• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Vạn Cổ Tinh Không (2 Viewers)

  • Chương 44-45

Chapter 44 Chương 44: Gặp Gỡ Cao Thủ.

Gặp Gỡ Cao Thủ Linh Bảo Tông.

Hắn thu hồi công pháp, sau đó đứng dậy duỗi lưng thật dài, hiện tại sắc trời đã tối, tu luyện cả ngày trời khiến hắn có chút mệt mỏi, kèm theo chiếc bụng kêu réo kháng nghị.

"Nên kiếm cái gì ăn thôi."

Hắn thầm nghĩ ngợi, sau đó tiến về phía Hòa An thành, bởi vì tại đây cùng Hòa An không cách nhau bao xa, chỉ đi nửa canh giờ là tới.

"Khoan đã!"

Bất chợt, Vũ Thuần Tử dường như nhận ra cái gì, vội vã dừng chân lại, hắn cảm giác bản thân mình dường như cũng thay đổi lớn.

Nhanh chân đi đến một hồ nước bên cạnh, cúi xuống nhìn, phát hiện ra bản thân mình trở nên khác lạ, mái tóc trắng bạch, ngũ quan càng thêm anh tuấn, cặp mắt không còn nhợt nhạt như trước, có thể thấy bên trong con người ẩn chứa từng đợt quang mang, tà mị.

"Cái này rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ Phục Thiên Quyết lột xác, ta cũng lột xác nữa sao?"

Hắn không khỏi nghĩ đến Phục Thiên Quyết dị biến, ngoại trừ nó ra thì không còn nguyên nhân nào khác.

Không biết về sau Phục Thiên Quyết lột xác lần kế tiếp, bản thân sẽ thay đổi cái hình dạng gì, Vũ Thuần Tử cũng không thể biết trước được.

Cùng lúc đó, tại một vị trí cách Vũ Thuần Tử năm mươi dặm, ba người trung niên đang lao với tốc độ cực kỳ nhanh, tu vi ai nấy đều là Linh Tuyền cảnh trở lên.

Trên người bọn họ mặc cùng y phục nội môn trưởng lão Linh Bảo Tông.

"Triệu sư huynh, chúng ta phải tìm bao xa nữa? Cả nửa tháng nay không hề thấy tin tức."

Trung niên khuôn mặt chữ U, trán cao, mái tóc bạc hơn phân nửa đầu, nhìn Triệu Phong Sơn hỏi, hắn gọi Tào Chu.

Triệu Phong Sơn cũng bất đắc dĩ, vốn tưởng nhiệm vụ nhỏ, chỉ cần lục soát một chút sẽ thấy, nào ngờ tìm đến tận nửa tháng.

Chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, mà có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bọn hắn, điều này khiến bọn hắn không dám tin tưởng.

"Ta nghĩ hắn còn đâu đây thôi, còn chưa rời khỏi tông môn, ta đoán, sau khi tông môn tổ chức tuyển đệ tử, hắn sẽ trở lại."

Ngược lại, người trung niên gọi Đốc Tháo càng bình tĩnh, hắn dường như đoán được điều gì, nhẹ nhàng nói.

"Nếu hắn lọt vào tông môn, khi đó chúng ta khó đối phó."

Triệu Phong Sơn lắc đầu nói, nếu Vũ Thuần Tử vào được nội môn, bọn họ cũng không dám động tay động chân, chứ đừng nói bắt giết.

"Vậy thì mau đi tìm đi, đám chấp pháp điện cũng đang tìm kiếm tung tích, ta cũng không tin, hắn có thể chạy ra khỏi tông môn."

Tào Chu liền nói, đối với chức vị nội môn dụ dỗ, đệ tử mới đương nhiên sẽ không dại dột mà bỏ qua.

Chắc hẳn Vũ Thuần Tử cũng là như thế!

Tại Hòa An thành, Vũ Thuần Tử tìm đại một tửu lâu nho nhỏ, tạm thời dừng lại một hai ngày, sau đó liền rời đi, mười ngày sau, tông môn sẽ tổ chức đại hội luận võ, tuyển thêm đệ tử tiến vào nội môn.

Lần đi này, hắn tràn đầy tự tin mình có thể tiến vào nội môn một cách nhẹ nhõm.

"Nghe nói, hai năm sau tại trung vực u Lạc, Huyễn Sát Môn sẽ tổ chức tỉ thí theo mười năm một lần. Phần thưởng dành cho người chiến thắng, chính là một thanh bảo kiếm cấp bậc Bảo Khí, năm viên đan dược nhị cấp Bồi Linh Đan cùng một viên tinh châu thuộc hệ Kim."

Vào lúc này, một người bên cạnh bàn của hắn chợt vang lên âm thanh trò chuyện, tổng cộng có năm vị trung niên, độ tuổi tầm năm mấy sáu mươi.

"Ta cũng nghe nói tới, Huyễn Sát Môn tổ chức cuộc tỉ thí này, chính là nhân cơ hội đem mấy tông môn lớn nhỏ chèn ép, bọn họ làm ra hành động lớn như vậy, cũng chỉ muốn thông cáo toàn bộ thiên hạ, Huyễn Sát Môn bọn hắn không ai dám trêu ghẹo, cũng không hề sợ hãi bất kỳ ai."

Người nam nhân ngồi cạnh cũng gật đầu phụ họa.

"Huyễn Sát Môn làm ra hành động như vậy, cũng chứng minh thực lực bọn họ hùng mạnh, nếu không làm sao có thể đứng vững vị trí thứ ba trong u Lạc châu lục này?"

Người khác cũng gật đầu cảm thán.

"Đáng tiếc, Tịnh Thất Tông cùng Thiên Địa Môn lại mắt nhắm mắt mở, không phái ra đệ tử đi tham dự, nếu không Huyễn Sát Môn cũng không có cửa để ngông nghênh trước mặt."

Người đầu tiên tiếp tục nói, bên trong kèm theo tiếng thở dài.

"Nhưng ta lại nghe được tin tức, Khúc Linh Tông xếp hạng thứ tư sẽ phái đệ tử xuất chiến."

Trung niên có tướng mạo bình thường, liền mở miệng nói chuyện.

"Khúc Linh Tông cùng Huyễn Sát Môn vốn như nước với lửa, nếu Khúc Linh Tông không xuất ra đệ tử mới là chuyện kỳ lạ."

Người khác tiếp tục chen vào.

"..."

Vũ Thuần Tử ở một bên lắng nghe, trong lòng cũng tò mò không kém, theo thông tin vừa rồi, hắn cũng biết được, những đệ tử của hai đại môn phái đứng đầu, đều đạt tới Linh Tuyền cảnh, mạnh hơn chính là Xuất Khiếu cảnh cao thủ.

Không hổ là tứ đại môn phái đứng đầu u Lạc châu lục.

Nhưng mấy cái này, Vũ Thuần Tử không có đếm xỉa đến, hắn bây giờ chỉ thích tiêu dao tu luyện, không muốn ràng buộc bởi tông môn môn phái nào cả.
Chapter 45 Chương 45: Truy Bắt!

Truy Bắt!

Hắn muốn tiến vào nội môn Linh Bảo Tông, đó là ước muốn ban đầu, nhưng hiện tại, Vũ Thuần Tử không có bao nhiêu hứng thú, tầm mắt hắn bây giờ không nằm trong một tông môn nhỏ bé.

Ngay lúc Vũ Thuần Tử rơi vào trầm tư, bên dưới tầng một, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh, bọn họ mặc y phục chấp pháp điện Linh Bảo Tông.

Vũ Thuần Tử vừa nhìn thấy liền nhận ra.

"Chấp pháp điện? Tại sao bọn họ lại ở đây?"

Hắn không khỏi cau mày suy nghĩ.

"Chưởng quản tiểu nhị đâu?"

Một trong số hai người vừa đến, đột nhiên hét lớn, âm thanh vang vọng cả phòng trọ.

"Có tại hạ, không biết hai vị muốn dùng gì?"

Nghe tiếng gọi, từ bên trong chạy ra một thiếu niên, vóc dáng khá gầy gò yếu đuối, chỉ thấy hắn nở nụ cười hòa nhã, khom người chào hỏi.

"Bọn ta không đến để ăn, chỉ muốn tìm một người." Vạn cổ tinh không

Hai người này chính là Tần Hạ Lưu cùng Lý Thủy, tay sai do Diệp Vô Song phái đến, bọn hắn lấy ra một tờ giấy, bên trên vẽ một chân dung người, mà người này lại cùng Vũ Thuần Tử có tám phần giống nhau.

Tiểu nhị vừa thấy, liền suy ngẫm một lúc, sau đó nhìn hai người trước mặt, lắc đầu nói.

"Thật tiếc hai vị quan gia, chúng ta ở nơi đây chưa gặp phải người này bao giờ."

Tần Hạ Lưu nhíu mày, hắn cùng Lý Thủy vòng khắp nơi chung quanh Linh Bảo Tông, vẫn không tìm ra tung tích của Vũ Thuần Tử, trong lòng có chút tức giận.

Hắn nhìn chằm chằm tiểu nhị, thả ra một tia khí thế, hỏi lại.

"Thật sự không gặp sao?"

"Thật… Thật không có, tiểu nhân không dám giấu diếm ngài."

Tiểu nhị cũng bị dọa cho sợ hãi, hắn đúng là không biết được, bởi vì người tiếp khách cả buổi chiều này không phải là hắn.

"Hừ! Nếu ngươi dám giấu, ta sẽ đem ngươi băm thành thịt vụn."

Tần Hạ Lưu hừ lạnh đe dọa, làm tiểu nhị hai chân mềm nhũn.

Bên trên lầu cao, Vũ Thuần Tử quan sát toàn bộ sự việc, thấy bản thân bên trong bức tranh, trong lòng hắn không khỏi tò mò, rốt cuộc đây là nguyên nhân gì, tại sao bọn họ lại muốn tìm mình? Sau một lúc lâu, hắn mới chợt phản ứng lại.

Nếu hắn đoán không sai, Linh Bảo Tông có lẽ đã biết được, hắn là kẻ đã ra tay giết năm người Kim Bảo, lần này phái chấp pháp điện ra ngoài, chính là muốn đem hắn bắt trở về quy tội.

Nhìn hai người này, tu vi chỉ là Thông Linh cảnh, nhưng mấy trọng thì hắn không thể nhìn thấu. Đã không nhìn thấu được, chứng minh thực lực của bọn họ cao hơn Vũ Thuần Tử rất nhiều.

Vũ Thuần Tử âm thầm rút lui, biến mất tại ngõ sau tửu lâu.

Hai tên chấp pháp điện một trận thất lạc, đang chuẩn bị rời đi, đúng lúc này, một âm thanh từ vị chưởng quầy vang lên ngăn cản bọn họ.

"Hai vị chờ đã!"

Tần Hạ Lưu hai người nhíu mày, nhìn lão già râu tóc bạc, bên trong giọng nói đầy vẻ khó chịu.

"Có gì mau nói!"

"Các vị đưa ta xem bức tranh, hình như ta nhận ra người này."

Chưỡng quầy không có tức giận, ngược lại ôn tồn cười, nhìn bức họa trong tay Tần Hạ Lưu, đáp.

Lý Thủy cùng Tần Hạ Lưu hai người nhìn nhau, sau đó đưa bức vẽ cho chưởng quầy xem.

Chưởng quầy nhận bức tranh, cẩn thận qua sát tỉ mỉ, dường như cảm thấy đúng như hắn nghĩ, gật đầu nói.

"Ta biết người này, lúc chiều hắn vừa đến quán ta, đang dùng bữa ở trên tầng hai."

Nói xong, liền đưa tay ra chỉ về phía trên lầu, nơi mà Vũ Thuần Tử còn ngồi.

Khi hắn chỉ tay về nơi đó, đột nhiên phát hiện vậy mà không thấy ai, trong lòng hắn chợt ngây ngốc.

"Đâu rồi? Mới vừa còn ngồi đây…"

"Trốn?"

Tân Hạ Lưu cũng sửng sốt, trong lòng có chút không tin, hỏi lại vị chưởng quầy.

"Ngươi nói hắn vừa ở đây?"

"Phải, ta cam đoan với các vị."

Chưởng quầy chắc như đinh đóng cột, gật đầu đáp.

"Có lẽ hắn vừa chạy không được bao xa, mau truy đuổi!"

Lý Thủy cảm giác không ổn, nói với Tần Hạ Lưu một tiếng, liền vội vã vòng ra sau tửu lâu.

Tần Hạ Lưu nghiến răng nghiến lợi nhìn tiểu nhị, sau đó cũng quay người đuổi theo Lý Thủy.

Đợi hai người chưởng quầy phản ứng lại, thì bóng dáng bọn họ đã biến mất.

"Chưởng quầy, liệu bọn họ có quay lại tìm chúng ta không?"

Tiểu nhị tràn đầy sợ hãi, run run giọng nói, ánh mắt của Tần Hạ Lưu vừa nãy, kém chút làm hắn ngất xỉu.

"Đừng lo, ta nghĩ bọn họ không làm hại chúng ta đâu."

Chưởng quầy tùy tiện lấy ra một cái lý do để an ủi, thực chất, đến cả hắn cũng không biết được chuyện gì sẽ diễn ra.

Vũ Thuần Tử vừa rời đi không lâu, kinh ngạc phát hiện, phía sau vậy mà có người đang theo đuôi. Trong lòng không khỏi lo lắng, bản thân tu vi chưa hồi phục hoàn toàn, làm sao dám chính diện quyết đấu cùng hai cao thủ Thông Linh Cảnh cao cấp.

Chưa kể, đao thức thứ nhất hắn đã cưỡng ép đánh ra một lần, lần này khó có thể phát huy ra thêm lần nào nữa. Phải đợi cho đến khi hắn hồi phục toàn bộ, như vậy mới có cơ hội thi triển, bằng không sẽ không dùng được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn Cổ Cuồng Đế
  • KK Cố Hương
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ tà đế
Vạn Cổ Chí Tôn

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom