• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Vợ tôi là fan hâm mộ não tàn - Thịnh Kiều, Hoắc Hi (2 Viewers)

  • Chương 8: Tình yêu của tôi (Bảo bối của tôi)

Luyện tập lời thoại đến khuya, Thịnh Kiều cuối cùng cũng không chịu nổi trời lạnh giá, run run trở về khách sạn.

Mới vừa đi vào thang máy, Chung Thâm cả người nồng nặc mùi rượu cũng đi vào, nhìn thấy cô có chút bất ngờ, cười hì hì hỏi cô: "Cô cũng chưa ngủ sao?" Mắt thấy trên tay cô cầm kịch bản phim cùng với khuôn mặt bị lạnh đến đỏ bừng, có chút khó tin: "Thịnh Kiều cô cũng quá liều mạng rồi!"

Thịnh Kiều: "Thích liều mạng mới có được thành công"

Chung Thâm cười đến gập cả người, cười xong mới cầm lấy kịch bản của cô: "Yêu thích, cô cũng thật sự cố gắng a. Liền dựa vào phần nỗ lực này của cô, về sau ca ca sẽ che chở cho cô, khi nào cần đối diễn cứ đến đây tìm ca ca."

Anh cái người không biết xấu hổ này, hôm nay quay một cảnh phải NG hơn mười lần còn dám nói thế? Không thấy trái với lương tâm sao?

Nhưng mà Chung Thâm hoàn toàn không cảm thấy lời này có gì xấu hổ, ngày hôm sau lúc cô được nghỉ giải lao, hắn thật sự cầm kịch bản đến tìm cô đối diễn.

Thịnh Kiều: "......Tôi có thể từ chối không?"

Chung Thâm: "Không được! Tôi có ý tốt giúp cô, cô còn muốn từ chối?"

Thịnh Kiều im lặng cầm lấy kịch bản.

Phó Tử Thanh ngồi cách đó không xa, tay cầm chai nước cam nhìn hai người bọn họ. Nhìn hơn nửa ngày, thật sự là không nhìn được nữa, đem chai nước thả xuống đất, mặt âm trầm đi đến sau lưng vỗ vai Chung Thâm. Chung Thâm không tình nguyện bị cắt ngang, quay đầu trừng mắt nhìn Phó Tử Thanh một cái.

Phó Tử Thanh nói: "Để tôi đến đi."

Chung Thâm ngay lập tức không vừa lòng: "Anh có ý gì? Anh chê tôi diễn không tốt?"

Phó Tử Thanh: "Ừ"

Thịnh Kiều tưởng rằng Chung Thâm sẽ tức giận, kết quả hắn lại nói: "Lớn lên cũng đẹp đấy."

Được rồi, anh đẹp anh có lý...

Phó Tử Thanh cũng không để ý hắn nữa, quay đầu nói với Thịnh Kiều: "Có đúng không?"

Thịnh Kiều gật đầu như máy in: "Đúng, đúng rồi."

Vì vậy hai người bỏ qua vẻ mặt u oán của Chung Thâm, đến bên cạnh đối diễn. Sau khi tập xong hai cảnh quay, Phó Tử Thanh có chút kinh ngạc nhìn cô: "So với ngày hôm qua tốt hơn nhiều."

Xem ra sự cố gắng tối qua không uổng phí rồi, Thịnh Kiều có chút thõa mãn.

Nỗ lực sẽ có được hồi báo, sau khi kết thúc buổi quay, Thịnh Kiều chỉ bị NG hai lần đã qua cảnh đầu tiên. Khởi đầu như vậy thì sau này sẽ tốt lên, Phó Tử Thanh cũng không giấu giếm, đem một số kỹ năng diễn suất của mình nói hết cho Thịnh Kiều.

Ngày quay phim thứ hai kết thúc, như bình thường cô đi đến bên hồ tập lời thoại. Phương pháp cũ không thay đổi, kết hợp với kỹ năng Phó Tử Thanh đã hướng dẫn, vì vậy tốc độ luyện tập cũng nhanh hơn. Hơn nữa vai diễn này nằm trong khả năng của cô nên cũng không mấy khó khăn, chỉ cần nắm vững các kỹ năng diễn suất cơ bản thì vẫn đủ qua ải.

Mà phía tài khoản hậu viện của cô mỗi ngày đều phát một bài đăng mới, kèm theo một tấm hình chụp hậu trường.

"Giữa chúng ta cách nhau một tầng ánh sáng. Ánh sáng này là gió, là ảnh là tinh, là lúc tôi theo đuổi bạn, khuôn mặt bạn ngập tràn ánh sáng bình minh. Buổi sáng tốt lành, Kiều Phấn.

"Tôi đem giấu bạn vào ánh trăng, không muốn để người khác phát hiện.Nhưng bóng dáng của bạn vẫn ở khắp quanh đây. Ngủ ngon, Kiều Phấn.

"Không ai biết được tương lai sẽ ra sao. Nhưng bạn sẽ biết được chúng tôi ưa thích dáng vẻ của bạn thế nào. Thời gian sẽ cho thấy con người bạn. Buổi sáng tốt lành, Kiều Phấn."

"Hãy tin rằng bạn sẽ nở rộ như những đóa hoa trên thế gian này. Gió trong cùng đàn bướm sẽ bay đến vì bạn. Ngủ ngon, Kiều Phấn."
...
...
Quản lý nhóm fan hậu viện Trà Trà: Hội trưởng, chúng ta thuê một nhà văn sao? Mấy bài viết trên Weibo cũng quá tốt đi!

Tiểu Kiều phải cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn: Cám ơn thật quá khen, là tôi viết.

****
Diễn viên tìm được trạng thái, tiến độ quay phim cũng tăng lên không ít, toàn bộ tổ làm phim vui vẻ hòa thuận, thiện cảm đối với Thịnh Kiều cũng tăng lên nhiều. Lúc giải lao rãnh rỗi, ba diễn viên chính kéo theo hai vai phụ khác hợp thành năm người chạy đi chơi Vương Giả Nông Dược.

Kỳ thật ban đầu chỉ có một mình Thịnh Kiều chơi, bị Chung Thâm nhìn thấy rồi cố chấp muốn được tổ đội chơi cùng, nhưng kỹ năng chơi của Chung Thâm không tốt, Thịnh Kiều không thể dẫn theo được, nên mới kêu thêm hai người khác đến chơi cùng, qua buổi trưa đã kéo được Chung Thâm từ cấp vàng lên kim cương.

Phó Tử Thanh nhìn thấy lập tức không vui, hắn cũng muốn thăng cấp kim cương.

Vì thế bọn họ tụ lại với nhau, hợp thành một đội năm người, bắt đầu càng quét thung lũng Vương Giả.

Không ngờ mới trận đầu mà Phó Tử Thanh và Chung Thâm đã cãi nhau giành xem ai được chơi con tướng Thái Văn Cơ.

Chọc Thịnh Kiều nổi điên, đá mỗi người một đá, quát: "Các người đã lớn như vậy rồi mà còn tranh giành vị trí một bảo mẫu, không thấy ngại sao!"

Chung Thâm nói: "Tôi chỉ có thể chơi Vú em này!

Phó Tử Thanh nói: "Tôi thích cứu người và trị thương!"

Cuối cùng sau khi bị Thịnh Kiều chỉnh, Chung Thâm chơi Thái Văn Cơ, Phó Tử Thanh bỏ qua chơi một con khác là Trang Chu nhưng cũng có chức năng hỗ trợ. Hai người còn lại chơi xạ thủ và pháp sư, Thịnh Kiều gánh team chơi Lan Lăng Vương.

Bình thường tổ làm phim thường xuyên đăng tải một số hình ảnh tại phim trường để giữ nhiệt độ phim, thấy năm người bọn họ bèn lấy máy quay lại, phát lên trang Weibo chính thức của "Phong Ngữ", kèm theo một tấm ảnh chụp bảng thành tích thi đấu của bọn họ. Dân mạng như bình thường mắng Thịnh Kiều trước một chút, sau đó mới nhìn bảng thành tích suy đoán.

'Thái Văn Cơ cùng với Trang Chu? Hai hỗ trợ? Đội hình này có thể giành chiến thắng đúng là làm khó cho Lan Lăng Vương mà'

'Phải gọi Lan Lăng Vương là chiến thần! Chơi giỏi như vậy chỉ có thể là Phó Tử Thanh!'

'Thái Văn Cơ tiêu diệt 0, 3 lần hỗ trợ, chết 12 lần, chơi cũng như không! Vừa nhìn đã biết là Thịnh Kiều!'

'Chung Thâm và Phó Tử Thanh tại sao lại dẫn theo Thịnh Kiều chơi cùng vậy a? Chỗ nào cũng có cô ta, đúng là phiền chết mà.'

Mãi đến buổi tối, đột nhiên có một người bình luận:

'Các người cẩn thận nghe lại đoạn video lần nữa đi, có phải Thịnh Kiều nói một câu "Chung Thâm tiếp cho tôi ít máu được không?", còn có ở phút thứ sáu hai mươi chín giây, Thịnh Kiều bảo Phó Tử Thanh kiên trì thêm một chút, cô sẽ qua đó giúp anh ta. Mẹ ơi, Thịnh kiều là Lan Lăng Vương a?'

Cư dân mạng lập tức mở lại video, cẩn thận nghe lại đoạn đó một lần nữa.

Sau khi nghe xong đều sợ ngây người.

'Thật không thể tin vào mắt mình"

'Chung Thâm làm cho tôi thất vọng quá rồi! Chơi Thái Văn cơ thành như vậy đi ra ngoài sẽ thấy rất mất mặt đó!'

'Tôi không thể tin được hình ảnh một Phó Tử Thanh lạnh lùng, cao ngạo lại giữ Trang Chu chạy tới chạy lui.'

'Thật xin lỗi, sau khi nhìn thấy bảng thành tích này tôi lại thấy ... .... có chút thiện cảm với Thịnh Kiều.....'

... ...... ...

... .....

Thịnh Kiều lướt qua bình luận, âm thầm mỉm cười.

Nguyên tưởng rằng lần đầu vào tổ phim sẽ không tránh khỏi có chút mâu thuẫn, không nghĩ tới gặp được hai diễn viên cùng mọi người đều rất tốt.

Chung Thâm nhìn qua thấy có dáng vẻ một mỹ nam yêu nghiệt,nhưng thực tế tính cách hết sức dính người, mới ở cùng Thịnh Kiều một lúc mà ngay cả người đại diện cũng không cần, cứ dính lấy Thịnh Kiều.

Phó Tử Thanh tính cách tuy rằng lạnh lùng, nhưng đối với sự liều mạng cố gắng của Thịnh Kiều lại khâm phục mười phần, trên mặt tuy là vẫn lạnh nhạt không thích nói chuyện, nhưng những lúc rãnh rỗi cũng rất thích ở cùng với Thịnh Kiều. Hắn phát hiện thực tế những điều trên mạng đồn về Thịnh Kiều trước kia đều hoàn toàn sai, cô nàng này rõ ràng là người vui tính, thẳng thắng và trượng nghĩa, hơn nữa kiến thức lại rộng, bọn họ tán gẫu cái gì cô cũng mỗi cái biết một chút.

Vì vậy, trên phim trường thường xuyên xuất hiện một cảnh tượng thế này.

Thịnh Kiều đi đến đâu, đều có hai cái đuôi là Phó Tử Thanh và Chung Thâm theo tới, hơn nữa hai người này còn không ưa nhau, nhìn vào sẽ thấy chán ghét lẫn nhau.

Trưởng nhóm tuyên truyền lúc chụp hình có hỏi Phương Bạch: "Cậu nhìn xem, Thịnh Kiều có giống đang đem theo hai đứa trẻ ngớ ngẩng không?"

Phương Bạch nói: "Tôi lại thấy bọn họ giống đang tranh thủ tình cảm hơn."

Bên kia, hai đứa trẻ ngốc tranh thủ tình cảm đang vì chuyện buổi tối ăn gì mà cãi nhau ầm ĩ. Thịnh Kiều chống cằm xem kịch bản, điện thoại trong túi rung lên, cầm lên thì thấy một dãy số lạ.

Cô ra dấu tay, hai người lập tức im lặng.

Trả lời điện thoại, trong loa truyền đến giọng nam nhàn nhạt: "Alo"

Cô thoáng cái bật dậy, làm cách nào cũng không áp chế được vui mừng trong giọng nói: "Hoắc Hi!"

"... .....Cô có số điện thoại của tôi?"

"Không có! Tôi nhận ra giọng của anh."

Hoắc Hi trầm mặc vài giây, "Cho tôi địa chỉ, tôi gửi vé vào cửa cho cô."

"Anh đã bắt đầu tuần tổng duyệt chương trình rồi sao?"

"Ừm"

Thịnh Kiều nghĩ nghĩ, dè dặt hỏi: "Tôi có thể thêm Wechat của anh không? Tôi dùng nó gửi địa chỉ cho anh."

Hoắc Hi nói: "Có thể"

Cô giậm chân phấn khích, Hoắc Hi bên kia nhẹ giọng hỏi: "Quay phim thuận lợi chứ?"

"Thuận lợi! Tất cả đều tốt lắm, anh không cần lo lắng cho tôi!"

"... ......Cũng không phải lo lắng cho cô. Thuận lợi là tốt rồi, tắt đây."

"Ừm ừm, tạm biệt."

Điện thoại vừa tắt, cô ngốc nghếch cười hớn hở, mở danh bạ đem số điện thoại lưu lại, đặt tên là "My baby", sau đó tìm Wechat của Hoắc Hi rồi gửi đi yêu cầu kết bạn.

Thông báo chấp nhận rất nhanh được gửi đến, hình nền để trống, ID liền một chữ "Hi", Thịnh Kiều trước tiên gửi qua một biểu cảm tươi cười, sau đó mới gửi địa chỉ khách sạn của đoàn phim, Hoắc Hi trả lời "Ok".

Cô tuân theo nguyên tắc không quấy rầy, không làm phiền, nên không trả lời lại. Làm xong hết thảy mới thỏa mãn quay đầu, phát hiện Phó Tử Thanh cùng Chung Thâm đang nhìn cô bằng ánh mắt rất kỳ lạ.

Thịnh Kiều sờ sờ mặt: "Tại sao lại nhìn tôi như vậy?"

Chung Thâm biểu cảm vô cùng đau đớn nói: "Tiểu Kiều! Cô làm tôi cảm thấy quá thất vọng rồi! Cô lại có thể nịnh bợ như vậy!"

Phó Tử Thanh không nói gì, nhưng ánh mắt nói lên tất cả.

Thịnh Kiều vẻ mặt quang minh chính đại nói: "Đó không phải là nịnh hót, là vui vẻ khi gặp người yêu thích."

Chung Thâm trợn mắt nhìn cô: "Nói bậy! Cô mới vừa nãy gọi Hoắc Hi, Hoắc Hi từ khi nào đã trở thành người yêu thích của cô?"

Thịnh Kiều mặt không đổi sắc: "Anh nghe lầm rồi."

Chung Thâm tức giận đến mức đầu ngón tay phát run, chỉ về phía điện thoại của cô: "Thịnh Kiều cô không chỉ cho tôi điếc mà còn mù sao? Cô cho là tôi không nhìn thấy hình nền điện thoại cô là ai sao!" Hắn liếc cô chỉ tiếc rèn sắc không thành thép: "Là một ngôi sao nổi tiếng, cô lại đi đu idol, còn nịnh hót đến như vậy, cô định đem mặt mũi ném đi hết sao? Như vậy có xứng đáng với thân phận một ngôi sao nổi tiếng không?"

Thịnh Kiều đem điện thoại bỏ vào túi, "Không liên quan đến anh, buổi tối ăn lẩu! Đi thôi!"

Chung Thâm bị chọc tức, kéo theo Phó Tử Thanh: "Nhìn cô ấy! Nhìn cô ấy đi!"

Phó Tử Thanh liếc mắt nhìn hắn, "Đó là chuyện riêng của Tiều Kiều, ngươi quan tâm làm cái gì." Nói xong cũng lạnh mặt bỏ đi.

Chung Thâm cảm thấy mình bị chọc tức đến sắp khóc rồi.

Hai ngày sau, Thịnh Kiều nhận được vé vào cửa của Hoắc Hi gửi đến. Trước mắt chỉ bán vé cho hai buổi biểu diễn đầu tiên. Hai vé được gửi đến đều ở hàng ghế VIP bên trong, buổi đầu tiên diễn ra vào ngày 13 tháng sau, tính toán thời gian cũng không sai biệt lắm cô có thể xin nghỉ hai ngày.

Thịnh Kiều kích động không thôi, ôm vé vào cửa cả đêm không ngủ, đến sáng ngày thứ hai mang theo hai quầng thâm dưới mắt thức dậy, lại nhận dược điện thoại của Kiều Vũ.

"Thịnh tiểu thư, tài liệu liên quan đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi kiện."

---Ta là đường phân cách chế độ nịnh hót của Thịnh Kiều a---
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom