Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77: Ngoại Truyện 5: Con gái của Bạch Tử Hân (2)
5 năm sau.
Kể từ khi vô ý đánh chết Bạch Tử Hân, Kì Địch luôn sống trong nỗi sợ hãi, hắn cố gắng bù đắp cho hai cô con gái, hy vọng Bạch Tử Hân sẽ nể tình hắn chăm lo cho con của hai người mà không báo thù hắn.
Hắn tận lực đi làm kiếm tiền, cho hai chị em ăn học.
Con gái lớn là Kì Mân Tuyết năm nay 10 tuổi, thành tích học tập đứng đầu trường, chăm ngoan học giỏi, luôn luôn nghe lời hắn, khiến hắn như được an ủi phần nào.
Con gái út là Kì Mân Huệ, năm nay 7 tuổi, thành tích học tập cũng không kém chị là bao.
Kì Mân Tuyết và Kì Mân Huệ đang trên đường đi học về, đột nhiên nhìn thấy một đám người đang vây đánh một thiếu niên, cô bé hoảng sợ, định bỏ chạy thì phát hiện ở đằng sau cũng có người đang đi tới, trên miệng phì phèo điếu thuốc, vừa nhìn liền biết không phải là người tốt, thấy đã không còn đường thoát, cô bé vội vàng kéo em gái chạy về phía một bụi cây, nấp ở trong đó, lặng lẽ quan sát tình hình.
Đợi đến khi đám người kia rời đi, Kì Mân Tuyết mới thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị kéo em gái về nhà thì phát hiện ở đằng trước có một người đang nằm trên đất, thở thoi thóp.
Vì tò mò, cô bé tiến đến nhìn người kia, sau đó phát hiện... là một anh trai khoảng 15 tuổi, khuôn mặt dính đầy máu tươi, trông rất đáng sợ.
Cô bé dùng hết can đảm mò mẫm khắp người anh, từ trong túi quần của anh lấy ra một chiếc điện thoại, cô bấm một hồi, sau khi nhìn thấy chữ "mẹ" thì nhấn gọi.
Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm dịu dàng của một người phụ nữ:
"Tiểu Lăng, có chuyện gì vậy con?"
Kì Mân Tuyết run run nói:
"Cô ơi, con trai của cô bị đánh bầm dập, đang nằm trên đường đây ạ!"
Diệp Tuệ nghe cô bé nói xong, hoảng hốt hỏi dồn dập:
"Con trai của cô bị làm sao cơ? Con đang ở đâu, miêu tả rõ ràng một chút được không?"
Kì Mân Tuyết bị hỏi liên tiếp mấy câu, hơi hoảng loạn, cô bé trả lời:
"Ở dãy núi phía sau trường tiểu học ạ!"
"Được, cảm ơn con, cô đến ngay!"
Cô bé sau khi xong việc, định bỏ về, lại nhìn thiếu niên một thân máu me be bét đang hôn mê bất tỉnh nhân sự ở bên cạnh, cuối cùng cũng không đành lòng bỏ anh lại một mình, ngồi xổm xuống đợi mẹ anh đến!
Khoảng 10 phút sau, hai chiếc xe ô tô xuất hiện, xe dừng lại trước mặt cô bé, sau đó một người phụ nữ bước xuống, theo sau là 6 người vệ sĩ áo đen.
Vẻ mặt của người phụ nữ vô cùng khẩn trương, ra hiệu cho vệ sĩ đưa thiếu niên lên xe, một đường lái đến bệnh viện.
Diệp Tuệ vốn định đi theo 6 người vệ sĩ kia, nhưng lại nhìn Kì Mân Tuyết cùng Kì Mân Huệ đang ngơ ngác đứng ở ven đường, liền không đi theo nữa.
Diệp Tuệ bước đến trước mặt hai đứa trẻ, nói ra lời cảm ơn từ tận đáy lòng:
"Cảm ơn hai đứa, nếu không có hai đứa, có lẽ con trai cô đã không xong rồi!"
"Cô ơi, người gọi cho cô là chị gái của con, không phải con đâu ạ."
Diệp Tuệ nhìn sang Kì Mân Tuyết, trong mắt chứa đầy cảm kích, nói với cô bé:
"Để cô đưa hai đứa về nhé? Trời cũng sắp tối rồi!"
Kì Mân Tuyết do dự một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Trên xe, Diệp Tuệ hỏi:
"Con có việc gì cần giúp đỡ không? Cô có thể giúp con?"
Kì Mân Tuyết lắc đầu, cô bé không muốn gì cả!
Sau khi đưa cô bé về đến nhà, Diệp Tuệ nói với cô bé:
"Vài ngày nữa, khi Tiểu Lăng khoẻ hẳn, cô sẽ dẫn nó đến cảm ơn con!"
Sau đó, Diệp Tuệ nhanh chóng lái xe rời đi.
...
Vài ngày sau.
Diệp Tuệ thật sự dẫn Cố Kiến Lăng đến tận nhà để cảm ơn.
Hôm đó là chủ nhật, vừa vặn Kì Mân Tuyết đang ở nhà.
Cố Kiến Lăng cùng mẹ bước vào, anh rất cao, mới 15 tuổi mà đã cao 1m8.
Anh bước đến trước mặt Kì Mân Tuyết, nhìn cô bé đã cứu mình, thầm nghĩ: Sao trên đời này lại có một cô bé đáng yêu như vậy nhỉ?
Anh nhéo má cô bé, nửa đùa nửa thật mà nói:
"Là em đã cứu anh hả? Để báo đáp, sau này anh sẽ cưới em, được không nào?"
Hai bên má của Kì Mân Tuyết nhanh chóng đỏ ửng, hôm nọ Cố Kiến Lăng bị thương nên cô bé không thấy rõ ngoại hình của anh, không ngờ anh lại đẹp trai như vậy!
Đã vậy, anh ấy còn nói muốn cưới cô bé....
Kì Mân Tuyết cúi gằm mặt không nói lời nào, cô không biết... trong tương lai, thiếu niên mà cô cứu này lại làm cô tổn thương, khiến trái tim cô đau đớn đến vỡ vụn.
...
Tadaaa, Cố Kiến Lăng và Kì Mân Tuyết sẽ là nam nữ chính của bộ truyện tiếp theo đó nha.
Khi nào ra mắt truyện, mình sẽ thông báo với mọi người, nhớ ủng hộ mình thật nhiệt tình nhé!
Hihi, các bảo bối nhớ tặng quà và vote cho truyện của mình nha, yêu các bạn nhiều lắm luôn nè, moahhhh.
Hoàn rồi, tung hoa!! Đi xem truyện khác nào~
Kể từ khi vô ý đánh chết Bạch Tử Hân, Kì Địch luôn sống trong nỗi sợ hãi, hắn cố gắng bù đắp cho hai cô con gái, hy vọng Bạch Tử Hân sẽ nể tình hắn chăm lo cho con của hai người mà không báo thù hắn.
Hắn tận lực đi làm kiếm tiền, cho hai chị em ăn học.
Con gái lớn là Kì Mân Tuyết năm nay 10 tuổi, thành tích học tập đứng đầu trường, chăm ngoan học giỏi, luôn luôn nghe lời hắn, khiến hắn như được an ủi phần nào.
Con gái út là Kì Mân Huệ, năm nay 7 tuổi, thành tích học tập cũng không kém chị là bao.
Kì Mân Tuyết và Kì Mân Huệ đang trên đường đi học về, đột nhiên nhìn thấy một đám người đang vây đánh một thiếu niên, cô bé hoảng sợ, định bỏ chạy thì phát hiện ở đằng sau cũng có người đang đi tới, trên miệng phì phèo điếu thuốc, vừa nhìn liền biết không phải là người tốt, thấy đã không còn đường thoát, cô bé vội vàng kéo em gái chạy về phía một bụi cây, nấp ở trong đó, lặng lẽ quan sát tình hình.
Đợi đến khi đám người kia rời đi, Kì Mân Tuyết mới thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị kéo em gái về nhà thì phát hiện ở đằng trước có một người đang nằm trên đất, thở thoi thóp.
Vì tò mò, cô bé tiến đến nhìn người kia, sau đó phát hiện... là một anh trai khoảng 15 tuổi, khuôn mặt dính đầy máu tươi, trông rất đáng sợ.
Cô bé dùng hết can đảm mò mẫm khắp người anh, từ trong túi quần của anh lấy ra một chiếc điện thoại, cô bấm một hồi, sau khi nhìn thấy chữ "mẹ" thì nhấn gọi.
Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm dịu dàng của một người phụ nữ:
"Tiểu Lăng, có chuyện gì vậy con?"
Kì Mân Tuyết run run nói:
"Cô ơi, con trai của cô bị đánh bầm dập, đang nằm trên đường đây ạ!"
Diệp Tuệ nghe cô bé nói xong, hoảng hốt hỏi dồn dập:
"Con trai của cô bị làm sao cơ? Con đang ở đâu, miêu tả rõ ràng một chút được không?"
Kì Mân Tuyết bị hỏi liên tiếp mấy câu, hơi hoảng loạn, cô bé trả lời:
"Ở dãy núi phía sau trường tiểu học ạ!"
"Được, cảm ơn con, cô đến ngay!"
Cô bé sau khi xong việc, định bỏ về, lại nhìn thiếu niên một thân máu me be bét đang hôn mê bất tỉnh nhân sự ở bên cạnh, cuối cùng cũng không đành lòng bỏ anh lại một mình, ngồi xổm xuống đợi mẹ anh đến!
Khoảng 10 phút sau, hai chiếc xe ô tô xuất hiện, xe dừng lại trước mặt cô bé, sau đó một người phụ nữ bước xuống, theo sau là 6 người vệ sĩ áo đen.
Vẻ mặt của người phụ nữ vô cùng khẩn trương, ra hiệu cho vệ sĩ đưa thiếu niên lên xe, một đường lái đến bệnh viện.
Diệp Tuệ vốn định đi theo 6 người vệ sĩ kia, nhưng lại nhìn Kì Mân Tuyết cùng Kì Mân Huệ đang ngơ ngác đứng ở ven đường, liền không đi theo nữa.
Diệp Tuệ bước đến trước mặt hai đứa trẻ, nói ra lời cảm ơn từ tận đáy lòng:
"Cảm ơn hai đứa, nếu không có hai đứa, có lẽ con trai cô đã không xong rồi!"
"Cô ơi, người gọi cho cô là chị gái của con, không phải con đâu ạ."
Diệp Tuệ nhìn sang Kì Mân Tuyết, trong mắt chứa đầy cảm kích, nói với cô bé:
"Để cô đưa hai đứa về nhé? Trời cũng sắp tối rồi!"
Kì Mân Tuyết do dự một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Trên xe, Diệp Tuệ hỏi:
"Con có việc gì cần giúp đỡ không? Cô có thể giúp con?"
Kì Mân Tuyết lắc đầu, cô bé không muốn gì cả!
Sau khi đưa cô bé về đến nhà, Diệp Tuệ nói với cô bé:
"Vài ngày nữa, khi Tiểu Lăng khoẻ hẳn, cô sẽ dẫn nó đến cảm ơn con!"
Sau đó, Diệp Tuệ nhanh chóng lái xe rời đi.
...
Vài ngày sau.
Diệp Tuệ thật sự dẫn Cố Kiến Lăng đến tận nhà để cảm ơn.
Hôm đó là chủ nhật, vừa vặn Kì Mân Tuyết đang ở nhà.
Cố Kiến Lăng cùng mẹ bước vào, anh rất cao, mới 15 tuổi mà đã cao 1m8.
Anh bước đến trước mặt Kì Mân Tuyết, nhìn cô bé đã cứu mình, thầm nghĩ: Sao trên đời này lại có một cô bé đáng yêu như vậy nhỉ?
Anh nhéo má cô bé, nửa đùa nửa thật mà nói:
"Là em đã cứu anh hả? Để báo đáp, sau này anh sẽ cưới em, được không nào?"
Hai bên má của Kì Mân Tuyết nhanh chóng đỏ ửng, hôm nọ Cố Kiến Lăng bị thương nên cô bé không thấy rõ ngoại hình của anh, không ngờ anh lại đẹp trai như vậy!
Đã vậy, anh ấy còn nói muốn cưới cô bé....
Kì Mân Tuyết cúi gằm mặt không nói lời nào, cô không biết... trong tương lai, thiếu niên mà cô cứu này lại làm cô tổn thương, khiến trái tim cô đau đớn đến vỡ vụn.
...
Tadaaa, Cố Kiến Lăng và Kì Mân Tuyết sẽ là nam nữ chính của bộ truyện tiếp theo đó nha.
Khi nào ra mắt truyện, mình sẽ thông báo với mọi người, nhớ ủng hộ mình thật nhiệt tình nhé!
Hihi, các bảo bối nhớ tặng quà và vote cho truyện của mình nha, yêu các bạn nhiều lắm luôn nè, moahhhh.
Hoàn rồi, tung hoa!! Đi xem truyện khác nào~
Bình luận facebook