Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 500 "Em béo không?"
*Chương có nội dung hình ảnh
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
Anh xem đồng hồ: "Đã qua giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta đến nông trường ăn đi!"
"Được." Mặc Sơ lên xe với anh.
Chiếc xe đi tới nông trang gia đình.
Sau khi Quyền Đế Sâm gọi món, hai người ngồi đối diện nhau.
vietwriter.vn
Anh nhìn Mặc Sơ: "Chuyện hôm nay, em không cần phải để trong lòng. Bà ấy là người như vậy đấy!"
Mặc Sơ gật đầu: "Anh sống cùng bà ấy từ nhỏ, cũng rất mệt đúng không!"
Có thể nghĩ, Bạch Tử là người vợ sắt thét nổi tiếng, chồng phản bội, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ con trai càng thêm nghiêm khắc hơn.
"Lúc nhỏ không hiểu lắm!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất lạnh nhạt: "Sau khi lớn lên rồi, làm người đàn ông mà nói thì anh không thích kiểu phụ nữ như bà ấy! Bố không yêu bà ấy, anh cũng có thể hiểu được."
"Thế anh thích kiểu phụ nữ như thế nào?" Mặc Sơ đưa hai tay lên chống máy hai mắt sáng long lanh nhìn anh chăm chú.
vietwriter.vn
"Anh thích phụ nữ mập một chút!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, người phụ nữ nhỏ này còn hỗ anh cơ.
Mặc Sơ hơi thất vọng: "Em béo không?"
"Ừm, quá gầy!" Quyền Đế Sâm tỉnh rụi nói.
"Vậy là anh không thích em rồi!" Mặc Sơ dầu miệng.
Thực ra phụ nữ ấy, cho dù trong lòng biết là anh tốt với cô, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.
Quyền Đế Sâm còn gật đầu một cách trịnh trọng: "Em ăn thêm một chút, mập lên chút, em liền thích rồi!"
Trong lòng Mặc Sơ dần ngọt ngào, nhưng vẫn không phải là ngọt nhất.
Nhưng mà, cô cũng biết, đây đã là cực hạn của Quyền Đế Sâm rồi.
Cô mà để anh nói thêm gì nữa, e là anh cũng không nói ra được nữa.
Sau khi hai người ăn cơm xong, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đều tự đến công ty làm việc.
Sau khi Mặc Sơ tới, Triển Lê Hàn liền gọi cô tới văn phòng chủ tịch.
"Mặc Sơ, cô đến làm nhanh vậy? Phải rồi, lần sau bất kể có khách nào tới, có yêu cầu gì, cô đều phải hỏi qua ý của tôi, tôi cử người đi cùng cô." Triển Lê Hàn biết cô đi làm việc gặp nguy hiểm, nên dặn cô nhiều lần.
"Được, cảm ơn giám đốc Triển." Mặc Sơ nói: "Không còn chuyện gì nữa, tôi về làm việc đây."
Sau khi cô quay lại phòng làm việc của mình, cô nhìn thấy chị Tông đang ngồi ở chỗ ngồi yên lặng rơi lệ.
Mặc Sơ đi tới bên cạnh chị Tông: "Chị Tông, đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Anh ta muốn ly hôn với chị, anh ta không cần con, cũng không chịu đưa phí nuôi con!" Chị Tông đau lòng nói: "Anh ta bảo anh ta chỉ chi tiền đến 18 tuổi, nhưng mà, con trai chị 18 tuổi mới đi học đại học, thằng bé còn muốn ra. nước ngoài đào tạo sâu, những chi phí này, sao mà chị gánh vác nổi? Anh ta giữ tiền của mình đi nuôi phụ nữ trẻ, người phụ nữ đó lại sinh con cho anh ta!"
Mặc Sơ thở dài, cuộc hôn nhân của chị Tông và chồng chị ấy là hoàn toàn tan vỡ, giữa bọn họ không có yêu hận tình thù của đời trước, nhưng lại bị những điều vụn vặt của cuộc sống dày vò đến nỗi thương tích đầy mình.
Sau khi người đàn ông của chị Tông mất đi tình cảm mãnh liệt, tìm thấy sự cộng hưởng trên người người phụ nữ trẻ, anh ta kiên quyết yêu cầu ly hôn.
Khi một người kiên quyết ra đi như vậy, thì không gì có thể ngăn được!
Chi bằng buông ty, bảo anh ta bay đi!
"Chị Tông, chị cũng đừng buồn nữa!" Mặc Sơ an ủi cô ấy: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thắng! Bản lĩnh của một người mẹ là thứ không thể đong đếm! Các con là miếng thịt trên người chúng ta dứt xuống, thằng bé có thành tích tốt, muốn đi học, em tin chị nhất định có năng lực nuôi nấng cậu ấy! Chị xem, chị đã gầy đi rất nhiều! Trước đây chị không dám tin mình lại gầy này."
vietwriter.vn vietwriter.vn