu đang đứng bên cạnh cũng đã nhận ra có điểm gì đó không đúng.Chị dâu len lén đẩy Triệu Nam Thiên một cái, dùng ánh mắt ra hiệu cho anh tranh thủ thời gian dập lửa.
Triệu Nam Thiên đã sớm sững sờ tại chỗ. Thứ nhất anh cũng không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, thứ hai anh không có kinh nghiệm xử lý loại chuyện như vậy.
Từ khi nhận giấy đăng ký kết hôn, Tô Mục Tuyết chưa từng thừa nhận quan hệ với anh, càng không để anh phô trương với người ngoài. Vì sao hiện tại cô lại nhảy ra giúp anh?
Về phần thái độ của Thư Trúc lại càng khiến anh không hiểu nổi.
Trước đây cô ta chia tay với anh kiên quyết như vậy, vậy địch ý với Tô Mục Tuyết hôm nay lại đến từ đâu?
Sắc mặt Thôi Phong càng trở nên khó coi hơn. Anh ta hít sâu một hơi, nhỏ giọng nhắc nhở, “Thư Trúc, em sao vậy?”
Lúc này Thư Trúc mới phản ứng được, khóe miệng cong lên hình thành ý cười, phảng phất như mới vừa rồi không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Cô ta chủ động vươn tay, cười nhạt nói, “Cô Tô đúng không, chào cô.”
Tô Mục Tuyết cũng không yếu thế chút nào, “Rất hân hạnh được biết cô, bác sĩ Thư.”
Tùy bàn tay đụng vào nhau, nhưng bầu không khí lại trở nên có chút huyền diệu.
Hai người phụ nữ đang đối chọi gay gắt, Thôi Phong lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đối với ngôi sao đang lên của bệnh viện Đông Châu là Thư Trúc, anh ta đã sớm thèm chảy nước miếng. Cứ việc anh ta biết rõ Thư Trúc đã có bạn trai, nhưng anh ta vẫn không buông tha.
Anh ta không ngừng tặng hoa tặng quà, lại thêm vô số từ ngữ có cánh, rốt cục vào nửa tháng trước anh ta cũng có thể khiến Thư Trúc hơi xiêu lòng.
Thôi Phong mừng rỡ như điên, đồng thời anh ta cũng không nhịn được sinh lòng cảnh giác. Nhất là sau khi biết được người trước mặt chính là Triệu Nam Thiên, anh ta hận không thể triệt để giẫm nát lòng tự trọng của đối phương dưới chân, sau đó nghiền thành cặn bã.
Kết quả không ngờ tới tất cả đang bị một người phụ nữ triệt để phá hư.
Sự ưu tú của Tô Mục Tuyết anh ta nhìn rõ trong mắt, đó là một loại ưu tú khiến anh ta tự ti mặc cảm, không có chút dũng khí để đối mặt.
Thế nhưng nữ thần cấp bậc này sao có thể thích Triệu Nam Thiên?
Chẳng lẽ trong mắt nữ thần, đường đường là tiến sĩ đi du học trở về như anh ta còn kém một tên bảo vệ nho nhỏ sao?
Nghĩ tới chỗ này, Thôi Phong chợt nhớ tới một việc, “Đúng rồi, bệnh nhân giường số 82 đã làm phối hình xong, anh còn chưa đóng tiền giải phẫu đúng không?”
Tiền giải phẫu hơn năm mươi vạn, còn chưa tính phí khôi phục sau phẫu thuật, tuyệt đối không phải số tiền gia đình bình thường có thể gánh.
Thôi Phong vốn đang định gia hạn thêm vài ngày, nhưng khi anh ta biết quan hệ giữa bệnh nhân này và Triệu Nam Thiên, đương nhiên anh ta sẽ không khách khí.
Bên cạnh có y tá đáp: “Còn chưa nộp.”
Thôi Phong cười lạnh, “Sao vậy? Không phải lúc sáng tôi đã nói với các người rồi sao? Mặc kệ bệnh nhân là ai, tiền nằm bệnh viện và tiền giải phẫu đều không thể thiếu, thiếu một xu cũng không được!
Không khí ở hiện trường bị một câu nói của Thôi Phong đẩy tới hoàn cảnh khác.
Thư Trúc cố tình dò xét, bởi vậy cô ta cũng không mở miệng.
Từ quần áo trang điểm của Tô Mục Tuyết cô ta đã sớm nhìn ra, người phụ nữ này có gia thế khủng, ngay cả túi cô đeo trên người tối thiểu cũng phải có giá chín chữ số.
Nếu quan hệ giữa hai người là thật, số tiền kia chỉ là chuyện nhỏ đối với cô gái này.
Nếu như cô không lấy ra được, như vậy đương nhiên quan hệ giữa hai người cũng tự sụp đổ!
Không đợi người bên cạnh nói chuyện, chị dâu lại cướp lời mở miệng trước, “Chủ nhiệm Thôi yên tâm, tiền giải phẫu một xu chúng tôi cũng không thiếu bác sĩ. Một lát nữa chúng tôi sẽ đi nộp!”
Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, cô đã biểu hiện ra vẻ phóng khoáng khéo léo, ưu nhã ung dung, khiến người không tìm ra một chút sơ sót nào, cũng sắp triệt để áp đảo hào quang của Thư Trúc!
Thư Trúc mơ hồ cảm thấy có điểm gì đó không đúng, sơ hở đến từ Triệu Nam Thiên.
Cô ta cũng không để ý tới sắc mặt Thôi Phong, cường thế hỏi: “Cô và Triệu Nam Thiên đã quen nhau thế nào vậy? Sao tôi chưa từng nghe anh ấy nhắc tới?”
Tô Mục Tuyết nghiêng đầu qua, lần đầu tiên tầm mắt có va chạm với Thư Trúc.
Cô nắm cánh tay Triệu Nam Thiên càng chặt hơn, giọng điệu cũng trở nên gay gắt, “Chị bác sĩ này, nghe giọng điệu của chị dường như chị rất quen thuộc với bạn trai tôi?”
Thư Trúc mím khóe môi. Chị? Đây là đang châm chọc mình lớn tuổi hơn cô ấy sao?
Chỉ một chốc, phảng phất như giữa hai người có một luồng tia lửa vô hình đang được châm lên, khiến không khí cũng trở nên nóng hẳn.
Ngay cả anh cả và chị dâu đang đứng bên cạnh cũng đã nhận ra có điểm gì đó không đúng.Chị dâu len lén đẩy Triệu Nam Thiên một cái, dùng ánh mắt ra hiệu cho anh tranh thủ thời gian dập lửa.
Triệu Nam Thiên đã sớm sững sờ tại chỗ. Thứ nhất anh cũng không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, thứ hai anh không có kinh nghiệm xử lý loại chuyện như vậy.
Từ khi nhận giấy đăng ký kết hôn, Tô Mục Tuyết chưa từng thừa nhận quan hệ với anh, càng không để anh phô trương với người ngoài. Vì sao hiện tại cô lại nhảy ra giúp anh?
Về phần thái độ của Thư Trúc lại càng khiến anh không hiểu nổi.
Trước đây cô ta chia tay với anh kiên quyết như vậy, vậy địch ý với Tô Mục Tuyết hôm nay lại đến từ đâu?
Sắc mặt Thôi Phong càng trở nên khó coi hơn. Anh ta hít sâu một hơi, nhỏ giọng nhắc nhở, “Thư Trúc, em sao vậy?”
Lúc này Thư Trúc mới phản ứng được, khóe miệng cong lên hình thành ý cười, phảng phất như mới vừa rồi không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Cô ta chủ động vươn tay, cười nhạt nói, “Cô Tô đúng không, chào cô.”
Tô Mục Tuyết cũng không yếu thế chút nào, “Rất hân hạnh được biết cô, bác sĩ Thư.”
Tùy bàn tay đụng vào nhau, nhưng bầu không khí lại trở nên có chút huyền diệu.
Hai người phụ nữ đang đối chọi gay gắt, Thôi Phong lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đối với ngôi sao đang lên của bệnh viện Đông Châu là Thư Trúc, anh ta đã sớm thèm chảy nước miếng. Cứ việc anh ta biết rõ Thư Trúc đã có bạn trai, nhưng anh ta vẫn không buông tha.
Anh ta không ngừng tặng hoa tặng quà, lại thêm vô số từ ngữ có cánh, rốt cục vào nửa tháng trước anh ta cũng có thể khiến Thư Trúc hơi xiêu lòng.
Thôi Phong mừng rỡ như điên, đồng thời anh ta cũng không nhịn được sinh lòng cảnh giác. Nhất là sau khi biết được người trước mặt chính là Triệu Nam Thiên, anh ta hận không thể triệt để giẫm nát lòng tự trọng của đối phương dưới chân, sau đó nghiền thành cặn bã.
Kết quả không ngờ tới tất cả đang bị một người phụ nữ triệt để phá hư.
Sự ưu tú của Tô Mục Tuyết anh ta nhìn rõ trong mắt, đó là một loại ưu tú khiến anh ta tự ti mặc cảm, không có chút dũng khí để đối mặt.
Thế nhưng nữ thần cấp bậc này sao có thể thích Triệu Nam Thiên?
Chẳng lẽ trong mắt nữ thần, đường đường là tiến sĩ đi du học trở về như anh ta còn kém một tên bảo vệ nho nhỏ sao?
Nghĩ tới chỗ này, Thôi Phong chợt nhớ tới một việc, “Đúng rồi, bệnh nhân giường số 82 đã làm phối hình xong, anh còn chưa đóng tiền giải phẫu đúng không?”
Tiền giải phẫu hơn năm mươi vạn, còn chưa tính phí khôi phục sau phẫu thuật, tuyệt đối không phải số tiền gia đình bình thường có thể gánh.
Thôi Phong vốn đang định gia hạn thêm vài ngày, nhưng khi anh ta biết quan hệ giữa bệnh nhân này và Triệu Nam Thiên, đương nhiên anh ta sẽ không khách khí.
Bên cạnh có y tá đáp: “Còn chưa nộp.”
Thôi Phong cười lạnh, “Sao vậy? Không phải lúc sáng tôi đã nói với các người rồi sao? Mặc kệ bệnh nhân là ai, tiền nằm bệnh viện và tiền giải phẫu đều không thể thiếu, thiếu một xu cũng không được!
Không khí ở hiện trường bị một câu nói của Thôi Phong đẩy tới hoàn cảnh khác.
Thư Trúc cố tình dò xét, bởi vậy cô ta cũng không mở miệng.
Từ quần áo trang điểm của Tô Mục Tuyết cô ta đã sớm nhìn ra, người phụ nữ này có gia thế khủng, ngay cả túi cô đeo trên người tối thiểu cũng phải có giá chín chữ số.
Nếu quan hệ giữa hai người là thật, số tiền kia chỉ là chuyện nhỏ đối với cô gái này.
Nếu như cô không lấy ra được, như vậy đương nhiên quan hệ giữa hai người cũng tự sụp đổ!
Không đợi người bên cạnh nói chuyện, chị dâu lại cướp lời mở miệng trước, “Chủ nhiệm Thôi yên tâm, tiền giải phẫu một xu chúng tôi cũng không thiếu bác sĩ. Một lát nữa chúng tôi sẽ đi nộp!”
Bình luận facebook