Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28
Chương 28:
Đàm Tiểu Ân đang nghe điện thoại ở bên ngoài, Đàm Thanh Đức gọi tới: “Chị, chị đang ở đâu vậy? Bao giờ chị về?”
“Tạm thời chị không về đâu.”
“Hay là chị về xem thế nào đi! Mẹ đang tìm chị khắp nơi đấy!”
“Lần trước không phải mẹ đã gặp người của nhà họ Trần à, nhà họ nói thế nào?” Hôm đó bà Đàm gọi cho cô rất nhiều cuộc, nhưng Đàm Tiểu Ân không bắt máy.
“Không gặp được chị, mẹ cũng bỏ cuộc rồi. Bây giờ mẹ khá lo lắng cho chị, sợ chị ở bên ngoài gặp phải vấn đề gì. Chị, hay là, chị gặp mẹ một lần đi?”
“…” Đàm Tiểu Ân không nói gì.
Bà Đàm thiên vị là sự thật, bà nuôi dưỡng cô nhiều năm cũng là sự thật.
Nghe đến việc mẹ lo cho mình, Đàm Tiểu Ân có phần mềm lòng.
“Nếu như chị không yên tâm về mẹ thì để em đến thăm nhé! Thăm rồi thì chúng ta cũng yên tâm, đúng không? Dù sao chị cũng là chị gái em.”
Đàm Thanh Đức đối xử với Đàm Tiểu Ân vẫn rất tốt.
Trong lòng Đàm Tiểu Ân biết rõ chuyện này.
“Khi nào rảnh nói sau nhé! Bây giờ chị bận việc rồi.”
“Vậy được! Đợi chị rảnh rồi em lại tới tìm chị.”
…
Đàm Tiểu Ân gọi điện xong, bước vào nhà, Âu Minh Triết không có mặt, nhưng Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân đều ở đó.
Vũ Minh Hân đang gọi hoa quả, gọi xong thì đưa cho Đinh Cẩn: “Này, anh ăn đi.”
Từ cách hai người họ bên nhau, Đàm Tiểu Ân có thể chắc chắn rằng họ đã hẹn hò rất lâu rồi.
Còn lâu hơn thời gian mình chia tay cùng Đinh Cẩn cơ.
Cô không muốn thừa nhận, cũng không thể không thừa nhận, cô bị phản bội rồi.
Khi cô tưởng rằng Đinh Cẩn là bạn trai mình, Đinh Cẩn đã cùng Vũ Minh Hân về nhà và được bà Vũ coi như con rể.
Mà bây giờ, Vũ Minh Hân đã theo Đinh Cẩn về nhà, điều này có nghĩa là gì, không thể rõ ràng hơn được nữa.
Trong phòng khách chỉ còn Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân, ông Âu bà Âu đã bận việc của mình rồi.
Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân bước vào, Vũ Minh Hân lập tức kích động mà đứng bật dậy: “Đàm Tiểu Ân?”
Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, không có động thái gì.
Vũ Minh Hân đã kích động bước tới trước mặt cô: “Cô đến đây làm gì? Đây là nơi mà cô nên đến à? Cô có biết đây là đâu không?”
Ngay khi nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, Vũ Minh Hân gần như nhận định theo bản năng rằng, Đàm Tiểu Ân đến tìm Đinh Cẩn.
Chỉ có điều, họ đã chia tay rồi mà, Đàm Tiểu Ân chạy tới đây cũng vô liêm sỉ quá ấy chứ?
Đàm Tiểu Ân vốn không định để ý tới Vũ Minh Hân, nhìn cô ta căng thẳng như vậy, cô thấy khá tức cười.
Vũ Minh Hân sẽ không cho rằng cô đến đây tìm Đinh Cẩn đấy chứ?
Đàm Tiểu Ân hỏi lại: “Đây là nơi như thế nào?”
“Đây là nhà họ Âu! Không phải nơi mà người như cô có thể đến được. Cô và Đinh Cẩn đã chia tay rồi, chạy đến nhà anh ấy làm gì? Đàm Tiểu Ân, chỉ với hoàn cảnh gia đình nhà cô, cô tưởng rằng, người nhà họ sẽ để mắt tới cô sao?”
Tuy rằng Vũ Minh Hân không hề cảm thấy Đàm Tiểu Ân có thể trở thành mối uy hiếp, nhưng vẫn sợ sự xuất hiện của Đàm Tiểu Ân sẽ gây ra rắc rối gì đó.
Câu nói của Vũ Minh Hân khiến Đàm Tiểu Ân cười cười: “Nơi mà cô đến được, tôi không đến được à?”
“Tôi là bạn gái của Đinh Cẩn, cô thì sao?” Vũ Minh Hân nói: “Cô có thể dứt khoát một tí được không? Cứ quấn riết lấy Đinh Cẩn như vậy thú vị lắm à? Lần trước anh ấy đã đuổi cô đi rồi, chẳng lẽ cô không hiểu như thế nghĩa là gì à?”
Nhìn bộ dạng nóng lòng muốn đuổi mình đi của Vũ Minh Hân, Đàm Tiểu Ân cảm thấy rất tức cười: “Nghĩa là gì?”
“Anh ấy với cô đã hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa. Muốn cho cô từ bỏ hi vọng đấy!”
Đàm Tiểu Ân đang nghe điện thoại ở bên ngoài, Đàm Thanh Đức gọi tới: “Chị, chị đang ở đâu vậy? Bao giờ chị về?”
“Tạm thời chị không về đâu.”
“Hay là chị về xem thế nào đi! Mẹ đang tìm chị khắp nơi đấy!”
“Lần trước không phải mẹ đã gặp người của nhà họ Trần à, nhà họ nói thế nào?” Hôm đó bà Đàm gọi cho cô rất nhiều cuộc, nhưng Đàm Tiểu Ân không bắt máy.
“Không gặp được chị, mẹ cũng bỏ cuộc rồi. Bây giờ mẹ khá lo lắng cho chị, sợ chị ở bên ngoài gặp phải vấn đề gì. Chị, hay là, chị gặp mẹ một lần đi?”
“…” Đàm Tiểu Ân không nói gì.
Bà Đàm thiên vị là sự thật, bà nuôi dưỡng cô nhiều năm cũng là sự thật.
Nghe đến việc mẹ lo cho mình, Đàm Tiểu Ân có phần mềm lòng.
“Nếu như chị không yên tâm về mẹ thì để em đến thăm nhé! Thăm rồi thì chúng ta cũng yên tâm, đúng không? Dù sao chị cũng là chị gái em.”
Đàm Thanh Đức đối xử với Đàm Tiểu Ân vẫn rất tốt.
Trong lòng Đàm Tiểu Ân biết rõ chuyện này.
“Khi nào rảnh nói sau nhé! Bây giờ chị bận việc rồi.”
“Vậy được! Đợi chị rảnh rồi em lại tới tìm chị.”
…
Đàm Tiểu Ân gọi điện xong, bước vào nhà, Âu Minh Triết không có mặt, nhưng Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân đều ở đó.
Vũ Minh Hân đang gọi hoa quả, gọi xong thì đưa cho Đinh Cẩn: “Này, anh ăn đi.”
Từ cách hai người họ bên nhau, Đàm Tiểu Ân có thể chắc chắn rằng họ đã hẹn hò rất lâu rồi.
Còn lâu hơn thời gian mình chia tay cùng Đinh Cẩn cơ.
Cô không muốn thừa nhận, cũng không thể không thừa nhận, cô bị phản bội rồi.
Khi cô tưởng rằng Đinh Cẩn là bạn trai mình, Đinh Cẩn đã cùng Vũ Minh Hân về nhà và được bà Vũ coi như con rể.
Mà bây giờ, Vũ Minh Hân đã theo Đinh Cẩn về nhà, điều này có nghĩa là gì, không thể rõ ràng hơn được nữa.
Trong phòng khách chỉ còn Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân, ông Âu bà Âu đã bận việc của mình rồi.
Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân bước vào, Vũ Minh Hân lập tức kích động mà đứng bật dậy: “Đàm Tiểu Ân?”
Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, không có động thái gì.
Vũ Minh Hân đã kích động bước tới trước mặt cô: “Cô đến đây làm gì? Đây là nơi mà cô nên đến à? Cô có biết đây là đâu không?”
Ngay khi nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, Vũ Minh Hân gần như nhận định theo bản năng rằng, Đàm Tiểu Ân đến tìm Đinh Cẩn.
Chỉ có điều, họ đã chia tay rồi mà, Đàm Tiểu Ân chạy tới đây cũng vô liêm sỉ quá ấy chứ?
Đàm Tiểu Ân vốn không định để ý tới Vũ Minh Hân, nhìn cô ta căng thẳng như vậy, cô thấy khá tức cười.
Vũ Minh Hân sẽ không cho rằng cô đến đây tìm Đinh Cẩn đấy chứ?
Đàm Tiểu Ân hỏi lại: “Đây là nơi như thế nào?”
“Đây là nhà họ Âu! Không phải nơi mà người như cô có thể đến được. Cô và Đinh Cẩn đã chia tay rồi, chạy đến nhà anh ấy làm gì? Đàm Tiểu Ân, chỉ với hoàn cảnh gia đình nhà cô, cô tưởng rằng, người nhà họ sẽ để mắt tới cô sao?”
Tuy rằng Vũ Minh Hân không hề cảm thấy Đàm Tiểu Ân có thể trở thành mối uy hiếp, nhưng vẫn sợ sự xuất hiện của Đàm Tiểu Ân sẽ gây ra rắc rối gì đó.
Câu nói của Vũ Minh Hân khiến Đàm Tiểu Ân cười cười: “Nơi mà cô đến được, tôi không đến được à?”
“Tôi là bạn gái của Đinh Cẩn, cô thì sao?” Vũ Minh Hân nói: “Cô có thể dứt khoát một tí được không? Cứ quấn riết lấy Đinh Cẩn như vậy thú vị lắm à? Lần trước anh ấy đã đuổi cô đi rồi, chẳng lẽ cô không hiểu như thế nghĩa là gì à?”
Nhìn bộ dạng nóng lòng muốn đuổi mình đi của Vũ Minh Hân, Đàm Tiểu Ân cảm thấy rất tức cười: “Nghĩa là gì?”
“Anh ấy với cô đã hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa. Muốn cho cô từ bỏ hi vọng đấy!”
Bình luận facebook