Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 586 Cô đúng là một yêu tinh nhỏ.
Tư Mộ Hàn mặc một bộ đồ đen, mái tóc ngắn được chải tỉ mỉ, đôi đồng tử sâu thẳm không một chút cảm xúc.
Ở cửa.
Nguyễn Tử Nhu mặc bộ váy cưới trắng tinh ngọt ngào ôm cánh tay của Nguyễn Thiện Dân và đi về phía Tư Mộ Hàn với đôi mắt cười.
Quan Diêm đứng cách đó không xa nhìn mọi việc diễn ra thuận lợi, trong mắt hiện lên một ý nghĩa sâu xa.
Nguyễn Tử Như nhìn Tư Mộ Hàn đẹp trai và hấp dẫn, trái tim nhỏ đập loạn xạ.
Cô ta sắp trở thành mợ Tư mà ai cũng ghen tị.
Tư Mộ Hàn đứng đó, như một cỗ máy lạnh lùng, không có bất kỳ cảm xúc nào.
Rõ ràng là sắp kết hôn, nhưng mặt lại vô cảm.
Khiến người ta cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Nguyễn Tử Nhu nhìn thấy vậy thì trong lòng có chút mất mát.
Tại sao anh không cười?
Ngay lúc Nguyễn Thiên Dân và Nguyễn Tử Nhu đi được nửa đường.
Đột nhiên, một màn sương trắng xuất hiện trên thảm đỏ.
vietwriter.vn
Khung cảnh đám cưới mơ hồ như chốn thần tiên trên TV, đưa tay ra thì không thấy gì ngoài sương mù trắng xóa.
Mọi người lần lượt che miệng, bịt mũi, lấy tay phe phẩy để đuổi sương.
Khi sương mù tan đi, mọi người phát hiện ra cô dâu đã biến mất!
Nguyễn Thiên Dân cũng ngơ ngác nhìn vào cổ tay mình.
Đang êm đẹp lại đột nhiên biến mất?
"Nhu Nhi?"
Nguyễn Thiên Dân nhanh chóng nhìn xung quanh.
Nhìn tất cả những thứ này, Quan Diêm nhướng mày rồi rút lui.
Về phần Tư Mộ Hàn, khi Nguyễn Tử Nhu biến mất, anh ta cũng biến mất.
Khi Tư Mộ Hàn nghe điện thoại của Quan Diêm, anh đã ở trên Đảo Tình Yêu, chờ đợi một điều bất ngờ từ vợ mình.
"Ý cậu là, ai đó đã bắt cóc Nguyễn Tử Nhu trong đám cưới?"
Tư Mộ Hàn đứng trước khung cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, đôi mắt híp khẽ nheo lại.
Quan Diêm nói: "Đúng vậy, ngay tại đám cưới đã bắt người đi."
"Xem ra tôi đã đoán đúng, người kia vô cùng chú ý đến tôi."
Đầu tiên là Đường Thanh Nhã, bây giờ là Nguyễn Tử Nhu.
Nếu không phải anh cố ý để thế thân và Nguyễn Tử Nhu ân ái với nhau, thì có lẽ người bị bắt cóc đã là Hạ Hạ.
Năm năm.
Anh vẫn không thể tìm ra ai đang cố tình muốn hại anh.
Mãi cho đến khi Đường Thanh Nhã được anh cứu, anh mới bắt đầu nghi ngờ.
Người đã bắt cóc Đường Thanh Nhã có địch ý rất lớn với anh.
Có lẽ anh ta nghĩ người anh quan tâm nhất là Đường Thanh Nhã nên mới bắt cóc cô ta, sau khi hành hạ người ta như vậy còn cố ý tiết lộ tin tức cho anh rồi để anh đi cứu cô ta.
Anh ta từ trước tới giờ luôn quan sát anh.
Anh ta sẽ tiêu diệt những người mà anh quan tâm.
Tư Mộ Hàn hỏi: “Tìm được anh ta ở đâu chưa?"
"Chúng tôi đã cấy một thiết bị theo dõi vào cơ thể của Nguyễn Tử Nhu, có lẽ không lâu nữa sẽ có thể tìm ra vị trí của anh ta."
"Tốt lắm, các người tiếp tục theo dõi, ngày mai tôi và Hạ Hạ trở về nước."
Tư Mộ Hàn nói rồi cúp điện thoại.
Bởi vì anh nghe thấy một chuyển động nhẹ sau lưng mình.
Điều bất ngờ dành cho anh đã đến.
Chuyện lớn thế nào cũng không phá được sự hứng thú của anh.
Nguyễn Tri Hạ đứng sau Tư Mộ Hàn.
Cô mặc chiếc váy ngủ gợi cảm màu đỏ, dưới lớp vải mỏng, làn da trắng như sứ của cô càng thêm trắng sáng.
Một đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp, váy chỉ có thể che đi nơi riêng tư.
Nhưng chỉ cần cô hơi nâng tay một chút là phong cảnh dưới váy sẽ hiện ra.
Hai má của Nguyễn Tri Hạ đó như thể xoa phấn má, mềm mại đo đỏ, khiến người ta muốn cắn một cái.
Nếu Tư Mộ Hàn nhìn thấy, có lẽ anh sẽ bị cảnh này kích thích tới nỗi phun máu mũi, sau đó sẽ bộc phát thú tính mà đè cô xuống, hung hăng chiếm hữu.
Đáng tiếc là anh không nhìn thấy.
Tư Mộ Hàn quay người lại, nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ, chờ đợi hỏi: "Hạ Hạ, em định cho anh bất ngờ gì vậy?"
DX
Nhìn thấy Tư Mộ Hàn đột nhiên quay lại, Nguyễn Tri Hạ vô thức ôm lấy cơ thể mình.
Sau đó cô mới phản ứng lại, anh không nhìn thấy nên trong lòng cũng bớt căng thẳng hơn một chút.
Loại chuyện này, cô chỉ có thể làm khi anh không nhìn thấy.
Cô muốn cho anh một kỉ niệm trong những ngày cuối cùng.
Nguyễn Tri Hạ hít một hơi thật sâu và chậm rãi bước tới.
Cô đưa tay nắm lấy cổ tay người đàn ông, nhẹ nhàng vuốt ve eo anh nói: "Đây là điều bất ngờ mà em dành cho anh, có thích không?"
Mặc dù Tư Mộ Hàn không thể nhìn thấy, nhưng xúc giác của anh vẫn rất nhạy bén.
Tay anh cẩn thận thăm dò khắp cơ thể người phụ nữ.
Rất nhanh sau đó.
Đôi mắt đen của anh dường như bị vấy bẩn bởi thứ gì đó, trở nên tốt hơn. nhiều.
Cổ họng khẽ cuộn, anh khàn giọng: “Hạ Hạ.."
Cô đúng là một yêu tinh nhỏ.
Bắt nạt anh không nhìn thấy, lúc này mới mặc cái này, thật đúng là khiến người ta giận dữ.
Giờ phút này anh muốn nhìn thấy cô như thế nào, cô hấp dẫn như thế nào, làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay tới mức nào, khiến anh
muốn chiếm lấy tới mức nào.
Ngón tay thô ráp của người đàn ông xoa bóp eo Nguyễn Tri Hạ khiến đôi mắt cô trở nên mù sương, giống như một tiểu yêu tinh quyến rũ, mỗi cử động của ánh mắt đều quyến rũ.
Đôi mắt ướt át của Nguyễn Tri Hạ nhìn người đàn ông một cách trìu mến, hai tay cô ôm lấy cổ người đàn ông, cô nhẹ nhàng thổi gió vào tai người đàn ông: “Anh yêu, anh có thích không?"
Ở cửa.
Nguyễn Tử Nhu mặc bộ váy cưới trắng tinh ngọt ngào ôm cánh tay của Nguyễn Thiện Dân và đi về phía Tư Mộ Hàn với đôi mắt cười.
Quan Diêm đứng cách đó không xa nhìn mọi việc diễn ra thuận lợi, trong mắt hiện lên một ý nghĩa sâu xa.
Nguyễn Tử Như nhìn Tư Mộ Hàn đẹp trai và hấp dẫn, trái tim nhỏ đập loạn xạ.
Cô ta sắp trở thành mợ Tư mà ai cũng ghen tị.
Tư Mộ Hàn đứng đó, như một cỗ máy lạnh lùng, không có bất kỳ cảm xúc nào.
Rõ ràng là sắp kết hôn, nhưng mặt lại vô cảm.
Khiến người ta cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Nguyễn Tử Nhu nhìn thấy vậy thì trong lòng có chút mất mát.
Tại sao anh không cười?
Ngay lúc Nguyễn Thiên Dân và Nguyễn Tử Nhu đi được nửa đường.
Đột nhiên, một màn sương trắng xuất hiện trên thảm đỏ.
vietwriter.vn
Khung cảnh đám cưới mơ hồ như chốn thần tiên trên TV, đưa tay ra thì không thấy gì ngoài sương mù trắng xóa.
Mọi người lần lượt che miệng, bịt mũi, lấy tay phe phẩy để đuổi sương.
Khi sương mù tan đi, mọi người phát hiện ra cô dâu đã biến mất!
Nguyễn Thiên Dân cũng ngơ ngác nhìn vào cổ tay mình.
Đang êm đẹp lại đột nhiên biến mất?
"Nhu Nhi?"
Nguyễn Thiên Dân nhanh chóng nhìn xung quanh.
Nhìn tất cả những thứ này, Quan Diêm nhướng mày rồi rút lui.
Về phần Tư Mộ Hàn, khi Nguyễn Tử Nhu biến mất, anh ta cũng biến mất.
Khi Tư Mộ Hàn nghe điện thoại của Quan Diêm, anh đã ở trên Đảo Tình Yêu, chờ đợi một điều bất ngờ từ vợ mình.
"Ý cậu là, ai đó đã bắt cóc Nguyễn Tử Nhu trong đám cưới?"
Tư Mộ Hàn đứng trước khung cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, đôi mắt híp khẽ nheo lại.
Quan Diêm nói: "Đúng vậy, ngay tại đám cưới đã bắt người đi."
"Xem ra tôi đã đoán đúng, người kia vô cùng chú ý đến tôi."
Đầu tiên là Đường Thanh Nhã, bây giờ là Nguyễn Tử Nhu.
Nếu không phải anh cố ý để thế thân và Nguyễn Tử Nhu ân ái với nhau, thì có lẽ người bị bắt cóc đã là Hạ Hạ.
Năm năm.
Anh vẫn không thể tìm ra ai đang cố tình muốn hại anh.
Mãi cho đến khi Đường Thanh Nhã được anh cứu, anh mới bắt đầu nghi ngờ.
Người đã bắt cóc Đường Thanh Nhã có địch ý rất lớn với anh.
Có lẽ anh ta nghĩ người anh quan tâm nhất là Đường Thanh Nhã nên mới bắt cóc cô ta, sau khi hành hạ người ta như vậy còn cố ý tiết lộ tin tức cho anh rồi để anh đi cứu cô ta.
Anh ta từ trước tới giờ luôn quan sát anh.
Anh ta sẽ tiêu diệt những người mà anh quan tâm.
Tư Mộ Hàn hỏi: “Tìm được anh ta ở đâu chưa?"
"Chúng tôi đã cấy một thiết bị theo dõi vào cơ thể của Nguyễn Tử Nhu, có lẽ không lâu nữa sẽ có thể tìm ra vị trí của anh ta."
"Tốt lắm, các người tiếp tục theo dõi, ngày mai tôi và Hạ Hạ trở về nước."
Tư Mộ Hàn nói rồi cúp điện thoại.
Bởi vì anh nghe thấy một chuyển động nhẹ sau lưng mình.
Điều bất ngờ dành cho anh đã đến.
Chuyện lớn thế nào cũng không phá được sự hứng thú của anh.
Nguyễn Tri Hạ đứng sau Tư Mộ Hàn.
Cô mặc chiếc váy ngủ gợi cảm màu đỏ, dưới lớp vải mỏng, làn da trắng như sứ của cô càng thêm trắng sáng.
Một đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp, váy chỉ có thể che đi nơi riêng tư.
Nhưng chỉ cần cô hơi nâng tay một chút là phong cảnh dưới váy sẽ hiện ra.
Hai má của Nguyễn Tri Hạ đó như thể xoa phấn má, mềm mại đo đỏ, khiến người ta muốn cắn một cái.
Nếu Tư Mộ Hàn nhìn thấy, có lẽ anh sẽ bị cảnh này kích thích tới nỗi phun máu mũi, sau đó sẽ bộc phát thú tính mà đè cô xuống, hung hăng chiếm hữu.
Đáng tiếc là anh không nhìn thấy.
Tư Mộ Hàn quay người lại, nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ, chờ đợi hỏi: "Hạ Hạ, em định cho anh bất ngờ gì vậy?"
DX
Nhìn thấy Tư Mộ Hàn đột nhiên quay lại, Nguyễn Tri Hạ vô thức ôm lấy cơ thể mình.
Sau đó cô mới phản ứng lại, anh không nhìn thấy nên trong lòng cũng bớt căng thẳng hơn một chút.
Loại chuyện này, cô chỉ có thể làm khi anh không nhìn thấy.
Cô muốn cho anh một kỉ niệm trong những ngày cuối cùng.
Nguyễn Tri Hạ hít một hơi thật sâu và chậm rãi bước tới.
Cô đưa tay nắm lấy cổ tay người đàn ông, nhẹ nhàng vuốt ve eo anh nói: "Đây là điều bất ngờ mà em dành cho anh, có thích không?"
Mặc dù Tư Mộ Hàn không thể nhìn thấy, nhưng xúc giác của anh vẫn rất nhạy bén.
Tay anh cẩn thận thăm dò khắp cơ thể người phụ nữ.
Rất nhanh sau đó.
Đôi mắt đen của anh dường như bị vấy bẩn bởi thứ gì đó, trở nên tốt hơn. nhiều.
Cổ họng khẽ cuộn, anh khàn giọng: “Hạ Hạ.."
Cô đúng là một yêu tinh nhỏ.
Bắt nạt anh không nhìn thấy, lúc này mới mặc cái này, thật đúng là khiến người ta giận dữ.
Giờ phút này anh muốn nhìn thấy cô như thế nào, cô hấp dẫn như thế nào, làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay tới mức nào, khiến anh
muốn chiếm lấy tới mức nào.
Ngón tay thô ráp của người đàn ông xoa bóp eo Nguyễn Tri Hạ khiến đôi mắt cô trở nên mù sương, giống như một tiểu yêu tinh quyến rũ, mỗi cử động của ánh mắt đều quyến rũ.
Đôi mắt ướt át của Nguyễn Tri Hạ nhìn người đàn ông một cách trìu mến, hai tay cô ôm lấy cổ người đàn ông, cô nhẹ nhàng thổi gió vào tai người đàn ông: “Anh yêu, anh có thích không?"