Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-430
Chương 430 : Chương 430NỖI LÒNG CỦA QUAN HÀN TÙNG
Uông Ấn ra lệnh cho Đường Ngọc dẫn đề kỵ tới bảo vệ những quan viên và thợ thủ công của Tư Luyện Kim.
Những lời của thợ thủ công họ Hà là thật hay giả, về sau tự nhiên sẽ rõ.
Hắn sẽ không để một nơi quan trọng như Nam Khố trở thành nơi chất chứa chuyện dơ bẩn, lại càng không cho phép các quan viên ở đây tham ô trục lợi. Cho dù Ngu Đản Chi là Trấn Quốc Công rất được hoàng thượng coi trọng, hắn cũng sẽ phơi bày tất cả ra ánh sáng.
Thấy đề kỵ đi về phía những thợ thủ công, Ngu Đản Chi có cảm giác không thể cứu vãn được nữa. Ông ta không thể đáp lại ánh mắt cầu cứu của Phương Diễn và Đổng Khôn, thay vào đó còn nhìn chằm chằm hai người họ, cảnh cáo họ đừng nói lung tung.
Nếu như chuyện không dính dáng đến con trai mình, ông ta sẽ hi vọng vụ việc của Nam Khố được điều tra càng rõ ràng càng tốt, đồng thời còn hận không thể chém đám quan viên như Đổng Khôn, Phương Diễn thành muôn mảnh.
Thế nhưng tại sao lại là con trai ông ta chủ mưu?
Dẫu có lòng muốn thay đổi, lại chẳng có sức thực hiện. Chỉ riêng mình Uông Ấn đã khó đối phó, giờ còn thêm một Quan Hàn Tùng.
Trong lúc Ngu Đản Chi nói chuyện với Uông Ấn, Quan Hàn Tùng đã đi tới trước mặt chắp tay chào hai người.
Luận về cấp bậc chức quan thì trong ba người, Quan Hàn Tùng có chức quan cao nhất, nhưng Ngu Đản Chi là người nhiều tuổi nhất, còn Uông Ấn là người nắm giữ quyền lực lớn nhất.
Uông Ấn chắp tay đáp lễ, Ngu Đản Chi thì gật đầu và nhìn Quan Hàn Tùng bằng ánh mắt phức tạp.
Trước khi nhậm chức đại tướng quân của Hà Đông Vệ, Quan Hàn Tùng từng là phó tướng của Ngu Đản Chi. Năm xưa, nhờ Ngu Đản Chi ra sức tiến cử nên Quan Hàn Tùng mới trở thành đại tướng quân của Hà Đông Vệ, sau đó, lại bởi đề xuất của ông ta nên Vĩnh Chiêu Đế mới quyết định điều Quan Hàn Tùng từ Hà Đông Vệ sang Lĩnh Nam Vệ.
Có thể nói, Quan Hàn Tùng là hậu bối được Ngu Đản Chi tán thưởng nhất trong quân ngũ, cũng là người kế nhiệm mà ông ta dốc hết sức đề bạt.
Những năm qua, phủ Trấn Quốc Công luôn duy trì mối liên hệ, Ngu Đản Chi và Quan Hàn Tùng vẫn rất thường xuyên qua lại.
Quan Hàn Tùng vẫn luôn kính trọng Ngu Đản Chi và quen gọi ông ta là “lão tướng quân”, đồng thời luôn hành lễ như con cháu hậu bối trước mặt ông ta.
Khi quyết định dốc hết khả năng dẹp yên chuyện của Nam Khố, trong thời gian có hạn, Ngu Đản Chi đã nghĩ đến đủ tình huống có thể xảy ra, nên đã lập tức gửi cho Quan Hàn Tùng một phong thư.
Trong thư, Ngu Đản Chi mong Quan Hàn Tùng nể tình ông ta đã đề bạt, nể giao tình giữa hai người trước đây, khẩn cầu Quan Hàn Tùng đừng dẫn binh lính đến Nam Khố, cho dù có dẫn thì hãy để tới buổi chiều.
Ông ta chắc chắn bức thư đã được gửi đến tay Quan Hàn Tùng, cũng chắc chắn rằng Quan Hàn Tùng đã đọc bức thư đó.
Nhưng Quan Hàn Tùng vẫn dẫn hai nghìn binh lính Lĩnh Nam Vệ đến và còn đến sớm.
Vừa thấy Quan Hàn Tùng, Ngu Đản Chi vô cùng thất vọng và căm ghét, nhưng đồng thời cũng vô cùng tán thưởng.
Là đại tướng quân của Lĩnh Nam Vệ trước kia, là người từng đề bạt Quan Hàn Tùng, thấy Quan Hàn Tùng không vì tình cảm riêng tư mà để ảnh hưởng tới công việc, đúng là không uổng phí sự cất nhắc của ông ta. Nước nhà có một vị đại tướng quân như vậy quả là cái phúc của Đại An.
Cảm nhận được Ngu Đản Chi đang chăm chú nhìn mình, Quan Hàn Tùng tiến lên một bước, khom người và cúi đầu, chắp tay thi lễ, trầm giọng nói: “Mạt tướng đã nhận được thỉnh cầu của lão tướng quân, có điều… mạt tướng hiện tại là đại tướng quân của Lĩnh Nam Vệ.”
Câu này đã nói ra hết nỗi lòng của Quan Hàn Tùng, Uông Ấn và Ngu Đản Chi nghe xong đều nghiêm mặt lại.
Đúng như những gì Ngu Đản Chi đã nghĩ lúc trước, Quan Hàn Tùng nhận được thư của ông ta khi trời tờ mờ sáng. Lúc đó, Quan Hàn Tùng đang chuẩn bị dẫn theo hai nghìn binh lính Lĩnh Nam Vệ xuất phát, bởi vì hai canh giờ trước, ông ta đã nhận được thư của Uông đốc chủ, trong thư viết, sợ rằng Nam Khố có biến động, nhờ ông ta dẫn theo hai nghìn binh mã đến bảo vệ Nam Khố.
Sau khi nhận được thư của Uông Ấn, Quan Hàn Tùng lập tức dẫn phó tướng quân La Cam Quang kiểm kê binh mã để lên đường ngay trong đêm tới tiếp ứng cho Uông Ấn, bảo đảm sự bình yên cho Nam Khố.
Khi bức thư của Ngu Đản Chi được đưa đến tay Quan Hàn Tùng, ông ta còn tưởng bức thư này giống với bức thư của Uông Ấn.
Thế nhưng, ông ta vừa mở thư ra đọc liền ngẩn người.
Ngu Đản Chi mong Quan Hàn Tùng nể giao tình và đề bạt trước kia, đừng dẫn binh lính Lĩnh Nam Vệ tới Nam Khố, hoặc chờ đến chiều hẵng dẫn binh tới.
Ngu Đản Chi còn nói sẽ dẫn theo bảy trăm binh sĩ tinh nhuệ tới Nam Khố, xin Quan Hàn Tùng cứ yên tâm.
Yên tâm, yên tâm cái gì?
Lão tướng quân dẫn theo binh lính riêng đến Nam Khố làm gì?
Uông Ấn ra lệnh cho Đường Ngọc dẫn đề kỵ tới bảo vệ những quan viên và thợ thủ công của Tư Luyện Kim.
Những lời của thợ thủ công họ Hà là thật hay giả, về sau tự nhiên sẽ rõ.
Hắn sẽ không để một nơi quan trọng như Nam Khố trở thành nơi chất chứa chuyện dơ bẩn, lại càng không cho phép các quan viên ở đây tham ô trục lợi. Cho dù Ngu Đản Chi là Trấn Quốc Công rất được hoàng thượng coi trọng, hắn cũng sẽ phơi bày tất cả ra ánh sáng.
Thấy đề kỵ đi về phía những thợ thủ công, Ngu Đản Chi có cảm giác không thể cứu vãn được nữa. Ông ta không thể đáp lại ánh mắt cầu cứu của Phương Diễn và Đổng Khôn, thay vào đó còn nhìn chằm chằm hai người họ, cảnh cáo họ đừng nói lung tung.
Nếu như chuyện không dính dáng đến con trai mình, ông ta sẽ hi vọng vụ việc của Nam Khố được điều tra càng rõ ràng càng tốt, đồng thời còn hận không thể chém đám quan viên như Đổng Khôn, Phương Diễn thành muôn mảnh.
Thế nhưng tại sao lại là con trai ông ta chủ mưu?
Dẫu có lòng muốn thay đổi, lại chẳng có sức thực hiện. Chỉ riêng mình Uông Ấn đã khó đối phó, giờ còn thêm một Quan Hàn Tùng.
Trong lúc Ngu Đản Chi nói chuyện với Uông Ấn, Quan Hàn Tùng đã đi tới trước mặt chắp tay chào hai người.
Luận về cấp bậc chức quan thì trong ba người, Quan Hàn Tùng có chức quan cao nhất, nhưng Ngu Đản Chi là người nhiều tuổi nhất, còn Uông Ấn là người nắm giữ quyền lực lớn nhất.
Uông Ấn chắp tay đáp lễ, Ngu Đản Chi thì gật đầu và nhìn Quan Hàn Tùng bằng ánh mắt phức tạp.
Trước khi nhậm chức đại tướng quân của Hà Đông Vệ, Quan Hàn Tùng từng là phó tướng của Ngu Đản Chi. Năm xưa, nhờ Ngu Đản Chi ra sức tiến cử nên Quan Hàn Tùng mới trở thành đại tướng quân của Hà Đông Vệ, sau đó, lại bởi đề xuất của ông ta nên Vĩnh Chiêu Đế mới quyết định điều Quan Hàn Tùng từ Hà Đông Vệ sang Lĩnh Nam Vệ.
Có thể nói, Quan Hàn Tùng là hậu bối được Ngu Đản Chi tán thưởng nhất trong quân ngũ, cũng là người kế nhiệm mà ông ta dốc hết sức đề bạt.
Những năm qua, phủ Trấn Quốc Công luôn duy trì mối liên hệ, Ngu Đản Chi và Quan Hàn Tùng vẫn rất thường xuyên qua lại.
Quan Hàn Tùng vẫn luôn kính trọng Ngu Đản Chi và quen gọi ông ta là “lão tướng quân”, đồng thời luôn hành lễ như con cháu hậu bối trước mặt ông ta.
Khi quyết định dốc hết khả năng dẹp yên chuyện của Nam Khố, trong thời gian có hạn, Ngu Đản Chi đã nghĩ đến đủ tình huống có thể xảy ra, nên đã lập tức gửi cho Quan Hàn Tùng một phong thư.
Trong thư, Ngu Đản Chi mong Quan Hàn Tùng nể tình ông ta đã đề bạt, nể giao tình giữa hai người trước đây, khẩn cầu Quan Hàn Tùng đừng dẫn binh lính đến Nam Khố, cho dù có dẫn thì hãy để tới buổi chiều.
Ông ta chắc chắn bức thư đã được gửi đến tay Quan Hàn Tùng, cũng chắc chắn rằng Quan Hàn Tùng đã đọc bức thư đó.
Nhưng Quan Hàn Tùng vẫn dẫn hai nghìn binh lính Lĩnh Nam Vệ đến và còn đến sớm.
Vừa thấy Quan Hàn Tùng, Ngu Đản Chi vô cùng thất vọng và căm ghét, nhưng đồng thời cũng vô cùng tán thưởng.
Là đại tướng quân của Lĩnh Nam Vệ trước kia, là người từng đề bạt Quan Hàn Tùng, thấy Quan Hàn Tùng không vì tình cảm riêng tư mà để ảnh hưởng tới công việc, đúng là không uổng phí sự cất nhắc của ông ta. Nước nhà có một vị đại tướng quân như vậy quả là cái phúc của Đại An.
Cảm nhận được Ngu Đản Chi đang chăm chú nhìn mình, Quan Hàn Tùng tiến lên một bước, khom người và cúi đầu, chắp tay thi lễ, trầm giọng nói: “Mạt tướng đã nhận được thỉnh cầu của lão tướng quân, có điều… mạt tướng hiện tại là đại tướng quân của Lĩnh Nam Vệ.”
Câu này đã nói ra hết nỗi lòng của Quan Hàn Tùng, Uông Ấn và Ngu Đản Chi nghe xong đều nghiêm mặt lại.
Đúng như những gì Ngu Đản Chi đã nghĩ lúc trước, Quan Hàn Tùng nhận được thư của ông ta khi trời tờ mờ sáng. Lúc đó, Quan Hàn Tùng đang chuẩn bị dẫn theo hai nghìn binh lính Lĩnh Nam Vệ xuất phát, bởi vì hai canh giờ trước, ông ta đã nhận được thư của Uông đốc chủ, trong thư viết, sợ rằng Nam Khố có biến động, nhờ ông ta dẫn theo hai nghìn binh mã đến bảo vệ Nam Khố.
Sau khi nhận được thư của Uông Ấn, Quan Hàn Tùng lập tức dẫn phó tướng quân La Cam Quang kiểm kê binh mã để lên đường ngay trong đêm tới tiếp ứng cho Uông Ấn, bảo đảm sự bình yên cho Nam Khố.
Khi bức thư của Ngu Đản Chi được đưa đến tay Quan Hàn Tùng, ông ta còn tưởng bức thư này giống với bức thư của Uông Ấn.
Thế nhưng, ông ta vừa mở thư ra đọc liền ngẩn người.
Ngu Đản Chi mong Quan Hàn Tùng nể giao tình và đề bạt trước kia, đừng dẫn binh lính Lĩnh Nam Vệ tới Nam Khố, hoặc chờ đến chiều hẵng dẫn binh tới.
Ngu Đản Chi còn nói sẽ dẫn theo bảy trăm binh sĩ tinh nhuệ tới Nam Khố, xin Quan Hàn Tùng cứ yên tâm.
Yên tâm, yên tâm cái gì?
Lão tướng quân dẫn theo binh lính riêng đến Nam Khố làm gì?
Bình luận facebook