• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Võ Thánh Diệp Hi Hòa (2 Viewers)

  • Chương 51-55

Chương 51: Huyết chú

Diệp Hi Hòa biết, người Nhật Bản vừa mới tự sát, bao gồm cả Shigeo Tokuda, cũng không tính là đầu sỏ chân chính.

Người biển thủ sản nghiệp nhà họ Diệp năm đó, hơn nữa lần này còn táo bạo đến mức muốn bắt Tiểu Vũ để hưởng thụ thân xác phụ nữ, chính là Yoshimura Taku!

"Người Đại Hạ, anh cứ giết tôi đi, tôi không thể nào bán đứng chủ nhân của mình được!"

Nữ ninja nói, giọng lạnh như băng.

"Thật không?"

Diệp Hi Hòa nắm lấy cổ cô ta giơ lên thật cao, tay kia vói vào trong quần áo, định moi cả quả thận ra!

"Anh. . . Anh muốn làm gì?"

Đến lúc này nữ ninja mới hoảng hốt, cô ta chỉ cảm thấy tay Diệp Hi Hòa đã chạm tới da thịt lạnh như băng của mình, khiến cho thân thể mềm mại sợ run bần bật!

"Biết cái gì có sức hành hạ ghê gớm hơn cả lăng trì và ngũ mã phanh thây hay không? Chính là khí độc chết người do chính tôi chế tạo."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói: "Cô có thể im lặng, tôi sẽ xem thử coi sức mạnh ý chí lực của cô được bao nhiêu!"

"Không. . . Đừng mà. . ."

Ngờ đâu nữ ninja càng hoảng sợ hơn, thà chết vinh còn hơn sống nhục, cô ta thật sự không muốn trước khi chết mà còn phải chịu đựng sự hành hạ thê thảm, vô nhân đạo đến như vậy!

"Tôi... Tôi là ninja trung thành của đất nước Nhật Bản... Mikami Yua... Phụng lệnh của chủ nhân Yoshimura Taku... Tới ám sát anh..."

Mikami Yua cố nói dù đang dần nghẹt thở.

"Yoshimura Taku! Hắn ta đang ở đâu?" Diệp Hi Hòa hung ác hỏi.

"Ngài ấy ở... A a a a! ! !"

Mikami Yua vừa định khai thật thì trên cần cổ trắng như tuyết chợt xuất hiện một ấn ký nguyền rủa kỳ dị.

Ngay sau đó, ấn ký nguyền rủa lan ra khắp toàn thân cô ta trong nháy mắt. Diệp Hi Hòa cũng cảm giác được ấn ký này ảnh hưởng đến khí huyết của Mikami Yua, cứ như chỉ giây tiếp theo thôi thì máu thịt cô ta sẽ nổ tan tành!

Thời khắc mấu chốt, Diệp Hi Hòa lập tức đưa một luồng chân khí vào cơ thể Mikami Yua, muốn khống chế ấn ký nguyền rủa kinh khủng đang lan ra kia.

Chân khí Bạch Hổ vô cùng mạnh mẽ, nó át được ấn ký kia, còn gom hết tất cả ấn nguyền đã lan ra về lại cổ Mikami Yua, biến thành một chấm tròn màu đỏ!

"Đây, đây là... ?"

Vốn dĩ Mikami Yua đang phải chịu đựng cơn đau đớn cực độ, cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện huyết chú của mình sẽ bị áp chế như thế này.

Mà hơn nữa, người đàn ông Đại Hạ đứng trước mặt cô ta chỉ cần dùng một ngón tay là làm xong chuyện đó rồi?

Có phải hắn hơi khủng bố quá rồi không? Dù sao đây cũng là ấn nguyền do cánh tay phải của vị đại nhân Nhật Bản kia thực hiện, đã ăn sâu vào trong huyết mạch cô ta...

"Thứ vừa rồi là gì vậy?"

Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Hi Hòa thấy huyết chú như vậy, nói nó quá mạnh thì cũng không đúng, nhưng nó thật sự rất ác độc. Có vẻ thứ này dùng để bịt miệng nên chúng mới xuất hiện ngay lúc những ninja này bắt đầu bán đứng chủ nhân, hòng để bọn họ chết vì nguyền rủa!

"Đại nhân, ngài... Ngài đã giúp tôi áp chế huyết chú sao? Làm sao có thể chứ... Ngài..."

Mikami Yua vẫn vô cùng khiếp sợ.

"Im miệng."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhìn cô ta: "Tôi chỉ không muốn cô bị người ta diệt khẩu mà thôi, giờ thì lập tức khai vị trí chủ nhân của cô ra mau!"

"Thật ra tôi cũng không biết tên chó má Yoshimura Taku đó đang ở đâu, chắc chắn sau khi tôi đi, hắn ta đã trốn rồi."

Điều khiến Diệp Hi Hòa rất bất ngờ là biểu cảm trên gương mặt Mikami Yua, từ kinh hoàng biến thành căm ghét và kiên quyết: "Nhưng tôi có thể tìm được hắn ta dựa vào liên lạc huyết chú. Đại nhân, tôi tình nguyện dẫn ngài đi tìm hắn ta."

Diệp Hi Hòa nhíu mày: "Cô có ý gì?"

"Đại nhân, có điều này ngài không biết, mặc dù Mikami Yua tôi là tay sai của Yoshimura Taku nhưng tôi căm hận hắn ta hơn bất kỳ ai khác!"

Mikami Yua nghiến răng nghiến lợi nói.

"Thậm chí, không có ai căm hận đế quốc Nhật Bản hơn tôi đâu!"

"Tôi vốn là một cô gái bình thường ở thành phố Nagoya, tỉnh Aichi, Nhật Bản. Sau đó tổ chức ninja tìm được tôi, phát hiện tôi có tố chất nên bắt tôi về, ép tôi phải huấn luyện để trở thành một ninja!"

"Tôi không đi theo, bọn họ liền giết chết cả nhà tôi, để tôi không còn bất kỳ sự ràng buộc nào nữa!"

"Ngày hôm đó, tôi tận mắt thấy cha mẹ, em trai chết đi..."

"Bất kể có căm hận thế nào, tôi cũng đã trở thành trẻ mồ côi, biến thành một cỗ máy không xứng đáng có tình cảm!"

"Sau đó tôi bị tổ chức ninja bắt đi, tham gia huấn luyện đặc biệt, trở thành một ninja!"

"Tôi bắt đầu chết lặng, cũng bị tẩy não, thành tâm phục vụ vô điều kiện cho tổ chức và Thiên Hoàng."

"Thế nhưng nỗi hận của tôi đã quá sâu đậm, những thứ kia chẳng qua chỉ là lớp ngụy trang của tôi mà thôi!"

"Cho tới bây giờ, tôi vẫn không hề quên những tên đế quốc hung tàn đó, để đạt được mục đích, sao bọn họ có thể không chừa một thủ đoạn nào như thế chứ..."

"Sau đó tôi lên tới chức ninja bậc trung, rồi bị phái đến bờ biển Giang Đông của Đại Hạ, trở thành tay sai của Yoshimura Taku..."

"Trong tổ chức, để phòng ngừa những người phản bội giống như tôi, họ đã đặt huyết chú cho tất cả. Một đầu của ấn ký nguyền rủa là tôi, một đầu khác là Yoshimura Taku!"

"Nếu như tôi dám bán đứng hắn ta hoặc phản bội thì sẽ lập tức bị nổ tung mà chết!"

"Lúc nãy tôi tính tự sát là bởi vì tôi biết nếu nói ra chắc chắn sẽ chết, đã thế chi bằng chết trong tay ngài, vậy còn thoải mái hơn!"

"Nhưng không ngờ đại nhân đây lại có thể áp chế được huyết chú của tôi, tôi chưa từng biết một người nào có thể làm được chuyện này cả..."

Diệp Hi Hòa nghe những lời này xong thì khịt mũi coi thường.

Cái này mà gọi là áp chế?

Chỉ cần hắn muốn làm thì chỉ vài giây là có thể tiêu diệt cái huyết chú đó rồi hiểu không?

Một kiểu hợp đồng nô lệ cưỡng ép thôi mà, có gì đâu!

Mà lúc này, nhóm Lâm Chỉ Huyên, Lâm Trường Dần ở phía sau cũng đã nghe được hoàn cảnh bi thảm của Mikami Yua.

Không ngờ rằng người Nhật Bản lại ác độc như vậy đối với đồng bào của mình, còn không bằng cầm thú.

Trên thực tế, trong chiến tranh xâm lược Đại Hạ ngày trước cũng đã có tiền lệ. Năm đó, để quân đội nhà mình có thể chiến thắng Đại Hạ ở trên chiến trường, người Nhật Bản cực kỳ máu lạnh, không phải họ đã ép rất nhiều phụ nữ vô tội khắp đất nước đi làm đồ chơi tình dục đó sao?

Hiện tại, họ có bắt một vài đứa trẻ có thiên phú, ép buộc, bồi dưỡng chúng làm ninja thì cũng không kỳ quái.

"Bớt nói nhảm, lập tức dẫn tôi đi tìm Yoshimura Taku!"

Diệp Hi Hòa thẳng tay ném Mikami Yua xuống, lạnh lùng nói.

"Dạ, đại nhân!!"

Bờ biển, trong một căn cứ bí ẩn.

"Đáng chết, con khốn Mikami Yua kia, bạo phát ấn ký nguyền rủa, hơn nữa còn được người khác áp chế?"

Yoshimura Taku ôm thật chặt cổ mình, sau khi sức mạnh đầu kia của ấn ký nguyền rủa bùng nổ, hắn ta cũng không chịu nổi, chẳng khác gì cũng bị người ta rút hết nửa cái mạng.

"Làm sao có thể chứ? Ấn ký nguyền rủa là do một vị đại nhân cấp Ảnh chế tạo ra, chuyên dùng để khống chế ninja mà!"

"Rốt cuộc là ai có năng lực này, phá giải được cả chiêu của vị đại nhân kia?"

"Tôi không quan tâm! Nếu Mikami Yua thật sự đã thoát khỏi khống chế thì vô cùng bất lợi với chúng ta, rút lui trước đi!"

Vì vậy, hắn ta dẫn theo mấy tên tay sai thân cận, lật đật lên xe rồi trốn tới một nơi.

Nơi đây hùng vĩ đầy khí thế, chính là Lãnh sự quán Nhật Bản tại Tân Hải.

Tuy phương diện kinh tế của Tân Hải không được phát đạt cho lắm nhưng dù sao nó cũng giáp biển, giao thông hải ngoại tiện lợi, bởi vậy người Nhật mới khá xem trọng nơi này.

"Đại nhân! Đại nhân!! Tôi là Yoshimura Taku, ngài mau cứu tôi với!!"

Yoshimura Taku vừa xuống xe đã vọt vào Lãnh sự quán, quân đội canh cửa đều biết hắn ta nên cũng không cản trở.

"Yoshimura, ông sao vậy? Tại sao lại như chó nhà có tang thế?"

Mấy nhân vật quyền lực từ trong Lãnh sự quán ra đón hắn ta, đi đầu là một người đàn ông để ria mép, đó chính là người đứng đầu Lãnh sự quán, Tổng Lãnh sự Tabuchi Masahiro.

"Tổng Lãnh sự Tabuchi, mau mau! Bất kể như thế nào ông cũng phải bảo vệ tôi, tôi đang bị người ta đuổi giết, tôi mà chết thì ông cũng không thoát được, đám đại lão trong nước sẽ hỏi tội ông đấy!"

"Yoshimura, đừng có gấp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông cứ từ từ nói, tôi đang định..."

Tabuchi Masahiro đang muốn hỏi rõ thì bên ngoài bỗng truyền tới tiếng động vang dội, cửa Lãnh sự quán bị người ta đạp bay!

Tiếp đó, quân đội bảo vệ cũng bay vào, nổ ầm ầm thành từng vũng máu!

Có thể thấy nhìn thấy bằng mắt thường Diệp Hi Hòa đang sải bước tiến vào, sau lưng còn có Mikami Yua với khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, dường như cô ta chưa từng chịu đau đớn gì!
Chương 52: Vô cùng nhục nhã

"Mikami Yua, con ả tiện nhân này, mày thật sự bán đứng tao!"

Từ xa xa, Yoshimura Taku đã thấy Mikami Yua đi vào cùng Diệp Hi Hòa, hắn ta cực kỳ tức giận, cảm thấy mình đã bị làm nhục!

"Yoshimura Taku, cái loại súc sinh này, tôi chỉ ước gì mình có thể tự tay giết chết ông, coi như trả hết những năm tháng ông xem tôi như nô lệ!" Mikami Yua lạnh lùng nói.

"Hừ, chỉ với mình mày? Đồ gái điếm hèn hạ, đừng tưởng rằng tao không có cách xử lý mày. Cứ chờ đến lúc thằng chó họ Diệp này chết đi, tao nhất định sẽ khiến mày hối hận vì đã phản bội tao!"

Nói xong, Yoshimura Taku nhanh chóng chỉ vào Diệp Hi Hòa, hắn ta nói với Tabuchi Masahiro: "Tổng Lãnh sự Tabuchi, tên đó, chắc chắn hắn chính là Diệp Hi Hòa!"

"Chắc ông cũng có nghe qua, lúc trước người này đã giết gần hết hội thương mại Nhật Bản chúng tôi, còn muốn chúng tôi phải nhả sản nghiệp đã chiếm đoạt của nhà hắn năm xưa ra, còn đòi bồi thường mười tỷ, không phải là đang tìm chỗ chết sao?"

"Tôi đã phái anh em nhà Tokuda đi giết chết hắn, nhưng bây giờ nhìn lại, Shigeo Tokuda thì không địch lại hắn, ngược lại con ả Mikami Yua bị hắn khống chế này lại tìm được tôi, hắn đúng là một một nhân vật nguy hiểm..."

Tabuchi Masahiro nhíu mày.

Trên thực tế, ông ta đã biết hết những chuyện Yoshimura Taku vừa nói.

Khi mới nghe nói hội thương mại Nhật Bản bị tiêu diệt, ông ta cũng vô cùng tức giận.

Dù sao hai bên cũng có quan hệ ràng buộc với nhau, đều là vì lợi ích của nước mẹ nên mới đi tới mảnh đất này.

Thế nhưng ông ta còn chưa kịp chất vấn Yoshimura Taku, Yoshimura Taku đã làm hỏng hết mọi chuyện, lại còn nhờ đến sự giúp đỡ ở chỗ ông ta.

"Yoshimura, ông làm việc ác thì tất nhiên sau này sẽ phải tự chịu sự trừng phạt của bề trên. Nhưng mà bây giờ ông cứ an tâm mà đứng bên cạnh tôi đi, tôi sẽ bảo đảm cho ông được an toàn!"

"Cám ơn Tổng Lãnh sự Tabuchi!!"

Yoshimura Taku vô cùng vui vẻ, hắn ta biết nếu Tabuchi Masahiro đã chịu bảo vệ mình thì hắn ta sẽ an toàn tuyệt đối.

"À, tên chó con nhà họ Diệp, không ngờ mày cũng có bản lĩnh đấy, ngay cả Shigeo Tokuda đích thân ra tay mà cũng không thể chém chết được mày, nhưng mà bây giờ mày làm gì được tao nào? Có Tổng Lãnh sự Tabuchi ở đây, mày có dám động đến tao không nhỉ? Nơi này là Lãnh sự quán của bọn tao, ngoại giao thì không phải chuyện nhỏ…"

Hắn ta đang lải nhải không ngừng thì bỗng nhiên bàn tay được bọc đầy chân khí của Diệp Hi Hòa đánh tới, hắn ta cứ thế bị đánh thành vũng máu!

Một con chó dám đụng đến Tiểu Vũ thì còn có tư cách gì đe dọa hắn?

Mà cái tát này không chỉ khiến cho Tabuchi Masahiro và những người ở Lãnh sự quán hoang mang!

Ngay cả Mikami Yua cũng run bần bật, nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi!

Rốt cuộc thực lực của vị đại nhân này kinh khủng đến mức nào? Bằng cách nào mà chỉ dùng một cái tát đã khiến...

"Aaaa!!!"

Tabuchi Masahiro bỗng hoàn hồn, ông ta rống to một tiếng đầy tức giận!

Ông ta nhìn Diệp Hi Hòa với ánh mắt đằng đằng sát khí, càng cảm thấy mình vô cùng nhục nhã!

Đúng như lời Yoshimura Taku đã nói, nơi này là Lãnh sự quán Nhật Bản, chỉ cần người Nhật Bản ở bên trong thì sẽ có quyền tự chủ tuyệt đối, dù là quan chức cấp cao của Đại Hạ, thậm chí là những chiến thần như thế này có tới cũng không thể can thiệp, chớ đừng nói chi là ra tay đánh chém trong đây!

Quan trọng nhất, ông ta là Tabuchi Masahiro, giữ tư cách Tổng Lãnh sự, ông ta chỉ mới vừa tuyên bố sẽ ra sức bảo vệ Yoshimura Taku ngay trước mặt tất cả cấp dưới, bảo vệ hắn ta an toàn tuyệt đối, thế mà chỉ một giây tiếp theo Yoshimura Taku đã bị Diệp Hi Hòa đánh tan thành vũng máu...

Thế thì ông ta biết giấu mặt vào đâu đây?!

"Đóng cửa lại cho tôi!"

Tabuchi Masahiro ra lệnh, trong nháy mắt đã có hơn trăm tên lính của Lãnh sự quán vọt ra, cùng nhau đóng cửa lại.

Sau đó, đằng sau Tabuchi Masahiro, một nhóm lớn chiến binh cũng bước ra, trong đó có một ông già đầu trọc, trông vô cùng đáng sợ. Ông ta cầm một thanh kiếm gỗ, thậm chí trông còn nghẹt thở hơn cả Shigeo Tokuda đang cầm thiên quốc bảo đao!

"Thái Đấu 4 sao, Tsuyoshi Kusanagi!!!"

Khi Mikami Yua nhìn thấy ông lão này, mặt cô ta ngay lập tức biến sắc, con ngươi chợt co lại!

Bởi vì ông lão này được xem là cao thủ số một mà người Nhật Bản phân đến Tân Hải này, kiếm khách Thái Đấu 4 sao!

Mà phía sau Tsuyoshi Kusanagi còn có một thân hình khổng lồ, anh ta chỉ mặc mỗi một cái khố, dáng người to tròn tựa như quả cầu thịt vậy, chính là cao thủ Sumo Nhật Bản, Torimoto Masaru!

Thực lực Thái Đấu 3 sao!

Ngoài họ ra, còn hai chiến binh trông mạnh mẽ, đều nhìn rất ra dáng võ sĩ. Họ cầm kiếm Tachi, nhìn có vẽ cũng mạnh ngang ngửa Shigeo Tokuda, theo thứ tự là Thái Đấu 2 sao Kameda Masao và Sato Kateru!

Những người còn dư lại thì nhiều vô số, cộng lại có đến mấy chục tên võ sĩ, thực lực của mỗi người đều không thể khinh thường.

Diệp Hi Hòa nhíu mày.

Thứ khiến cho hắn bất ngờ không phải là thực lực của những người Nhật Bản này, mà là quân số của bọn họ!

Bên trong Lãnh sự quán Nhật Bản chứa chấp số lượng lớn võ sĩ mạnh như vậy, rốt cuộc họ muốn làm gì?

Ngay lúc này, bên phía bên kia Lãnh sự quán, một người đàn ông trung niên mặc áo đuôi én, nhìn rất tài hoa trí thức bỗng nhiên đi xuống cầu thang.

Sau lưng ông ta cũng có một nhóm võ sĩ rất mạnh, chỉ có điều những người này đều có khuôn mặt của người phương Tây.

"Tổng Lãnh sự Tabuchi, sao ông lại xuống đây lâu như vậy, buổi hội đàm của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu!"

Người đàn ông tao nhã đó cười nói với Tabuchi Masahiro.

"Nam tước Isaac, như ngài thấy đó, nội bộ Lãnh sự quán chúng tôi có một ít việc, tôi đang phải giải quyết, vô cùng xin lỗi vì đã dừng cuộc hội đàm cùng ngài!"

Tabuchi Masahiro nói, tỏ ra vô cùng áy náy với người đàn ông kia.

"Hửm?"

Isaac nhìn sang Diệp Hi Hòa: "Người Đại Hạ này là?"

"Nam tước Isaac, tên hắn ta là Diệp Hi Hòa!"

"Là đầu sỏ tiêu diệt hội thương mại Nhật Bản chúng tôi, ngoài ra hắn còn dám giết người ngay trước mặt tôi. Ngoại giao không phải là chuyện nhỏ, hôm nay tôi không chỉ phải bắt hắn, mà còn muốn phía chính phủ Đại Hạ cho tôi một câu trả lời!" Tabuchi Masahiro lạnh lùng nói.

"Diệp Hi Hòa?"

Isaac nhíu mày một cái, cảm giác cái tên này có chút quen tai.

Đúng rồi, trước đây không lâu ông ta nhận được một phần tài liệu, đây chính là cái tên được ghi trong đó.

Công dân Kurt của đất nước bọn họ đúng là đã chết dưới tay người này, ảnh hưởng vô cùng hệ trọng!

"Thì ra là như vậy, thế nhưng mà ngài Tabuchi này, từ trước đến giờ đế quốc Anh chúng tôi cùng đế quốc Nhật Bản các ngài đều là bạn, hôm nay các ngài gặp phiền toái, làm sao chúng tôi có thể khoanh tay đứng nhìn được chứ? Đây không phải là chuyện mà những quý ông nên làm."

Isaac nghiêm trang nói.

Tabuchi Masahiro tỏ ra hơi thụ sủng nhược kinh: "Nam tước Isaac, tôi rất trân trọng ý tốt của ngài, thế nhưng chỉ là tiêu diệt một tên súc vật Đại Hạ thế này thôi mà, sao có thể để ngài ra tay được? Như vậy là đang xem thường đẳng cấp của ngài rồi!"

"Không sao."

Isaac khoát tay: "Vừa hay tôi cũng có ý muốn giải quyết cái tên người Đại Hạ này, hôm nay hắn lại tự đưa mình tới cửa, đúng là hợp ý tôi!"

Bên trong cánh cửa khóa chặt của Lãnh sự quán, Mikami Yua thật sự cảm thấy khá hồi hộp, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi lạnh!

Không nói đến chuyện Diệp Hi Hòa tùy tiện giết người ở chỗ này, để cho Tabuchi Masahiro phải phát hết tất cả cao thủ ra…

Sao đột nhiên người của đế quốc Anh cũng phải cuốn vào, hơn nữa lực lượng đi theo sau lưng vị Nam tước Isaac kia cũng không yếu hơn chút nào so với lực lượng của Lãnh sự quán Nhật Bản cả!

Cô ta sẽ không chết không có chỗ chôn cùng với Diệp Hi Hòa đấy chứ?

Mà ngay lúc này, Diệp Hi Hòa bỗng nhìn vị Nam tước Isaac kia, lạnh lùng hỏi: "Ông là người đế quốc Anh, vậy ông có quan hệ thế nào với người tập kích sư tỷ tôi ở phố ẩm thực?"
Chương 53: Tất cả hy vọng

"Sư tỷ?"

Isaac đảo mắt mấy vòng, ngay sau đó cười nói: "Xin lỗi, tôi không biết cậu đang nói gì."

Nhưng mà, chính con ngươi chuyển động đầy xảo trá kia của ông ta đã khiến Diệp Hi Hòa cảm thấy có vấn đề.

Huống hồ ông ta cũng đã tuyên bố có ý muốn giải quyết mình, vậy nên có một số việc không cần nói cũng biết.

"Nam tước Isaac, chúng ta tốc chiến tốc thắng, không cần phí lời với cái tên chó má này!"

Tabuchi Masahiro vừa ra lệnh, hơn hai trăm người đang tụ họp trong Lãnh sự quán cứ thế lao tới muốn giết Diệp Hi Hòa.

Mikami Yua quên hết mọi lo lắng, tập trung phòng bị. Mặc dù cô ta không cam lòng nhưng ngay từ giây phút lựa chọn phản bội quê hương đi theo Diệp Hi Hòa trở đi, cô ta đã không còn quan tâm thứ gì khác nữa.

Không phải là chết thôi sao, từ lâu cô ta đã muốn báo thù cho cha mẹ và em trai, có thể giết thêm mấy người Nhật Bản cũng coi như lời rồi!

Nhưng mà, còn chưa đợi cô ta tung chiêu, đột nhiên Diệp Hi Hòa bên cạnh bùng nổ khí thế, sát khí kinh khủng lập tức đánh bay toàn bộ hơn hai trăm người đang xông lên ra ngoài!

Mà trong số hai trăm người đó, thậm chí không có nổi một thi thể nào rơi được xuống mặt đất. Bọn họ đều bị nổ thành bụi máu giữa không trung, chết mà không còn dư lại mảnh vụn nào!

"Aaaa!!!"

Khi Tabuchi Masahiro nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt ông ta co giật, lùi về phía sau hai bước theo bản năng.

Đông đảo võ sĩ sau lưng ông ta đã tạo thành bức tường người cản ông ta lùi xuống tiếp.

"Cũng khá thú vị đấy, người Đại Hạ trẻ tuổi này có công pháp hết sức đặc thù, điên cuồng đấy!"

Ông lão đầu trọc mạnh nhất ở đây, Tsuyoshi Kusanagi, lên tiếng chế nhạo.

"Chưa từng nghe nói người Đại Hạ luyện được Huyết Vụ Môn bao giờ cả, người này được truyền thừa từ ai thế?"

"Từ ai thì cũng kệ hắn! Đế quốc Nhật Bản không thể chịu nhục, bây giờ cứ đánh chết hắn đã rồi nói sau!"

Vì vậy, một đám võ sĩ Nhật Bản bèn liều chết xung phong tiến lên, nhào vào Diệp Hi Hòa.

Thật ra thì Diệp Hi Hòa cũng biết giết người bên trong Lãnh sự quán rất dễ dẫn đến tranh chấp quốc tế, sẽ bị đám giặc Oa này lợi dụng để gây sự.

Nhưng, vậy thì sao chứ?

Với thực lực mạnh mẽ hiện tại, hắn có muốn giết hết cả đất nước Nhật Bản cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, còn sợ những thứ âm mưu quỷ kế của bọn chó nước Nhật này làm gì?

Huống hồ đám người này đang ẩn núp ngay tại biên giới Đại Hạ, bụng chứa một bồ dao găm, nên bị giết từ lâu rồi!!

Vì vậy, hắn đưa một bàn tay ra, cho nổ tung hết mười mấy tên võ sĩ Nhật Bản đang vọt tới từ phía đối diện!

Sau đó hắn lao tới, quét ra một cú đá như ác long, đá ra một đám bụi máu, khiến toàn bộ những võ sĩ Nhật Bản, những người có sức mạnh rất kinh khủng ngoài kia đều nổ tung giữa không trung.

Trong lúc Tabuchi Masahiro càng ngày càng kinh hãi, bỗng nhiên một bóng người vừa khổng lồ lại to tròn từ trên trời hạ xuống, nhanh chóng vòng ra sau lưng Diệp Hi Hòa, giang hai cánh tay lớn ôm thật chặt Diệp Hi Hòa!

Cẩn thận nhìn lại, thì ra đó chính là cao thủ Sumo Torimoto Masaru, Thái Đấu 3 sao!

Tiếng gió liền ngưng bặt, hai tay Torimoto Masaru to như mãng xà cỡ lớn, trói Diệp Hi Hòa vô cùng chắc chắn, anh ta cười nói: "Chó Đại Hạ, mau ngừng giãy giụa đi, cho dù tao có đang ôm một đầu sư tử thì nó cũng không thoát được đâu! Để tao cho mày xem thử tuyệt chiêu chết người của tao, 'Cái ôm đoạt mệnh’!!!"

Nói dứt câu, hai cánh tay của anh ta chợt co lại mạnh hết sức, gần như bóp chết Diệp Hi Hòa trong lồng ngực!

Anh ta đã dùng tuyệt chiêu này để giết chết rất nhiều cao thủ Thái Đấu 3 sao, những cao thủ bị anh ta ôm chết trên sàn đấu Sumo đã là con số không thể đếm!

"Được!!! Anh Torimoto làm tốt lắm, thằng chó Đại Hạ này chết là cái chắc, hắn sẽ nhanh chóng phun ra hết đồ lòng, tan xương nát thịt!"

"Anh Torimoto tiếp tục dùng sức đi, để hắn rớt cả ruột ra luôn cho tôi, phải để cho hắn chết đi trong nỗi đau đớn cực hạn."

Tabuchi Masahiro sợ bóng sợ gió một hồi rốt cuộc cũng âm thầm lau mồ hôi lạnh. Ông ta có cảm giác vẫn dựa vào Torimoto Masaru được, không hổ là cao thủ thứ hai nước mẹ phái đến bên cạnh mình.

Mikami Yua nhìn cũng sắp hít thở không nổi, thì ra đây chính là sức mạnh kinh khủng của Torimoto, xuất xứ từ tuyệt học cao thâm mang tên “Siết gãy eo” của xứ Nhật Bản, cô ta tự hỏi nếu như mình bị Torimoto Masaru ôm lấy thì sao, chắc cũng chỉ có một kết quả là bị bóp chết tươi!

Nhưng vào lúc này, Diệp Hi Hòa bỗng thản nhiên nói: "Cái ôm đoạt mệnh? Anh ăn chưa no đấy à?"

"Hả?"

Torimoto Masaru bỗng nhiên cả kinh, anh ta không ngờ trong lúc mình đã dùng hết sức bình sinh mà Diệp Hi Hòa vẫn còn có thể mở miệng nói chuyện.

Giây kế tiếp, Diệp Hi Hòa không khách sáo với anh ta nữa, hai cánh tay hắn chợt đẩy một cái!

Ầm! ! !

Hai cánh tay to lớn cửa Torimoto cứ thế bị bẻ gãy, bụi máu phọt ra từ chỗ vết thương.

Tiếp đó, còn không chờ Torimoto Masaru phát ra tiếng kêu thảm thiết, Diệp Hi Hòa đã một cú, khiến anh ta biến thành một đám sương máu.

Bịch bịch bịch!

Đám người Tabuchi Masahiro chỉ mới vừa thở phào nhẹ nhõm, giờ đây thấy vậy, ai cũng đều sợ choáng váng!

Sao mà đến cả Thái Đấu 3 sao Torimoto Masaru cũng...

"Lên, lên đi, mau lên đi!!! Tsuyoshi Kusanagi, Kameda Masao, Sato Takeru, giết hắn!!!"

Tabuchi Masahiro điên cuồng hét lớn.

Kameda Masao cùng Sato Kateru là hai tên võ sĩ, mặc dù bọn họ cũng rất kinh hãi đối với việc Diệp Hi Hòa có thể giết chết Torimoto Masaru nhưng đã thờ phượng tinh thần võ sĩ đạo, bọn họ sẽ không bao giờ lùi bước!

Vì vậy, cả hai cao thủ Thái Đấu 2 sao tuyệt đối đều cầm kiếm Tachi liều chết xung phong hướng về phía Diệp Hi Hòa.

"Quỷ Trảm!!!"

"Hợp Khí Trảm!!"

Liếc thấy hai người quơ đao lao xuống, Diệp Hi Hòa chỉ dùng một cái tát đã khiến cả hai người bị bay thành bụi máu, máu chảy xuống tích tích từng giọt.

Bùm!!!

Ngay khoảnh khắc này, Tabuchi Masahiro đang đứng trước mặt Diệp Hi Hòa tuyệt vọng quỳ xuống!

Mà đôi mắt đẹp của Mikami Yua cũng đang lấp lánh, cô ta cảm giác mình cũng sắp khóc rồi!

Thì ra vị thiếu gia Đại Hạ này mạnh đến như vậy sao?

Mấu chốt là hắn đã giết Torimoto Masaru, Kameda Masao và Sato Kateru dễ như chơi, chỉ là những hành động như giơ tay nhấc chân mà đã khiến toàn bộ ba vị cao thủ kinh khủng tan thành mây khói!

Chuyện này làm cho trong lòng Mikami Yua dâng lên một cảm giác không thể nói thành lời!

Bên kia, vẻ mặt Nam tước Isaac cầm đầu một đám người đế quốc Anh cũng vô cùng nghiêm trọng.

Bất kể thế nào, Isaac cũng không nghĩ tới chuyện Diệp Hi Hòa lại kinh khủng như vậy.

Khó trách Kurt lại ám sát thất bại...

Điều này cũng làm cho ông ta hối hận với điều mình vừa nói ra, nhưng hình như đã muộn!

Bốp! Bốp!

Ngay trong bầu không khí vô cùng sợ hãi ở nơi đây, Diệp Hi Hòa giơ tay lên vỗ một cái, lại làm cho mấy tên võ sĩ Nhật Bản còn lại bên trong Lãnh sự quán biến thành bụi máu, chỉ còn lại có Tsuyoshi Kusanagi, Tabuchi Masahiro cùng một đám lãnh sự thông thường.

Thật ra thì suýt chút nữa Tsuyoshi Kusanagi đã bị Diệp Hi Hòa đập chết, may mà anh ta chạy nhanh, chỉ có điều cửa đã bị Tabuchi Masahiro ra lệnh đóng lại, anh ta có muốn chạy cũng không chạy ra được.

Bên trong Lãnh sự quán lớn như vậy, thế mà bên phe Nhật Bản chỉ còn lại một mình anh ta là có thể đánh nhau!

"Tsu, Tsuyoshi Kusanagi, mau lên đi!! Mọi thứ đều dựa vào cậu hết! Cậu cần phải giết chết hắn ta, cậu là tất cả hy vọng của chúng tôi..."

Tabuchi Masahiro gào khàn cả giọng về phía Tsuyoshi Kusanagi.

Khuôn mặt Tsuyoshi Kusanagi đã bị che khuất, trong lòng anh ta cũng thấy hơi không chắc chắn.

Thế nhưng bây giờ anh ta đã không có lựa chọn nào khác, ai ra tay trước là kẻ mạnh, vì vậy anh ta liền cầm lấy kiếm gỗ, tàn bạo lướt về phía Diệp Hi Hòa!

"Lãng Đao Lưu!!"
Chương 54: Có kẻ muốn giết sư tỷ?

Diệp Hi Hoà nhìn tên Tsuyoshi Kusanagi mới đánh ra sóng đao. Hắn mới là sóng thật!

Hắn trở tay vung chưởng, Tsuyoshi Kusanagi lập tức nổ tanh bành, một vài tấm thẻ ngân hàng và một chiếc quần lót nữ rơi lả tả giữa không trung!

Đám Tabuchi Masahiro trợn tròn mắt đến nỗi muốn nổ tung, không ngờ Tsuyoshi Kusanagi chỉ vừa đối mặt đã bị đánh banh xác thế kia!

Hắn ta chính là Đại Thái Đấu bốn sao, là cao thủ hàng đầu của toàn bộ Tân Hải này…

Miệng Mikami Yua ngoác ra to như thể có thể nhét bất cứ thứ gì vào trong.

"Nam… Nam tước Isaac!! Mau cứu tôi, xin ngài hãy cứu tôi!!!"

Trong lúc hoảng loạn, Tabuchi Masahiro không quan tâm tôn nghiêm chó má gì nữa, hắn ta lăn lộn vọt tới bên người Isaac, bám chặt bắp đùi đối phương, kêu rên oai oái.

Isaac nhíu chặt đôi lông mày, cười lạnh: "Tabuchi Masahiro, chúng ta thân thiết lắm hả?"

Nghe vậy, Tabuchi Masahiro đờ ra, đám người lãnh sự Nhật Bản đang run như cầy sấy cũng ngơ ngác, không ngờ rằng Isaac lại trở mặt nhanh như thế.

Quả nhiên không hổ danh là dân tộc nức tiếng vì giỏi lật lọng, tự xưng mình là thân sĩ, nhưng thực chất lại lạ đám thân sĩ đạo đức giả nhất quả đất!

"Nam tước Isaac, ngài, ngài không thể làm vậy! Đừng quên giữa chúng ta còn có một hiệp ước rất quan trọng. Một khi tôi chết, mục đích chuyến đi tới Tân Hải lần này của ngài cũng sẽ trở thành công dã tràng..."

"Câm mồm!!"

Vẻ mặt Isaac có chút vặn vẹo.

Lúc này, Isaac thực sự chẳng muốn để tâm đến Tabuchi Masahiro nữa. Ngặt nỗi, nếu chuyện ông ta thấy chết không cứu bị truyền đi thì danh dự của ông ta và đế quốc Anh sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.

Do đó, ông ta đưa mắt nhìn về phía Diệp Hi Hoà, nói: "Người Đại Hạ, nể mặt tôi, thả hắn ta đi được không?"

Ngay khi ông ta dứt lời, Diệp Hi Hoà lập tức đánh ra một luồng chân khí khiến Tabuchi Masahiro trực tiếp biến thành một quả cầu máu, bắn lên mặt Isaac!

"Ông có thể diện hả?"

Diệp Hi Hòa lừ lừ tiến lại.

Ầm!!

Isaac hung hăng lau vết máu trên mặt, cảm nhận được sát khí khủng khiếp trên người Diệp Hi Hòa, ông ta kinh hãi đến mức lùi về sau hai bước.

Nhưng ngay sau đó, Isaac lại cảm thấy thật nhục nhã. Từ bé đến lớn, ông ta chưa từng bị người khác chà đạp thế này, hơn nữa đối phương còn là một người da vàng!

Tuy vậy, Isaac cũng hiểu đạo lý "kẻ khôn ngoan phải biết nhún nhường". Ông ta đã tận mắt chứng kiến tên Nhật Bản kia chết như thế nào rồi.

Ngoài ra, người của ông ta cũng không mạnh hơn đám Nhật Bản bao nhiêu. Kỵ sx duy nhất thuộc đoàn Kỵ sĩ Hoàng gia cũng chỉ là Đại Thái Đấu năm sao mà thôi.

Vì vậy, ông ta cố tỏ ra mạnh miệng dù trong lòng đã sợ lắm rồi: "Người Đại Hạ, tôi sẽ nhớ mặt cậu! Thù oán giữa cậu và người Nhật Bản không liên quan gì với đế quốc Anh bọn tôi, cáo từ!"

Nói xong, ông ta toang dẫn người rời đi.

Tuy nhiên, "bụp!!" một tiếng, Diệp Hi Hòa đã vươn tay chộp lấy Isaac từ xa, kéo ông ta lại gần, "Tôi đã cho ông đi chưa?"

Isaac tức giận ra mặt: "Cậu… Cậu muốn thế nào?"

"Khai báo đúng sự thật, ông có quan hệ gì với ba kẻ tập kích sư tỷ tôi trên phố đi bộ? Nhất là cái người tên Kurt kia!" Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói.

"Tôi không biết cậu đang nói gì!!"

Isaac biến sắc, lên tiếng phủ nhận!

"Không biết?"

Diệp Hi Hoà thò tay vào lồng ngực đối phương, kéo lá phổi đầm đìa máu ra ngoài: "Bây giờ có biết không?"

"A!!!"

Isaac thét lên thảm thiết!!!

Chứng kiến cảnh này, đám người lãnh sự Nhật Bản bị hù dọa tới nỗi quỳ mọp trước Diệp Hi Hòa, sợ hãi run rẩy!

"To gan! Mau thả Nam tước Isaac ra!!"

Đột nhiên, đám người Tây ở sau lưng Isaac phẫn nộ đứng dậy!

Ngay khi bọn họ chưa kịp phản ứng trước việc Diệp Hi Hoà bắt giữ Nam tước Isaac thì ông ta đã bị đối phương móc sống lá phổi một cách vô cùng chóng vánh!

"Quang Chi Quyền!"

Một người trông khá giống tu sĩ đột ngột vung nắm đấm về phía Diệp Hi Hòa.

Diệp Hi Hoà nhổ một bãi nước bọt, tu sĩ lập tức nổ tung tại chỗ!

Đám võ sư Tây còn lại điếng người, nhưng ngay sau đó lại càng điên tiết hơn, tất cả cùng xông lên liều mình với Diệp Hi Hòa!

Diệp Hi Hòa nâng Isaac lên bằng một tay, tuỳ tiện đá một cước. Cú đá này của hắn dễ dàng đạp tan đám võ sĩ Tây kia thành một màn sương máu!

Chỉ có một người có thể miễn cưỡng chịu đựng cú đá khủng bố này, hắn ta vẫn còn có thể đan tay chống chịu. Người đó chính là kỵ sĩ thuộc đoàn Kỵ sĩ Hoàng gia, cường giả Đại Thái Đấu năm sao – Jonah.

Công lao thuộc về bộ găng đấm bốc đặc chế bằng thép, đó là phần thưởng hắn ta giành được khi trở thành kỵ sĩ hoàng gia.

Song, lúc này, bộ găng đấm bốc đã bị lõm xuống, suýt vỡ tung!

"Người Đại Hạ, mi biết không? Bộ găng tay của ta có thể chặn cả đạn!"

Jonah hung hăng nói.

"A, vậy mi có biết cú đá vừa rồi của ta mới chỉ là một phần vạn công lực thôi không!" Diệp Hi Hòa hờ hững nói.

"Cái gì? Fuck!"

Jonah cảm thấy bản thân bị sỉ nhục nặng nề, quơ hai nắm đấm, liều mạng xông thằng đến trước mặt Diệp Hi Hoà!

"Bạo phong thập tự trảm!!"

Diệp Hi Hoà không muốn nhún nhường đối phương, tung một cước. Cái đạp này còn đỉnh hơn cú vừa nãy, mạnh như gió xoáy cấp hai mươi, lập tức cuốn Jonah tan xương nát thịt, ngay cả bộ găng tay cũng tan biến không còn gì!

Bên trong Lãnh sự quán Nhật Bản yên lặng như tờ!!

Không chỉ Mikami Yua hay lãnh sự Nhật Bản, ngay cả Isaac đã đau tới mức muốn chết đi cũng sắp phát điên lên!!

Jonah là chỗ dựa lớn nhất của ông ta. Song, khi đối đầu, Jonah lại có chung kết cục như tên Tsuyoshi Kusanagi trước đó…

"Người Đại Hạ, cậu…"

Isaac kinh hãi nhìn Diệp Hi Hòa, ông ta thật sự không nên trêu chọc tên sát thần này…

Đáng ra ông ta phải nằm nhà một cách yên lành để hưởng vinh hoa phú quý vô tận, cớ sao lại đầm mình vào vũng bùn này…

"Bây giờ đã muốn nói chưa?"

Diệp Hi Hòa nhìn đối phương, hỏi.

"Diệp Hi Hòa, cha tôi là Bá tước Drews của đế quốc Anh, Nếu cậu đụng đến tôi, ông ấy chắc chắn sẽ khiến cậu… A!!!"

Chưa kịp dứt lời, Isaac đã rống lên thảm thiết, bởi vì Diệp Hi Hoà lại móc sống một quả thận của ông ta ra ngoài.

"Tôi nói… Tôi nói!!!"

Isaac cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, điên cuồng kêu lên: "Tôi biết Kurt, hắn và hai tên sát thủ trong danh sách bạc đã nhập cảnh cùng tôi!!"

"Nhờ núp dưới thân phận của tôi, bọn họ mới có thể dễ dàng tiến vào nước Đại Hạ, tới Tân Hải…"

"Nhưng nhiệm vụ của tôi khác với bọn họ. Nhiệm vụ của tôi là tới đây gặp mặt lãnh sự quán Nhật Bản. Còn nhiệm vụ của đối phương là tiêu diệt nữ chiến thần Long Lăng Vân…"

"Giết sư tỷ tôi?"

Diệp Hi Hòa lừ lừ nheo mắt: "Tại sao bọn họ muốn giết Long Lăng Vân, kẻ nào sai khiến?"

"Tôi không biết!"

Isaac kêu đau, nói: "Tôi chỉ biết là một nhân vật lớn ở Giang Đông Đại Hạ các người liên hệ với cha tôi, âm thầm thỏa thuận giao dịch. Người đó đồng ý trao cho gia tộc Carlow chúng tôi một khoản lợi ích khổng lồ, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn tôi phải giải quyết Long Lăng Vân. Vì thân phận cản trở, hắn không thể đích thân ra tay…"

Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Hi Hoà càng thêm lạnh lùng!

Hoá ra kẻ muốn giết sư tỷ là người Đại Hạ?!

Sư tỷ là nữ chiến thần của Giang Đông, rốt cuộc kẻ nào to gan như vậy, dám coi tỷ ấy là cái gai trong mắt?
Chương 55: Bồi thường 100 tỷ? Nhận chủ!

"Tôi là người chủ động liên lạc với Kurt, Barney và Dujean..."

Isaac yếu ớt nói: "Vì tôi muốn thể hiện sự nhiệt tình của mình, giúp cha tôi hoàn toàn việc này để củng cố vị trí người thừa kế gia tộc... Nào ngờ mọi chuyện lại bị cậu phá hoại, đám người của Kurt đều bại trận trên tay cậu..."

Cuối cùng Diệp Hi Hòa cũng biết được nguyên nhân và hậu quả của mọi chuyện, hắn nhìn về phía đám người của Lãnh sự quán Nhật Bản đang quỳ dưới đất, lạnh lùng hỏi: "Lúc nãy ông nói ông đi vào Đại Hạ còn vì một nhiệm vụ khác, đó là gì?"

"Là..."

Isaac cắn răng nói: "Kế hoạch Đại Đông Á cùng phát triển phồn vinh... Đế quốc Anh chúng tôi muốn liên kết với Nhật Bản và mấy quốc gia khác, cùng nhau xâm nhập vào Đại Hạ, tiến hành quá trình thâm nhập vào tất cả các phương diện để áp chế không gian sinh tồn và phát triển vốn có của các người. Bởi vì trong mấy năm gần đây, các người thật sự quá mạnh, khiến chúng tôi cảm nhận được ủy hiếp. Vì thế chúng tôi bắt buộc phải bắt đầu kế hoạch Đại Đông Á cùng phát triển phồn vinh!"

Ồ, Đại Đông Á cùng phát triển phồn vinh ư?

Cái tên này giống hệt khẩu hiệu được nêu lên trong thời kỳ đầu khi Đại Hạ bị xâm lược nhỉ?

Xem ra đế quốc Anh chưa bao giờ từ bỏ suy nghĩ tiêu diệt quốc gia của mình!

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhìn Isaac, cố kìm nén suy nghĩ muốn biến ông ta thành bãi máu lại. Sau đó, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Long Lăng Vân.

Phía bên kia, Long Lăng Vân vốn đang vui vẻ khi nhận được điện thoại của Diệp Hi Hòa, nhưng sau khi nghe xong những gì hắn kể rõ tình huống, cô ấy lại vô cùng phẫn nộ!

"Sư đệ, đệ làm tốt lắm, bây giờ đệ là người có công bảo vệ tổ quốc rồi, đồng thời cũng giúp cho sư tỷ một ân tình lớn! Để chờ nhé, ta sẽ phái người đến tiếp nhận tên Isaac ngay, ta phải điều tra rõ ràng việc này. Còn đám người dị quốc liên hợp ám sát ta cũng vậy, nhất định phải bắt hết lại!"

Diệp Hi Hòa bỏ điện thoại xuống, thẳng tay ném Isaac chỉ còn lại nửa cái mạnh xuống đất.

Tuy sự sống còn của quốc gia là trách nhiệm của mọi người nhưng bây giờ hắn không có tâm trạng chú ý đến những chuyện không liên quan đến mình.

Vả lại, bảo vệ quốc gia là việc của chiến thần, có sư tỷ là đủ rồi.

Ngay sau đó, Diệp Hi Hòa đi thẳng tới trước mặt đám người Lãnh sự quán Nhật Bản đang quỳ dưới đất.

"Diệp... Diệp thiếu tha mạng!"

Đám người Lãnh sự quán Nhật Bản liều mạng dập đầu trước Diệp Hi Hòa, chỗ thân dưới cũng có nước tiểu chảy ra, mùi thối xộc lên.

"Nhật Bản à? Đã chín mươi năm mà các người vẫn chưa từ bỏ dã tâm, còn muốn tiếp tục làm xằng làm bậy, tiếc rằng bây giờ Đại Hạ chúng ta không còn là con hổ ngủ say nữa rồi!"

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi phá hủy Lãnh sự quán của các người cũng là dạy cho mẫu quốc các người một bài học, nếu bọn họ còn dám động vào Đại Hạ thì phải hỏi trước xem Diệp Hi Hòa tôi có đồng ý hay không! Quốc gia của các người không gánh vác nổi lửa giận của tôi đâu!"

Nghe lời hắn nói, tuy đám người lãnh sự Nhật Bản rất sợ hãi nhưng trong lòng tất cả bọn họ đều vô cùng giận dữ!

Bởi vì Diệp Hi Hòa thật sự quá ngông cuồng, cho dù bản thân hắn có mạnh đến mức nào, nhưng lực lượng của một mình hắn có thể so sánh được với Nhật Bản to lớn hay sao?

Ở Nhật, người giết chết được hắn có rất nhiều, hắn nghĩ mình là ai chứ?

"Điều cuối cùng, tôi là người ân oán rõ ràng, nước là nước mà nhà là nhà!"

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói với đám người Lãnh sự quán Nhật Bản: "Món nợ của nhà họ Diệp và người Nhật vẫn chưa tính xong đâu! Hội thương mại Nhật Bản đã xong đời, việc tôi ra lệnh cho bọn họ phải trả lại sản nghiệp của nhà họ Diệp sẽ do các người thực hiện."

"Còn nữa, số tiền mười tỷ ban đầu đã thấy đổi, bởi vì các người vẫn chưa từ bỏ dã tâm nên số tiền đó nhân lên thành một trăm tỷ. Trong ngày mai, các người phải trả lại tất cả sản nghiệp của nhà họ Diệp và số tiền một trăm tỷ cho tôi, nếu không thì đừng trách tôi không cho các người cơ hội!"

Một... một trăm tỷ!

Đám người Lãnh sự quán Nhật Bản hoàn toàn hoá đá!

Như vậy có khác gì ăn cướp chứ!

Tân Hải rộng lớn như vậy, liệu có được bao nhiêu gia tộc sở hữu khối tài sản một trăm tỷ trong tay?

Lần này hắn đúng là muốn hút máu người Nhật Bản mà!

"Diệp thiếu, tôi sẽ bẩm báo lại ý muốn của ngài lên cấp trên để truyền tín về mẫu quốc!" Một Lãnh sự Nhật Bản nghiến răng nghiến lợi nói.

"Tốt lắm, ông rất biết nắm bắt thời thế."

Diệp Hi Hòa mỉm cười, vươn tay vỗ vai tên Lãnh sự Nhật Bản này, đồng thời hắn cũng đâm một cây băng châm vào người gã.

Sau đó, hắn liếc mắt nhìn về phía những tên Lãnh sự Nhật Bản còn lại rồi thẳng tay đập xuống một phát, biến tất cả thành vũng máu.

Việc báo tin và truyền lời chỉ cần một người làm là đủ rồi, còn những con chó Nhật Bản khác không xứng được sống.

Nhìn thấy cảnh tượng vừa xảy ra, tên Lãnh sự bị Diệp Hi Hòa cắm băng châm vào người sợ tới mất ngất xỉu ngay tức khắc.

Trái tim của gã thật sự không chịu nổi sự đả kích này!

Giải quyết xong tất cả, Diệp Hi Hòa xoay người lại, bất ngờ nhìn thấy Mikami Yua kích động nhào tới quỳ gối trước mặt hắn.

"Thưa ngài, tôi là Mikami Yua, bắt đầu từ giây phút này tôi nguyện nhận ngài làm chủ, mong ngài hãy cho phép tôi trở thành người hầu của ngài."

Dứt lời, cô ta dập đầu thật mạnh trước mặt Diệp Hi Hòa làm cho cái trán trắng nõn chảy máu.

Hắn nhíu mày: "Lý do?"

"Đầu tiên, tôi đã phản bội lại quốc gia, ngoại trừ tìm một chủ nhân mới thì không còn lựa chọn nào khác. Thứ hai là vì tôi đã tận mắt chứng kiến sự mạnh mẽ của ngài, điều đó làm cả thể xác và tinh thần của tôi rung động, tôi cảm thấy ngày mới là người đàn ông thật sự có thể làm cho tôi thuần phục. Cho dù ngày chỉ cho phép tôi là một người hầu, thậm chí là một con chó cái, tôi cũng bằng lòng làm theo tất cả mệnh lệnh của ngài."

Diệp Hi Hòa cười lạnh: "Thu nhận cô thì tôi được lợi ích gì? Cô nghĩ tới sẽ thu nhận một phế vật sao?"

Mikami Yua lập tức trả lời: "Đại nhân, tôi không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp mà còn giỏi ám sát và do thám tin tức. Mặc dù thực lực của tôi kém xa ngài nhưng cũng gần đạt tới Tông Sư hai sao, không phải là một kẻ vô dụng."

"Ngoài ra, tôi còn là một ninja, mặc dù tôi từng bị Yoshimura Taku khống chế nhưng hắn ta vẫn chưa chạm được vào cơ thể tôi, hiện giờ tôi vẫn còn là gái trinh. Tôi rất chú ý đến cơ thể thuần khiết của mình, tuyệt đối không giao nó cho kẻ thù, tôi chỉ giáo cơ thể mình cho người đàn ông mà tôi phục tùng."

"Mà người đàn ông này chính là ngài… Nếu ngài bằng lòng, có thể ngủ với tôi bất kỳ lúc nào, tôi sẽ cố gắng hết sức làm cho ngài hưởng thụ được sự sung sướng và đê mê mà một người phụ nữ Nhật Bản mang đến. Tuy bây giờ tôi vẫn chưa thành thạo nhưng tôi sẽ cố gắng..."

Thật ra cô ta luyên thuyên dài dòng như vậy nhưng Diệp Hi Hòa chỉ chú ý đến hai vấn đề.

Thứ nhất, bây giờ cô ta không còn chỗ dựa, gấp gáp muốn tìm một chủ nhân để nương nhờ.

Thứ hai, vì để hắn chấp nhận mình, cô ta đã chủ động hiến thân.

Nhưng mà hiện giờ Diệp Hi Hòa không có bất kỳ hứng thú nào với cô ta, chẳng qua hắn nghe nói cô ta biết do thám tin tức nên mới cảm thấy Mikami Yua cũng có chút tác dụng.

"Mikami Yua, tôi sẽ thu nhận cô làm nữ nô tạm thời."

Diệp Hi Hòa hờ hững nói: "Để xem tình hình tương lại thế nào tôi sẽ cân nhắc cho cô lên chính thức! Bắt đầu từ bây giờ, cô chịu trách nhiệm tìm hiểu tin tức về nước Nhật Bản cho tôi, có bất kỳ tin tình báo gì phải nói cho tôi biết ngay. Nếu cô dám phản bội, làm một gián điệp hai mang..."

"Thuộc hạ không dám!"

Vừa nghe hắn nói vậy, Mikami Yua sợ hãi, vội vàng dập đầu với hắn lần nữa.

Diệp Hi Hòa cũng không nhiều lời, trực tiếp bắn một cây băng châm vào trán Mikami Yua.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Võ Thánh Diệp Hi Hòa
  • Đang cập nhật
Thần Võ Thiên Tôn
Chương 246-250
Võ Đạo Tông Sư
Võ Giả Báo Thù
  • Bắc Diệp
Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom