Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 808
Chương 808
Ôn Nhã Ly vui vẻ đi chuẩn bị bữa trưa.
Buổi trưa hai người ăn lầu. Tần Hoài An bày đồ lên bàn, hỏi: “Trương Nhược Phi không đến sao?
“Anh ấy… Anh Nhược Phi khá bận nên không đến được.” Ôn Nhã Ly ngập ngừng đáp.
Tần Hoài An nhìn thoáng qua đã biết tâm trạng cô ấy không được vui. Nghĩ đến chuyện cô ấy dọn ra khỏi nhà họ Trương lại có vẻ không ổn cho lắm.
“Nhã Ly, có phải em và Trương Nhược Phi đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Ánh mắt Ôn Nhã Ly khẽ loé sáng, kiên định nói: “Không có gì đâu ạ!”
Tần Hoài An không khỏi thở dài, cũng không tiếp tục gặng hỏi.
Nhưng cô đã đoán được là vấn đề tình cảm.
Ôn Nhã Ly đã thích Trương Nhược Phi bao nhiêu năm nay, vậy mà tên nhóc đó vẫn cứ hờ hững. Thật không biết anh ta đang nghĩ gì nữa…
Tần Hoài An thầm thở dài. Còn Ôn Nhã Ly lại cẩn thận nhìn cô bằng vẻ mặt rồi rắm.
Có lẽ là bởi vì trong lòng quá khó chịu lại không có cách nào tự an ủi mình, nên lúc này khoé mắt mới đỏ hoe. Rồi từng giọt từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống.
Thấy vậy, Tần Hoài An cảm thấy rất bát ngờ. Cô nhanh chóng đưa khăn giấy và nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy ắp sự quan tâm.
Vì vậy, cô ấy đã chọn cách trốn tránh.
“Mặc dù cô xem em như con gái ruột của bà, nhưng dù sao thì em và nhà họ Trương cũng không phải là người một nhà. Anh Nhược Phi đã có bạn gái, sau này anh ấy sẽ dắt bạn gái về nhà. Nếu em ở đó thì sẽ rất ngượng ngập.”
Ôn Nhã Ly hạ giọng nói trầm xuống, như thể đang nói với chính mình.
Tần Hoài An trầm ngâm nhìn cô ấy, rồi lại đột nhiên nói: “Như vậy cũng tốt.”
Ôn Nhã Ly kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Chị Hoài An…”
“Em đã mắc kẹt trong mớ tình cảm đó quá lâu rồi Nhã Ly à!”
Tần Hoài An nhìn cô ấy cười, chân thành nói: “Em còn trẻ như vậy mà đã đạt được thành tựu trong lĩnh vực mà mình yêu thích, em không nên vương vấn một đoạn tình mà tự bản thân em đã biết trước nó sẽ không có kết quả. Nếu như Trương Nhược Phi đã có bạn gái, thì bây giờ lựa chọn tốt nhất dành cho em chính là buông tay, cũng coi như là em buông tha cho chính bản thân mình.”
Ôn Nhã Ly vui vẻ đi chuẩn bị bữa trưa.
Buổi trưa hai người ăn lầu. Tần Hoài An bày đồ lên bàn, hỏi: “Trương Nhược Phi không đến sao?
“Anh ấy… Anh Nhược Phi khá bận nên không đến được.” Ôn Nhã Ly ngập ngừng đáp.
Tần Hoài An nhìn thoáng qua đã biết tâm trạng cô ấy không được vui. Nghĩ đến chuyện cô ấy dọn ra khỏi nhà họ Trương lại có vẻ không ổn cho lắm.
“Nhã Ly, có phải em và Trương Nhược Phi đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Ánh mắt Ôn Nhã Ly khẽ loé sáng, kiên định nói: “Không có gì đâu ạ!”
Tần Hoài An không khỏi thở dài, cũng không tiếp tục gặng hỏi.
Nhưng cô đã đoán được là vấn đề tình cảm.
Ôn Nhã Ly đã thích Trương Nhược Phi bao nhiêu năm nay, vậy mà tên nhóc đó vẫn cứ hờ hững. Thật không biết anh ta đang nghĩ gì nữa…
Tần Hoài An thầm thở dài. Còn Ôn Nhã Ly lại cẩn thận nhìn cô bằng vẻ mặt rồi rắm.
Có lẽ là bởi vì trong lòng quá khó chịu lại không có cách nào tự an ủi mình, nên lúc này khoé mắt mới đỏ hoe. Rồi từng giọt từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống.
Thấy vậy, Tần Hoài An cảm thấy rất bát ngờ. Cô nhanh chóng đưa khăn giấy và nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy ắp sự quan tâm.
Vì vậy, cô ấy đã chọn cách trốn tránh.
“Mặc dù cô xem em như con gái ruột của bà, nhưng dù sao thì em và nhà họ Trương cũng không phải là người một nhà. Anh Nhược Phi đã có bạn gái, sau này anh ấy sẽ dắt bạn gái về nhà. Nếu em ở đó thì sẽ rất ngượng ngập.”
Ôn Nhã Ly hạ giọng nói trầm xuống, như thể đang nói với chính mình.
Tần Hoài An trầm ngâm nhìn cô ấy, rồi lại đột nhiên nói: “Như vậy cũng tốt.”
Ôn Nhã Ly kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Chị Hoài An…”
“Em đã mắc kẹt trong mớ tình cảm đó quá lâu rồi Nhã Ly à!”
Tần Hoài An nhìn cô ấy cười, chân thành nói: “Em còn trẻ như vậy mà đã đạt được thành tựu trong lĩnh vực mà mình yêu thích, em không nên vương vấn một đoạn tình mà tự bản thân em đã biết trước nó sẽ không có kết quả. Nếu như Trương Nhược Phi đã có bạn gái, thì bây giờ lựa chọn tốt nhất dành cho em chính là buông tay, cũng coi như là em buông tha cho chính bản thân mình.”
Bình luận facebook