• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vô Địch Thật Tịch Mịch (1 Viewer)

  • Chương 161-163

Chương 161

---------------------

Lúc này, Lâm Phàm đã hoàn toàn đắm chìm ở bên trong dược lực như đại dương mênh mông kia, viên Linh Mãng Thăng Long Đan này hoàn toàn chính xác là cực kỳ cường đại, một phần chục nghìn công lực của lão yêu kia lại hỗn hợp thêm các loại linh dược khiến cho dược lực ẩn chứa bên trong cực kỳ khổng lồ.

Nếu như là người bình thường, chỉ sợ đã sớm bị dược lực làm cho nổ tung.

Từng con mãng xà màu đen uốn lượn ở trong cơ thể Lâm Phàm, đồng thời có một giọt máu màu vàng được mấy con mãng xà này bao bọc lại tựa như là đang bảo vệ.

- Đây là máu của U Minh Hắc Mãng sao?

Nhưng hắn cũng không muốn dung nhập giọt máu này vào trong huyết mạch của bản thân, mà chuẩn bị luyện hóa nó thành cương khí tinh thuần nhất để tăng cường tu vi. Huyết mạch của mình cứ để như hiện tại là được rồi, không cần phải pha lẫn thêm bất luận huyết mạch gì vào nữa.

Oanh!

Cương khí khổng lồ hình thành vòng xoáy nhanh chóng nghiền nát giọt máu màu vàng này.

Ếch xanh lúc này vẫn đang cố gắng giãy dụa.Nhưng mà nhân loại này cho dù đang luyện hóa dược lực cũng vẫn không quên nắm chặt mình, nó đã dần tuyệt vọng.

Thế nhưng mà khi nhìn thấy tình huống hiện tại của nhân loại này, lấy kiến thức rộng rãi của nó cũng không khỏi kinh hãi.

Ở bên trong đan dược Địa giai thượng phẩm, hơn nữa còn là loại đan dược cao cấp nhất bên trong Địa giai thượng phẩm như là Linh Mãng Thăng Long Đan, ẩn chứa dược lực ở một mức độ vô cùng kinh khủng.

Nhân loại này đến cùng là tu luyện như thế nào? Làm sao có thể tu luyện ngạnh công tới cảnh giới cỡ này? Gia hỏa này cũng quá hung ác đối với bản thân mình đi.

Trong số các loại công pháp ở trên đời thì ngạnh công cùng tà công là khó tu luyện nhất.

Tà công khiến cho bản thân trở thành kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Mà ngạnh công thì cần không ngừng rèn luyện thân thể, lấy bản thân là vật chứa, không ngừng khuếch trương, mở rộng, khổ cực phải chịu đựng người thường khó có khả năng chịu được.

Hiện tại dược lực khổng lồ của Linh Mãng Thăng Long Đan vẫn đang chạy lung tung ở bên trong cơ thể của nhân loại này nhưng rõ ràng đang dần dần bị hấp thu, nhất là cơ bắp cuồn cuộn nổi lên khiến người ta cảm thấy cực kỳ rung động. Xem ra ngạnh công đã đạt đến cảnh giới cực kỳ cao thâm mới có thể chịu đựng dược lực của đan dược Địa giai tàn phá cơ thể.

Đột nhiên!

Nó phát hiện trong cơ thể của nhân loại này có ánh sáng màu vàng xuất hiện nhưng trong nháy mắt đã bị đánh nát, sợ hãi kêu to:

- Đây là huyết mạch của U Minh Hắc Mãng . Mặc dù chỉ là một tia nhưng mà nếu như dung nhập vào huyết mạch của bản thân thì sẽ có rất nhiều trợ giúp cho việc tu hành trong tương lai, ngươi lại nghiền nát tia huyết mạch này hóa thành cương khí. Thật sự là quá lãng phí.

Ếch xanh kêu to tựa như là không ngờ nhân loại này sẽ làm như vậy.

Ánh sáng màu vàng tiêu tán, ếch xanh cũng vô lực. Huyết mạch này đã bị luyện chế nên đã sớm mất đi cảm ứng cùng lão yêu kia, có thể nói là tồn tại riêng biệt. Hiện tại nhân loại này lại luyện hóa nó thành cương khí, đúng là phí của giời.

Loại cơ duyên này có thể ngộ nhưng không thể cầu. Huyết mạch của U Minh Hắc Mãng đã tu luyện chục nghìn năm nếu đặt ở bên ngoài sẽ là thứ mà không biết có bao nhiêu người tranh đoạt đến rách đầu.

Hiện tại cứ lãng phí như vậy. Đáng tiếc. Thật là quá đáng tiếc.

Oanh!

Lấy bản thân Lâm Phàm làm trung tâm, cương khí đột nhiên bạo phát ra, chấn vỡ toàn bộ nham thạch ở chung quanh.

- Thật mạnh. Cương khí thật sự là quá hùng hậu. Gia hỏa này đến cùng là tích lũy như thế nào? Tu vi không cao mà nội tình lại là cao đến mức đáng sợ.

Ếch xanh lộ vẻ kinh hãi, kiến thức của nó rất rộng, tự nhiên biết tu hành không phải cứ một mực tăng lên cảnh giới là được mà cần phải rèn luyện bản thân, tích lũy nội tình. Sau khi nội tình tích lũy đến trình độ cực hạn mới đột phá cảnh giới, lúc đó, uy thế sẽ cực kỳ kinh khủng.

Thiên kiêu, như thế nào mới được gọi là thiên kiêu? Chính là ở trong cùng một cảnh giới, sự tình mà người khác không thể làm, bọn họ có thể làm, cường giả mà người khác không thể chiến thắng, bọn họ có thể chiến thắng.

Đây chính là thiên địa chi kiêu, so sánh chính là nội tình.

- Một môn, hai môn, ba môn.

- Làm sao có thể? Gia hỏa này chỉ mới là Địa Cương cảnh tầng năm, vậy mà có thể tu luyện hai môn ngạnh công đến cảnh giới viên mãn. Mặc dù phẩm giai của hai môn công pháp này không cao, nhưng mà ngoài hai môn đó còn có một môn ngạnh công cao cấp nữa. Cho dù cảnh giới cũng không cao nhưng tổng hợp lại thì có thể bộc phát ra sức mạnh cực kỳ cường đại. Đây là lấy mạng sống ra để tu luyện rồi.

Ếch xanh càng xem càng kinh hãi. Trước đây khi vẫn còn trong thể xác nhân loại, nó cũng từng thấy qua không ít cường giả tu luyện công pháp thiêu đốt tiềm lực đến cực hạn, nhưng mà cũng không có người nào dám cùng một lúc tu luyện nhiều môn công pháp như vậy.

Mặc dù khi thi triển toàn bộ có thể bộc phát thực lực mạnh mẽ không có gì sánh kịp, nhưng mà tiềm lực bị thiêu đốt mang tới hậu quả thật sự là quá nghiêm trọng.

Hiện tại khi thấy được nhân loại này tu luyện nhiều môn ngạnh công như thế, nó cũng không biết nên nói cái gì.

Đồ đần thật sự là đồ đần. Đây hoàn toàn chính là muốn chết.

- Không sai, quả nhiên là vật đại bổ.

Lâm Phàm mở mắt ra, tinh quang dài hai thốn bắn ra từ trong mắt, sau đó tiêu tán. Hắn thở dài một hơi. Thật là không nghĩ đến chỉ vẻn vẹn một viên đan dược, vậy mà đã lấp đầy nội tình của hắn.

Nếu như không có luyện hóa giọt máu màu vàng kia có lẽ sẽ còn kém một chút. Nhưng mà hiện tại, cương khí toàn thân sôi trào mãnh liệt, đấm ra một quyền là có thể đánh nát một ngọn núi nhỏ.

Ếch xanh lập tức gào thét:

- Hảo hán uy vũ. Hảo hán bá khí. Hảo hán là người có thiên phú cao nhất mà ta từng gặp được.

- Hảo hán, bây giờ người có thể thả ta đi được chưa? Ta đã luyện chế đan dược này cho ngươi, giúp cho nội tình của ngươi càng thêm hùng hậu.

Nó hiện tại chỉ muốn khóc mà thôi. Vài chục nghìn năm qua, có khi nào mà nó luân lạc tới tình trạng này, bị người nắm trong tay, còn cưỡng ép mình luyện đan. Đây quả thực là khổ không thể tả.

Lâm Phàm nhìn ếch xanh ở trong tay, nở nụ cười xán lạn:

- Hiện tại ta lại cực kỳ hứng thú đối với ngươi, cho nên ngươi còn không thể rời đi.

- A! Không cần, ngươi sao có thể nói chuyện không giữ lời như vậy được.

Ếch xanh luống cuống. Nó đã hiểu, bởi vì mình lộ tài mới khiến cho đối phương nhớ thương rồi, sớm biết như này lúc trước không nên khoe khoang.

Không quan tâm ếch xanh đang nghĩ gì nữa, Lâm Phàm đi vào nơi phong ấn. Hắn cảm thấy rất hứng thú đối với tám tấm Phong Yêu Bia này, toàn thân đen như mực, phía trên có lạc ấn rất nhiều lọai thần văn huyền diệu, thậm chí hắn có thể cảm nhận được sức mạnh mà tám tấm Phong Yêu Bia này truyền ra ngoài đang chậm rãi dung nhập vào trong phong ấn, hiển nhiên là đang duy trì năng lượng cho phong ấn.

Có thể trấn áp lão yêu kia ở chỗ này, vị chủ nhân của hiểm địa Vạn Quật môn này, cũng không phải là người đơn giản.

Khi hiểu biết càng nhiều, hắn lại càng có cảm giác hứng thú đối với rất nhiều sự vật, hiên tượng.

Nhất là con ếch xanh này, hiện tại nó là thứ khiến cho hắn hứng thú nhất a.

- Uy, lão yêu, có còn ở đó hay không?
Chương 162

Lâm Phàm chuẩn bị kiểm tra xem trí thông minh của lão yêu này như thế nào? Nếu như có thể thành công thì cũng coi là một đoạn giai thoại, nếu như không thể thành công thì cũng không sao. Dù sao thì hắn cũng không có tổn thất gì.

- Nhân loại, ngươi nhớ kỹ cho ta. Chờ lão phu đi ra, ngươi chỉ có một con đường chết.

Qua hồi lâu, lão yêu âm trầm quát.

Lâm Phàm rất bình tĩnh, không có một chút cảm giác hoảng hốt nào:

- Lão yêu, đừng như vậy! Chính ngươi có thể phá vỡ phong ấn mà đi ra hay không cũng khó nói. Coi như ngươi có thể đi ra, chỉ sợ cũng là chuyện của chục nghìn năm sau. Đến lúc đó, thực lực của ngươi còn có bao nhiêu?

Trầm mặc, yên tĩnh giống như chết.

Ếch xanh dương dương đắc ý:

- Không sai, tám tấm Phong Yêu Bia này mặc dù đã không lớn bằng lúc trước, thế nhưng mà bọn chúng vẫn đang không ngừng hấp thụ sức mạnh của ngươi để trấn áp ngươi. Đến lúc ngươi có thể phá tan phong ấn đi ra, ngay cả ta cũng có thể dễ dàng trấn áp ngươi.

- Ngươi cái thứ người không ra người, yêu không yêu thứ này, bị người đánh nát thần hồn ném vào trong cơ thể súc sinh này quả là xứng đáng.

Trong phong ấn, lão yêu tức giận gào thét, không chỉ có nhân loại này khiến cho hắn phẫn nộ, ngay cả con ếch xanh này cũng làm hắn cực kỳ căm ghét.

Lâm Phàm cũng lười nói nhảm cùng lão yêu này.

- Kỳ thật, ta cũng có thể thả ngươi đi ra. Nhưng ngươi nhất định phải lại để cho ta chém mấy cánh tay của ngươi.

Ếch xanh nghe thấy lời nói này của Lâm Phàm, vội vàng hô:

- Hảo hán, chuyện này không thể được. Nếu như người thả xuất lão yêu này ra, chúng ta đều sẽ chết đó. Mặc dù đã bị phong ấn mấy ngàn năm, nhưng mà thực lực của lão yêu này cực kỳ cường đại, yêu lực hùng hậu, hơn nữa hắn còn có thể thu hồi sức mạnh của hắn ở bên trong tám tấm Phong Yêu Bia này. Dù không đạt đến thời kì đỉnh phong, nhưng cũng không phải là thứ mà chúng ta có khả năng đối phó. Ngài không nên tự tìm đường chết.

- Hừ, ngươi thật sự cho rằng lão phu là kẻ ngu hay sao? Lời nói này đổi lại là ngươi thì ngươi có tin hay không?

Trong phong ấn, lão yêu gầm thét. Hắn cảm giác nhân loại này đang muốn vũ nhục trí tuệ của hắn.

- Hảo hán, không thể.

Ếch xanh kêu to, khuôn mặt vốn là màu xanh, giờ lại càng thêm xanh. Cái này hoàn toàn chính là đang tự tìm đường chết, bảo hổ lột da.

- Ngươi câm miệng cho ta.

Lâm Phàm vỗ một cái, sau đó nói ra:

- Ta có thể thề với thiên địa, như có vi phạm, chết không có chỗ chôn. Mà ngươi chỉ cần thề dù là ngươi đi ra thì vĩnh viễn cũng không thể giết ta là được, thế nào?

Trong phong ấn, lão yêu hiển nhiên cũng bị lời nói này của Lâm Phàm làm cho ngây ngẩn cả người tựa như là không ngờ nhân loại này lại có loại suy nghĩ này.

- Ngươi nói thật sao?

Lão yêu âm trầm hỏi, nhưng trong giọng nói lại thể hiện rõ sự hưng phấn. Chỉ cần hắn có thể đi ra, như vậy tất cả đều không phải là vấn đề.

Lâm Phàm vung tay áo một cái, vẻ mặt nghiêm túc, nói:

- Tự nhiên, Lâm Phàm ta cả đời nói lời giữ lời, đã nói là làm. Chỉ cần ngươi có thể thỏa mãn yêu cầu của ta, thả ngươi đi ra thì cũng có làm sao?

- Tốt. Tốt. Thật can đảm. Có khí phách. Trong số những nhân loại mà lão phu đã từng gặp được, ngươi chính là người can đảm nhất.

Lão yêu hiển nhiên cũng không ngờ nhân loại này lại có khí phách như thế.

- Nhưng bản nguyên yêu khí hiện tại của ta cũng không còn nhiều cho nên nhiều nhất chỉ có thể cho ngươi chém ba lần, nếu không bản thể của ta sẽ vỡ nát, không có cách nào phá phong ấn đi ra.

- Có thể.

Lâm Phàm gật đầu, sau đó ngửa mặt nhìn lên bầu trời:

- Lâm Phàm ta thề với trời. Chỉ cần lão yêu này cho ta chém ba lần, ta sẽ lập tức phá giải phong ấn thả hắn đi ra. Nếu như có vi phạm, ta sẽ bị thiên lôi đánh xuống, hóa thành tro tàn.

Một sức mạnh hình thành lời thề với thiên địa, bao phủ ở phía trên đầu của Lâm Phàm.

Lão yêu không ngờ nhân loại này lại thật sự thề:

- Tốt.Tốt. lão phu thề với trời, chỉ cần nhân loại này có thể phá giải phong ấn thả ta đi ra, lão phu sẽ vĩnh viễn không ra tay với hắn. Thiên địa chứng giám, nếu như có vi phạm, thần hồn chôn vùi, vĩnh viễn không được luân hồi.

Ếch xanh hô to:

- Lão yêu, tính cả ta nữa, lão phải thề không ra tay với ta nữa.

- Hừ, súc sinh, vô số năm qua, mỗi khi có nhân loại đi ngang qua đây, ngươi đều tìm cách dẫn những người này rời đi, khiến ta không thể phá vỡ phong ấn. Sau khi lão phu đi ra, việc làm đầu tiên chính là chém chết ngươi.

Sau đó lại có một đám yêu khí bay ra khỏi phong ấn, hình thành ba bàn tay đen kịt. Đây đều là bản nguyên yêu lực của lão yêu. Sau khi tổn thất, cũng không biết hắn phải tu luyện bao nhiêu năm mới có thể khôi phục lại.

- Chém đi.

Lâm Phàm không hề do dự. Kiếm quang lóe lên, chặt đứt ba cánh tay này, sau đó lập tức vận chuyển cương khí trấn áp.

- Tốt, hiện tại lão phu sẽ nói cho ngươi biết cách phá vỡ phong ấn...

Lúc lão yêu vừa định nói ra cách phá vỡ phong ấn cho Lâm Phàm, lại phát hiện hắn đã quay người rời đi.

- Ngươi làm gì? Ngươi muốn làm gì?

- Nhanh phá vỡ phong ấn để ta ra ngoài.

- Ngu ngốc.

Lâm Phàm trả lời một câu rồi không quan tâm nữa, thu ba cánh tay đã bị trấn áp vào trong nhẫn trữ vật rồi quay đầu rời đi:

- Ếch xanh, đợi lát nữa ngươi tiếp tục luyện chế đan dược cho ta.

- A a a a! Đáng giận, ngươi cũng dám vi phạm lời thề với thiên địa. Ngươi sẽ chết không yên lành. Ngươi sẽ chết không yên lành.

Trong phong ấn truyền đến tiếng gào thét tê tâm liệt phế của lão yêu nhưng mà không có người đáp lại hắn.

Ếch xanh lúc này cũng đang choáng váng, nó đã hoàn toàn không hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra.

Nhân loại này thật muốn vi phạm lời thề với thiên địa sao?

Chỉ cần hắn bước ra khỏi vực sâu Vạn Quật thì chỉ có một con đường là chết thôi.
Chương 163

Cách xa nơi phong ấn, Lâm Phàm cùng ếch xanh vẫn có thể nghe được tiếng gào thét phẫn nộ, không cam lòng của lão yêu này.

Trái tim của ếch xanh lúc này vẫn đang đập mạnh, hắn đã không dám nói nhiều lời nữa.

Kẻ liều mạng, nhân loại này tuyệt đối là kẻ liều mạng.

Thậm chí có thể là tên điên.

Ngay cả lời thề với thiên địa cũng dám vi phạm, chẳng lẽ hắn cũng không biết hậu quả sẽ khủng bố đến mức nào sao?

Dù là lão yêu kia ở thời kỳ toàn thịnh, nếu như vi phạm lời thề với thiên địa thì cũng có thể bị thiên khiển đánh nát thành cám. Bây giờ nhân loại này nói vi phạm là vi phạm, hoàn toàn chính là tự tìm đường chết. Lên trời xuống đất, không người nào có thể cứu hắn.

Chẳng lẽ nhân loại này muốn đợi cả một đời trong hiểm địa Vạn Quật môn này hay sao?

- Tiếp tục luyện chế cho ta.

Lâm Phàm vứt ba cánh tay bị trấn áp kia cho ếch xanh. Những cánh tay này đều là bản nguyên yêu lực của lão yêu kia. Bị phong ấn lâu như vậy, yêu lực trong cơ thể của lão yêu kia cũng không còn thừa lại bao nhiêu, lại càng không cần phải nói bây giờ bị hắn chặt ba lần, e rằng yêu lực còn sót lại cũng đã tổn thất non nửa.

Yêu thể cần yêu lực duy trì, bởi vì lão yêu kia không muốn yêu thể bị hao tổn, mấy ngàn năm qua, một mực sử dụng tất cả yêu lực để duy trì lấy bản thể. Bây giờ bị hắn hãm hại một lần, chỉ sợ ngay cả tâm muốn tự tử đều đã có.

Đối với người khác, lời thề với thiên địa đều là việc mà bọn họ không dám vi phạm, nhưng mà đối với Lâm Phàm thì không đáng để lo. Bởi vì hắn có được Bất Tử Chi Thân, cùng lắm là bị đánh thành tro mà thôi, mười giây sau sẽ lại phục sinh, trở lại như cũ.

Ếch xanh vốn muốn nói, vật liệu luyện đan rất trân quý, ta cũng không có nhiều. Nhưng mà sau khi trải qua chuyện lúc nãy, nó đã e ngại.

Nhân loại này nhất định là một kẻ liều mạng, thậm chí có thể là tên điên. Ngay cả lời thề với thiên địa cũng dám vi phạm, còn có thể có việc gì mà hắn không dám làm.

Cảm thán trong lòng một lúc rồi ếch xanh há miệng ra, Đan Hỏa Mộc Vương Đỉnh cùng rồng lửa màu xanh lại xuất hiện, ếch xanh tập trung tinh thần, bắt đầu luyện đan.

Hiện tại cũng không cần Lâm Phàm phải nói thêm cái gì, ếch xanh cũng cẩn trọng luyện đan, còn nghiêm túc hơn so với lúc trước.

Lâm Phàm nhàm chán mở miệng hỏi:

- Mấy con rồng lửa màu xanh này của ngươi cũng không tệ lắm. Chúng có lai lịch gì vậy?

Nếu như là lúc trước, ếch xanh còn có thể nói nhảm một hồi, nhưng bây giờ lại thành thành thật thật, chỉ sợ nói quá chậm thì nó sẽ bị kẻ liều mạng này ninh nhừ.

- Đây là Thanh Uyên Địa Hỏa. Lực công kích rất yếu ớt nhưng mà khi dùng để luyện đan thì có thể loại trừ tạp chất, giữ lại dược lực tinh thuần nhất, dung hợp dược lực trong các loại dược liệu đến trình độ lớn nhất, là một loại Tiên Thiên Linh Hỏa rất được luyện đan sư yêu thích.

Ếch xanh cũng không dám khoe khoang, nói chuyện giống như là đang giảng giải kiến thức mới cho Lâm Phàm.

- Nói một chút xem. Chuyện của ngươi là như thế nào? Làm sao lại bị người đánh nát thần hồn, nhốt vào trong cơ thể của con ếch xanh này?

Lâm Phàm bình tĩnh hỏi, hắn đột nhiên phát hiện, khi mình nghiêm túc lên, vẫn rất có thần thái.

Chí ít đã khiến cho con ếch xanh này kinh hãi.

- Ta cũng không biết. Chỉ là có một ngày, ta đang cùng thê tử của ta ngao du ở trên Cửu Thiên, đột nhiên có người đánh lén, sau đó một đám người xuất hiện vây quanh chúng ta rồi đánh nát thần hồn của ta. Khi ta tỉnh lại thì đã ở trong cơ thể của con ếch xanh này.

Ếch xanh thành thành thật thật hồi đáp.

Gia hỏa này mặc dù không có mạnh mẽ như những người nó gặp phải trước kia nhưng mà người này quá độc ác, hung ác đến mức làm cho người ta phải e ngại.

Không thể trêu vào, thực sự không thể trêu vào.

Nhất là bây giờ mình vẫn còn đang nhỏ yếu như thế này, nếu như nhân loại này đột nhiên nổi điên, bỏ mình vào nồi hầm thì cũng chả biết kêu ai.

Ếch xanh trầm ngâm một lúc, nói:

- Hảo hán, lúc nãy, khi ngươi thề, ta nghe được tên ngươi là Lâm Phàm, kỳ thật ta cũng có tên, ta...

- Đừng nói nhảm nữa, ta không có hứng thú đối với danh tự của ngươi, cứ cẩn thận luyện đan đi cho ta.

Lâm Phàm vỗ một cái lên đầu ếch xanh.

- Đúng, đúng...

Ếch xanh có chút thương cảm, ý định của nó là muốn nói tên của mình ra cho đối phương nhớ kỹ, đề phòng nếu như mình bị nấu, vậy mà ngay cả tên của mình, đối phương cũng không biết, thật sự là chết quá không minh bạch.

Trong lúc này, Lâm Phàm thì ngồi ở một bên nhàm chán suy nghĩ:

- Hiện tại điểm tích lũy còn có 11200, cũng không đủ để lĩnh ngộ công pháp, hay là thử rút thăm một chút xem sao, nhìn xem có thể rút được đồ gì tốt hay không?

Liên tục rút 37 lần cấp Bạch Ngân.

Bắt đầu!

Tiêu hao 11100 điểm tích lũy.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc bạn may mắn vào lần sau.

Mở đầu đen nhưng nội tâm của Lâm Phàm vẫn cực kỳ bình tĩnh, không hề có chút ba động nào. Hắn cảm thấy rất bình thường, đâu thể lúc này cũng rút trúng được, rút không trúng, vẫn còn cơ hội ở phía sau mà.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc mừng túc chủ rút trúng một viên đan dược Huyền giai hạ phẩm, Long Hổ Đại Bổ Đan.

Không sai, lần thứ hai đã rút trúng, mặc dù chỉ là đan dược Huyền giai hạ phẩm mà mình đã nhìn không thuận mắt, thậm chí trong nhẫn trữ vật còn có rất nhiều, nhưng đó cũng coi là tiến bộ không tồi.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc mừng túc chủ rút trúng một bình đan dược Nhân giai thượng phẩm, Sư Hổ Đan.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc bạn may mắn vào lần sau.

Liên tục ba mươi lần rút thăm, mặc dù rút trúng không ít đồ vật, nếu như là ở trước kia, chỉ sợ sẽ làm cho mình mừng rỡ như điên, nhưng bây giờ cũng chỉ đành lưu lại cho các sư đệ sử dụng thôi.

Để nhìn xem bảy lần cuối cùng có thể rút trúng đồ tốt hay không? Đúng là trò rút thăm này chỉ có thể dựa vào vận khí.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc mừng túc chủ rút trúng một viên đan dược Địa giai hạ phẩm, Hỏa Nguyên Đan.

Tốt, rút trúng một viên đan dược Địa giai hạ phẩm, xem như là một tiến bộ rất lớn, dù sao đan dược này vẫn còn tác dụng đối với mình.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc mừng túc chủ rút trúng một tấm Đề Thăng Phù của công pháp Nhân giai.

Cái đồ chơi này hơi lạ, đợi lát nữa nhìn xem có ích lợi gì.

Phía sau đều là chúc bạn may mắn vào lần sau, chỉ còn lại một lần cuối cùng.

Tam Thanh đại lão ở trên, Lâm Phàm ở dưới cầu xin, các ngài hãy phù hộ ta rút trúng đồ tốt.

- Hệ thống rút thăm cấp Bạch Ngân: Chúc mừng túc chủ vận khí đại bạo phát, rút trúng Buff Vĩnh Hằng cấp, Không Nhìn Phong Ấn.

Hả?

Nội tâm của Lâm Phàm đột nhiên có chút chấn động.

Đây là ý gì?

Không Nhìn Phong Ấn: Không quan tâm tất cả các loại phong ấn, giam cầm.

Chớp chớp mắt cố gắng biểu thị mình rất bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy giới thiệu, hắn lại không trấn định được nữa.

Đây là cấp cho mình nguyên bộ năng lực sao? Để xem nào, mình vốn có được năng lực bất tử, bây giờ lại thêm Không Nhìn Phong Ấn. Đây là muốn biểu đạt cái gì?

Không tồi. Không tồi. Lần này rút thăm quả thật không lỗ, mặc dù cái Buff Không Nhìn Phong Ấn này cũng không có nhiều tác dụng lắm đối với mình, dù sao mình cẩn thận như vậy, làm sao lại bị người phong ấn?

Nhưng cũng rất khó nói, có thể về sau mình sẽ gặp phải loại tình huống này.

Ổn, sau này nhân sinh đã khá ổn thỏa.

Xem ra mình chính là Boss hình người, giết cũng giết không được, mà giờ phong ấn cũng không có tác dụng, về sau mình sẽ không trở thành người mà tất cả cường giả đều không muốn đối mặt nhất đi.

Có chút ý tứ.

Thu hoạch khi rút thăm lần này cũng khá phong phú. Một đống đan dược trong đó đan dược trân quý nhất chính là đan dược Địa giai hạ phẩm Hỏa Nguyên Đan, ngoài ra Đề Thăng Phù của công pháp Nhân giai này cũng xem như đồ tốt. Đồng thời Buff Vĩnh Hằng cấp Không Nhìn Phong Ấn này nữa cũng một niềm vui ngoài ý muốn, xem như là đặt xuống cơ sở vững chắc cho nhân sinh sau này của bản thân, về sau mình cũng không sợ bị người phong ấn nữa.

Đề Thăng Phù của công pháp Nhân giai: Có thể đề thăng một môn công pháp Nhân giai thượng phẩm thành công pháp Huyền giai hạ phẩm, là vật phẩm sử dụng một lần duy nhất.

Trong số các môn công pháp tu luyện hiện giờ của bản thân, phù hợp với yêu cầu này chỉ có Bạo Huyết. Môn công pháp này mặc dù chỉ là Nhân giai thượng phẩm, nhưng mà có trợ giúp rất lớn đối với mình. Không nghĩ tới bây giờ, hệ thống lại đưa than trong ngày tuyết, nếu như đề thăng công pháp này lên tới Huyền giai, vậy thì thực lực của bản thân sẽ lại tăng thêm một cấp độ.

- Tăng Bạo Huyết lên

Trong lòng mặc niệm.

- Tiêu hao một tấm Đề Thăng Phù của công pháp Nhân giai

Lập tức, Lâm Phàm cảm giác một sức mạnh ở trong cơ thể đột nhiên sinh động lên, sức mạnh nguyên bản thuộc về Bạo Huyết kia đột nhiên tăng vọt, phải cường đại hơn so với lúc trước đến mấy lần.

Đặc tính: Khí huyết sôi trào, Chấn nhiếp, Huyết văn, Huyết chi lực.

Tác dụng phụ: Sau ba lần sử dụng hẳn phải chết.

Tác dụng phụ thì không có thay đổi, chỉ là đặc tính Khí huyết nghịch chuyển biến thành Khí huyết sôi trào, lại còn nhiều thêm ra một đặc tính là Huyết chi lực.

Cũng không biết Huyết chi lực này đến cùng là cái gì.

- Hảo hán, đan dược luyện xong rồi.

Lúc này, ếch xanh cũng đã luyện chế đan dược thành công.

Lâm Phàm nhìn thấy ba viên đan dược bay ra từ trong dược đỉnh, trôi nổi ở giữa không trung, nhanh chóng vươn tay, tóm lấy, trong lòng có cảm giác vô cùng thoải mái.

Mà hiện giờ trong lòng của ếch xanh cũng cực kỳ đau đớn. Nó cũng chỉ có một gốc Băng Linh Địa Tinh và đã sớm sử dụng rồi nên để luyện chế đan dược thành công, nó phải cắn răng lấy ra thêm nhiều linh dược khác, càng nghĩ càng đau lòng.

- Không sai, ếch xanh, ngươi rất không tệ, ta rất hài lòng với năng lực của ngươi.

Trong lòng của Lâm Phàm vô cùng vui vẻ, mặc kệ là rút thăm hay đan dược, đều khiến cho hắn cảm thấy rất hài lòng.

Chỉ là thỉnh thoảng chơi trò rút thăm này một vài lần thì được, nếu một mực đắm chìm ở trong đó, điểm tích lũy chẳng mấy mà sẽ tiêu hao hết.

Nhìn 100 điểm tích lũy cuối cùng có chút chướng mắt, hắn lập tức lựa chọn rút thăm cấp Thanh Đồng, kết quả đúng như dự đoán Chúc bạn may mắn vào lần sau.

Còn với ếch xanh câu ‘ta rất hài lòng với năng lực của ngươi’ của Lâm Phàm đã khiến cho nó lạnh run.

Ta không muốn ngươi hài lòng với ta, hãy bất mãn mà buông tha ta đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom