Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 811
Chương 811
Nhìn thấy dòng tiêu đề, Chử Gia Mỹ sửng sốt rồi vô thức mở ra video ra.
Trong ảnh, một chàng trai tuấn tú mặc áo len cổ lọ màu đen và quần tây cùng màu, toát lên thần thái lạnh lùng.
Sau khi xem hết video, Chử Gia Mỹ lập tức trấn tĩnh và gọi cho trợ lý Kenney.
Khi có người bắt máy, cô ta nóng lòng hỏi: “Lục Hy Thiên về rồi, sao anh lại không nói cho tôi biết?”
“Gia Mỹ, tôi…”
Kenney do dự một lúc rồi khẽ thở dài, nói: “Tôi không muốn cô bị ảnh hưởng bởi anh ấy. Hôn lễ giữa cô và nhà họ Trần đã được quyết định. Muộn nhất vào cuối tháng này, cô sẽ kết hôn với Trần Thái Nam.”
Chử Gia Mỹ cắn môi, đột nhiên lạnh nhạt cúp điện thoại.
Phải… Cô ta sẽ phải kết hôn với Trần Thái Nam.
Nhìn người đàn ông trên màn hình điện thoại, cô ta từ từ siết chặt lòng bàn tay.
Chử Gia Mỹ đang chìm đắm trong suy nghĩ, không để ý đến những ánh mắt giận dữ bên ngoài phòng bệnh đã nhìn cô ta hồi lâu. Lúc sau mới lặng lẽ bỏ đi.
Tần Hoài An ăn cơm trưa ở nhà Ôn Nhã Ly xong rồi cùng cô ấy dọn phòng một lúc mới rời khỏi.
Vi đã đồng ý sống chung với cô ấy nên cô đã hủy bỏ buổi hẹn xem nhà vào buổi chiều. Cô bước ra khỏi biệt thự của Ôn Nhã Ly, đi đến đường lớn và bắt taxi trở về nhà họ Chử.
Trên đường trở về, Tần Hoài An không nhịn được gọi điện thoại cho Trương Nhược Phi.
Đợi một lúc mới có người nhắc máy.
Tần Hoài An nửa đùa nửa thật nói: “Người có bạn gái quả thật rất bận, nhỉ?”
Giọng nói khó hiểu của Trương Nhược Phi phát ra từ đầu dây bên kia: “Bạn gái?”
“Sao thế? Tốt xấu gì thì chúng ta cũng là bạn bè, không thể nói cho tôi nghe chuyện này sao?”
Tần Hoài An cảm thấy có chút không vui.
Không chỉ bởi vì Trương Nhược Phi không nói cho cô biết chuyện đó, mà còn bởi vì Ôn Nhã Ly. Hễ nhớ về dáng vẻ đau khổ vì thắt tình của cô ấy mà trái tim cô cảm thầy xót xa không nói thành lời.
Bởi vì tình cảm vốn phải dựa trên nguyên tắc tự nguyện, nên cũng không thể trách Trương Nhược Phi được.
Nhưng trong tình thế cả anh ta và Ôn Nhã Ly đều là bạn của cô, thì đứng ở góc độ là một người con gái cô vẫn ưu ái Ôn Nhã Ly hơn một chút.
Trương Nhược Phi dường như hiểu ra, đáp “Ò, cô đang nói đến Mộc Linh sao? Chắc là Ôn Nhã Ly nói cho cô biết rồi!”
Mộc Linh? Gọi thân thuộc như vậy, chắc Chấn là gọi bạn gái rồi.
Tên Trương Nhược Phi này vẫn còn giả ngốc trước mặt mình!
Tần Hoài An đang định nói tiếp thì Trương Nhược Phi lập tức nóng lòng hỏi: “Khi Ôn Nhã Ly nói đến Mộc Linh, cô ấy phản ứng như thế nào? Có ghen ty hay gì không?”
Nghe vậy, Tần Hoài An bị chọc tức đến bật cười.
“Trương Nhược Phi, ý anh là sao hả?”
Nhìn thấy dòng tiêu đề, Chử Gia Mỹ sửng sốt rồi vô thức mở ra video ra.
Trong ảnh, một chàng trai tuấn tú mặc áo len cổ lọ màu đen và quần tây cùng màu, toát lên thần thái lạnh lùng.
Sau khi xem hết video, Chử Gia Mỹ lập tức trấn tĩnh và gọi cho trợ lý Kenney.
Khi có người bắt máy, cô ta nóng lòng hỏi: “Lục Hy Thiên về rồi, sao anh lại không nói cho tôi biết?”
“Gia Mỹ, tôi…”
Kenney do dự một lúc rồi khẽ thở dài, nói: “Tôi không muốn cô bị ảnh hưởng bởi anh ấy. Hôn lễ giữa cô và nhà họ Trần đã được quyết định. Muộn nhất vào cuối tháng này, cô sẽ kết hôn với Trần Thái Nam.”
Chử Gia Mỹ cắn môi, đột nhiên lạnh nhạt cúp điện thoại.
Phải… Cô ta sẽ phải kết hôn với Trần Thái Nam.
Nhìn người đàn ông trên màn hình điện thoại, cô ta từ từ siết chặt lòng bàn tay.
Chử Gia Mỹ đang chìm đắm trong suy nghĩ, không để ý đến những ánh mắt giận dữ bên ngoài phòng bệnh đã nhìn cô ta hồi lâu. Lúc sau mới lặng lẽ bỏ đi.
Tần Hoài An ăn cơm trưa ở nhà Ôn Nhã Ly xong rồi cùng cô ấy dọn phòng một lúc mới rời khỏi.
Vi đã đồng ý sống chung với cô ấy nên cô đã hủy bỏ buổi hẹn xem nhà vào buổi chiều. Cô bước ra khỏi biệt thự của Ôn Nhã Ly, đi đến đường lớn và bắt taxi trở về nhà họ Chử.
Trên đường trở về, Tần Hoài An không nhịn được gọi điện thoại cho Trương Nhược Phi.
Đợi một lúc mới có người nhắc máy.
Tần Hoài An nửa đùa nửa thật nói: “Người có bạn gái quả thật rất bận, nhỉ?”
Giọng nói khó hiểu của Trương Nhược Phi phát ra từ đầu dây bên kia: “Bạn gái?”
“Sao thế? Tốt xấu gì thì chúng ta cũng là bạn bè, không thể nói cho tôi nghe chuyện này sao?”
Tần Hoài An cảm thấy có chút không vui.
Không chỉ bởi vì Trương Nhược Phi không nói cho cô biết chuyện đó, mà còn bởi vì Ôn Nhã Ly. Hễ nhớ về dáng vẻ đau khổ vì thắt tình của cô ấy mà trái tim cô cảm thầy xót xa không nói thành lời.
Bởi vì tình cảm vốn phải dựa trên nguyên tắc tự nguyện, nên cũng không thể trách Trương Nhược Phi được.
Nhưng trong tình thế cả anh ta và Ôn Nhã Ly đều là bạn của cô, thì đứng ở góc độ là một người con gái cô vẫn ưu ái Ôn Nhã Ly hơn một chút.
Trương Nhược Phi dường như hiểu ra, đáp “Ò, cô đang nói đến Mộc Linh sao? Chắc là Ôn Nhã Ly nói cho cô biết rồi!”
Mộc Linh? Gọi thân thuộc như vậy, chắc Chấn là gọi bạn gái rồi.
Tên Trương Nhược Phi này vẫn còn giả ngốc trước mặt mình!
Tần Hoài An đang định nói tiếp thì Trương Nhược Phi lập tức nóng lòng hỏi: “Khi Ôn Nhã Ly nói đến Mộc Linh, cô ấy phản ứng như thế nào? Có ghen ty hay gì không?”
Nghe vậy, Tần Hoài An bị chọc tức đến bật cười.
“Trương Nhược Phi, ý anh là sao hả?”
Bình luận facebook