Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
Anh giống như rất gấp, nhưng…… vì sao còn có thời gian chờ cô mặc xong quần áo?
Bùi Thất Thất không muốn tiếp tục suy nghĩ, nhìn anh rời đi, chân cô hơi mềm xuống.
Bên ngoài, vang lên tiếng nói chuyện, là Đường Dục đang ra lệnh cho Mạnh Thanh Thành việc gì đó. Bùi Thất Thất đi ra ngoài, Đường Dục nhìn cô một cái, lại thấp giọng nói thêm với Mạnh Thanh Thành một câu.
Chờ anh rời đi, Mạnh Thanh Thành mới cười: “Tôi tên là Mạnh Thanh Thành, trợ lý đặc biệt của Đường Dục, cũng là bạn chơi từ nhỏ đến lớn. Về sau cô có việc gì thì có thể trực tiếp tìm tôi!”
Anh lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Bùi Thất Thất. Bùi Thất Thất nhận lấy, cẩn thận bỏ vào ví tiền.
“Tôi còn chưa ăn sáng. Việc đi chung cư Hạ Thành, cứ để sau đi!” Mạnh Thanh Thành vô cùng hiền hòa, rất dễ ở chung.
Bùi Thất Thất ừ một tiếng, Mạnh Thanh Thành mở cửa, vô cùng phong độ.
Kỳ thật Đường Dục cũng không phải là người rất khó hầu hạ, ít nhất trước mắt anh có thể xem như ôn hòa.
Nhưng Bùi Thất Thất chưa bao giờ cảm thấy, Đường Dục là người dễ ở chung…… Một người như vậy, với biểu tình lạnh nhạt thường thấy, sẽ chỉ khiến người ta cảm nhận được khí thế cao quý.
Cô…… sợ anh.
Càng sợ hơn rất nhiều là việc nằm trên giường của anh!
Mạnh Thanh Thành mở cửa một chiếc BMW màu trắng, kiểu dáng thật ra thuộc mẫu cho giới trung lưu. Bùi Thất Thất ngượng ngùng không biết ngồi ghế sau hay ngồi ghế trước……
Cả một đường đều là anh nói chuyện.
Bữa sáng ngoài ý muốn ăn ngon, là một quán bán đồ ăn sáng kiểu Trung Quốc…… Bữa ăn này an ủi dạ dày không thoải mái đã lâu của Bùi Thất Thất.
Một lần nữa ngồi trên xe, Mạnh Thanh Thành đeo dây an toàn, dường như là tùy ý hỏi: “Đúng rồi, đêm đó, Đường Dục không dùng biện pháp……”
Câu nói kế tiếp, anh muốn để lại đường sống cho mình.
Bùi Thất Thất không phải ngu ngốc, vài giây sau liền hiểu ý tứ của anh. Cô rũ mắt, nhẹ nhàng nói: “Tôi đã uống thuốc tránh thai!”
Điều này, thật ra làm Mạnh Thanh Thành ngẩn người.
Phải biết rằng, ở thành phố B, không có người phụ nữ nào không muốn bò lên giường của Đường Dục, không có người phụ nữ nào không muốn mang thai con của Đường Dục.
Ở toàn bộ phương bắc, người nhà họ Đường quý giá giống như khủng long đã tuyệt chủng.
Vậy mà Bùi Thất Thất lại uống thuốc tránh thai!!!
Đương nhiên, nếu cô không uống, trong bảy mươi hai giờ, Đường Dục cũng sẽ bắt cô uống.
Mạnh Thanh Thành sửng sốt một chút, liền vô cùng ôn hòa uyển chuyển nói: “Sau này loại thuốc này cô không nên uống bừa, nó có tác dụng phụ. Tôi sẽ cho người kê thuốc, loại không làm tổn thương thân thể lớn như thế.”
Bùi Thất Thất nhẹ giọng ừ một tiếng, cô có thể cảm giác được, Mạnh Thanh Thành đã vô cùng cố gắng để ý đến lòng tự trọng của cô, còn có thân thể cô…… kỳ thật có được hay không, đối với cô mà nói, không hề quan trọng.
Đại khái là không khí có chút cứng nhắc, Mạnh Thanh Thành liền gợi vấn đề khác: “Cái kia, đàn ông không thích mang thứ đồ kia……”
Nói xong, anh lại hận không thể nuốt lời nói vừa rồi trở lại.
Bùi Thất Thất không lên tiếng, an tĩnh ngồi đó……
Mạnh Thanh Thành nhìn sườn mặt cô, cũng có chút đáng tiếc, một cô gái tốt đẹp như vậy!
Anh đưa cô đến chung cư Hạ Thành. Đây là một trong những sản nghiệp trên danh nghĩa của Đường Dục, cách nội thành rất gần… có thể nói là tấc đất tấc vàng, một mét vuông lên đến mười vạn. Bùi Thất Thất tuy còn trẻ nhưng cũng biết một chút.
Căn hộ không quá lớn, khoảng một trăm mét vuông, chỉ có một phòng ngủ và một phòng làm việc, bên trong cũng đầy đủ mọi thứ, cái gì cũng không thiếu.
“Đây là chìa khóa!” Mạnh Thanh Thành đưa chìa khóa cho cô, còn có một chiếc di động: “Cái này cô mang theo người, tổng giám đốc……nkhi nào muốn tìm cô sẽ gọi vào đây.”
Bùi Thất Thất rõ ràng, yên lặng nhận lấy.
Cho dù anh dùng thái độ bình thường nhất để đối đãi với cô cũng không thể bỏ qua sự thật là cô chỉ là phụ nữ ấm giường của Đường Dục.
Bùi Thất Thất không muốn tiếp tục suy nghĩ, nhìn anh rời đi, chân cô hơi mềm xuống.
Bên ngoài, vang lên tiếng nói chuyện, là Đường Dục đang ra lệnh cho Mạnh Thanh Thành việc gì đó. Bùi Thất Thất đi ra ngoài, Đường Dục nhìn cô một cái, lại thấp giọng nói thêm với Mạnh Thanh Thành một câu.
Chờ anh rời đi, Mạnh Thanh Thành mới cười: “Tôi tên là Mạnh Thanh Thành, trợ lý đặc biệt của Đường Dục, cũng là bạn chơi từ nhỏ đến lớn. Về sau cô có việc gì thì có thể trực tiếp tìm tôi!”
Anh lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Bùi Thất Thất. Bùi Thất Thất nhận lấy, cẩn thận bỏ vào ví tiền.
“Tôi còn chưa ăn sáng. Việc đi chung cư Hạ Thành, cứ để sau đi!” Mạnh Thanh Thành vô cùng hiền hòa, rất dễ ở chung.
Bùi Thất Thất ừ một tiếng, Mạnh Thanh Thành mở cửa, vô cùng phong độ.
Kỳ thật Đường Dục cũng không phải là người rất khó hầu hạ, ít nhất trước mắt anh có thể xem như ôn hòa.
Nhưng Bùi Thất Thất chưa bao giờ cảm thấy, Đường Dục là người dễ ở chung…… Một người như vậy, với biểu tình lạnh nhạt thường thấy, sẽ chỉ khiến người ta cảm nhận được khí thế cao quý.
Cô…… sợ anh.
Càng sợ hơn rất nhiều là việc nằm trên giường của anh!
Mạnh Thanh Thành mở cửa một chiếc BMW màu trắng, kiểu dáng thật ra thuộc mẫu cho giới trung lưu. Bùi Thất Thất ngượng ngùng không biết ngồi ghế sau hay ngồi ghế trước……
Cả một đường đều là anh nói chuyện.
Bữa sáng ngoài ý muốn ăn ngon, là một quán bán đồ ăn sáng kiểu Trung Quốc…… Bữa ăn này an ủi dạ dày không thoải mái đã lâu của Bùi Thất Thất.
Một lần nữa ngồi trên xe, Mạnh Thanh Thành đeo dây an toàn, dường như là tùy ý hỏi: “Đúng rồi, đêm đó, Đường Dục không dùng biện pháp……”
Câu nói kế tiếp, anh muốn để lại đường sống cho mình.
Bùi Thất Thất không phải ngu ngốc, vài giây sau liền hiểu ý tứ của anh. Cô rũ mắt, nhẹ nhàng nói: “Tôi đã uống thuốc tránh thai!”
Điều này, thật ra làm Mạnh Thanh Thành ngẩn người.
Phải biết rằng, ở thành phố B, không có người phụ nữ nào không muốn bò lên giường của Đường Dục, không có người phụ nữ nào không muốn mang thai con của Đường Dục.
Ở toàn bộ phương bắc, người nhà họ Đường quý giá giống như khủng long đã tuyệt chủng.
Vậy mà Bùi Thất Thất lại uống thuốc tránh thai!!!
Đương nhiên, nếu cô không uống, trong bảy mươi hai giờ, Đường Dục cũng sẽ bắt cô uống.
Mạnh Thanh Thành sửng sốt một chút, liền vô cùng ôn hòa uyển chuyển nói: “Sau này loại thuốc này cô không nên uống bừa, nó có tác dụng phụ. Tôi sẽ cho người kê thuốc, loại không làm tổn thương thân thể lớn như thế.”
Bùi Thất Thất nhẹ giọng ừ một tiếng, cô có thể cảm giác được, Mạnh Thanh Thành đã vô cùng cố gắng để ý đến lòng tự trọng của cô, còn có thân thể cô…… kỳ thật có được hay không, đối với cô mà nói, không hề quan trọng.
Đại khái là không khí có chút cứng nhắc, Mạnh Thanh Thành liền gợi vấn đề khác: “Cái kia, đàn ông không thích mang thứ đồ kia……”
Nói xong, anh lại hận không thể nuốt lời nói vừa rồi trở lại.
Bùi Thất Thất không lên tiếng, an tĩnh ngồi đó……
Mạnh Thanh Thành nhìn sườn mặt cô, cũng có chút đáng tiếc, một cô gái tốt đẹp như vậy!
Anh đưa cô đến chung cư Hạ Thành. Đây là một trong những sản nghiệp trên danh nghĩa của Đường Dục, cách nội thành rất gần… có thể nói là tấc đất tấc vàng, một mét vuông lên đến mười vạn. Bùi Thất Thất tuy còn trẻ nhưng cũng biết một chút.
Căn hộ không quá lớn, khoảng một trăm mét vuông, chỉ có một phòng ngủ và một phòng làm việc, bên trong cũng đầy đủ mọi thứ, cái gì cũng không thiếu.
“Đây là chìa khóa!” Mạnh Thanh Thành đưa chìa khóa cho cô, còn có một chiếc di động: “Cái này cô mang theo người, tổng giám đốc……nkhi nào muốn tìm cô sẽ gọi vào đây.”
Bùi Thất Thất rõ ràng, yên lặng nhận lấy.
Cho dù anh dùng thái độ bình thường nhất để đối đãi với cô cũng không thể bỏ qua sự thật là cô chỉ là phụ nữ ấm giường của Đường Dục.
Bình luận facebook