• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ quân nhân đừng xằng bậy (2 Viewers)

  • Chương 76

Editor: demcodon

Từ Vân Viễn cả người vẫn u mê, chủ yếu là mọi chuyện biến hóa làm cho y trở tay không kịp. Mà những lời của Sở Từ giống như cây búa lớn đập tan nát vào lòng tự tôn của y, lòng muốn chết càng nhiều hơn trước. Nhưng lại cảm thấy chết còn nhục hơn sống. Dù sao danh hiệu con rể nhà họ Sở vẫn còn ở đó.

"Tớ... chỉ muốn biết chuyện gì xảy ra. Tại sao tớ lại chỗ này?" Từ Vân Viễn mở miệng khô khốc nói.

Sở Đường thở dài một hơi: "Kỳ thật chuyện này thật sự không có liên quan đến chị của tớ. Nếu cậu trách thì cứ trách tớ. Tớ thấy thím Hồng Hoa không mời bác sĩ cho cậu muốn mặc kệ cậu sống chết nên nghĩ nếu cậu khỏe lại chỉ sợ một lần nữa bị thím tìm gia đình khác, việc học cũng không được tiếp tục. Cho nên dứt khoát tìm chồng cho chị tớ. Lúc thím Hồng Hoa đưa cậu đến thì lại náo loạn ầm ĩ. Nếu không phải chị của tớ nhắc đến thôn trường lại muốn tìm cảnh sát thì có lẽ thím cũng không đồng ý thả người."

Từ Vân Viễn cau mày suy nghĩ, đại khái cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Trương Hồng Hoa. Nếu là trước đó Trương Hồng Hoa khẳng định muốn ra giá cao bán y. Nhưng lần này y tàn nhẫn muốn chết. Cho nên nếu có ai chấp nhận thì Trương Hồng Hoa khẳng định đều dốc hết khả năng của bà tranh thủ đưa đi, tránh cho tương lai y được ăn cả ngã về không chọc rắc rối.

"Cám ơn... mẹ tớ đòi tiền sính lễ hẳn là không ít phải không? Tương lai tớ nhất định sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho chị cậu." Từ Vân Viễn nói tiếp.

Cho dù thật sự muốn lập gia đình, y cũng không muốn lấy cách không bình đẳng này.

Sở Đường nghe xong hơi xấu hổ, ban đầu không muốn nói chuyện tiền sính lễ này. Nhưng nhìn thấy y nghiêm túc như thế thì biết khẳng định sẽ ghi tạc chuyện này vào trong lòng, đành phải kiên trì nói: "Kỳ thật... cũng không bao nhiêu tiền."

"Cậu không cần an ủi tớ, trước đó bà có bàn với người khác tiền sính lễ và đồ đạc khoảng 800. Mặc dù muốn đưa tớ đi nhanh chóng khẳng định cũng không giảm bao nhiêu. Huống chi bà còn xem chừng cậu muốn cứu tớ..." Từ Vân Viễn lắc đầu cười khổ nói.

Sở Đường ho khan hai tiếng, cậu có thể nói chị nhà mình lúc ấy thật giống như căn bản không có hứng thú với Từ Nhị sao?

"À... Từ Nhị, thật không bao nhiêu tiền. Thím Hồng Hoa nhìn sắc mặt cậu không tốt sợ trì hoãn lâu thật sự xảy ra chuyện không may. Cho nên cuối cùng lấy 20 xem như đồng ý. Cho nên cậu đừng có áp lực, sống với chị của tớ cho tốt đi!" Sở Đường nói xong mí mắt không nhịn được giật lên vài cái, nghĩ thầm: Từ Nhị đừng vì giá quá thấp mà lại muốn tự tử. Nếu không chị cậu khẳng định không thể chấp nhận.

Từ Nhị vừa nghe đôi mắt trong nháy mắt trừng lớn, giọng hơi run: "Bao... bao nhiêu?!"

"20... Đương nhiên, vốn dĩ thím Hồng Hoa chào giá rất cao, tận 200 đó. Nhưng nhà chị em tớ không phải rất nghèo sao. Hơn nữa thím Hồng Hoa có lẽ muốn cho cậu ở nhà chị em tớ chịu khổ. Cho nên cuối cùng từ bỏ. Nhưng có một điều, tương lai cậu và chị tớ đi làm giấy chứng nhận kết hôn còn phải bổ sung một phần tiền sính lễ." Sở Đường nói tiếp.

Cậu cũng không có nói ý định ban đầu của chị nhà mình là cuộc hôn nhân kéo dài 5 năm. Sau 5 năm có thể đường ai nấy đi.

Nói về lòng riêng, cậu cũng muốn để cho Sở Từ tìm một người đàn ông tốt, mà Từ Nhị này tính tình cũng rất tốt. Tương lai không chừng cũng có thể bồi dưỡng ra tình cảm.

Lúc này trong lòng Từ Vân Viễn thật là rối loạn, thật ra mà nói từ 800 đến 20 không có cảm giác chênh lệch là không có khả năng. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, bất luận Sở Từ như thế nào Sở Đường dù sao cũng có ý tốt. Hơn nữa nghe ý hai chị em này còn cho phép mình tiếp tục đi học. Cho nên chỉ cần nói theo điểm này mọi chuyện cũng không đến mức quá kém cỏi.

Nhưng mà nghĩ đến cô gái bên ngoài, trong lòng Từ Vân Viễn nhịn không được hơi khó chịu. Cô... chỉ sợ đến 100 ký đây? Tính tình còn cổ quái như vậy, tương lai không biết có thể sống chung như thế nào?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom